- Tàn Hồn... Đây là... Trấn Thần Kỳ... Lúc nghe Nhậm Kiệt nói đến Tàn Hồn, Đan Vô Kinh vẫn chỉ khẽ nhíu mày, nhưng sau đó nhìn thấy chung quanh ầm ầm xuất hiện 99 cây đại kỳ, lập tức sắc mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi.
Nhưng lập tức, sắc mặt của hắn sau khi biến đổi mấy lần, lại khôi phục lại, trên khóe miệng nổi lên vẻ cười lạnh.
- Hừ! Còn tưởng rằng thật sự là Trấn Thần Kỳ, thì ra bất quá là phỏng chế phẩm... Không đúng, nghe nói kiện phỏng chế phẩm kia cũng là Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, mà của ngươi này chỉ sợ là phỏng chế phẩm trong phỏng chế phẩm thôi! Ngay lúc khôi phục bình thường, Đan Vô Kinh nhìn Nhậm Kiệt nói: - Tàn Hồn các ngươi lá gan đúng là càng lúc càng lớn, xem ra bài học trước đây còn chưa đủ a, các ngươi lại còn dám ra tay với người của đại giáo vô thượng!
Nhậm Kiệt nói ra lời nói đó chính là cố ý dẫn dụ tên này, vừa lên tới thật giống như đã biết tên này là ai, không cần hỏi ngược lại đã biết được các thứ, bởi vì đứng ở trên bình đài ngang nhau, hắn chỉ tùy ý nói một ít lời đều là tin tức Nhậm Kiệt muốn biết.
Quả nhiên, người này lại còn biết Trấn Thần Kỳ, phỏng chế phẩm trong phỏng chế phẩm.
Tàn Hồn quả nhiên thật lợi hại, xem ra ân oán giữa bọn họ cũng rất sâu, như vậy càng tốt!
- Hừ! Nhậm Kiệt cũng cố ý hừ lạnh một tiếng nói: - Đại giáo vô thượng cũng chia tình huống, có một số người không thể ra tay, nhưng loại phế vật nho nhỏ thì không xếp trong hàng ngũ đó. Vừa lúc ta ra ngoài lịch lãm, dùng ngươi luyện một chút tay nghề cũng không tệ! Đại giáo vô thượng hù dọa người khác thì được, còn không dọa được người Tàn Hồn ta! Ngươi là ai, dường như còn không tính là nhân vật gì đâu!
Người này vừa tới, Nhậm Kiệt đã có một chút phán đoán, lực lượng hiển nhiên tương đối cường hãn, nhưng ở trong mắt Nhậm Kiệt, về mặt kinh nghiệm thì kém xa lắc.
Đây là con cháu đại môn phái nhất thiết phải trải qua, điểm này đều là tương đối phải có, cho nên Nhậm Kiệt cố ý nói.
- Ngươi nói cái gì? Vừa nghe Nhậm Kiệt nói, sắc mặt Đan Vô Kinh lại lần nữa biến đổi, cả giận nói: - Ngươi dám coi thường Đan Vô Kinh ta, đừng nói trong Đan Tiên Giáo ta, cho dù là trong năm đại đại giáo vô thượng hiện nay, Đan Vô Kinh ta cũng là người cầm cờ đi trước, ngươi thì tính là gì. Cho dù là Thiên Tử của Tàn Hồn các ngươi cũng không dám lớn lối như vậy. Ngươi tưởng mình là nhân vật số một ư, dám ở trước mặt Đan Vô Kinh ta lớn lối như thế, thứ không biết chết sống, thật nghĩ là cầm một kiện phỏng chế phẩm là ngươi có thể xem thường thiên hạ ư? Vô Tự Kinh Thư!
“Ầm...” Đan Vô Kinh trong cơn phẫn nộ, đồng thời lúc nói chuyện liền vung tay một cái, chung quanh thân thể hắn xuất hiện hư ảnh một quyển kinh thư to lớn, bên trên tản ra khí tức hạo nhiên, kinh văn chớp động, chậm rãi vận chuyển quay chung quanh hắn, cả người hắn giống như đắm chìm trong kinh văn.
Quyển kinh thư này không ngờ cũng là Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, hơn nữa hiển nhiên là Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm đỉnh phong, uy lực vô cùng kinh người, dường như còn có một vài hiệu quả đặc thù.
Tuy nhiên điều này thật ra Nhậm Kiệt cũng không thèm để ý, Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm thì sao chứ, là pháp bảo gì cũng không trọng yếu, quan trọng là... hắn nói ra những lời này: Đan Tiên Giáo, năm đại đại giáo vô thượng, hắn tên là Đan Vô Kinh... những thứ này mới là tin tức Nhậm Kiệt muốn biết.
- Đan Tiên Giáo mà phái tới phế vật như ngươi này, nói ngươi là phế vật ngươi còn không chịu, ngươi dám nói ngươi là người đứng đầu trong tầng lớp trẻ của Đan Tiên Giáo sao? Nói cho ngươi biết, tiểu nha đầu kia đã rơi vào tay Tàn Hồn chúng ta, Đan Tiên Giáo các ngươi cũng không cần nghĩ tới nữa! Đây là kinh nghiệm, trong bất tri bất giác, hoàn toàn không biết gì cả, dùng lời nói khích đối phương không ngừng xâm nhập tìm hiểu, dẫn dụ đối phương nói ra, càng có ý nghĩa hơn.
Dĩ nhiên, lúc này sau khi biết hắn là người của Đan Tiên Giáo, bước kế tiếp Nhậm Kiệt lại bắt đầu chuyển hướng đề tài về phía tiểu nha đầu Đan Diệu, đây mới là sự thật hắn muốn biết.
Phương pháp vẫn như cũ không lưu lại chút dấu vết, trực tiếp kích động Đan Vô Kinh.
- Cái gì? Các ngươi dám! Các ngươi đang tìm chết! Chuyện này là của Đan Tiên Giáo ta thậm chí còn là đại sự của năm đại đại giáo vô thượng, nếu các ngươi dám động tới nàng, Đan Tiên Giáo ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi! Đan Vô Kinh vừa nghe tin là thật, cũng thật sự phẫn nộ rồi.
Bởi vì ngay cả hắn đều không biết rõ chuyện cụ thể thế nào, nhưng hắn biết, nha đầu này có quan hệ trọng đại.
- Động tới thì sao chứ? Chẳng lẽ chỉ Đan Tiên Giáo các ngươi có thể động, Tàn Hồn chúng ta thì không thể động? Đừng tưởng rằng chỉ có các ngươi biết chuyện gì xảy ra! Nhậm Kiệt nói với bộ dáng người đã bị mình bắt giữ, vẻ mặt rất đắc ý, nhưng trên thực tế hắn lại vô cùng tĩnh táo nhìn vào Đan Vô Kinh, lắng nghe mỗi một câu nói của hắn, tìm kiếm tin tức cùng tư liệu hữu dụng.
- Các ngươi biết cái quái gì, sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể! Hiện tại ta cứ bắt ngươi đi gặp chưởng giáo, để xem Tàn Hồn ngươi giải thích chuyện này như thế nào, đây là hậu quả các ngươi không thể gánh nổi! Thư Hải Vô Nhai! “Ầm!” Đan Vô Kinh vừa nghe nói lập tức đùng đùng nổi giận, đối phương rõ ràng khi dễ hắn, coi thường hắn, nhưng rồi vừa hắn cũng không có biện pháp nói tiếp, bởi vì mặc dù hắn có chút tự tin, nhưng nếu nói ở trong đại giáo vô thượng hắn còn không dám xưng đệ nhất!
Lúc này nghe đối phương nói đã bắt giữ người, còn nói lời như vậy, liền phẫn nộ ra tay, lập tức vô số trang giấy bay múa, mỗi một văn tự trên trang giấy biến hóa kỳ diệu, giống như biển rộng mênh mông cuồn cuộn cuốn tới.
Giống như trong nháy mắt chỉ huy trăm ngàn vạn đại quân ùa lên tấn công.
Xem ra người này cũng chỉ biết bao nhiêu mà thôi! Nhậm Kiệt thấy người này ra tay liền biết ngay đã không sai biệt lắm. Bởi vì hắn rõ ràng không biết những chuyện khác, đến bây giờ hắn cũng không phát hiện, từ đầu đã bị mình dẫn dắt.
Tuy nhiên hắn nói câu kia “sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể” lại làm cho trong mắt Nhậm Kiệt lóe lên một tia sát khí, vốn trước đó Nhậm Kiệt cũng đang cố đè nén tức giận, luôn cố đè nén, thời khắc này rốt cục cũng bùng phát rồi.
- Ở trong đại trận của ta, quản ngươi là “đại hải” hay là “thư hải”, có rộng lớn bằng ta sao? Nhậm Kiệt vừa nói, vừa vận chuyển Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, trong nháy mắt thân thể biến mất tại chỗ, chung quanh trong tiếng nổ ầm ầm lực lượng thủy chen chúc tràn vào, rồi một con Thủy Long xông vào trong biển sách kia.
“Bùng bùng bùng...” Chân chính va chạm vào nhau chính là trận pháp, lực lượng đụng nhau.
Lực lượng của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ngưng tụ, cùng lực lượng trận pháp thúc giục Thủy Long bạo phát uy lực, xông tới công kích.
- Chuyện gì xảy ra, làm sao có thể có thứ tiên linh hồn phách thần thú thế này? Thấy Thủy Long này giống như Chân Long uy lực kinh người, mượn uy lực của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, một đường phá mở kinh thư của mình, Đan Vô Kinh cũng bị dọa cho hoảng sợ, kêu lên.
Nhưng lực lượng của hắn sớm đã vượt qua Âm Dương Cảnh đỉnh phong bình thường, đạt tới cấp bậc Vương giả đã rất lâu rồi, nếu không phải vì để tiếp tục lực lượng cường đại hơn, để sau khi đi vào Thái Cực Cảnh càng mạnh hơn, hắn đã sớm đột phá vào Thái Cực Cảnh rồi.
Hai tay biến đổi, trong nháy mắt mấy trang giấy bay ra, hiển nhiên đó là pháp bảo đặc thù, không ngờ lại không ngừng xé rách Thủy Long. Tuy rằng Thủy Long có thể nhanh chóng ngưng kết, nhưng thế công cũng bị ngăn cản.
“Ầm!” Bất quá đúng lúc này, trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, toàn bộ cục diện lực lượng thủy trong nháy mắt biến đổi, một con Hỏa Long vọt ra, hai con rồng nước lửa đồng thời dưới khống chế của Nhậm Kiệt, xông về phía Đan Vô Kinh.
Lần này thì sắc mặt Đan Vô Kinh trở nên càng thêm khó coi: hai con, làm sao có thể? Cho dù là Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm bình thường cũng rất khó luyện ra loại lực lượng tồn tại tiên linh hồn phách thần thú này, thứ này một khi hoàn toàn trưởng thành còn cường đại rất nhiều so với khí linh bình thường, uy lực vô cùng tận.
Tên này lại có hai con, mặc dù chỉ là ngưng tụ giai đoạn đầu còn chưa có linh trí, nhưng uy lực của nó cũng rất kinh người.
Giá trị của thứ này còn lớn hơn so với Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm bình thường!
Hơn nữa pháp lực của người này như biển như núi cực kỳ khủng bố, so với mình lại còn mãnh liệt hơn. Đáng ghét! Không đột phá đến Thái Cực Cảnh, rất nhiều chuyện chính là không có biện pháp phát huy ra uy lực chân chính! Không được! Không quản hết thảy đều phải bắt giữ hắn lại!
- Chiến Thần Đan! Nghĩ đến đây, Đan Vô Kinh lập tức ném vào miệng một viên đan dược tràn đầy sát khí, vô cùng tận chiến ý, đây là một viên Thiên Đan thượng phẩm Chiến Thần Đan.
“Ầm...” Vừa nuốt vào Chiến Thần Đan, ngay tức thì thân thể Đan Vô Kinh căng phồng trở nên lớn gấp mười mấy lần, cường độ thân thể trong nháy mắt cường hóa gấp mấy chục lần, pháp lực bành trướng ngược lại không phải là tối đa, chỉ gấp mấy lần mà thôi, nhưng cường độ thân thể hắn lập tức liền đạt tới gần Thái Cực Cảnh tầng thứ tư bình thường.
Đan Tiên Giáo, lợi dụng vô số đan dược chiến đấu, không chỉ là bổ sung sức chiến đấu, còn có rất nhiều đan dược đặc thù có thể đánh xa, đánh gần, Chiến Thần Đan chính là một loại trong những đan dược này.
Căn cứ tình huống bất đồng lựa chọn đan dược bất đồng, thấy Nhậm Kiệt mượn Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đánh từ xa uy lực kinh người, Đan Vô Kinh lập tức lựa chọn Chiến Thần Đan cận chiến, sau đó thân thể hắn nhoáng lên một cái, đã xuất hiện ở bên cạnh Nhậm Kiệt.
- Chỉ bằng một mình ngươi một phế vật nho nhỏ trong Tàn Hồn, cũng dám đánh giá ta, ngươi còn chưa đủ tư cách, hôm nay để cho ngươi biết sự lợi hại của ta! Sau khi Đan Vô Kinh nuốt vào Chiến Thần Đan, chiến lực cuồn cuộn, không chỉ là tăng mạnh cường độ thân thể, thời khắc này hắn giống như Chiến Thần chiến ý thiêu đốt, hai tay quyền vung múa, kéo không gian chung quanh vặn vẹo biến hóa dường như sắp sụp đổ, thoáng cái đập tới trước mặt Nhậm Kiệt.
Hắn muốn đánh bể khóe miệng Nhậm Kiệt, vừa rồi tuy rằng mấy câu đối thoại, nhưng khiến hắn rất hỗn loạn, phải đánh bể, hoàn toàn đánh bể miệng tên này.
“Ầm Ầm Ầm...” Biến hóa của Đan Vô Kinh này, cũng là lần đầu tiên Nhậm Kiệt gặp phải, bất quá ai sợ ai chứ! Nhậm Kiệt không né tránh, cũng không sợ hãi chút nào đánh ngược lên. Trong nháy mắt tay quyền của hai người chính diện va chạm nhau cả trăm ngàn lần.
Hoàn toàn là thân thể công kích, đụng nhau, không khí chung quanh nổ nát, linh khí bay tán loạn tiêu tán, tại trong phạm vi bố trí của đại trận Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, mặt đất đều ầm ầm sụp đổ vỡ vụn.
Lực lượng va chạm này đã vượt qua cực hạn, chỉ là về thân thể va chạm trực diện, nếu như không có hạn chế của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, chỉ sợ chung quanh mười mấy dặm đều phải bị hủy diệt.
“Phốc...” Đan Vô Kinh cũng cảm giác nắm tay mình vô cùng đau đớn, đánh thẳng vào nhau thế này, không ngờ mình lại không có chiếm được chút tiện nghi nào, mà cả thân mình bị đẩy lui ra sau, phun ra một búng máu.
“Không có khả năng... không có khả năng...” Đan Vô Kinh là cảm giác theo tình huống của mình mới lựa chọn Chiến Thần Đan, loại Chiến Thần Đan này là đan dược được Đan Tiên Giáo luyện chế riêng cho chiến đấu đơn độc, trong nháy mắt tăng cường sức chiến đấu thân thể, giúp cho lực lượng cận chiến của hắn đạt tới gần Thái Cực Cảnh tầng thứ tư. Dưới tình huống này, có thể miểu sát hết thảy tồn tại Âm Dương Cảnh mới đúng!?
Cho dù Hỏa Long, Thủy Long kia hắn đều có thể xé rách, nhưng hắn không sao nghĩ tới: Nhậm Kiệt không có dùng pháp bảo, không có né tránh, mà lại chính diện cứng chọi cứng với mình. Điều này sao có thể? Hắn cũng chỉ là tu vi Âm Dương Cảnh, chẳng lẽ hắn cũng biến thái giống như Đan Vô Pháp???
Sau một phen va chạm, nội tạng Nhậm Kiệt cũng bị liên lụy, nắm tay đau rát đau đớn, rồi cũng như nhau phun ra một búng máu. Đối phương bằng vào đan dược kia trong nháy mắt kích phát cường độ thân thể, mạnh hơn rất nhiều so với Nhậm Kiệt. Nên biết, trong một tầng thứ Thái Cực Cảnh không có chênh lệch to lớn lắm.
Tuy thế Nhậm Kiệt cũng không có ý sợ hãi chút nào, sau đợt va chạm thứ nhất, trong lúc Đan Vô Kinh còn đang khiếp sợ, không dám tin, hắn đã lại lần nữa xông tới.
- Hẳn tới phiên ta, đúng không!? “Ầm...” Ngay tức thì Nhậm Kiệt vọt tới gần, dù thương thế nặng hơn đối phương, nhưng mức độ hung mãnh thì mạnh hơn rất nhiều so với Đan Vô Kinh.
Chiến ý ư? Chỉ bằng vào chiến ý của đan dược sáp nhập vào thân thể mà gọi là chiến ý sao?
Bằng vào đan dược tăng cường thân thể có lẽ đủ mạnh, nhưng chiến ý khẳng định không được; còn Nhậm Kiệt thì bất đồng, hắn là thật sự rất phẫn nộ, thật sự phải chiến, chiến một trận sảng khoái, hắn bạo phát, chân chính bạo phát!
“Bùng Bùng Bùng... Ầm... Ầm...” Chiến ý bạo phát điên cuồng, lực lượng bạo phát hung ác điên cuồng, đánh điên cuồng, va chạm điên cuồng...
- Ngươi chẳng qua là trình độ thân thể Thái Cực Cảnh tầng ba, ta mạnh hơn ngươi, mạnh hơn ngươi, Chiến Thần Đan thiêu đốt, để ta xem ngươi làm sao còn chống đỡ được... Đan Vô Kinh điên cuồng gào thét, dựa vào Chiến Thần Đan mang đến chiến ý, điên cuồng va chạm...
- Tàn Hồn... Đây là... Trấn Thần Kỳ... Lúc nghe Nhậm Kiệt nói đến Tàn Hồn, Đan Vô Kinh vẫn chỉ khẽ nhíu mày, nhưng sau đó nhìn thấy chung quanh ầm ầm xuất hiện cây đại kỳ, lập tức sắc mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi.
Nhưng lập tức, sắc mặt của hắn sau khi biến đổi mấy lần, lại khôi phục lại, trên khóe miệng nổi lên vẻ cười lạnh.
- Hừ! Còn tưởng rằng thật sự là Trấn Thần Kỳ, thì ra bất quá là phỏng chế phẩm... Không đúng, nghe nói kiện phỏng chế phẩm kia cũng là Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, mà của ngươi này chỉ sợ là phỏng chế phẩm trong phỏng chế phẩm thôi! Ngay lúc khôi phục bình thường, Đan Vô Kinh nhìn Nhậm Kiệt nói: - Tàn Hồn các ngươi lá gan đúng là càng lúc càng lớn, xem ra bài học trước đây còn chưa đủ a, các ngươi lại còn dám ra tay với người của đại giáo vô thượng!
Nhậm Kiệt nói ra lời nói đó chính là cố ý dẫn dụ tên này, vừa lên tới thật giống như đã biết tên này là ai, không cần hỏi ngược lại đã biết được các thứ, bởi vì đứng ở trên bình đài ngang nhau, hắn chỉ tùy ý nói một ít lời đều là tin tức Nhậm Kiệt muốn biết.
Quả nhiên, người này lại còn biết Trấn Thần Kỳ, phỏng chế phẩm trong phỏng chế phẩm.
Tàn Hồn quả nhiên thật lợi hại, xem ra ân oán giữa bọn họ cũng rất sâu, như vậy càng tốt!
- Hừ! Nhậm Kiệt cũng cố ý hừ lạnh một tiếng nói: - Đại giáo vô thượng cũng chia tình huống, có một số người không thể ra tay, nhưng loại phế vật nho nhỏ thì không xếp trong hàng ngũ đó. Vừa lúc ta ra ngoài lịch lãm, dùng ngươi luyện một chút tay nghề cũng không tệ! Đại giáo vô thượng hù dọa người khác thì được, còn không dọa được người Tàn Hồn ta! Ngươi là ai, dường như còn không tính là nhân vật gì đâu!
Người này vừa tới, Nhậm Kiệt đã có một chút phán đoán, lực lượng hiển nhiên tương đối cường hãn, nhưng ở trong mắt Nhậm Kiệt, về mặt kinh nghiệm thì kém xa lắc.
Đây là con cháu đại môn phái nhất thiết phải trải qua, điểm này đều là tương đối phải có, cho nên Nhậm Kiệt cố ý nói.
- Ngươi nói cái gì? Vừa nghe Nhậm Kiệt nói, sắc mặt Đan Vô Kinh lại lần nữa biến đổi, cả giận nói: - Ngươi dám coi thường Đan Vô Kinh ta, đừng nói trong Đan Tiên Giáo ta, cho dù là trong năm đại đại giáo vô thượng hiện nay, Đan Vô Kinh ta cũng là người cầm cờ đi trước, ngươi thì tính là gì. Cho dù là Thiên Tử của Tàn Hồn các ngươi cũng không dám lớn lối như vậy. Ngươi tưởng mình là nhân vật số một ư, dám ở trước mặt Đan Vô Kinh ta lớn lối như thế, thứ không biết chết sống, thật nghĩ là cầm một kiện phỏng chế phẩm là ngươi có thể xem thường thiên hạ ư? Vô Tự Kinh Thư!
“Ầm...” Đan Vô Kinh trong cơn phẫn nộ, đồng thời lúc nói chuyện liền vung tay một cái, chung quanh thân thể hắn xuất hiện hư ảnh một quyển kinh thư to lớn, bên trên tản ra khí tức hạo nhiên, kinh văn chớp động, chậm rãi vận chuyển quay chung quanh hắn, cả người hắn giống như đắm chìm trong kinh văn.
Quyển kinh thư này không ngờ cũng là Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm, hơn nữa hiển nhiên là Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm đỉnh phong, uy lực vô cùng kinh người, dường như còn có một vài hiệu quả đặc thù.
Tuy nhiên điều này thật ra Nhậm Kiệt cũng không thèm để ý, Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm thì sao chứ, là pháp bảo gì cũng không trọng yếu, quan trọng là... hắn nói ra những lời này: Đan Tiên Giáo, năm đại đại giáo vô thượng, hắn tên là Đan Vô Kinh... những thứ này mới là tin tức Nhậm Kiệt muốn biết.
- Đan Tiên Giáo mà phái tới phế vật như ngươi này, nói ngươi là phế vật ngươi còn không chịu, ngươi dám nói ngươi là người đứng đầu trong tầng lớp trẻ của Đan Tiên Giáo sao? Nói cho ngươi biết, tiểu nha đầu kia đã rơi vào tay Tàn Hồn chúng ta, Đan Tiên Giáo các ngươi cũng không cần nghĩ tới nữa! Đây là kinh nghiệm, trong bất tri bất giác, hoàn toàn không biết gì cả, dùng lời nói khích đối phương không ngừng xâm nhập tìm hiểu, dẫn dụ đối phương nói ra, càng có ý nghĩa hơn.
Dĩ nhiên, lúc này sau khi biết hắn là người của Đan Tiên Giáo, bước kế tiếp Nhậm Kiệt lại bắt đầu chuyển hướng đề tài về phía tiểu nha đầu Đan Diệu, đây mới là sự thật hắn muốn biết.
Phương pháp vẫn như cũ không lưu lại chút dấu vết, trực tiếp kích động Đan Vô Kinh.
- Cái gì? Các ngươi dám! Các ngươi đang tìm chết! Chuyện này là của Đan Tiên Giáo ta thậm chí còn là đại sự của năm đại đại giáo vô thượng, nếu các ngươi dám động tới nàng, Đan Tiên Giáo ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi! Đan Vô Kinh vừa nghe tin là thật, cũng thật sự phẫn nộ rồi.
Bởi vì ngay cả hắn đều không biết rõ chuyện cụ thể thế nào, nhưng hắn biết, nha đầu này có quan hệ trọng đại.
- Động tới thì sao chứ? Chẳng lẽ chỉ Đan Tiên Giáo các ngươi có thể động, Tàn Hồn chúng ta thì không thể động? Đừng tưởng rằng chỉ có các ngươi biết chuyện gì xảy ra! Nhậm Kiệt nói với bộ dáng người đã bị mình bắt giữ, vẻ mặt rất đắc ý, nhưng trên thực tế hắn lại vô cùng tĩnh táo nhìn vào Đan Vô Kinh, lắng nghe mỗi một câu nói của hắn, tìm kiếm tin tức cùng tư liệu hữu dụng.
- Các ngươi biết cái quái gì, sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể! Hiện tại ta cứ bắt ngươi đi gặp chưởng giáo, để xem Tàn Hồn ngươi giải thích chuyện này như thế nào, đây là hậu quả các ngươi không thể gánh nổi! Thư Hải Vô Nhai! “Ầm!” Đan Vô Kinh vừa nghe nói lập tức đùng đùng nổi giận, đối phương rõ ràng khi dễ hắn, coi thường hắn, nhưng rồi vừa hắn cũng không có biện pháp nói tiếp, bởi vì mặc dù hắn có chút tự tin, nhưng nếu nói ở trong đại giáo vô thượng hắn còn không dám xưng đệ nhất!
Lúc này nghe đối phương nói đã bắt giữ người, còn nói lời như vậy, liền phẫn nộ ra tay, lập tức vô số trang giấy bay múa, mỗi một văn tự trên trang giấy biến hóa kỳ diệu, giống như biển rộng mênh mông cuồn cuộn cuốn tới.
Giống như trong nháy mắt chỉ huy trăm ngàn vạn đại quân ùa lên tấn công.
Xem ra người này cũng chỉ biết bao nhiêu mà thôi! Nhậm Kiệt thấy người này ra tay liền biết ngay đã không sai biệt lắm. Bởi vì hắn rõ ràng không biết những chuyện khác, đến bây giờ hắn cũng không phát hiện, từ đầu đã bị mình dẫn dắt.
Tuy nhiên hắn nói câu kia “sống phải thấy người, chết phải thấy thi thể” lại làm cho trong mắt Nhậm Kiệt lóe lên một tia sát khí, vốn trước đó Nhậm Kiệt cũng đang cố đè nén tức giận, luôn cố đè nén, thời khắc này rốt cục cũng bùng phát rồi.
- Ở trong đại trận của ta, quản ngươi là “đại hải” hay là “thư hải”, có rộng lớn bằng ta sao? Nhậm Kiệt vừa nói, vừa vận chuyển Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, trong nháy mắt thân thể biến mất tại chỗ, chung quanh trong tiếng nổ ầm ầm lực lượng thủy chen chúc tràn vào, rồi một con Thủy Long xông vào trong biển sách kia.
“Bùng bùng bùng...” Chân chính va chạm vào nhau chính là trận pháp, lực lượng đụng nhau.
Lực lượng của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ngưng tụ, cùng lực lượng trận pháp thúc giục Thủy Long bạo phát uy lực, xông tới công kích.
- Chuyện gì xảy ra, làm sao có thể có thứ tiên linh hồn phách thần thú thế này? Thấy Thủy Long này giống như Chân Long uy lực kinh người, mượn uy lực của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, một đường phá mở kinh thư của mình, Đan Vô Kinh cũng bị dọa cho hoảng sợ, kêu lên.
Nhưng lực lượng của hắn sớm đã vượt qua Âm Dương Cảnh đỉnh phong bình thường, đạt tới cấp bậc Vương giả đã rất lâu rồi, nếu không phải vì để tiếp tục lực lượng cường đại hơn, để sau khi đi vào Thái Cực Cảnh càng mạnh hơn, hắn đã sớm đột phá vào Thái Cực Cảnh rồi.
Hai tay biến đổi, trong nháy mắt mấy trang giấy bay ra, hiển nhiên đó là pháp bảo đặc thù, không ngờ lại không ngừng xé rách Thủy Long. Tuy rằng Thủy Long có thể nhanh chóng ngưng kết, nhưng thế công cũng bị ngăn cản.
“Ầm!” Bất quá đúng lúc này, trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, toàn bộ cục diện lực lượng thủy trong nháy mắt biến đổi, một con Hỏa Long vọt ra, hai con rồng nước lửa đồng thời dưới khống chế của Nhậm Kiệt, xông về phía Đan Vô Kinh.
Lần này thì sắc mặt Đan Vô Kinh trở nên càng thêm khó coi: hai con, làm sao có thể? Cho dù là Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm bình thường cũng rất khó luyện ra loại lực lượng tồn tại tiên linh hồn phách thần thú này, thứ này một khi hoàn toàn trưởng thành còn cường đại rất nhiều so với khí linh bình thường, uy lực vô cùng tận.
Tên này lại có hai con, mặc dù chỉ là ngưng tụ giai đoạn đầu còn chưa có linh trí, nhưng uy lực của nó cũng rất kinh người.
Giá trị của thứ này còn lớn hơn so với Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm bình thường!
Hơn nữa pháp lực của người này như biển như núi cực kỳ khủng bố, so với mình lại còn mãnh liệt hơn. Đáng ghét! Không đột phá đến Thái Cực Cảnh, rất nhiều chuyện chính là không có biện pháp phát huy ra uy lực chân chính! Không được! Không quản hết thảy đều phải bắt giữ hắn lại!
- Chiến Thần Đan! Nghĩ đến đây, Đan Vô Kinh lập tức ném vào miệng một viên đan dược tràn đầy sát khí, vô cùng tận chiến ý, đây là một viên Thiên Đan thượng phẩm Chiến Thần Đan.
“Ầm...” Vừa nuốt vào Chiến Thần Đan, ngay tức thì thân thể Đan Vô Kinh căng phồng trở nên lớn gấp mười mấy lần, cường độ thân thể trong nháy mắt cường hóa gấp mấy chục lần, pháp lực bành trướng ngược lại không phải là tối đa, chỉ gấp mấy lần mà thôi, nhưng cường độ thân thể hắn lập tức liền đạt tới gần Thái Cực Cảnh tầng thứ tư bình thường.
Đan Tiên Giáo, lợi dụng vô số đan dược chiến đấu, không chỉ là bổ sung sức chiến đấu, còn có rất nhiều đan dược đặc thù có thể đánh xa, đánh gần, Chiến Thần Đan chính là một loại trong những đan dược này.
Căn cứ tình huống bất đồng lựa chọn đan dược bất đồng, thấy Nhậm Kiệt mượn Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đánh từ xa uy lực kinh người, Đan Vô Kinh lập tức lựa chọn Chiến Thần Đan cận chiến, sau đó thân thể hắn nhoáng lên một cái, đã xuất hiện ở bên cạnh Nhậm Kiệt.
- Chỉ bằng một mình ngươi một phế vật nho nhỏ trong Tàn Hồn, cũng dám đánh giá ta, ngươi còn chưa đủ tư cách, hôm nay để cho ngươi biết sự lợi hại của ta! Sau khi Đan Vô Kinh nuốt vào Chiến Thần Đan, chiến lực cuồn cuộn, không chỉ là tăng mạnh cường độ thân thể, thời khắc này hắn giống như Chiến Thần chiến ý thiêu đốt, hai tay quyền vung múa, kéo không gian chung quanh vặn vẹo biến hóa dường như sắp sụp đổ, thoáng cái đập tới trước mặt Nhậm Kiệt.
Hắn muốn đánh bể khóe miệng Nhậm Kiệt, vừa rồi tuy rằng mấy câu đối thoại, nhưng khiến hắn rất hỗn loạn, phải đánh bể, hoàn toàn đánh bể miệng tên này.
“Ầm Ầm Ầm...” Biến hóa của Đan Vô Kinh này, cũng là lần đầu tiên Nhậm Kiệt gặp phải, bất quá ai sợ ai chứ! Nhậm Kiệt không né tránh, cũng không sợ hãi chút nào đánh ngược lên. Trong nháy mắt tay quyền của hai người chính diện va chạm nhau cả trăm ngàn lần.
Hoàn toàn là thân thể công kích, đụng nhau, không khí chung quanh nổ nát, linh khí bay tán loạn tiêu tán, tại trong phạm vi bố trí của đại trận Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, mặt đất đều ầm ầm sụp đổ vỡ vụn.
Lực lượng va chạm này đã vượt qua cực hạn, chỉ là về thân thể va chạm trực diện, nếu như không có hạn chế của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, chỉ sợ chung quanh mười mấy dặm đều phải bị hủy diệt.
“Phốc...” Đan Vô Kinh cũng cảm giác nắm tay mình vô cùng đau đớn, đánh thẳng vào nhau thế này, không ngờ mình lại không có chiếm được chút tiện nghi nào, mà cả thân mình bị đẩy lui ra sau, phun ra một búng máu.
“Không có khả năng... không có khả năng...” Đan Vô Kinh là cảm giác theo tình huống của mình mới lựa chọn Chiến Thần Đan, loại Chiến Thần Đan này là đan dược được Đan Tiên Giáo luyện chế riêng cho chiến đấu đơn độc, trong nháy mắt tăng cường sức chiến đấu thân thể, giúp cho lực lượng cận chiến của hắn đạt tới gần Thái Cực Cảnh tầng thứ tư. Dưới tình huống này, có thể miểu sát hết thảy tồn tại Âm Dương Cảnh mới đúng!?
Cho dù Hỏa Long, Thủy Long kia hắn đều có thể xé rách, nhưng hắn không sao nghĩ tới: Nhậm Kiệt không có dùng pháp bảo, không có né tránh, mà lại chính diện cứng chọi cứng với mình. Điều này sao có thể? Hắn cũng chỉ là tu vi Âm Dương Cảnh, chẳng lẽ hắn cũng biến thái giống như Đan Vô Pháp???
Sau một phen va chạm, nội tạng Nhậm Kiệt cũng bị liên lụy, nắm tay đau rát đau đớn, rồi cũng như nhau phun ra một búng máu. Đối phương bằng vào đan dược kia trong nháy mắt kích phát cường độ thân thể, mạnh hơn rất nhiều so với Nhậm Kiệt. Nên biết, trong một tầng thứ Thái Cực Cảnh không có chênh lệch to lớn lắm.
Tuy thế Nhậm Kiệt cũng không có ý sợ hãi chút nào, sau đợt va chạm thứ nhất, trong lúc Đan Vô Kinh còn đang khiếp sợ, không dám tin, hắn đã lại lần nữa xông tới.
- Hẳn tới phiên ta, đúng không!? “Ầm...” Ngay tức thì Nhậm Kiệt vọt tới gần, dù thương thế nặng hơn đối phương, nhưng mức độ hung mãnh thì mạnh hơn rất nhiều so với Đan Vô Kinh.
Chiến ý ư? Chỉ bằng vào chiến ý của đan dược sáp nhập vào thân thể mà gọi là chiến ý sao?
Bằng vào đan dược tăng cường thân thể có lẽ đủ mạnh, nhưng chiến ý khẳng định không được; còn Nhậm Kiệt thì bất đồng, hắn là thật sự rất phẫn nộ, thật sự phải chiến, chiến một trận sảng khoái, hắn bạo phát, chân chính bạo phát!
“Bùng Bùng Bùng... Ầm... Ầm...” Chiến ý bạo phát điên cuồng, lực lượng bạo phát hung ác điên cuồng, đánh điên cuồng, va chạm điên cuồng...
- Ngươi chẳng qua là trình độ thân thể Thái Cực Cảnh tầng ba, ta mạnh hơn ngươi, mạnh hơn ngươi, Chiến Thần Đan thiêu đốt, để ta xem ngươi làm sao còn chống đỡ được... Đan Vô Kinh điên cuồng gào thét, dựa vào Chiến Thần Đan mang đến chiến ý, điên cuồng va chạm...