Tiêu Ngự tiếp tục chậm rì rì train cấp ( luyện lv ) với Lam Y Giáo Sỹ, dẫn Long Dăng kỵ sĩ Phí Tư ở phía sau tiến vào trong thành, trung tâm một cái hoa viên hoa tươi nở rộ, những đóa hoa mỹ lệ ở trong gió chập chờn sinh động, đem cả tòa hoa viên làm đẹp ngũ thải tân phân, vô tận biển hoa theo gió vũ động.
Tới trung tâm biển hoa, trong trung tâm biển hoa đứng sừng sững một tòa núi giả.
Phí Tư đi đến bên cạnh tòa núi giả, hai tay đặt ở trên núi giả, mãnh liệt quát một tiếng, đẩy tòa núi giả ra, tòa núi giả ầm ầm sụp đổ, phía dưới núi giả xuất hiện một cái động tối om, từng đường cầu thang đi tới vô tận dưới đất.
"Chính là nơi này." Phí Tư đem Long Dăng thu vào, đối diện với Tiêu Ngự cung kính nói ra.
"Chúng ta đi vào thôi." Tiêu Ngự nói rồi cùng Phí Tư tiến vào Cáp Nhĩ cũng đi theo vào, tuy nhiên Cáp Nhĩ ẩn nấp ở trong bóng tối, Tiêu Ngự căn bản không có cảm giác sự tồn tại của hắn, khả năng tiềm ẩn của hắn so với Tiêu Ngự muốn mạnh hơn nhiều.
Nếu như Cáp Nhĩ tập kích Tiêu Ngự, Tiêu Ngự căn bản không có cơ hội phản kích, giờ này khắc này, Tiêu Ngự chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Cáp Nhĩ.
Tiêu Ngự thay dây chuyền nhìn ban đêm, theo cầu thang đi xuống dưới hai bên là vách đá nham thạch ướt sũng, thỉnh thoảng có vài giọt nước mưa từ vách đá nham thạch thấm vào trong nhỏ xuống, tí tách tiếng nước ở trong đường hầm hắc ám vang vọng, càng truyền càng xa, đường hầm yên tĩnh đến mức quỷ dị khiến lòng người hoảng sợ.
Theo đường hầm hắc ám đi xuống, sau khi đi hơn 10 phút, phía trước mơ hồ có một ngọn đèn, Tiêu Ngự và Phí Tư hướng ngọn đèn xa xa đi đến.
Đi đến phần cuối đường hầm, một tòa tháp hùng vĩ hiện ra ở trước mắt Tiêu Ngự, tòa thành thị này hình dạng một cái Kim Tự Tháp, ngẩng đầu nhìn hướng lên trên, có thể thấy được các loại kiến trúc lạ lùng của tòa Địa Hạ Chi Thành, những kiến trúc này dường như đã muốn sụp đổ xuống, cấp một loại cảm giác áp bách khó có thể thở được, phía dưới không gian Kim Tự Tháp đổ, là các loại vườm ươm, sinh trưởng các loại thực vật dưới đất trông rất lạ lùng, trên những thực vật này trang bị vô số ma pháp đăng làm cả tòa Địa Hạ Chi Thành đẹp 1 cách kỳ quái, giống như mộng ảo.
Nghệ thuật kiến trúc của Người NạP ĐứC. Hơn hẳn tưởng tượng của loài người, làm cho người xem cực kỳ mãn nhãn.
Theo một đường nhỏ trong rừng đi thẳng về phía trước, Tiêu Ngự mơ hồ thấy được hai bóng người màu tím ở phía xa du đãng.
Tiêu Ngự tiến vào trạng thái Tiềm Hành. Hướng về hai bóng người màu tím kia chậm rãi đến gần.
Phí Tư thì dừng lại ở phía sau, làm hắn rất khó hiểu là Tiêu Ngự tình nguyện lãng phí hàng loạt thời gian chính mình động thủ dọn dẹp những cái thứ tạp nham này. Cũng không cho Phí Tư ra tay, điều này làm hắn vô cùng buồn bực. Nhưng hắn vừa không thể không nghe Tiêu Ngự nói.
Tiêu Ngự cấp cho hai cái bóng người màu tím kia Kỹ Năng Dò Xét.
Tử y giáo sĩ : 20 Cấp : tinh anh. HP ( Sinh Lực ) 6000.
"Hai người 20 Cấp : tinh anh, ta hẳn là có khả năng kill một người trong đó." Tiêu Ngự nhìn nhìn hai cái người Tử y giáo sĩ kia. Hai người cầm trong tay đoản trượng màu tím, hẳn hai người là pháp sư Bán vong linh.
"Phí Tư.Người bên trái kia thuộc về ngươi, bên phải kia thuộc về ta. Ngươi lên trước." Tiêu Ngự quay đầu lại truyền đạt xuống cho Phí Tư.
" Vâng, sứ giả." Phí Tư đáp. Vung kỵ sĩ thương trong tay lên, khu động Long Dăng tăng tốc độ hướng về Tử y giáo sĩ bên trái xông lên, lấy thực lực 20 Cấp : tinh anh + cường hóa. đối phó với hai người 20 Cấp : tinh anh. thì quá dư giả.
Tiêu Ngự thì tiến vào trạng thái Tiềm Hành, hướng về Tử y giáo sĩ bên phải đi qua.
Hai người Tử y giáo sĩ kiahướng Phí Tư, giơ pháp trượng tay phải lên bắn ra một cái skill Công Kích Ma Pháp Trong Nháy Mắt, hai luồng ma pháp oanh kích trúng trên người Phí Tư.
Phí Tư trường thương tay phải mãnh liệt đâm tới Tử y giáo sĩ bên trái, đem Tử y giáo sĩ kiađánh bay ra ngoài, trường thương trong tay liên tục vũ động, biến hóa ra nhiều điểm thương mang, đem Tử y giáo sĩ kia bao trùm.
Tử y giáo sĩ bên phải nhanh chóng chạy đi, pháp trượng trong tay giơ lên, thì thào ngâm xướng chú ngữ, chuẩn bị công kích Phí Tư.
Nhìn đến tử y giáo sĩ ma pháp sắp xuất thủ, Tiêu Ngự đột nhiên tăng tốc độ, một cái [ Cước Thích ]đá vào bụng Tử y giáo sĩ, ma pháp bị cắt ngang pháp trượng trong tay Tử y giáo sĩ đang sáng lên dần phai nhạt xuống.
Tiêu Ngự chậm rãi hiện ra rõ ràng ra thân hình, tay trái bổ cho Tử y giáo sĩ một cái giảm tốc độc, không ngừng công kích Tử y giáo sĩ, một đám giá trị thương tổn từ trên đầu Tử y giáo sĩ bay lên. Tử y giáo sĩ là pháp sư phòng ngự yếu kém, Tiêu Ngự công kích bình thường lại có thể tạo thành một trăm điểm giá trị thương tổn trở lên.
" Một vòng là có thể bắt nó đánh gục." Tiêu Ngự thầm nghĩ, tay phải chủy thủ hàn mang lấp lánh, tựa như răng nanh dã thú.
Tử y giáo sĩ càng không ngừng lùi về sau, muốn thoát khỏi sự truy kích của Tiêu Ngự, nhưng nó lúc này không có cách nào phóng ra ma pháp, tốc độ di động lại chậm, chỉ có thể mặc cho người ta phang ( T-T ).
Sau khi hiệu quả [ Cước Thích ] qua đi, Tử y giáo sĩ không thể tiếp tục chờ đợi được tay khua pháp trượng, thoáng một cái nhanh tránh ra.
[ Đột tiến ]!
Tiêu Ngự đột nhiên đến gần Tử y giáo sĩ, đón đầu cho Tử y giáo sĩ một cái [ Tạc Kích ], đối với Tử y giáo sĩ tạo thành hơn hai trăm giá trị thương tổn.
Trong khi Tiêu Ngự [ Tạc Kích ] Tử y giáo sĩ rơi vào trạng thái hôn mê, Tiêu Ngự trong lúc vô ý liếc mắt Phí Tư phía xa, đã thấy Phí Tư chiến đấu xong, đang nhàn nhã đứng chơi,Tiêu Ngự không cho hắn nhúng tay hắn cũng không có biện pháp.
Sau khi Tiêu Ngự đem Tử y giáo sĩ đánh hôn mê, tay phải liên tiếp công kích Tử y giáo sĩ, thấy được Tử y giáo sĩ tỉnh lại, lại một cái [ Tấn Kích ] đem đánh hôn mê.
"10 giây, 10 lăm giây..." Lợi dụng các cái kỹ năng thay phiên khống chế, Tiêu Ngự đem Tử y giáo sĩ khống chế được suốt 10 sáu giây, 10 sáu giây thời gian này Tiêu Ngự bạo kích trên 5000 giá trị thương tổn.
Các kỹ năng đều thi triển xong, trong cơ thể Tiêu Ngự năng lượng tích lũy rất nhanh lưu chuyển lên tay phải,chủy thủ hướng về ngực Tử y giáo sĩ ra sức đâm vào, Oành một tiếng, ngực Tử y giáo sĩ bị [ Trí mệnh bạo phá ] huyết nhục mơ hồ, còn sót lại một chút HP ( Sinh Lực ) giờ cũng hao hết, ngã trên mặt đất, từ đầu cho đến khi chết cũng không kịp tỉnh lại.
Tử y giáo sĩ bị tiêu diệt, Tiêu Ngự thu được không ít giá trị kinh nghiệm, ngón tay máy động chủy thủ trên tay phải múa lên 1 vòng, không nghĩ tới chính mình dễ dàng như vậy tiêu diệt 20 Cấp : tinh anh, nếu như trước kia thì rất là chật vật mới kill được, sau khi thực lực tăng lên hiệu quả quả nhiên bất đồng.
Tiêu Ngự khom lưng đem thứ Tử y giáo sĩ rơi xuống nhặt lên, là một phương pháp điều chế.
( Sơ cấp phương pháp điều chế thể lực dược tề ) : chế tạo sơ cấp thể lực dược tề. ( Sơ cấp thể lực dược tề ) sau khi sử dụng dược tề có thể phục hồi 20% thể lực. Yêu cầu thảo dược: thảo nham thạch, hòa tan dược tề, trung tính hoà dược tề.
Thể lực dược tề này cũng xem như là một loại dùng phi thường tốt, nhất là class cận chiến, có thể gia tăng cho class cận chiến độ chịu đựng mệt mỏi và duy trì lâu dài năng lực chiến đấu, dù sơ cấp dược tề hiệu quả không rõ ràng chỉ có thể phục hồi 20% thể lực, nhưng cũng có lúc mang tính quyết định thắng thua.
Tiêu Ngự đem sơ cấp thể lực dược tề học tập hết. khẳng định không có thu hoạch gì khác, cùng Phí Tư tiếp tục tiến lên.
"Bủm bủm, phát hiện mù thảo, khoảng cách 10m..." người máy bên cạnh ngẫu nhiên phóng ra.
"Mù thảo?" Tiêu Ngự không nén nổi lộ vẻ xúc động. Mù thảo là tam giai thảo dược bình thường, cấp bậc mặc dù không cao nhưng lại là bảo bối của class đạo tặc. Bởi vì mù thảo là nguyên liệu chủ yếu chế tạo mù dược tề, mù dược tề và chất độc tương tự. Đều là bôi lên trên chủy thủ, nếu như đánh trúng đối thủ. Có thể tạo cho đối phương mù trong giây lát. Cầm theo người khi PK, nếu như sử dụng mù thảo làm cho đối phương đột nhiên mất tầm nhìn. Cho dù thời gian cực kỳ ngắn ngủi, cũng có thể đối với địch nhân tạo thành tâm lý uy hiếp và hiệu quả ra đòn bất ngờ. Là vũ khí sắc bén của quân ăn cướp khi PK.
Tiêu Ngự cúi đầu ngẫu nhiên nhìn thoáng qua người máy, người máy nhỏ lại có thể điều tra ra thảo dược bình thường cách 10m. Đồ chơi này thật là một bảo bối a, chỉ đáng tiếc, đồ chơi này lại tốt mấy cũng chỉ là một cái vật phẩm nhiệm vụ.
Tiêu Ngự thở dài một hơi, dưới chỉ dẫn ngẫu nhiên của người máy, đi tới một chỗ cạnh đống loạn thạch, ở bên cạnh đống loạn thạch, mù thảo sinh trưởng dưới một gốc cây không có một chút đáng chú ý nào. Nếu như không phải người máy nhỏ điều tra đến chỗ nó mà nói Tiêu Ngự rất có khả năng đã cùng gốc thảo dược này lỡ mất dịp tốt.
Tiêu Ngự đem cây mù thảo này bới nhặt lên, sau đó tiếp tục tiến lên, dọc trên đường đi, người máy nhỏ trợ giúp Tiêu Ngự thu thập đến không ít mù thảo, chỉ đáng tiếc không có mù dược tề cách điều chế.
"Hãng đấu giá cũng không có bán ra cách điều chế mù dược tề, phỏng đoán cách điều chế chất độc mù thảo cần phải tìm trong phó bản trên người con quái vật nào đó." Tiêu Ngự nghĩ thầm.
Oanh, oanh, oanh, tiếng bước chân nặng nề từ đằng xa truyền tới, tiếng bước chân dần dần đến gần.
"Bủm bủm, phát hiện người máy khổng lồ, khoảng cách một trămm." Người máy nhỏ ở một bên nhắc nhở.
Tiêu Ngự khẩn trương ẩn nấp lên, hướng phương hướng nguồn gốc âm thanh nhìn lại, Phí Tư thì chạy mất tích. (wind... : chạy đi núp )
Phía sâu trong rừng cây, một thân ảnh cao lớn xuất hiện ở tầm nhìn của Tiêu Ngự, Tiêu Ngự nhìn thấy phía xa là một người khổng lồ do kim loại cấu tạo mà thành, cao chừng bam, toàn thân đều do sắt thép hàn mà thành, trên tấm thép bị phủ kín vết rỉ sét loang lổ, xem ra đã tồn tại rất lâu rồi.
"Người máy? Rôbốt?" Tiêu Ngự sửng sốt, Ân Trạch Tư đại lục là kỳ huyễn đề tài trò chơi, không nghĩ tới lại xuất hiện chuyện này, ngẫu nhiên nhìn lại người máy bên cạnh, Tiêu Ngự trong lòng nghi hoặc lung cà tung, chẳng lẽ Ân Trạch Tư đại lục cũng có hệ thống công nghệ cao?
Tiêu Ngự cấp cho người khổng lồ bằng kim loại kia 1 cái [ Kỹ Năng Dò Xét ].
Người máy khổng lồ: 20 Cấp : tinh anh + cường hóa.HP ( Sinh Lực ) 30000.
"Cáp Nhĩ, đây là chuyện gì vậy?" Tiêu Ngự hỏi.
Cáp Nhĩ ở bên cạnh Tiêu Ngự từ hư không xuất hiện, lặng yên không một tiếng động.
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua người máy khổng lồ cao lớn phía xa, hỏi: "Kia là cái thứ gì?"
"Người NạP ĐứC chúng ta từng sáng tạo ra nền văn minh khoa học kỹ thuật to lớn, có thể làm ra các loại máy móc, thậm chí làm ra nhân công có trí tuệ và năng lực. Khoa học kỹ thuật đạt tới trình độ quá cao dẫn tới chúng thần khủng hoảng, cuối cùng rơi xuống thần phạt, hủy diệt của chúng ta vô số thành thị, khiến cho chúng ta mất đi quê hương. Vô số con dân NạP ĐứC lưu vong đến các nơi trên thế giới, chúng ta lưu vong đến Di Thất Chi Thành này là một nhánh trong đó.Ở trước khi biến thành Bán vong linh chúng ta có thể chế tạo máy móc, nhưng vì sinh tồn sau khi biến thành Bán vong linh loại năng lực của chúng ta này đã biến mất, nơi này đều là máy móc mấy ngàn năm trước còn sót lại."
"Văn minh khoa học kỹ thuật?" Từ người máy nhỏ đến người máy khổng lồ, thậm chí giả thuyết ra trí tuệ và năng lực, có thể tưởng tượng, lúc trước người NạP ĐứC văn minh khoa học kỹ thuật là trình độ cực cao. Đương nhiên, so sánh với thực tế xã hội, người NạP ĐứC văn minh khoa học kỹ thuật hãy còn ở vào giai đoạn chưa khai hóa.
"Đúng vậy, người NạP ĐứC chúng ta văn minh khoa học kỹ thuật mở ra đến khi hưng thịnh, từng lợi dụng thiết bị khoa học kỹ thuật sáng tạo hàng loạt hạ vị thần cấp cao thủ." Khó trách." Tiêu Ngự giật mình, nhữngđiểm này người NạP ĐứC quá kiêu ngạo, lại có thể dám sáng tạo thần linh, trách không được sẽ khiến chúng thần khủng hoảng, liên hợp lại đưa bọn họ tới diệt vong.
thay đổi nội dung bởi: ♥ Wind ♥, 24-07-2010 lúc 08:34 PM.
chỉ là cơn gió...
♥ Wind ♥ vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Trả Lời Với Trích Dẫn