Chương 349: Đối Chiến Hóa Thần
Mà lúc Họa Chỉ cùng Tiên Vũ tông chủ đối chiến, nam tử áo trắng cũng trực tiếp hướng trận doanh Đại Diễn phát động tập kích.
Kỳ thật Lý Thanh Huyền cũng nhìn ra, một trận chiến này Họa Chỉ đánh rất gian nan.
Có lẽ lần này đến đây thật sự có chút lỗ mãng, nhưng giờ phút này cũng bất chấp rất nhiều.
Nam tử áo trắng xông lại, Khúc Tinh Hà là cường giả Xuất Khiếu cảnh, là người thứ nhất nghênh đón.
Chỉ một chiêu, đã bị nam tử áo trắng đánh hộc máu.
"Thật sự là phế vật!"
Linh Lung Vương thầm mắng một tiếng, đồng thời ánh mắt lộ ra vẻ cảnh giác.
Mắng thì mắng, nhưng thực lực của Khúc Tinh Hà quả thật không tầm thường, bị đối phương dễ dàng đánh bại, ở trong trận doanh Đại Diễn chỉ sợ thật đúng là tìm không ra mấy người có thể chống lại đối phương.
"Ngàn vạn lần không nên là Hóa Thần cảnh."
Linh Lung Vương thấp giọng nỉ non một tiếng.
Lúc này, mấy vị tướng quân khác cũng nhao nhao xông tới.
Nhưng nam tử áo trắng kia lại không quan tâm.
Đợi đến khi bọn họ xông lên, mới vung một chưởng đánh bay toàn bộ những người đang xông về phía hắn.
Ánh mắt của hắn khóa chặt Lý Thanh Huyền.
Trước đó Lý Thanh Huyền và Nữ Đế ngồi cùng trên xe kéo, như vậy rất rõ ràng Lý Thanh Huyền chính là vị hôn phu của Nữ Đế kia.
Nhìn thấy mấy vị tướng quân đều không phải là đối thủ, sắc mặt Linh Lung Vương đã hoàn toàn thay đổi.
Thật sự là sợ cái gì đến cái đó, đối phương thật sự là Hóa Thần cảnh.
Lúc này đối phương xông thẳng về phía Lý Thanh Huyền, gần như không ai có thể ngăn cản đường đi của hắn.
Đây chính là một Hóa Thần Cảnh.
Nhìn nam tử áo trắng càng ngày càng đến gần, trong lòng Lý Thanh Huyền cả kinh.
"Không được, không thể ngồi chờ chết, nếu như mình rơi vào tay đối phương, thê tử kia nhất định sẽ bị nhiễu loạn tâm thần, muốn thắng lợi càng khó hơn."Nghĩ đến đây, Lý Thanh Huyền không chút do dự nâng Hàn Ly kiếm lên, một kiếm chém về phía nam tử áo trắng.
Nhưng mà một kiếm có thể nói là trạng thái đỉnh phong của Lý Thanh Huyền lại bị đối phương dễ dàng phá giải.
Quả nhiên đối phương là Hóa Thần cảnh, dù sức chiến đấu của mình hiện tại tương đương với Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, cũng căn bản không phải đối thủ của đối phương.
Chênh lệch một đại cảnh giới, quả thực như hồng câu không cách nào san bằng, xem ra chỉ có thể uống thuốc.
Lý Thanh Huyền mặc dù là Nguyên Anh thất phẩm, nhưng chiến lực đã tương đương với Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong.
Nếu là mượn năng lượng đan dược, có lẽ có thể chiến thắng Hóa Thần cảnh.
Đương nhiên Hóa Thần cảnh cũng chia mạnh yếu, nếu như là sơ kỳ không thành vấn đề, nếu như đối phương là Hóa Thần cảnh đỉnh phong, vậy Lý Thanh Huyền cắn thuốc nhắm chừng cũng không có tác dụng gì.
Nhưng theo Lý Thanh Huyền, đối phương so sánh với Độc Long tôn giả vẫn có chênh lệch rất lớn.
Tuy rằng bằng cảnh giới hiện tại của Lý Thanh Huyền không thể phân biệt rốt cuộc chênh lệch bao nhiêu, nhưng điều này nói rõ đối phương tuyệt đối không phải Hóa Thân cảnh đỉnh phong.
Ngay sau đó, Lý Thanh Huyền lấy ra một nắm đan dược nhét hết vào miệng, nháy mắt khí thế trên người hắn bắt đầu liên tục tăng lên.
Vốn dĩ hắn là Nguyên Anh cảnh thất phẩm, nhưng sau khi ăn đan dược vào, khí thế trên người trong nháy mắt đã đạt đến một mức độ khủng bố.
Giờ khắc này, Lý Thanh Huyền cảm giác huyết mạch của mình bành trướng, khí huyết nồng đậm sắp tràn ra thân thể.
Tứ chi bách hài truyền đến đau đớn kịch liệt.
Uống nhiều thuốc quá.
Nhưng mà đây cũng là chuyện không có cách nào khác, nếu đã quyết định dựa vào đan dược tăng thực lực lên, vậy thì phải tăng thực lực lên tới lớn nhất, bằng không nếu là dùng đan dược, hắn không cách nào chiến thắng đối phương, vậy một khi di chứng của đan dược kéo tới, thực lực yếu xuống, cũng chỉ có thể chờ chết.
Hơn nữa lực phá hoại của đan dược quá lớn, dùng một lần thì cũng thôi đi, nếu như liên tục dùng hai lần, vậy thân thể Lý Thanh Huyền sợ là cũng phải phế bỏ.
Khoảnh khắc khí huyết trong cơ thể sôi trào, Lý Thanh Huyền nâng Hàn Ly kiếm lên, lại một lần nữa chém về phía nam tử áo trắng.
Nam tử áo trắng cũng chú ý tới biến hóa của Lý Thanh Huyền.
Nhưng mà đối phương cũng không để vào mắt, hắn tuy không phải Hóa Thần cảnh đỉnh phong, nhưng tốt xấu cũng là thực lực Hóa Thần cảnh tam phẩm.
Cho dù là Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, cũng không cách nào thương tổn tới hắn.
"Đi chết đi!"
Lý Thanh Huyền hét lớn một tiếng.
Tuyệt Sát Nhất Kiếm chém ra.
Một kiếm này trực tiếp chém ra kiếm cương dài mười mấy trượng, xoay tròn gào thét bộc phát ra.
Kiếm thế khủng bố nương theo lực lượng lôi đình, trực tiếp công kích trên người nam tử áo trắng.
Lý Thanh Huyền Nguyên Anh cảnh thất phẩm, đã tương đương với sức chiến đấu Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong.
Giờ phút này sau khi ăn đan dược, chỉ luận sức chiến đấu mà nói, hắn đã không kém gì nam tử áo trắng.
Mà ngay cả Hóa Thần Cảnh cũng phải nhượng bộ lui binh, Tử Tiêu Thần Lôi nương theo kiếm thế cùng nhau chém ra.
Nam tử áo trắng sắc mặt lập tức điên cuồng biến đổi, thân thể bị Kiếm Cương cùng lôi đình đồng thời đánh trúng, bốc lên khói đen.
Sau khi Lý Thanh Huyền đâm ra một kiếm, thở phào nhẹ nhõm.
Hắn sợ nhất chính là đối phương là cường giả Hóa Thần cảnh đỉnh phong, hoặc là tiếp cận đỉnh phong.
Nhưng bây giờ xem ra, đối phương tuy là Hóa Thần cảnh, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là tam tứ phẩm.
Mà lúc này nam tử áo trắng đã cấp tốc lui về phía sau.
Hắn biết đã coi thường Lý Thanh Huyền, lực công kích vừa rồi ngay cả hắn cũng cảm thấy tim đập nhanh.
Trước đó hắn nhìn thấy Lý Thanh Huyền ăn đan dược, điều này nói rõ Lý Thanh Huyền là mượn dược lực bùng nổ.
Mà thời gian duy trì đan dược có hạn, cho nên hắn rất quyết đoán lựa chọn không liều mạng với Lý Thanh Huyền, mà là đợi đến khi tác dụng phụ của đan dược Lý Thanh Huyền bắt đầu phát tác lại ra tay.
Chỉ là Lý Thanh Huyền dùng nhiều đan dược như vậy, mới có được chiến lực như bây giờ, há có thể để hắn đào tẩu.
Không chút do dự, lại một lần nữa chém ra một kiếm.
Lần này thi triển lại là Chúc Dung kiếm pháp.
Chỉ thấy trên thân Hàn Ly kiếm đang bốc lên liệt hỏa hừng hực, chính là Nam Minh Ly Hỏa.
Kiếm Cương chém xuống một kiếm, trực tiếp lưu lại một vết thương trên người nam tử áo trắng.
"Hóa Thần cảnh cũng chỉ như vậy mà thôi."
Giờ khắc này, Lý Thanh Huyền tự tin bạo rạp, không chút do dự thi triển Hồng Quang Độn Thuật đuổi theo.
Nam tử áo trắng vốn đã kéo dài khoảng cách với Lý Thanh Huyền, nhưng ngay sau đó, chỉ thấy Lý Thanh Huyền đã lấy tốc độ không thể tưởng tượng tiếp cận thân thể hắn.
Sau đó một kiếm đâm vào bả vai hắn.
Khoảnh khắc kiếm trong tay đâm trúng bả vai, Nam Minh Ly Hỏa cũng lập tức lan tràn về phía nam tử áo trắng.
Trên người nam tử áo trắng lập tức dâng lên hỏa quang, hắn vội vàng vận hành chân khí, muốn đem Nam Minh Ly Hỏa ngăn cách.
Ngay sau đó, Lý Thanh Huyền lại chém ra một kiếm.
Tử Tiêu Thần Lôi và Nam Minh Ly Hỏa dung nhập vào trong thân kiếm chém xuống.
Một kiếm này chân chính bổ trúng bộ vị yếu hại của nam tử áo trắng, lưu lại một vết thương ở ngực hắn.
Tử Tiêu Thần Lôi và Nam Minh Ly Hỏa lập tức lan tràn dọc theo vết thương.
Cho dù là thực lực Hóa Thần cảnh cũng không thể chống đỡ, vết thương càng lúc càng lớn.
Sắc mặt nam tử áo trắng đã trắng bệch một mảnh.
Trước đó dù là Lý Thanh Huyền ăn đan dược thực lực tăng vọt, hắn cũng không để vào mắt, nhưng giờ phút này hoàn toàn sợ hãi.
Một Nguyên Anh cảnh, cho dù uống thuốc, cũng không có khả năng mạnh như vậy.
Ngay sau đó, trên mặt Lý Thanh Huyền đã lộ ra nụ cười.
Tuy thời gian duy trì đan dược có hạn, nhưng thông qua giao thủ, hắn có thể vững tin, trước khi tác dụng phụ tiến đến, hắn đủ để chém giết đối phương.
"Ngươi đường đường là Hóa Thần cảnh, hóa ra yếu như vậy, đúng là rác rưởi."
Lý Thanh Huyền vừa trào phúng vừa điên cuồng tấn công.
Ngày thường tất cả mọi người ở Hóa Thần Cảnh đều cho rằng cao cao tại thượng, cho nên trong lòng khó tránh khỏi có thêm vài phần kính sợ.
Cho tới giờ khắc này, Lý Thanh Huyền đột nhiên cảm thấy cũng chỉ như thế.
Mà bên kia, đám người Linh Lung Vương đã hoàn toàn ngây dại.
Lúc trước một đám người đi lên đều không ngăn được một kích tiện tay của nam tử áo trắng, nhưng bây giờ bọn họ nhìn thấy gì, nam tử áo trắng kia lại bị Lý Thanh Huyền điên cuồng đè lên đánh, không hề có lực hoàn thủ.