-Trong lúc nhóm bạn trai đang say sưa ăn uống thì nhóm con gái ngoại trừ Lưu Nguyệt và Bích Thảo ra tất cả đang ra sức muốn lấy lòng hot boy.Bích Thảo đang bắt chuyện với 1 anh bạn trong lớp trông rất vui vẻ còn anh chàng Bạch Lương bị 1 đám con gái vây quanh bỏ thức ăn vào miệng. Nhìn thấy cảnh này Lưu Nguyệt cố ý quay mặt về phía Hưng Phong và nói nhỏ+ Lưu Nguyệt sao ăn ít vậy?
+ Đâu có mình đang ăn mà Hưng Phong
+ Mình thấy hình như Lưu Nguyệt đang cố ý điều gì đó
+ Hihi ^^, không có đâu, mà hồi nãy miếng thịt đó ngon chứ
+ Ăn lén đương nhiên là ngon rồi ^^
+ Vậy sao, miếng đó là Lưu Nguyệt nướng đó nha
+ Ồh hèn chi vừa mềm vừa mộng nước
+ Thôi đi ông tướng hồi nãy xém xíu mình cho bột ớt vào cho cay xé lưỡi lun đó
+ Không thành vấn đề miễn của Lưu Nguyệt làm mình sẽ nuốt vào bụng hết
+ Hưng Phong thật khóe nịnh
-Lưu Nguyệt và Hưng Phong vừa ăn vừa cười nói rất thân thiết không để ý đến hoàn cảnh xung quanh, nhìn vào cứ tưởng là 1 đôi đang hạnh phúc. Bạch Lương nhìn thấy Lưu Nguyệt đang vui vẻ với Hưng Phong đang bộc phát cơn giận liền nói với mấy cô bạn trong lớp
+ Các bạn dừng lại đi mình có tay tự biết ăn không cần mấy bạn quan tâm đâu, mấy bạn hãy tự mình lo ăn uống trước đi
-Các bạn gái thấy được bộ mặt tức giận của Bạch Lương trong rất đáng sợ liền bỏ cuộc chạy về chỗ ngồi im lặng ăn thức ăn trong dĩa của mình. Trong lúc Bạch Lương nóng giận thì Lưu Nguyệt không quan tâm đến tâm trạng của anh chàng đang lên cơn chỉ biết nói chuyện 1 cách vui vẻ rồi Bích Thảo Ngồi kế bên muốn tham gia câu chuyện
+ Nè hai bạn nói gì mà vui vậy
+ Hưng Phong kể nhà bạn ấy có nuôi con cún dễ thương lắm mình mới xem hình nè cực kì dễ thương luôn đó
+ Thật không cho mình xem với
+ Đây nè, Bích Thảo xem đi
+ Ôi, dễ thương quá xem cái chân ngắn củn kìa, lông dài màu trắng nhìn như bông gòn ấy
+ Mình đặt tên cho nó là Bông Gòn đó
+ Bữa nào mình qua nhà bạn chơi với Bông Gòn được không?
+ Mình cũng muốn đi nữa
+ Rất hoan nghênh, được 2 bạn gái đến nhà còn gì bằng ^^
-Khi nghe được câu chuyện 3 bạn đang nói với nhau Bạch Lương rất muốn tham gia nhưng nếu tham gia vào thì có khi nào anh chàng sẽ lại thấy nét mặt lạnh lùng của Luu Nguyệt không. Anh chàng lo lắng không biết phải làm sao chỉ ngồi 1 chỗ rất đáng thương.
-Sau bữa tiệc, cả nhóm chạy đi chơi hết: 1 nhóm chạy đi bơi, 1 nhóm kiếm những chỗ chụp hình. Nhưng phải có người ở lại canh chừng túi sách nên Lưu Nguyệt đã xung phong đảm nhiệm việc này kế đó anh chàng Bạch Lương cũng muốn ở lại nên xung phong theo. Có điều kì lạ là tại sao các bạn gái lại để Lưu Nguyệt ở cạnh Bạch Lương mà bọn họ không hề có chút nghi ngờ nào. Có phải vì Lưu Nguyệt chỉ tỏ ra lạnh lùng với Bạch Lương hay cô nàng không đủ quyến rũ nên bọn họ cảm thấy yên tâm. Mọi người không ai có ý kiến lời đề nghị của 2 người rồi chạy đi chơi hết. Bạch Lương nhìn thấy mọi người đi rất xa nên lại gần ngồi bên cạnh Lưu Nguyệt. Lưu Nguyệt không đếm xỉa đến anh chàng lấy cuốn sách ra đọc 1 cách say sưa. Bạch Lương ngôi im 1 lát nhịn không được cất tiếng:
+ Lưu Nguyệt mình cứ thấy bạn đang tránh né mình đấy
-Lưu Nguyệt tuy nghe thấy nhưng không có ý định trả lời Bạch Lương nói tiếp
+ Trong bạn khác xưa nhiều quá, hồi đó mỗi lần làm gì không đúng 2 chúng ta đều cãi nhau rất khóc liệt bây giờ sao cứ im lặng như vậy
- Lưu Nguyệt nói
+ Hồi đó khác bây giờ bạn Bạch Lương, con người có lúc sẽ phải thay đổi. Thay đổi để phù hợp với cuộc sống không có gì là sai cả
+ Nhưng mình không thích bạn thay đổi như vậy
+ Bạn không thích đó là quyền của bạn, mình không làm gì sai cả nên mình sẽ tiếp tục như vậy
+ Mình thật không hiểu nổi tại sao chỉ với mình bạn lạnh nhạt 1 cách vô cớ. Trong khi lúc nãy nói chuyện với mọi người bạn cười nói rất vui vẻ
+ Bạch Lương mình không muốn trả lời câu hỏi này
+ Mình muốn biết lí do nếu không mình sẽ không bỏ cuộc
-Nghe câu nói đó Lưu Nguyệt thở dài rồi im lặng 1 lúc gấp quyển sách đang đọc. Nhìn thẳng vào mắt Bạch Lương
+ Lí do rất đơn giản mình không thích và cũng không muốn tiếp xúc quá nhiều với bạn
+ Không mình không nghĩ đó là lí do
+ Lúc đầu mình rất vui vì được gặp bạn nhưng chuyển hồi trước cứ để nó qua đi. Quá khứ không liên quan gì đến hiện tại, cứ giữ khoảng cách với nhau như bây giờ là tốt nhất
+ Nhưng mà......
+ Bạch Lương bạn hỏi như vậy là đủ rồi nếu còn tiếp tục mình sẽ làm lơ bạn luôn đấy. Mình muốn yên tĩnh để đọc cuốn sách này
+ Được rồi
-Sau khi có cuộc nói chuyện với Lưu Nguyệt, Bạch Lương cảm nhận được tính cách lạnh lùng đối với mình lớn đến mức nào. Bạch Lương ngồi 1 góc im lặng suy nghĩ rất nhiều. Còn Lưu Nguyệt liếc nhìn Bạch Lương thấy dáng vẻ như mình vừa làm 1 chuyện rất tàn nhẫn với anh chàng cảm thấy chạnh lòng. Cô nàng rất muốn vui vẻ với Bạch Lương tuy nhiên nếu mở lòng thì đến 1 lúc nào đó có thể người bị tổn thương là bản thân. Cho nên Lưu Nguyệt đã nói những lời cay độc với Bạch Lương chứ không muốn cho anh chàng biết được trong lòng mình đang nghĩ gì. Một lúc sau nhóm chụp hình đã rủ Lưu Nguyệt và Bạch Lương ra chụp hình. Trong những tâm hình có 1 số tấm 2 người đã chụp chung lúc đó gương mặt của Lưu Nguyệt rất tươi tuy nhiên Bạch Lương lại không nhìn thấy
-Chuyến đi pinic kết thúc với 1 bức ảnh kỉ niệm cả nhóm
+ Đâu có mình đang ăn mà Hưng Phong
+ Mình thấy hình như Lưu Nguyệt đang cố ý điều gì đó
+ Hihi ^^, không có đâu, mà hồi nãy miếng thịt đó ngon chứ
+ Ăn lén đương nhiên là ngon rồi ^^
+ Vậy sao, miếng đó là Lưu Nguyệt nướng đó nha
+ Ồh hèn chi vừa mềm vừa mộng nước
+ Thôi đi ông tướng hồi nãy xém xíu mình cho bột ớt vào cho cay xé lưỡi lun đó
+ Không thành vấn đề miễn của Lưu Nguyệt làm mình sẽ nuốt vào bụng hết
+ Hưng Phong thật khóe nịnh
-Lưu Nguyệt và Hưng Phong vừa ăn vừa cười nói rất thân thiết không để ý đến hoàn cảnh xung quanh, nhìn vào cứ tưởng là 1 đôi đang hạnh phúc. Bạch Lương nhìn thấy Lưu Nguyệt đang vui vẻ với Hưng Phong đang bộc phát cơn giận liền nói với mấy cô bạn trong lớp
+ Các bạn dừng lại đi mình có tay tự biết ăn không cần mấy bạn quan tâm đâu, mấy bạn hãy tự mình lo ăn uống trước đi
-Các bạn gái thấy được bộ mặt tức giận của Bạch Lương trong rất đáng sợ liền bỏ cuộc chạy về chỗ ngồi im lặng ăn thức ăn trong dĩa của mình. Trong lúc Bạch Lương nóng giận thì Lưu Nguyệt không quan tâm đến tâm trạng của anh chàng đang lên cơn chỉ biết nói chuyện 1 cách vui vẻ rồi Bích Thảo Ngồi kế bên muốn tham gia câu chuyện
+ Nè hai bạn nói gì mà vui vậy
+ Hưng Phong kể nhà bạn ấy có nuôi con cún dễ thương lắm mình mới xem hình nè cực kì dễ thương luôn đó
+ Thật không cho mình xem với
+ Đây nè, Bích Thảo xem đi
+ Ôi, dễ thương quá xem cái chân ngắn củn kìa, lông dài màu trắng nhìn như bông gòn ấy
+ Mình đặt tên cho nó là Bông Gòn đó
+ Bữa nào mình qua nhà bạn chơi với Bông Gòn được không?
+ Mình cũng muốn đi nữa
+ Rất hoan nghênh, được 2 bạn gái đến nhà còn gì bằng ^^
-Khi nghe được câu chuyện 3 bạn đang nói với nhau Bạch Lương rất muốn tham gia nhưng nếu tham gia vào thì có khi nào anh chàng sẽ lại thấy nét mặt lạnh lùng của Luu Nguyệt không. Anh chàng lo lắng không biết phải làm sao chỉ ngồi 1 chỗ rất đáng thương.
-Sau bữa tiệc, cả nhóm chạy đi chơi hết: 1 nhóm chạy đi bơi, 1 nhóm kiếm những chỗ chụp hình. Nhưng phải có người ở lại canh chừng túi sách nên Lưu Nguyệt đã xung phong đảm nhiệm việc này kế đó anh chàng Bạch Lương cũng muốn ở lại nên xung phong theo. Có điều kì lạ là tại sao các bạn gái lại để Lưu Nguyệt ở cạnh Bạch Lương mà bọn họ không hề có chút nghi ngờ nào. Có phải vì Lưu Nguyệt chỉ tỏ ra lạnh lùng với Bạch Lương hay cô nàng không đủ quyến rũ nên bọn họ cảm thấy yên tâm. Mọi người không ai có ý kiến lời đề nghị của 2 người rồi chạy đi chơi hết. Bạch Lương nhìn thấy mọi người đi rất xa nên lại gần ngồi bên cạnh Lưu Nguyệt. Lưu Nguyệt không đếm xỉa đến anh chàng lấy cuốn sách ra đọc 1 cách say sưa. Bạch Lương ngôi im 1 lát nhịn không được cất tiếng:
+ Lưu Nguyệt mình cứ thấy bạn đang tránh né mình đấy
-Lưu Nguyệt tuy nghe thấy nhưng không có ý định trả lời Bạch Lương nói tiếp
+ Trong bạn khác xưa nhiều quá, hồi đó mỗi lần làm gì không đúng 2 chúng ta đều cãi nhau rất khóc liệt bây giờ sao cứ im lặng như vậy
- Lưu Nguyệt nói
+ Hồi đó khác bây giờ bạn Bạch Lương, con người có lúc sẽ phải thay đổi. Thay đổi để phù hợp với cuộc sống không có gì là sai cả
+ Nhưng mình không thích bạn thay đổi như vậy
+ Bạn không thích đó là quyền của bạn, mình không làm gì sai cả nên mình sẽ tiếp tục như vậy
+ Mình thật không hiểu nổi tại sao chỉ với mình bạn lạnh nhạt 1 cách vô cớ. Trong khi lúc nãy nói chuyện với mọi người bạn cười nói rất vui vẻ
+ Bạch Lương mình không muốn trả lời câu hỏi này
+ Mình muốn biết lí do nếu không mình sẽ không bỏ cuộc
-Nghe câu nói đó Lưu Nguyệt thở dài rồi im lặng 1 lúc gấp quyển sách đang đọc. Nhìn thẳng vào mắt Bạch Lương
+ Lí do rất đơn giản mình không thích và cũng không muốn tiếp xúc quá nhiều với bạn
+ Không mình không nghĩ đó là lí do
+ Lúc đầu mình rất vui vì được gặp bạn nhưng chuyển hồi trước cứ để nó qua đi. Quá khứ không liên quan gì đến hiện tại, cứ giữ khoảng cách với nhau như bây giờ là tốt nhất
+ Nhưng mà......
+ Bạch Lương bạn hỏi như vậy là đủ rồi nếu còn tiếp tục mình sẽ làm lơ bạn luôn đấy. Mình muốn yên tĩnh để đọc cuốn sách này
+ Được rồi
-Sau khi có cuộc nói chuyện với Lưu Nguyệt, Bạch Lương cảm nhận được tính cách lạnh lùng đối với mình lớn đến mức nào. Bạch Lương ngồi 1 góc im lặng suy nghĩ rất nhiều. Còn Lưu Nguyệt liếc nhìn Bạch Lương thấy dáng vẻ như mình vừa làm 1 chuyện rất tàn nhẫn với anh chàng cảm thấy chạnh lòng. Cô nàng rất muốn vui vẻ với Bạch Lương tuy nhiên nếu mở lòng thì đến 1 lúc nào đó có thể người bị tổn thương là bản thân. Cho nên Lưu Nguyệt đã nói những lời cay độc với Bạch Lương chứ không muốn cho anh chàng biết được trong lòng mình đang nghĩ gì. Một lúc sau nhóm chụp hình đã rủ Lưu Nguyệt và Bạch Lương ra chụp hình. Trong những tâm hình có 1 số tấm 2 người đã chụp chung lúc đó gương mặt của Lưu Nguyệt rất tươi tuy nhiên Bạch Lương lại không nhìn thấy
-Chuyến đi pinic kết thúc với 1 bức ảnh kỉ niệm cả nhóm