Ánh sáng chiếu xuống mặt biển lấp lánh màu bạc sáng chói, một ngày mới bắt đầu.
Căn biệt thự đẹp đẽ, sang trọng mới sáng sớm đã vô cùng tất nấp, bởi có ai đó dậy muộn, sắp bỏ lỡ kì kiểm tra.
Bịch bịch bịch……thiếu nữ đầu tóc bù xù, gương mặt không trang điểm trở nên trong sáng thanh khiết như ánh trời mùa đông, tiếng bước chân vội vã chạy loạn khắp nơi.
“Ngạo Đường, điện thoại em đâu?”
“Dưới gậm giường”
“Chết tiệt, sao lại hết pin vào lúc này? Lão công, xạc….”
“Ngăn kéo thứ hai, tủ đầu giường”
Ngạo Đường không còn xa lạ với bộ dạng nước đến chân mới nhảy của vợ nhỏ nhà mình, vẫn ung dung chuẩn bị bữa sáng, đặt từng tiếng táo vào chiếc hộp nhỏ hình anh em nhà gấu, nước ấm pha mật ong.
Xong!
Nhà mới cách biệt thự của bọn họ khá xa, cần tiếng đi xe, mà chỉ còn phút nữa là vào giờ thi, sắp không kịp rồi.
Tống Mịch gấp gáp xỏ giày, còn chưa ra khỏi cửa, đã bị anh kéo lại nhét hộp cơm vào cặp, ôn tồn hỏi.
“Thật sự không cần anh đưa đi?”
“Không cần đâu, Mặc Hoành chỉ bế được em thôi”
Vừa quay đi, cằm cô đã bị kéo nhẹ ngả về phía sau.
Chụt, một nụ hôn thoáng lướt qua trên môi, đọng lại chút vị mật ong ngọt ngọt.
Ánh mắt Ngạo Đường lấp lánh, tràn đầy sự sủng nịnh
“Đi cẩn thận”
“..biế..biết rồi”
Mặc Hoành chờ bên cạnh gào thét: ”……” Sắp muộn rồi, hôn với hít cái gì? Hừ.
Tống Mịch xoay người, cơ thể chầm chậm lơ lửng trong không khí với tư thế bế công chúa.
Giây sau liền bay vụt đi.
Cô hạ cánh xuống tầng thượng dãy lớp học cũng là lúc tiếng chuông vào giờ vang lên.
May quá, vẫn kịp!
Kì thi kéo dài tiếng, bước ra khỏi phòng thi, Tống Mịch nhếch môi cười, bộ dạng ung dung, tự tin đắc thắng khiến những học sinh đi quanh không khỏi ghen tị, ngưỡng mộ.
Không phải tự dưng Tống Mịch quậy phá đủ đường mà nhà trường không đuổi học cô hay đình chỉ.
Thiên Tư Mai, Lâm Nam Dương cả Tần Y Hân khi đó cũng được Lăng Giang đưa đến đây, dù không phải trường học cho con ông cháu cha, nhưng ngôi trường này lại vô cùng nổi tiếng, danh giá, đứng trong top trường đại học đứng đầu cả nước với điểm số tốt nghiệp và sinh viên ra trường thành đạt.
Cẩn gia chỉ là một phần nhỏ, quan trọng là bên cạnh danh phận nữ ma đầu, Tống Mịch còn là học bá của khoa Công Nghệ Thông Tin, điểm số chưa bao giờ dưới , luôn trong top của cả khoa.
Vì vậy dù có nghịch tới đâu nhà trường cũng không làm khó cô.
Điều này chứng minh chỉ có thực lực mới là chân chính.
Có thực lực chắc chắn có quyền lực.
Còn có quyền lực chưa chắn có thực lực.
Tống Mịch giữ nguyên bước vào cangtin.
Mấy ngày nay cô nghỉ liên tiếp những tin đồn bao nuôi cứ thế ngày càng nhiều nhưng ai cũng đã quen với việc này nên lời ra tiếng vào chỉ dám nói sau lưng.
Vừa lôi cơm hộp ra đã thu hút vô số ánh nhìn, ngỡ ngàng có, kinh ngạc hay khinh thường đều có.
Tống Mịch không quan tâm, chậm rãi vừa ăn vừa chơi game.
Trong góc phòng thiếu nữ nhìn bóng lưng cô mà mìm chặt môi, ánh mắt không giấu nổi sự hận thù, căm giận, đứng phắt dậy bỏ đi.
Lướt lướt douyin hồi, cô phát hiện một video rất đỗi quen thuộc.
Trong video là một chàng trai với làn da trắng xứ nổi bật trong bộ đồ đen, hơi mím môi, cúi đầu nhìn chằm chằm xiên thịt nướng, cách màn hình vẫn nhận rõ sự lạnh lùng, thờ ơ cùng cao quý trời sinh.
Tống Mịch bấm xem bình luận, những lời khen, cảm thán, ca ngợi với nhưng mỹ từ hoa lệ vô cùng nhiều, Ngạo Đường thu được vô số “vợ”, càng đọc khóe miệng cô càng nhếch lên vui vẻ.
Nói đúng lắm, lão công nhà cô là đẹp nhất, cô biết! Cho like.
Nhưng không mặc gì vẫn là đẹp nhất, đáng tiếc các ngươi cả đời cũng không được nhìn.
Chợt nhận ra có điều không đúng, Tống Mịch nhíu mày suy nghĩ một hồi rồi lên mạng thử tìm, quả nhiên không chỉ một, có rất nhiều video ngắn quay anh ngày hôm đó, lượt like và chia sẻ lên đến .
Cô hơi mím môi, ánh mắt liền trở lại nghiêm túc, gọi cho Lộ Khiết.
“Chị, có chuyện gì vậy?”
“Tìm cách xóa hết video có mặt Ngạo Đường cho chị”
“À, mấy cái đó em cũng biết.
Nhưng nhiều như vậy lại thêm thời gian quá dài, xóa hết có chút khó”
Tống Mịch gõ gõ ngón tay từng nhịp đều đặn trên mặt bàn, vẻ mặt cực kì bình thản.
“Làm được không?”
Bên kia điện thoại vang lên tiếng đánh máy dồn dập, liên hoàn, có vẻ như bên cạnh Lộ Khiết có ít nhất người đang thao tác.
Sự dễ thương nũng nịu trong giọng điệu của cô nhóc cũng dần biến mất, chỉ có hỏi đáp ngắn gọn.
“%”
“Huy động toàn Reinor thì sao?”
“Đơn hàng thì sao?”
“Đóng web, không nhận”
“Vậy muốn thất bại cũng khó.”
Âm điệu Lộ Khiết lộ rõ vẻ hứng phấn, có vẻ cô nhóc ngày ngày quản lí Fehlia cùng đấu khẩu với thành viên trong tổ chức đã chán lắm rồi, lâu lắm hôm nay mới được nhận nhiệm vụ, phấn khích là phải rồi.
Mày phượng cô giãn ra, ánh mắt cong cong chứa đầy ý cười
“Khi nào thì xong?”
“ tiếng phút”
“Được”
Đến đây thì nói rõ hơn về phân chia trong Fehlia, tổ chức phân thành nhóm.
Reinor là nơi tiếp nhận nhiệm vụ , chọn lọc đơn hàng và bảo vệ tổ chức khỏi những ai có ý định xâm nhập qua công nghệ thông tin hay thiết bị hiện đại.
Đây là thời kì công nghệ hóa, chỉ cần dựa vào cái máy tính, bạn có thể tìm mọi thứ mình muốn thậm chí là biết cả bí mật của người khác.
Reinor có mảng.
Xử lí và chọn lọc nhiệm vụ là Reinor-A.
Bảo vệ tổ chức là Reinor-B.
mảng gắn bó mật thiết với nhau, không thể tách rời.
Những nhiệm vụ được thông qua sẽ gửi đến Delimiss - nơi giao nhiệm vụ cho các sát thủ và thành viên của tổ chức, trực tiếp giám sát quá trình thực hiện.
Nhiệm vụ Delimiss giao dựa vào kỹ năng và sở trường của mỗi người.
Cho nên đơn hàng luôn đảm bảo chất lượng và hoàn thành thuận lợi.
Sát thủ, thành viên nhận nhiệm vụ đều là phần Delimiss.
Edesel là nơi dạy dỗ và phát triển những kỹ năng của các sát thủ.
Khi đồng ý và được đưa về tổ chức, mỗi sát thủ phải trải qua khóa đào tạo trong vòng năm.
Không như những nơi khác, ở Felhia cho bọn họ lựa chọn vũ khí phù hợp và giúp họ phát triển ưu điểm đến mức cao nhất, tuy nhiên những kỹ năng cần thiết và cơ bản ở mỗi sát thủ đều phải nắm được.
Thành viên của Fehlia không cần giỏi mọi mặt, chỉ cần vượt trội hơn người về mặt, những thứ khác có đồng đội hỗ trợ.
Trong trường hợp khi làm nhiệm vụ bị thương, sẽ được chuyển đến Treaport - nơi chữa thương, chăm sóc và chế đạo độc dược.
Vừa cứu người vừa giết người là phong cách làm việc của Fehlia.
Độc dược mà Treaport làm ra không nhiều, nhưng dùng để giết người thì chính là vô địch, hầu như loại nào cũng có thuốc giải nhưng nhiệm vụ giết người chưa bao giờ thất bại vì dù có thuốc giải Fehlia cũng không giao ra, muốn có thì chỉ có mua lại với giá trên trời, ngươi không tức chết, bọn ta không giao thuốc giải.
Đại khái chính là kì quái như vậy.
nhóm trên hoạt động trong bóng tối thì nhóm cuối cùng lại nửa tối nửa sáng.
Cuối cùng là Foreal, nơi giao dịch và lộ diện duy nhất trong Fehlia, kiêm luôn trách nhiệm tình báo.
Lộ Khiết quán xuyến mọi việc nhưng lại không thể lộ mặt.
Vì thế Foreal như bộ mặt đại diện cho Fehlia với công chúng.
Nếu có người muốn giao dịch hay có cuộc làm ăn quan trọng thì Foreal sẽ ra mặt, tuy nhiên ai cũng đeo mặt nạ.
Dù ở ngoài sáng nhưng những thành viên trong Fereal lại có những ai thì chỉ có Lộ Khiết và Tống Mịch biết.
vị tiểu thư ít người biết, ca sĩ nổi danh, thợ làm bánh,....đều có thể là phần của Foreal.
Mật thám của Fehlia có ở khắp mọi nơi, trong hội đồng cao cấp của các quốc gia đều có người do Foreal cài vào.
Mục đích là để phát hiện và kịp thời nắm bắt những thông tin về Fehlia trong nội bộ quốc gia, và nắm được bí mật nhằm khống chế quốc gia đó
Không làm phiền Lộ Khiết chuyên tâm, Tống Mịch trực tiếp tắt máy, dọn dẹp hộp cơm trên bàn đi lên sân thượng.
Những việc còn lại để cô lo.
Thân phận của Ngạo Đường có tính chất đặc thù, không thể lộ ra.
Khi đó bận dỗ dành lão bà mà quên mất việc này, đã qua lâu như vậy chỉ sợ ai nên thấy đều thấy hết rồi.
Cũng may tối qua khi đánh nhau sau cô còn biết đường xóa camera xung quanh đi nếu không thì nhà mới chuyển đến lại phải dọn đi rồi.
Haizz, đúng là yêu thích hoa hồng thì phải chịu được nhỏ máu.
Hoa hồng có gai thì sao? Thế mới là là hoa hồng.