Hai con thú cứ như thế đánh nhanh tới lưỡng bại câu thương.
Kết quả là cự xà bại trận, diều hâu trọng thương. Suy cho cùng, yêu thú hồn hệ vẫn mạnh hơn, diều hâu có ưu thế về khả năng bay lượn, tránh né được phần lớn đòn tấn công, cự xà có ưu thế về thể xác nhưng gặp công kích linh hồn thì thì phòng thủ của nó biến thành vô dụng.
Cự xà cả người không có bao nhiêu thương tích, chỉ là linh hồn bị đánh cho vỡ nát. Diều hâu cả người không biết có bao nhiêu vết bỏng, lông cũng bị cháy gần hết.
Sở Hàn năm người lúc này mới xuất hiện, diều hâu lặp tức lập tức một tiếng thét, có thể thấy tiếng thét yếu ớt hơn hẳn lúc đầu. Dù vậy, nó vẫn là yêu thú cấp , bốn người lập tức bị chấn cho choáng váng đầu óc, chỉ có Sở Hàn là không sao.
"Các ngươi lui ra đi"
Bốn người căn bản không có khả năng ngăn cản các đòn tấn công bằng linh hồn, ở lại chỉ có vướn tay vướn chân Sở Hàn.
Sở Hàn không tốn nhiều thời gian, dễ dàng giải quyết một con yêu thú bị trọng thương. Con thú suy yếu để cho linh hồn công kích đối với Sở Hàn gần như vô dụng, nên nhớ, Sở Hàn cũng là hồn đạo ma pháp sư cấp đỉnh phong, chỉ kém diều hâu một bậc.
Sau một mớ kế hoạch phức tạp được chuẩn bị kĩ lưỡng, mọi thứ trở nên đơn giản không ngờ tới. Lúc đầu, Sở Hàn đã nuôi sẵn một ngàn tên cấp , sẵn sàng cho thú ăn, để nó tiến hóa cấp . Khi tới nơi, nhận ra nó đã sẵn là yêu thú cấp , phải một hồi tính toán tỉ mỉ, còn tưởng sẽ có một phen khổ chiến, đâu ngờ giữa đường lòi ra một con cự xà, thế là hắn ngư ông đắc lợi.
Tổng kết thu hoạch, một hỏa đạo tinh hạch cấp , một mộc đạo tinh hạch cấp , một hồn đạo tinh hạch cấp .
Vấn đề cuối cùng chính là Mộc Đạo hạt giống, không có gì cản trở ngoài việc nó cao tận mét. Tuy nhiên, như đã nói, Sở Hàn có thể dùng linh lực để bay, do khả năng bay này hoàn toàn không thể sử dụng cho chiến đấu nên hắn chưa bao giờ dùng.
Sở Hàn thuận lợi thu được Mộc Đạo hạt giống, còn Thông Thiên cự đằng thì hắn hoàn toàn bó tay. Nó là thực vật, không có linh hồn nên linh hồn công kích là vô dụng, nó không có ý thức nên huyễn lực cũng vô dụng, một thân công phu của Sở Hàn hoàn toàn bị phế.
Không phải vô duyên vô cớ một sinh vật hoàn toàn bị động như mộc yêu lại có thể tồn tại, chúng có sinh cơ rất khủng khiếp, đồng thời cũng biết cộng sinh với yêu thú, cho dù có gặp thì khả năng tiêu diệt rất thấp. Đó là mộc yêu cấp thấp, nếu là mộc yêu cấp cao cũng sẽ dần sinh linh trí, thậm chí biết tấn công.
Đành từ bỏ Thông Thiên đằng, Sở Hàn trở về, lập tức bế quan đột phá. Không có gì khó khăn, sau một ngày, Sở Hàn thuận lợi đột phá tới cấp sơ kì. Ngày sau đó, Sở Hàn mới đem tinh hạch cùng Mộc đạo hạt giống giao cho Thương Đông cùng Thương Hà, dưới sự hướng dẫn của Sở Hàn, hai người cũng thuận lợi đạt tới cấp sơ kì. Sở Hàn để hai người đột phá sau hắn, hai người cũng không ý kiến gì.
Nhưng lúc này vấn đề cũng bắt đầu phát sinh, ở cấp , để đột phá từ sơ kì lên đỉnh phong, chỉ cần hấp thu số lượng lớn tinh hạch cấp là được. Nhưng ở cấp , để từ sơ kì lên đỉnh phong cần đại lượng tinh hạch cấp , tinh hạch cấp thấp hiệu quả rất kém, tuy số lượng không nhiều bằng ở cấp nhưng cũng gần mới đủ. Đây là vấn đề về chất và lượng, tinh hạch cấp số lượng có nhiều đến mấy cũng không bù đắp được tinh hạch cấp . Mà ở thời điểm này, tinh hạch cấp không hề dễ tìm, mặc dù Sở Hàn lúc này có thể một chiêu đập chết một đầu yêu thú cấp nhưng không có nhiều yêu thú như thế cho hắn đánh. Còn một khả năng nữa là vào rừng săn yêu mộc, nhưng chúng nó sống dai như đỉa, rất khó giết, hơn nữa, những nơi rừng rậm cách đây quá xa.
Tài sản của hắn hiện tại chỉ có viên tinh hạch cấp , một lực đạo tinh hạch cấp . Mỗi tiểu cảnh giới cần hơn tinh hạch cấp để đột phá. Hoặc trực tiếp dùng tinh hạch cấp , nhưng như thế quá lãng phí, không cấp thiết hắn sẽ không sử dụng.
"Xem ra chỉ có thể sớm tới Vương Thành"
Sở Hàn đem ý niệm truyền đi, nhanh chóng Thương Đông cùng Thương Hà đã có mặt.
"Khu vực này còn bao nhiêu yêu thú cấp trở lên"
"Bẩm thiếu chủ, theo điều tra, trong thành phố còn có đầu yêu thú cấp , một đầu Thông Thiên đằng cấp ".
Thông Thiên đằng phải bỏ qua, dù Sở Hàn đã đột phá nhưng căn bản tất cả năng lực của hắn đối với yêu mộc đều vô dụng, đồng thời sức sống của nó quá kinh khủng, có nhiều thêm một cái Thương Đông nữa cũng không đốt chết nó được.
"Nói cho ta một chút cụ thể tình huống, ngày mai chúng ta sẽ đi săn toàn bộ đám cấp này"
"Dạ " Thương Hà hết sức vui vẻ trả lời, nàng vừa mới trở thành pháp sư, còn rất là ngứa tay.
"Được rồi, trở về nghỉ ngơi đi"
Thương Đông nhanh chóng lui ra, Thương Hà ở lại, hắn cũng không lạ lùng gì.
"Có vấn đề gì sao?"
"A..Em ở lại được không?"
"Tới đây"
Thương Hà nghe theo đi tới, vừa đến bên cạnh đã bị Sở Hàn ôm vào lòng
"Sao? Có gì muốn nói?"
"Ơ..ơ..!"
Thương Hà ấp a ấp úng không nói được gì, mọi khi đều là Sở Hàn chủ động, bây giờ hắn không làm gì, nàng cũng không biết nói sau. Hơn một tháng qua hắn gần như không động tới nàng, chỉ lo tu luyện, suy diễn gì đó.
Sở Hàn cũng không muốn trêu chọc thiếu nữ nữa, đè nàng xuống.
- -Các ngươi tự tưởng tượng đi, ta không viết được --
- -Cũng tới lúc đến Vương Thành rồi--