Thợ săn Trục Phong xoay người sải bước tiến lên đấu trường, dùng 1 tư thế tự cho là anh tuấn thoải mái đứng đó, con Hỏa Diễm Đường Lang kia cũng đi theo lên đấu trường, vững vàng đứng ở chính giữa.
Thợ săn Trục Phong làm như vô tình mà lại cố ý hướng về đám người Tiêu Ngự bên này liếc qua, thấy đám người Triệu Lam Hinh khẽ trò chuyện, không thèm chú ý sự tồn tại của hắn, không thể không có phần uể oải. Hắn không phải không thừa nhận, Triệu Lam Hinh so với bất luận 1 người phụ nữ nào hắn từng thấy qua đều phải xinh đẹp, mỹ lệ hoàn hảo hơn tất cả, ở lần đầu tiên khi nhìn thấy nàng hắn đã bị động tâm, cho nên tận lực muốn đem Tiêu Ngự đo sàn.
Trục Phong nhìn vào và Triệu Lam Hinh nói chuyện phiếm với Tiêu Ngự, trong lòng cười lạnh, nếu như hắn có thể ở trên sân PK đánh bại Tiêu Ngự, tự nhiên sẽ làm cho Tiêu Ngự ở trước mặt Triệu Lam Hinh cảm thấy mất mặt, như vậy hắn có lẽ sẽ có cơ hội khiến cho Triệu Lam Hinh chú ý.
"Ca, nên ngươi vào sân rồi đó, để cho hắn kiến thức kiến thức sự lợi hại của ngươi, đem tên kia đánh thành đầu heo đi!" Tiểu Vũ giơ giơ lên nắm tay nhỏ, cực kỳ giận dữ nói.
Tiêu Ngự bật cười, nha đầu này quá bạo lực, cũng không biết là học của ai, bản thân giống như đầu gấu vậy.
Tiêu Ngự nhìn nhìn Triệu Lam Hinh bên cạnh, cười cười, chuẩn bị vào sân, trong 5.000 vạn tiền đặt cược, có 3.000 vạn là của Triệu Lam Hinh, Tiêu Ngự không thể không tận tâm, mặc dù nói đối thủ là 1 Thợ săn, bởi vì vấn đề class tương khắc, Tiêu Ngự sắp sửa gặp phải phiền toái lớn, Tiêu Ngự cũng có phần nắm chắc nhất định tiêu diệt cái tên Thợ săn Trục Phong này. U Linh Bỉ Mông của Tiêu Ngự lever còn quá thấp, nếu như U Linh Bỉ Mông lever tăng lên chút nữa, Tiêu Ngự hoàn toàn có thể nghiền nát đối thủ.
"Cẩn thận 1 chút." Triệu Lam Hinh khẽ nói, âm thanh mềm mại và giọng nói ân cần làm cho Tiêu Ngự trong lòng xao động.
Tiêu Ngự hướng đấu trường đi đến, xoay người trên đấu trường, không có tư thế lộng lẫy chỉ thực tự nhiên. So sánh với động tác của Thợ săn Trục Phong vừa rồi đã có phần được lòng mọi người hơn.
Đây không phải là 1 loại biểu diễn mà là 1 trận thi đấu chính thức.
2 người đối mặt lẫn nhau khoảng cách ước chừng hơn 10m, Tiêu Ngự lẳng lặng đứng đó, 2 tay hoa lên 1 chút, 2 thanh chủy thủ xuất hiện ở trên tay Tiêu Ngự, lộ ra hàn quang sắc bén.
Thợ săn Trục Phong khinh thường cười, hắn không cảm thấy Tiêu Ngự có điểm nào có thể đánh bại hắn, Đạo tặc trong toàn bộ Tà ác liên minh có thể đánh bại hắn tuyệt đối sẽ không vượt quá 3 người, 1 người trong đó là Lưỡi Lê, nếu như kỹ thuật của Tiêu Ngự có thể so sánh được với Lưỡi Lê, Tiêu Ngự kia còn có thể vô danh như vậy sao? Thợ săn là khắc tinh của Đạo tặc, Đạo tặc nếu như kỹ thuật không cực độ cao siêu, căn bản không bù được chênh lệch giữa 2 class, Thợ săn Trục Phong có ưu thế tuyệt đối, huống chi hắn vừa được trang bị thêm Hỏa Diễm Đường Lang Hỏa Diễm Đường Lang làm lòng tin của hắn tăng lên đột ngột, hắn đang muốn mang Hỏa Diễm Đường Lang đi khiêu chiến Lưỡi Lê, không nghĩ tới Tiêu Ngự trước đó đã tự dâng đến miệng.
"Trước hết dùng ngươi thử sủng vật vậy." Thợ săn Trục Phong cười lạnh lùng 1 tiếng thầm nghĩ.
Dường như cảm giác được sát ý trong lòng Thợ săn Trục Phong, Hỏa Diễm Đường Lang bên cạnh mở ra chân trước cực lớn, phát ra tiếng rèn rẹt, thân thể hơi đong đưa, chuẩn bị xông lên bất cứ lúc nào.
"Bắt đầu đi." Tiêu Ngự nói, giờ khắc này trong mắt Tiêu Ngự chỉ còn kẻ địch phía trước, tất cả ngoại vật đều bị Tiêu Ngự gạt bỏ sau đầu.
"Giết!" Thợ săn Trục Phong giọng nói âm u quát.
Hỏa Diễm Đường Lang hệt như 1 đạo tia chớp màu đỏ, hướng về Tiêu Ngự vọt lên, tốc độ di chuyển so với trong tưởng tượng của Tiêu Ngự còn phải nhanh rất nhiều, vượt hơn hẳn báo săn bình thường.
Tiêu Ngự tiến vào trạng thái tiềm hành, mặc dù biết rõ Hỏa Diễm Đường Lang có thể thông qua cảm giác nhạy cảm cảm giác ra vị trí của Tiêu Ngự, Tiềm Hành không hẳn có hiệu quả, nhưng trạng thái tiềm hành ít nhất có thể tránh bản thân lộ ra ngoài dưới tầm nhìn của Thợ săn Trục Phong.
Tiêu Ngự hướng về phương hướng Thợ săn nhào tới, 1 thân ảnh xuất hiện đột ngột, Hỏa Diễm Đường Lang lao người qua, Tiêu Ngự né khỏi Hỏa Diễm Đường Lang, nhanh chóng hướng về Thợ săn lao đến.
"Khá lắm." Thợ săn từ trong bao đựng tên phía sau rút ra 1 mũi tên, khoát lên dây cung, Băng Liệt Tiễn!
Huyền băng nhanh chóng ngưng tụ ở đầu mũi tên, nhiệt độ xung quanh trong nháy mắt giảm xuống, vút 1 tiếng, hệt như giao long cưỡi gió, 1 đạo băng tiễn xoay tròn mạnh mẽ, hướng về Tiêu Ngự bắn nhanh đi.
Hỏa Diễm Tức! ( thở ra lửa í mà )
Sau khi con Hỏa Diễm Đường Lang kia bị Tiêu Ngự nghiêng người né qua, nhanh chóng xoay người trở về, 1 ngụm hỏa diễm hướng về Tiêu Ngự phụt qua đây.
2 mặt giáp công, hàn quang trước người và sóng nhiệt sau lưng cuộn trào mãnh liệt mà đến, thân thể Tiêu Ngự dừng lại, 1 cú Long Tường Thuật tung ra hướng về Thợ săn Trục Phong đá đi.
Trải qua thời gian chiến đấu dài như vậy, Tiêu Ngự đối với thời gian thi triển kỹ năng nắm chắc càng ngày càng tốt, biết được khi nào thì thi triển kỹ năng thích hợp nhất.
Tiêu Ngự bị băng tiễn cùng Hỏa Diễm Tức công kích, Thợ săn cho rằng hẳn không thể thoát, tự nhiên buông lỏng cảnh giới, ở trong tích tắc tâm thần Thợ săn Trục Phong buông lỏng, Tiêu Ngự thi triển kỹ năng Long Tường Thuật, công kích nhanh chóng mãnh liệt vô cùng, Thợ săn Trục Phong căn bản không thể nào né tránh.
Ầm 1 tiếng, Long Tường Thuật của Tiêu Ngự 1 đòn trúng bụng Thợ săn Trục Phong.
Cuồng Nộ Chi Hào! ( đại khái là gào thét phẫn nộ )
Hỏa Diễm Đường Lang đột nhiên phát ra 1 tiếng rống chói tai, Tiêu Ngự trong lòng chấn động, thân thể bị kiềm hãm, không thể đối với Thợ săn Trục Phong thi triển kỹ năng kế tiếp, Hỏa Diễm Đường Lang bổ nhào vào bên cạnh Tiêu Ngự, chân trước cực lớn hướng về Tiêu Ngự đánh xuống.
Đào Thoát!
Tiêu Ngự 1 chiêu Đào Thoát né tránh ra ngoài, Hỏa Diễm Đường Lang chân trước oanh 1 tiếng cắm vào trên mặt đất, 2 khối đá ngay lập tức hiện ra khe nứt, bị đâm thành bột phấn.
Hỏa Diễm Đường Lang bảo hộ ở bên cạnh Thợ săn Trục Phong, Tiêu Ngự không có cách nào tấn công, đành phải lui 1 ra 1 khoảng, chờ đợi cơ hội tấn công tiếp theo.
Đợt công kích thứ nhất đã hoàn thành trong nháy mắt, rất nhiều người thậm chí còn chưa thấy rõ.
Băng lôi song pháp kia thấy được tình cảnh trên sân, con mắt chợt híp lại, chỉ thiếu chút nữa là Thợ săn Trục Phong đã thua trận thi đấu này, và Tiêu Ngự cũng thiếu chút nữa mất mạng.
Đối với công kích của Thợ săn Trục Phong, băng lôi song pháp hiểu rất rõ, tuy nhiên Thợ săn Trục Phong 2 mặt giáp công, đối với Tiêu Ngự thi triển Băng Liệt Tiễn và Hỏa Diễm Tức, cũng đồng thời ra lệnh cho Hỏa Diễm Đường Lang, chuẩn bị bất cứ lúc nào thi triển Cuồng Nộ Chi Hào. Nếu như là đổi lại là Đạo tặc bình thường, chắc chắn sẽ lựa chọn thi triển Tật Phong Bộ chạy trốn, ở trước khi đối thủ thi triển Tật Phong Bộ, Hỏa Diễm Đường Lang dùng Cuồng Nộ Chi Hào có thể làm cho đối thủ kinh sợ trong nháy mắt đánh mất ý thức, chờ đối thủ tỉnh lại, sẽ không kịp thi triển Tật Phong Bộ, 1 chiêu này của Thợ săn Trục Phong không biết đã giảo sát bao nhiêu đối thủ.
Nhưng mà ở khi Tiêu Ngự thi triển ra Long Tường Thuật, bất ngờ nảy sinh, hắn dùng Long Tường Thuật thoát khỏi Băng Liệt Tiễn và Hỏa Diễm Tức, 1 cước trúng ngay bụng Thợ săn Trục Phong, nhưng mà hắn không kịp công kích Thợ săn Trục Phong, đã bị Hỏa Diễm Đường Lang dùng Cuồng Nộ Chi Hào làm kinh sợ, cũng ở trước công kích kế tiếp của Hỏa Diễm Đường Lang chạy thoát. Cuồng Nộ Chi Hào của Hỏa Diễm Đường Lang không thể đem Tiêu Ngự tiêu diệt, nhưng cũng cứu được Thợ săn Trục Phong 1 mạng.
Tiêu Ngự nhớ lại tình huống vừa rồi, trong lòng thất kinh, nếu như mình dùng Long Tường Thuật chậm 1 bước, hậu quả sẽ cực kỳ nguy hiểm, kỹ năng Cuồng Nộ Chi Hào quá mạnh mẽ, không ngờ lại có thể có thể ở cự ly xa làm kinh sợ đối thủ, cho dù kinh sợ thời gian rất ngắn, nhưng cũng là kỹ năng vô cùng trí mạng.
Thợ săn Trục Phong cũng kinh sợ toát mồ hôi lạnh, nếu như không phải hắn kịp thời khiến cho Hỏa Diễm Đường Lang thi triển Cuồng Nộ Chi Hào, so với Long Tường Thuật của Tiêu Ngự chậm hơn 1 bước, quá nửa bây giờ đã chết trên mặt đất. Vừa rồi hắn kịp thời để cho Hỏa Diễm Đường Lang thi triển ra Cuồng Nộ Chi Hào chỉ do trùng hợp, chỉ có thể nói hắn vận mệnh tương đối khá, mà Tiêu Ngự thi triển ra Long Tường Thuật, lại là dùng phán đoán chuẩn xác, lựa chọn thời điểm công kích tốt nhất, từ đó có thể phán đoán chênh lệch giữa 2 người.
Vẻn vẹn 1 hồi đánh nhau này, Thợ săn Trục Phong đối với Tiêu Ngự đã thu hồi tâm lý khinh thường, người này ý thức và kỹ xảo quá cao, duy có 1 người có thể so sánh được thì hẳn phải là Lưỡi Lê! Tuyệt đối là 1 trong mấy đối thủ cường hãn nhất mà hắn gặp được.
Thợ săn Trục Phong có thể được tuyển ra trong cao thủ ở dưới tay Hạ Hùng Phi, hẳn vẫn phải có 1 chút thực lực, ban đầu vốn có chút luống cuống nháy mắt đã ổn định lại, bình tĩnh chuẩn bị công kích tiếp theo.
Vừa rồi trong lúc đánh nhau, Tiêu Ngự không tổn hại 1 chút máu nào, dùng mất 2 cái kỹ năng Long Tường Thuật và Đào Thoát. Thợ săn Trục Phong bị xoá sạch hơn 200 huyết lượng, dùng mất 2 cái kỹ năng Băng Liệt Tiễn và Cuồng Nộ Chi Hào. Tổng thể mà nói, Tiêu Ngự chiếm được 1 ít tiện nghi.
Thợ săn Trục Phong trở nên cẩn thận hơn nhiều so với vừa rồi, không dám tùy tiện để cho Hỏa Diễm Đường Lang xông lên, kỹ năng của Tiêu Ngự quá kì lạ, sợ Tiêu Ngự còn có cái kỹ năng gì lạ lùng, hắn không thể không phòng ngự.
Thấy được Tiêu Ngự và Thợ săn Trục Phong đánh nhau, Hạ Hùng Phi mắt sáng lên, có chút cực kỳ hâm mộ nhìn về phía Phong Dã nói: "Tiểu tử ngươi từ chỗ nào tìm được tên cao thủ Đạo tặc này thế, nhìn thực lực này, cùng với Lưỡi Lê so sánh chênh lệch không nhiều a."
Phong Dã cười cười, cũng không tranh luận. Hạ Hùng Phi ngoài miệng nói như vậy, trong lòng chưa chắc sẽ cho rằng Tiêu Ngự có thể đánh bại Lưỡi Lê, Lưỡi Lê có thể chiếm đoạt thần đàn lâu như vậy, cũng không phải chỉ là hư danh, hễ là ai khiêu chiến qua Lưỡi Lê, tất cả đều thất bại, hơn nữa lại còn thất bại bi thảm. Nhưng mà Phong Dã lại cảm thấy, Tiêu Ngự 1 ngày nào đó có thể sẽ đánh bại Lưỡi Lê, hắn đối với Tiêu Ngự rất có lòng tin.
Triệu Lam Hinh và Tiểu Vũ bên cạnh khẩn trương nhìn vào trên đài, đều vì Tiêu Ngự mà đổ mồ hôi, nhất là Tiểu Vũ, mặc dù không hiểu nhiều các loại huyền diệu trong PK, nhưng cũng nhìn ra, hoàn cảnh của Tiêu Ngự rất nguy hiểm, Tiêu Ngự và Thợ săn Trục Phong so đấu nháy mắt đã trôi qua, ở khoảng khắc kia, Tiểu Vũ hít đều thở không thông. Nàng lúc này cũng không dám lên tiếng, nhìn chăm chú lên đài.
"Lam Hinh tỷ, bây giờ ai chiếm ưu thế?" Tiểu Vũ nhìn về phía Triệu Lam Hinh hỏi, mong đợi từ trong miệng Triệu Lam Hinh đạt được đáp án.
"Không thể nói chính xác được." Triệu Lam Hinh lắc lắc đầu, nói.
"Không tốt a, tiền đặt cược của chị dâu lớn như vậy, ca nếu bị thua mà nói, chị dâu đã có thể ngay cả của hồi môn cũng mất a." Tiểu Vũ dùng giọng than thở nói, tiếu ý nhìn thoáng qua Triệu Lam Hinh.
"Tiêu Ngự không hẳn sẽ thất bại, cái gì … chị dâu?" Triệu Lam Hinh chợt phát hiện Tiểu Vũ thay đổi cách xưng hô, hít thở bị kiềm hãm, trừng mắt liếc Tiểu Vũ, không biết vì sao, trong lòng lại dâng lên 1 loại cảm xúc phức tạp, có ngượng ngùng, mơ hồ còn có 1 chút ngọt ngào!
"Ta cảm thấy, Tiêu Ngự sẽ thắng." 1 bên Nguyệt Dạ xen vào nói, đúng lúc giúp Triệu Lam Hinh giải vây.
"Vì sao?" Triệu Lam Hinh nghi hoặc hỏi.
"Ý thức, kỹ xảo, thứ này là ngoại vật thay thế không được." Nguyệt Dạ nói, Triệu Lam Hinh đã hiểu ra 1 ít, Tiểu Vũ thì nghe được như lọt vào trong sương mù. Ý Nguyệt Dạ là, Trục Phong sở dĩ có thể duy trì đến bây giờ, thậm chí còn chiếm cứ ưu thế nhất định, tất cả đều là nhờ ở gần Hỏa Diễm Đường Lang bảo vệ, nhưng mà ngoại vật dù dũng mãnh, nhưng rồi cũng sẽ che dấu không được sự chênh lệch về mặt ý thức và kỹ xảo trên.