Diệp Hi đứng ở giường cùng Thẩm Tu Lâm, lại bị Thẩm Tu Lâm đẩy ngã lần nữa, vô cùng oán hận cái giường mềm mại co dãn quá mức.
"Anh muốn làm gì!!!" - Diệp Hi cố gắng sắm vai thỏ trắng bị cưỡng ép, ra sức khước từ Thẩm Tu Lâm.
Thẩm Tu Lâm không nói hai lời, hai tay thô bạo nắm lấy áo sơ mi trước ngực Diệp Hi, đột ngột xé mở hai bên. Theo tiếng vải xé rách ái muội, lồng ngực trắng nõn của Diệp Hi lại bại lộ trước mặt Thẩm Tu Lâm.
Mà lần này Thẩm Tu Lâm vẫn còn chê chưa xem đủ, xả áo trên người Diệp Hi xuống, khiến bả vai, eo, thậm chí cả cánh tay Diệp Hi đều hoàn toàn bại lộ trước tầm nhìn của mình.Nửa thật trong nửa giả giãy dụa, hô hấp hai người gấp gáp ấm áp giao hòa vào nhau, Diệp Hi nửa thật nửa giả phát ra tiếng rên rỉ như động vật nhỏ bị bắt nạt, cánh hoa anh đào hồng phớt rơi lả tả trên ga giường trắng xộc xệch, Thẩm Tu Lâm nhìn Diệp Hi chăm chú, màu mắt càng thâm trầm, yết hầu trượt xuống...
Cảm thấy cảnh quần áo xé đến đây là đủ rồi, Diệp Hi lại nâng tay lên không trung.Đừng khẩn trương!
Đừng xem người đó là Thẩm tổng, biến hắn thành cây củ cải khổng lồ là được rồi!
Lập tức, Diệp Hi tự thôi miên bản thân như thế.Lần này Thẩm Tu Lâm không nói một chữ nào, chỉ hơi nheo mắt, sau đó dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm môi mình.Lực chú ý của Diệp Hi nhất thời bị cái liếm môi này câu đi.Đầu lưỡi đỏ hồng mềm mại từ bên môi rời qua hàm răng trắng bóc chỉnh tề, mờ ám liếm qua đường viền đôi môi ưu mỹ, bờ môi được đầu lưỡi nhiễm phải một tầng óng ánh dụ người, còn có tràn đầy sắc tình, ánh mắt giống như đang nhìn chăm chú món điểm tâm ngon miệng nào đó...
Diệp Hi sửng sốt, không chỉ bàn tay cương cứng giữa không trung, mà còn đỏ mặt không lý trí!
"Sao thế?" - Thẩm Tu Lâm nhướng mày vô tội hỏi.
Diệp Hi khuôn mặt đỏ bừng bừng: "Thẩm tổng ngài, ngài liếm môi làm gì?"
Động tác nhỏ này có lực sát thương quá mạnh, Diệp Hi thấy nếu Thẩm Tu Lâm đổi thành phụ nữ thì nói không chừng mình nhất định sẽ cứng!
Thẩm Tu Lâm nói đương nhiên: "Tăng hiệu quả diễn kịch."
Diệp Hi: "..."
Thẩm Tu Lâm: "Nếu không thể thêm lời kịch, vậy thì dùng biểu hiện cử chỉ."
Diệp Hi trầm mặc chốc lát, yếu ớt nói: "Cần thiết phải thế sao? Tôi thấy ngài diễn đã quá đủ thật rồi, không cần phải liếm môi nữa đâu."
Thẩm Tu Lâm biết nghe lời phải: "Có thể."
Diệp Hi quần áo xộc xệch xuống giường, lại đổi thêm một bộ mới, Thẩm Tu Lâm vẫn như trước theo sát sau người Diệp Hi, một mặt chính nhân quân tử hờ hững, một mặt nhìn bóng lưng Diệp Hi thay đồ.
Sau đó, Diệp Hi lại bị Thẩm Tu Lâm áp đảo trên giường bới thêm rất nhiều lần nữa...Nhưng làm đi làm lại mấy lần vẫn không thuận lợi, mỗi lần Thẩm Tu Lâm đều làm ra một vài động tác không đồng dạng, dẫn đến cảnh Diệp Hi không dám động thủ với hắn!
Tại lần thứ năm, Diệp Hi dường như bị Thẩm Tu Lâm ép đến mức tinh thần thác loạn, cuối cùng cũng vượt qua muôn vàn khó khăn, khắc phục được chướng ngại tâm lý to lớn, giật tiếng vang ở ngay trên gương mặt đẹp trai của Thẩm Tu Lâm, lạnh lùng quát: "Cút!"
Thẩm Tu Lâm dựa theo nội dung vở kịch hung hăng bỏ lại một câu rồi quay đầu bước đi.Cùng lúc đó, hai tiếng nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành vang lên liên tiếng bên tai Diệp Hi, nhiệm vụ của bản thân và đội bạn mỗi cái tăng 500 điểm EXP, cộng thành 1000 điểm, level tăng lên level 4.Level tăng không nhanh, về sau thăng lên cần phải có EXP nhiều hơn, nhiệm vụ phải làm mới có thể rời đi, không biết có nhiệm vụ nhánh nào đó hay không để tranh tí "bổng lộc;"...
Diệp Hi lo lắng trong lòng.Tuy Thẩm tổng nhà chúng ta liếc mắt một cái là hóa thành ảnh đế, trên thực tế lại có đồng bạn ngu như heo!
Thẩm Tu Lâm đi ra mấy mét, sau khi nhận được thông báo nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ thì quay trở về, má bên trái mơ hồ còn lưu lại dấu năm ngón tay, nhưng nhìn thần sắc của hắn có vẻ như không trách tội Diệp Hi, không chỉ không giống vẻ lạnh lùng nghiêm khắc thường ngày, trái lại còn có vẻ mặt mày hớn hở, khóe mắt đuôi mày ngậm lấy ý cười nhàn nhạt.
Diệp Hi: "..."Xem ra lên được level 4 Thẩm tổng nhà chúng ta rất vui vẻ! Tôi không đành lòng nhắc nhở về sau còn có 95 cấp đang chờ chúng ta!
Thẩm Tu Lâm mặt in dấu năm ngón tay đứng bên giường, nhìn Diệp Hi quần áo xộc xệch ngồi trên giường, nhẹ giọng nói: "Nhiệm vụ hoàn thành."
Diệp Hi như trút được gánh nặng, thở phào một hơi: "Coi như là hoàn thành, tôi sắp chết rồi đây."
Lúc này, sắc mặt Thẩm Tu Lâm dần đen lại, ý cười trong mắt biến mất không còn thấy dạng, lạnh nhạt đáp: "Ừ."
Diệp Hi: "..."Má nó, Thẩm tổng nhà chúng ta hình như không vui!
Cũng đúng, Thẩm tổng chịu đòn còn chưa chết, mình đánh người có tư cách gì mà chết chứ!
Ngay sau đó Diệp Hi lập tức hắng giọng, nơm nớp nói: "Xin lỗi Thẩm tổng, vừa nãy tôi quá nặng tay, là nhiệm vụ nên ngài vạn lần đừng để trong lòng..."
Ánh mắt Thẩm Tu Lâm khẽ động, ngồi sát bên người Diệp Hi, mặt vô cảm chỉ má trái của mình, nói: "Xoa xoa cho tôi."
Diệp Hi nhanh chóng đến gần ngồi quỳ bên người Thẩm Tu Lâm, áo sơ mi vừa bị Thẩm Tu Lâm xé nát còn treo trên người, vải vóc ngổn ngang cùng màu hồng hoa anh đào lộ ra càng tôn lên làn da dụ người, nhưng Diệp Hi còn chưa đổi áo mới, chỉ cẩn thận từng li từng tí xoa mặt Thẩm Tu Lâm, xoa vài cái còn nhẹ nhàng thổi vài hơi, thổi xong còn chân chó hỏi: "Thẩm tổng còn đau không?"
Thẩm Tu Lâm hơi nghiêng mặt sang bên, liếc nhìn cậu, lạnh giọng nói: "Đau, tiếp tục."
Diệp Hi không thể làm gì khác hơn là kiên trì tiếp tục xoa, xoa một lúc, làn da dưới tay càng lúc càng hồng, càng ngày càng nóng.
Diệp Hi: "..."Mình cmn hình như xoa sưng mặt Thẩm tổng mất rồi!
ở thời khắc vạn phần lúng túng này, Thẩm Tu Lâm cầm lấy áo khoác tây trang bên giường, đắp lên trên bắp đùi, tiếp đó nhẹ nhàng đẩy bàn tay Diệp Hi đang đặt trên mặt mình, nói: "Đừng xoa nữa."
"Vâng Thẩm tổng." - Diệp Hi lập tức thu tay về, ngồi quỳ chân bên cạnh Thẩm Tu Lâm, vẻ mặt hồn nhiên ngoan ngoãn, trong lòng lại đau xót nghĩ về tình hình vay vốn phòng ốc mười hai năm của mình.
Thẩm Tu Lâm ngồi nghiêng về phía Diệp Hi, cầm lấy áo khoác hai tay tự nhiên đặt giữa hai chân mình, bình tĩnh nói: "Nhiệm vụ chính 3 đã có, của cậu là gì?"
"Để tôi đi xem." - Diệp Hi mở bảng hệ thống xem nhiệm vụ.Nhiệm vụ chính 3: Sau khi Hoàng Phủ X rời đi, trực tiếp tới tìm Mộ Dung gia chủ định ngày tổ chức hôn lễ -- cũng chính là bảy ngày sau. Tuy Mộ Dung x không nguyện gả, nhưng Mộ Dung gia tộc lại không dám trở mặt với Hoàng Phủ gia tộc, Mộ Dung X bị cha giam lỏng, trước ngày tổ chức hôn lễ cậu không thể ra ngoài cổng Mộ Dung gia dù chỉ là một bước.Trước khi hôn lễ chính thức tổ chức, chạy trốn ra ngoài biệt thự Mộ Dung gia tộc.
(0 1)Tips: Từ nhiệm vụ chính 3 bắt đầu, công lược thành công nam phối sẽ có khen thưởng EXP định mức.Nhìn thấy bốn chữ "Công lược nam phối", Diệp Hi lập tức nhớ tới 99 pháo hôi nam phối chết đi sống lại vì yêu tiểu thụ...
Chụy tác giả này thật có trí tưởng tượng, 99 anh nam phối, không ai bình thường, mỗi người đều là nhân vật đứng đầu một lĩnh vực, mỗi lần tiểu thụ chạy trốn đều quen được một anh, nhưng từ góc độ đọc văn chuyên nghiệp của Diệp Hi, trên thực tế mấy anh nam phối này có cũng được mà không có thì càng tốt, sự tồn tại của họ trong văn chỉ có tác dụng chủ yếu là khiến thụ lộ ra Mary Sue và khiến công ăn dấm mà thôi.Vì thế công lược mấy anh nam phối này không được đặt trong nhiệm vụ chính, mà ở phần khen thưởng định mức à...
Diệp Hi suy tư, căn cứ theo khen thưởng nhiệm vụ chính trước mắt là 500 điểm, hai người được 1000 điểm, e là dù đi hết nội dung vở kịch cũng chẳng thể nào lên đủ level, vì thế e rằng công lược nam phối là một chuyện nhất định phải làm.
"Nhiệm vụ chính của cậu là gì?" - Thẩm Tu Lâm hỏi.
Diệp Hi: "Trước khi hôn lễ chính thức tổ chức, chạy trốn ra ngoài biệt thự Mộ Dung gia tộc."
Còn về vụ công lược nam phối lấy EXP, đợi đến khi nào bản thân hiểu rõ ràng thì Diệp Hi mới nói cho Thẩm Tu Lâm sau.
Thẩm Tu Lâm lạnh lùng phun ra hai chữ: "Đào hôn?"
Diệp Hi gật đầu: "Đúng thế, nhiệm vụ của ngài là gì?"
Thẩm Tu Lâm mặt vô cảm: "Nhiệm vụ của tôi là xác định ngày hôn lễ với Mộ Dung gia chủ, yêu cầu như vậy là định vào bảy ngày sau."
Diệp Hi không tim không phổi cười cợt, nói: "Vậy ngài đi định đi, tôi phải nghĩ xem cách nào để trốn đã."
Thẩm Tu Lâm lạnh như băng liếc xéo cậu, dáng vẻ không vui.Diệp Hi thu lại ý cười, chim cút quỳ gối trên giường: "..."
Tui nói câu nào chọc sếp lớn không vui vậy?
Cái vụ giao tiếp này thật cmn quá khó, tui chỉ muốn là trạch nam yên tĩnh mà thôi!
"Tôi đi làm nhiệm vụ." - Thẩm Tu Lâm hừ lạnh, cầm áo khoác đứng dậy rời đi.
Diệp Hi: "Vậy... Thẩm tổng cố lên!"
Nói xong, không biết có phải do ảo giác hay không, Diệp Hi thấy bóng lưng Thẩm Tu Lâm lạnh xuống vài độ.
Diệp Hi: "..."Mẹ nó, đúng là lòng lãnh đạo, như dò kim đáy biển!
Thẩm Tu Lâm đi rồi, Diệp Hi mở bảng hệ thống mặt click trợ giúp, cho gọi tư vấn khách hàng, hỏi: "Hệ thống, cho hỏi một chút, EXP ở nhiệm vụ khác như vậy chính cũng là một kiểu sao?"
Giọng nam máy móc: "Nhiệm vụ chính hoàn thành thống nhất khen thưởng 500 điểm EXP, dưới hình thức tổ đội sẽ thu được EXP của đội bạn."
Quả nhiên là thống nhất 500 điểm! Diệp Hi đau đầu, lại hỏi: "Vậy thì từ level 0 đến 99, mỗi level thăng cấp cần bao nhiêu EXP?"
Giọng nam máy móc: "0 đến 1, 200 điểm, 1 đến 2, 300 điểm, 2 đến 3, 500 điểm, 3 đến 4, 800 điểm, 4 đến 5, 1200 điểm..."
Mặt Diệp Hi tối sầm, gian nan dùng bộ não khoa xã hội nhân văn để tính toán khoa học tự nhiên: "..."Cho nên nói đây không phải dãy số cộng à?
Điều đó đồng nghĩa với việc muốn lên level 99 cần phải có EXP cao nghịch thiên đến mức nào, 500 EXP chẳng đáng nhét kẽ răng!
Diệp Hi vội hỏi: "Vậy thành công công lược nam phối sẽ được khen thưởng bao nhiêu EXP?"
Giọng nam máy móc: "Căn cứ theo trình độ công lược nam phối khó hay dễ, sẽ có khen thưởng 5000 đến 50000 EXP không giống nhau."
Diệp Hi: "..."Dùng loại EXP để tính, so với khen thưởng bủn xỉn của nhiệm vụ chính, công lược nam phối mới chính là chuyện thỏa đáng... Loại hệ thống này có vẻ không đứng đắn!
Diệp Hi nhận mệnh, lau mặt hỏi: "Vậy làm thế nào mới được xem là công lược thành công?"
Giọng nam máy móc cứng nhắc đáp: "1, để đối phương yêu mến bạn, 2, thổ lộ với bạn, hai điều kiện trên phải đạt đồng thời. Tips: Mỗi một người lên sàn sẽ có bảng giới thiệu, đều có thể trở thành nam phối công lược."
Diệp Hi sầu khổ đóng bảng hệ thống, một thân khoác cái áo rách rưới bị Thẩm Tu Lâm xé gần nát, ngồi co quắp trên giường, dường như đã trông thấy tương lai chính mình bị ép trở thành trà biểu xanh...Nhưng đầu tiên cần phải suy xét chính là cách trốn khỏi căn biệt thự này...
Diệp Hi lật qua lật lại quần áo trong tủ, hôm nay đổi qua sáu cái áo, tiếp đó ôm tâm thái thử vận may đẩy cửa phòng ngủ.Ngoài cửa, Thượng Quan quản gia đang đứng cùng với một đám bảo tiêu."Xin lỗi, tiểu thiếu gia."
Còn không đợi Diệp Hi mở miệng, một bảo tiêu đã tiến lên trước ngăn cản đường đi của Diệp Hi, nho nhã lễ độ nói: "Lão gia có lệnh, trước ngày thành hôn với Hoàng Phủ đại thiếu gia, ngài không thể rời phòng ngủ dù chỉ một bước."
Diệp Hi: "..."Quả nhiên là chuỗi ngày giam lỏng!!!
Khí tức bá vương như gió lốc của Hoàng Phủ X thổi tung cánh hoa anh đào của Diệp Hi bay khắp nơi, mưa hoa như thác nước, tùy ý bay đầy trời, tràn ngập khắp căn phòng.
Sau mười giây đồng hồ, gió lốc ngừng, đồ vật bị gió thổi trong không trung đều rơi xuống đất, cánh hoa anh đào nhanh chóng tản trên sàn, cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Diệp Hi vừa mới mở mắt, gấp gáp nhìn sang Hoàng Phủ X --Miêu tả giống như nguyên tác, dung mạo Hoàng Phủ X tuấn mỹ vô song, ngũ quan tinh xảo không khuyết điểm, khí chất lạnh lẽo kiêu ngạo, bá khí mười phần, một đôi mắt sâu xa tựa biển ẩn ẩn màu đỏ tươi của máu, sợi tóc đen nhánh như đêm không gió mà bay, khí tức bá vương đã ngưng tụ thành thực thể như sương mù nhàn nhạt lượn lờ trên người hắn, bộ lễ phục màu đen phác họa vóc dáng hoàn mỹ không khác gì tác phẩm điêu khắc quý báu của đại sư, khiến người ta vừa nhìn đã nghĩ rằng đây là trời đất ban tặng, một Hoàng Phủ X đẹp tựa thần tiên...
Rõ ràng là Thẩm Tu Lâm cũng được bỏ thêm kính lọc mỹ nhan như Diệp Hi!"..."
Diệp Hi giật mình, suýt nữa bị dọa hỏng đầu.
Bà bà bà bà bà bà nó!
Đây không phải Thẩm tổng sao!?
Trong chớp mắt, Diệp Hi nhớ lại cảnh bị Thẩm Tu Lâm bắt trận ngay cửa phòng làm việc.
Lúc này, ánh mắt Hoàng Phủ lạnh như băng lướt qua người hầu và bảo tiêu, tinh chuẩn rơi trên người Diệp Hi.Biểu tình Diệp Hi cứng ngắc, khóe miệng co giật, trong lòng điên cuồng an ủi chính mình.Bình tĩnh, Diệp Hi, nhỡ đâu đây chỉ là BUG hệ thống, nhỡ đâu đây chỉ là NPC giống Thẩm tổng thì sao?
Tolstoy nói rất hay, người đẹp lớn lên đều giống nhau, còn kẻ xấu mỗi người đều có một cái xấu khác nhau.
Nhưng mà ngay giây phút đối mắt với Diệp Hi, trong mắt Hoàng Phủ X rõ ràng toát lên cảm xúc khiếp sợ và kinh ngạc, trong đó còn mơ hồ mang theo tia cao hứng quỷ dị...
Nhưng rất nhanh, vị Hoàng Phủ X này khôi phục thành vẻ lạnh lùng vô tình như trước, chỉ nhìn chằm chằm không chớp về phía Diệp Hi, môi giật giật lại không nói gì.Diệp Hi suýt chút nữa bị hắn doạ khóc: "..."
Xong đời, hàng này tuyệt đối là Thẩm tổng!
Căn cứ theo kinh nghiệm ba năm công tác Diệp Hi ở công ty, Diệp Hi biết Thẩm Tu Lâm luôn là người biết cách che dấu tâm tư, vui buồn không hiện, mặt như núi băng, vừa mới nhìn thấy Diệp Hi có lẽ là do quá khiếp sợ nên mới toát ra cảm xúc chân thật, nhưng lúc này mặt lại đóng băng như trước.
Lúc này, một chuỗi văn tự giới thiệu tóm tắt nhân vật hiện ngay bên cạnh Thẩm Tu Lâm khoác áo ngoài là Hoàng Phủ X.Họ tên: Hoàng Phủ X.
Thân phận: Thật? Đại thiếu gia Hoàng Phủ gia tộc -- Gia tộc đứng đầu khống chế mạch kinh tế toàn cầu.
Giới thiệu tóm tắt nhân vật: Xoay tay thành mây, lật tay thành mưa, khí thế bá vương lượn lờ quanh người -- anh là người đàn ông quyền lực nhất trên thế giới, năm giữ hơn vạn công ty đa quốc gia, huyết thống hỗn huyết cao quý mười tám quốc gia khiến anh nắm giữ một đôi mắt màu đỏ sậm khác với chúng sinh. Tất cả vật chất và sắc đẹp trên thế gian này không thể làm anh rung động, chỉ cần một ánh mắt lạnh lùng của anh, tất cả mọi người đều muốn quỳ rạp xuống dưới chân anh. Thế nhưng, tiểu thiếu gia có hôn ước từ nhỏ với anh lại dám to gan không nhìn tới anh, khiêu chiến quyền uy của anh, thử thách nhẫn nại của anh...A, vật nhỏ thú vị, trên đời này không thứ gì bản thiếu gia không chiếm được, mặc kệ thân thể em hay trái tim em!
Diệp Hi sắc mặt đau xót nhìn bảng tóm tắm nhân vật khốc soái cuồng bá duệ của Thẩm tông, cũng tỏ ra đồng tình với diễn viên thiểu năng của Thẩm tổng.Nhưng phần đồng tình này không kéo dài quá lâu, dù sao Diệp Hi nhận ra bản thân còn là kẻ đáng được đồng tình hơn là Thẩm tổng...
Đọc xong bản tóm tắt nhân vật của Hoàng Phủ X, ánh mắt Diệp Hi lập lòe, quét một vòng trên người Thẩm Tu Lâm, lại tấn tốc mở ra ánh mắt khác, nhìn lên trên một cái rồi lại nhịn không được phiêu một cái, toàn bộ quá trình Thẩm Tu Lâm luôn bình tĩnh nhìn Diệp Hi, ngay cả mắt cũng chưa chớp."..." - Diệp Hi không dám nhìn thẳng hắn, không thể làm gì hơn là cúi đầu nhìn mũi chân mình,
Trời xanh đất hỡi, hệ thống thiếu đạo đức nhà ai dám kéo Thẩm tổng vào trong này làm gì!
Đây không phải là ép tôi phải đối diễn trực tiếp với lãnh đạo sao!
Nếu là lãnh đạo hòa ái dễ gần thì còn tốt, chết người chính là ở thế giới D Diệp Hi sợ Thẩm Tu Lâm đến mức nhìn thấy hắn ở phía xa cũng chọn lối rẽ ngang lượn đi.Diệp Hi vẻ mặt tuyệt vọng ngồi phịch trên ghế, cánh hoa anh đào rơi như mưa, tùy ý để hai người hầu bên người cầm bàn chải và gầu hót nhỏ quét tới quét lui bên người.
Thẩm Tu Lâm lẳng lặng nhìn Diệp Hi: "..."
Thời điểm ngồi phịch trên ghế, Diệp Hi chợt nhớ tới cái topic bôi đen mình.
Thủ bút kia không chỉ mở topic bôi đen Diệp Hi, còn có một loại ngôn luận công kích tầng quản trị trang web chiếm được phụ họa nhiệt liệt, không hay chính là bây giờ người đăng ký trang web càng ngày càng ít, ký kết càng ngày càng khó, xét cho cùng là vì tầng quản trị nâng cao ngưỡng cửa ký kết. Nhưng vì năm ngoái sếp lớn muốn đưa trang web chuyển hình sang tinh phẩm hóa, nói cá gì mà tác phẩm nổi nhưng phải độc đáo, phải rừn đúng phong cách của mình không cần nghìn bài một đề tài, phải lấy việc đào tạo tiềm lực ưu tú của tác giả để bồi dưỡng trọng điểm, từ chối mấy bài công thứ hóa lỗi thời..
Chính sách này, đối với người đã ký kết sẽ không có dị nghị, nhưng đối với người chưa ký thì lại không yêu thương nổi, thậm chí còn có người ký kết thất bại má phát tiết lửa giận lên tầng quản lý, nói trang web bồi dưỡng ra đại thần rồi không để ý tới sống chết của tiểu trong suốt gì gì đó, nói càng lúc càng thái quá, dưới dạng phong trào ngôn luận biến Thẩm Tu Lâm thành cái đích sau Diệp Hi.Tuy Diệp Hi xem qua mấy topic đó, nhưng trên mạng muốn nói gì thì nói, tài khoản nặc danh trên diễn đài càng bôi đen thì càng phụ trợ năng lượng cho phần khu thị phi, vì thế Diệp Hi không để ý mấy ngôn luận lệ khí ấy trong lòng, nhưng nếu bản thân vì mấy bản topic oán niệm ấy mà xuyên vào đây, vậy thì cũng có khả năng Thẩm Tu Lâm xuyên vào vì nguyên nhân tương tự...
Trong lòng Diệp Hi đau xót!
Bà nó, sớm biết vậy đã xóa sạch mấy topic đó!
"Khụ, em nó hình như hơi căng thẳng." - Dưới tình trạng hiện trường như nấm mộ, anh cả mở lời trước: "Mong Hoàng Phủ thiếu gia đừng để ý."
"Không sao." - Thẩm Tu Lâm vung tay, dưới sự bảo vệ của đám bảo tiêu mà ngồi xuống ghế sô pha gần Diệp Hi nhất, khí thế bá vương luôn lượn lờ bên người bay về phía Diệp Hi.
"..." - Diệp Hi lặng lẽ dịch dịch rời xa Thẩm Tu Lâm.Thẩm tổng, khí thế bá vương của người chen tới chỗ tôi!Thẩm Tu Lâm hơi nheo mắt lại nhìn Diệp Hi.
Diệp Hi theo phản xạ điều kiện ngồi thẳng lưng, mạnh mẽ nuốt xuống câu "Chào Thẩm tổng" bên mép, vẻ mặt nghiêm túc ngồi nghiêm chỉnh, toàn bộ người như bị lãnh đạo tra khảo!
Đáy mắt Thẩm Tu Lâm hiện lên ý cười mờ nhạt, chợt, hắn quay đầu nhìn về phía Mộ Dung gia chủ, giọng nói trầm thấp mà từ tính: "Bác, hôm nay con qua đây là vì thực hiện hôn ước hai mươi năm trước."
Trên trán Diệp Hi thấm ra một tầng mồ hôi, trong lòng cực kỳ thấp thỏm.Nhưng rơi vào mắt người khác lại là tiểu thiếu gia ngạo kiều biệt nữu đang ngượng ngùng trước mặt vị hôn phu!Lúc này, Thẩm Tu Lâm duỗi một cánh tay về phía Diệp Hi, động tác nhẹ nhàng mà kiên định nắm chặt tay Diệp Hi, nói từng chữ: "Con muốn cưới em ấy."
Diệp Hi trừng lớn, suýt chút nữa thì xỉu: "..."
Bà nó, tôi vậy mà được boss cầu hôn!
Dù là diễn kịch nhưng vẫn đáng sợ mà!Mộ Dung gia chủ thần sắc uy nghiêm, Mộ Dung phu nhân lộ vẻ vẻ mặt từ ái, mừng rỡ nhìn Thẩm Tu Lâm lại nhìn Diệp Hi, đang muốn nói chuyện, Diệp Hi chợt rút khỏi tay Thẩm Tu Lâm, đứng phắt dậy, sắc mặt trắng bệch nhìn về phía "cha mẹ" mình, nói: "Con không muốn gả cho hắn!"
Bởi vì một câu này hoàn toàn biểu lộ ra cảm xúc thật lòng, không cần phải diễn, nên tình cảnh cự hôn xem vô cùng chân thật!
Nói xong, Diệp Hi quay đầu nhìn phía Thẩm Tu Lâm, chờ hắn tiếp diễn.Đường nét dưới cằm Thẩm Tu Lâm đột nhiên kéo căng, con ngươi đỏ máu chợt đóng băng, rét lạnh đến đáng sợ, chỉ bị hắn liếc mắt nhìn, Diệp Hi có loại ảo giác bị tầm mắt của hắn đóng băng.Không biết qua bao lâu, cuối cùng Thẩm Tu Lâm mở miệng, tốc độ nói hắn rất chậm, phảng phất như mỗi từ đều rít qua kẽ răng.
"Em dám từ chối tôi?" - Ngữ khí Thẩm Tu Lâm lạnh lẽo âm trầm."..." - Diệp Hi nhất thời sinh ra ảo giác sắp bị trừ lươngMá nó, kỹ thuật diễn của Thẩm tổng thật giỏi!
Cho nên nói nhân sĩ thành công quả nhiên không giống người thường, đến cả diễn kịch cũng giỏi... Diệp Hi thuận thế đánh máu gà cho mình, tiếp đó vững càng tiếp diễn Thẩm Tu Lâm: "Xin lỗi, tôi không có tình cảm với anh, cũng không muốn kết hôn với anh."
"Làm càn!" - Mộ Dung gia chủ làm ra động tác vô cùng lỗi thời - vỗ bàn một cái, trợn mắt trừng trừng: "Sao có thể nói chuyện như thế với Hoàng Phủ thiếu gia!"
"Lão gia ông đừng giận, chúng ta từ từ nói chuyện..." - Mộ Dung phu nhân cũng làm ra động tác kinh điển - an ủi tức giận của lão gia, quản gia đứng bên cũng theo lối mòn mà trình lên một viên thuốc cấp cứu có hiệu quả nhanh.
"Nói chung, con tuyệt đối không gả cho hắn!" - Dt trong ánh mắt lạnh lùng nghiệm nghị như giết người của Thẩm Tu Lâm, quay người bỏ chạy!A a a a a Thẩm tổng ngài đừng giận tôi, tôi chỉ diễn kịch mà thôi! Nội dung vở kịch muốn thế!
Dựa và nhiệm vụ hệ thống tuyên bố, Diệp Hi phải chạy từ phòng khách đến phòng ngủ.
Căn cứ theo cách tính của hệ thống, nói "chạy" về phòng ngủ thì nhất định phải "chạy" về phòng ngủ.
Đây đúng là cảnh kinh điển trong tiểu thuyết và phim truyền hình thông thường, trong cảnh nữ chính và nam chính cãi nhau trong phòng, nữ chính hung hưng bỏ lại một câu sau đó xoay người bỏ chạy, nam chính đuổi theo phía sau nhưng không kịp, nữ chĩnh vọt vào phòng ngủ đóng rầm cửa lại chặn nam chính ở bên ngoài-- đây là một màn quen thuộc cỡ nào!
Nhưng ở trong thế giới Mary Sue, cảnh này quả đúng là không khác nào thi đấu Maratong..."Hư... hư..." - Diệp Hi chạy không kịp thở, người hầu đứng bên hành lang tri kỷ cầm khăn lông qua, cậu vừa chống đầu gối vừa lau mồ hôi, vừa xua xua tay với Thẩm Tu Lâm đứng đằng sau: "Dừng... nghỉ... lát..."Còn một kilomet nữa, thắng lợi đang ở trước mắt!Thẩm Tu Lâm lặng lẽ đứng lại, hai bên trán cũng chảy ra một lớp mồ hôi nhỏ mỏng, lồng ngực phập phồng, dáng vẻ không hề chật vậy, dù sao cũng là người đàn ông có khí thế bá vương lượn lờ ở bên, chạy maratong tính là gì.
Diệp Hi thở hổn hển một lúc, ném khăn mặt cho người hầu, tiếp tục chạy về phía phòng ngủ!
Mệt chết ông mày!
Nếu không phải mấy hôm nay ngày ngày rèn luyện đi bộ cường độ cao, thì một chuyến này đúng là chạy không nổi!
Mấy phút sau, cuối cùng Diệp Hi về tới phòng ngủ, đồng thời dựa theo nhiệm vụ, Thẩm Tu Lâm ở sau cánh cửa bị đóng sầm lại. Cùng lúc đó, trong đầu Diệp Hi vang lên tiếng
Ting!!!!! báo hoàn thành nhiệm vụ, và tiếng giọng nam máy móc: "Chúc mừng ngài thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ chính , dưới hình thức tổ đội, cộng điểm EXP, Level tăng lên Level ."
Diệp Hi mệt đến mức đặt mông ngồi xuống đất, đang muốn hỏi "hình thức tổ đội" là gì thì cửa phòng ngủ rầm một cái bị Thẩm Tu Lâm đá văng, vị sát thần này sau khi vào phòng không nói hai lời, kéo Diệp Hi đang thở gấp ngồi dưới đất lên đặt trên tường "kabe-don" (ép vào góc tường), đôi con ngươi đỏ au gắt gao nhìn Diệp Hi, lạnh giọng nói: "Em đã là của tôi, còn muốn chạy đằng nào?"
Thẩm Tu Lâm vừa dứt lời, trong tai Diệp Hi lại vang lên tiếng hệ thống thông báo: "Chúc mừng ngài, đội viên của ngài thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ chính , dưới hình thức tổ đội, cộng điểm EXP, Level tăng lên Level ."
Trong quá trình này, Thẩm Tu Lâm vẫn duy trì tư thái nghiêng tai lắng nghe, hệ thống thông báo trong tai Diệp Hi xong, Thẩm Tu Lâm cũng buông lỏng bàn tay ấn trên vai Diệp Hi, đứng trước mặt Diệp Hi, lạnh lùng nhìn cậu.