Dấu hiệu hóa thú trên mặt Laka dần dần biến mất, anh không để ý tới đội trưởng nữa, xoay người tâm trạng phức tạp nhìn chăm chú vào hai anh em mãnh thú đang điên cuồng cắn xé.
Lúc đầu Tatu bởi vì quan hệ thân thiết mà anh thoáng do dự không đánh hết sức, anh cố gắng triền đấu với Max, toàn lực phòng vệ đồng thời tùy lúc phản kích, trên người bị Max cào ra rất nhiều vệt máu. Vậy mà theo thời gian trôi qua, cục diện bắt đầu nghịch chuyển. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Huyết thống chó ngao Tây Tạng trong cơ thể Tatu dần dần phát huy sức chịu đựng và ưu thế hung mãnh, sức bộc phát và lực công kích của báo vương Max mặc dù rất mạnh, nhưng khuyết điểm lớn nhất chính là sức chịu đựng kém không cách nào kéo dài chiến đấu, lúc làm nhiệm vụ bình thường đều phối hợp với báo em Dewey chiến đấu, cực hiếm khi đơn độc hành động. Đấu với Tatu hồi lâu, thể lực của Max kịch liệt giảm xuống, dần dần từ công kích biến thành phòng thủ.
Còn Tatu thì càng đánh càng hăng, nhắm một cơ hội chính xác, đột nhiên cắn chân trước bên trái của Max, răng nanh hợp lại máu tươi văng ra.
Max ngửa đầu rống lên đau đớn, đứng không vững té ngã trên đất.
Laka xông tới biến thành hổ vàng nhảy vào trước mặt hai thú hét lớn một tiếng, Tatu lập tức nhả miệng ra, theo động tác của anh máu nhỏ xuống thành một vệt dài trên đất.
Một lát sau, ánh đỏ trong mắt Tatu thoáng giảm bớt, đầu lưỡi dài máu đỏ thè ra thở hồng hộc, nhìn chằm chằm Max đang nằm trên đất.
Hổ vàng Laka cúi đầu ngửi ngửi Max, nâng chân trước lên nhẹ nhàng đụng đầu Max một cái.
Max nằm nghỉ một lát sau đó dùng sức từ từ bò dậy, anh xấu hổ nhìn Tatu một cái, tròn lỗ tai cụp xuống dán chặt đầu, cái đuôi ỉu xìu rũ xuống đất. Anh cúi đầu khò khè kêu nhỏ mấy tiếng bày tỏ chịu thua, sau đó khập khiểng đi tới ngồi xuống một bên chuyên tâm liếm vết thương trên chân trước.
Lông bờm trên lưng Tatu từ từ nằm xuống, khóe miệng mở ra thật to (kiểu cười của chó), lỗ tai nhọn không ngừng chuyển động. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Anh vui mừng đi vòng quanh tại chỗ nhiều vòng, sau đó ngước đầu lên rướn cổ lên rống một tiếng thắng lợi.
Hổ vàng Laka lẳng lặng nhìn Tatu chăm chú, trong mắt toát ra vẻ tán thành. Anh rống một tiếng hổ gầm vang tận trời để chúc mừng Tatu, tiếp đó đi tới trước mặt Tatu, có ý tốt dùng chóp mũi đụng mũi của anh một cái, cúi đầu giúp anh liếm láp vết thương trên người.
Tatu nghiêng đầu một chút, không hiểu nhìn Laka, trong miệng phát ra tiếng hỏi khò khè, anh cho là hổ vàng Laka sẽ tiếp tục quyết thắng thua với mình, không ngờ Laka lại làm ra tư thái rút lui nhận thua, thực lực của Laka rõ ràng cường đại hơn anh nhiều mà.
Laka biến trở về hình người, vỗ vỗ cái cổ đầy lông của Tatu: "Người anh em, cậu đã chứng minh được mình là thú đực cường đại, Gia thích cậu thật không có sai."
Tatu trợn to hai mắt, cái đuôi kích động vung loạn. Được các anh em công nhận, trong lòng Tatu cực kì kích động và vui sướng, nhất thời không biết nên biểu đạt thế nào mới phải.
Max cũng thay đổi trở về hình người, anh ôm cánh tay trái chầm chậm đi tới đây, mặc dù còn có chút không cam lòng nhưng vẫn rất là chân thành nói với Tatu: diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn "Cậu thắng, bạn đời của Gia là cậu." Nếu như anh đã không thể chiến thắng được Tatu, vậy thì Dewey thực lực còn yếu hơn anh sẽ càng không thể thắng được Tatu, lại càng không cần nói chi đến sói nhỏ Lier.
Cơ thể Tatu run lên biến thành hình người, ba người đàn ông tuấn tú với thân hình cao lớn kiện mỹ trần truồng vỗ tay lẫn nhau, không coi ai ra gì cười lớn.
Sau khi trở lại doanh trại không lâu, ba thú thú được Lannok gọi vào phòng làm việc, thì ra khi đội trưởng trở lại thì đầu tiên là cặn kẽ hồi báo chuyện bọn họ tự ý đánh nhau cho Lannok biết. Lannok lo lắng chuyện này sẽ bị người có lòng lợi dụng để lấy cớ công kích nửa thú, cho nên anh ra lệnh đội trưởng và những đội viên khác tạm thời không được tiết lộ chuyện này, thông báo cho bọn Tatu ở lại trại lính đợi lệnh, không được sự cho phép của anh thì không được tự tiện rời đi.
Lannok gọi điện thoại cho Hoffman và Corey trước, hẹn bọn họ tới thương lượng nên xử lý thích đáng chuyện này như thế nào, sau đó mới báo cho Lâm Gia biết.
Mới đầu Lâm Gia có chút tức giận, chỉ là rất nhanh cô liền tỉnh táo lại. Cô là một bác sỹ thú y, đã từng công tác dã ngoại nhiều năm nên đương nhiên hiểu được quy tắc tranh giành bạn đời của mãnh thú giống đực. Tatu và Max chọn đánh nhau cũng là bởi vì từ bản năng loài thú tranh giành quyền giao phối, cho nên không trách bọn họ được.
Lâm Gia xoay người, hai tay xuyên qua dưới nách Dương Kiện, vòng ra sau lưng rắn chắc của anh, bên tai hơi nóng lên, sửa sang lại suy nghĩ một chút nhẹ giọng nói: "Dương Kiện, em hiểu ý của anh, chờ em..."
Còn chưa nói xong, bả vai đột nhiên trầm xuống, Dương Kiện gục đầu trên đầu vai cô, bên tai truyền đến tiếng ngáy rất nhỏ.
Lâm Gia nhìn bộ dạng ngủ ngon lành của Dương Kiện, trong lòng vừa thẹn vừa quẫn bách. Cô thật vất vả lấy hết dũng khí định trả lời Dương Kiện, vậy mà ngay giây phút mấu chốt này anh lại cứ thế ngủ mất.
Cô giận dỗi há miệng cắn bả vai của anh một cái, lưu lại hai dấu răng trên làn da màu mật ong của anh, phát hiện anh đang ngủ bị ăn đù mà nhíu mày thầm thì, lúc này cô mới bớt giận một chút, thấp giọng cười mắng: "Đồ ngốc!" Cắn xong lại cảm thấy hành động của mình thật sự ngây thơ, không khỏi khẽ mỉm cười.
Tâm trạng đột nhiên trầm tĩnh lại, chỉ cảm thấy mệt mỏi bắt đầu kéo tới. Lâm Gia tìm một tư thế thoải mái, ở trong lòng Dương Kiện rất nhanh liền thiếp đi.
Qủa nhiên không ngoài dự đoán của Lâm Gia, lúc Dewey biết mình phải ở lại dưỡng thương không thể đi theo ra tiền tuyến thì tâm trạng uể oải dị thường. Lâm Gia khuyên can mãi an ủi mãi anh mới chịu nghe. Dewey nghe Lâm Gia nói bảo vệ tốt thượng tướng Rick chính là bảo vệ cô, cho nên mặc dù vẫn không quá cam lòng thì cũng miễn cưỡng chấp nhận sắp xếp này.
Cùng Lâm Gia từ phòng bệnh đi ra, Dương Kiện dẫn cô đi gặp thượng tướng Rick. Lúc hai người tới văn phòng thượng tướng thì ngoài dự đoán nhìn thấy một người quen.
Lâm Gia có chút không thể tin được đôi mắt mình, kinh hỉ kêu: "Thượng tá Hoffman!"
Hoffman một lần nữa mặc vào đồng phục phán quan màu trắng, nhìn qua rất có tinh thần, chỉ là thân hình hơi gầy, điều này làm cho anh có vẻ vàng thêm tuấn mỹ rắn rỏi.
Hoffman hướng Lâm Gia gật gật đầu, trên mặt vẫn là nụ cười tao nhã: "Lâu rồi không gặp, quý cô Lâm Gia."
Dương Kiện đi đến trước mặt Hoffman, nhẹ nhàng đấm anh một cái: "Cậu đi khỏi đó bằng cách nào?"
Hoffman trả lại anh một đấm, cười nhạt nói: "Nếu nói theo người cổ đại các người thì tôi được "tạm tha". Trước mắt là đang trong lúc quan sát, chờ cơ hội lập công chuộc tội."
Thượng tướng Rick đứng lên, nói với Dương Kiện: "Thượng tá Hoffman sẽ theo hai người ra tiền tuyến, chờ sau khi chiến tranh thắng lợi mới chính thức khôi phục chức vị ban đầu." Lâm Gia và Dương Kiện nghe xong thật mừng rỡ.
Dương Kiện kiềm chế tâm trạng kích động đùa với Hoffman: "Nói vậy trước khi chiến tranh kết thúc thì cậu chỉ là tiểu binh không có quan chức? Những người từng bị cậu ức hiếp có thể nhân cơ hội báo thù đó nha."
Hoffman không sao cả nhún nhún vai, trừ phi đầu óc của tên đó bị nước vào, nếu không ai dám "báo thù" anh?
Bộ chỉ huy tối cao xếp Lâm Gia đoàn quân cơ động tinh nhuệ của khu k, chức vị là quân y đặc biệt. Chỗ đặc biệt chính là cô chỉ phụ trách xem bệnh chưa thương cho nhóm nửa thú, không phục vụ cho người khác.
Dương Kiện làm xong công việc giao tiêp, dẫn Lâm Gia và nửa thú đi lên trực thăng vũ trang. Mười mấy giờ sau, rốt cục đã đuổi kịp quân đoàn .
Hai gã thủ vệ canh giữ ở ngoài cửa lớn đang tựa vào trên cửa nhàm chán nói chuyện tào lao thì bỗng nhiên thoáng nhìn thấy có người đi đến, vội vàng ngừng nói chuyện với nhau.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Dấu hiệu hóa thú trên mặt Laka dần dần biến mất, anh không để ý tới đội trưởng nữa, xoay người tâm trạng phức tạp nhìn chăm chú vào hai anh em mãnh thú đang điên cuồng cắn xé.
Lúc đầu Tatu bởi vì quan hệ thân thiết mà anh thoáng do dự không đánh hết sức, anh cố gắng triền đấu với Max, toàn lực phòng vệ đồng thời tùy lúc phản kích, trên người bị Max cào ra rất nhiều vệt máu. Vậy mà theo thời gian trôi qua, cục diện bắt đầu nghịch chuyển. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Huyết thống chó ngao Tây Tạng trong cơ thể Tatu dần dần phát huy sức chịu đựng và ưu thế hung mãnh, sức bộc phát và lực công kích của báo vương Max mặc dù rất mạnh, nhưng khuyết điểm lớn nhất chính là sức chịu đựng kém không cách nào kéo dài chiến đấu, lúc làm nhiệm vụ bình thường đều phối hợp với báo em Dewey chiến đấu, cực hiếm khi đơn độc hành động. Đấu với Tatu hồi lâu, thể lực của Max kịch liệt giảm xuống, dần dần từ công kích biến thành phòng thủ.
Còn Tatu thì càng đánh càng hăng, nhắm một cơ hội chính xác, đột nhiên cắn chân trước bên trái của Max, răng nanh hợp lại máu tươi văng ra.
Max ngửa đầu rống lên đau đớn, đứng không vững té ngã trên đất.
Laka xông tới biến thành hổ vàng nhảy vào trước mặt hai thú hét lớn một tiếng, Tatu lập tức nhả miệng ra, theo động tác của anh máu nhỏ xuống thành một vệt dài trên đất.
Một lát sau, ánh đỏ trong mắt Tatu thoáng giảm bớt, đầu lưỡi dài máu đỏ thè ra thở hồng hộc, nhìn chằm chằm Max đang nằm trên đất.
Hổ vàng Laka cúi đầu ngửi ngửi Max, nâng chân trước lên nhẹ nhàng đụng đầu Max một cái.
Max nằm nghỉ một lát sau đó dùng sức từ từ bò dậy, anh xấu hổ nhìn Tatu một cái, tròn lỗ tai cụp xuống dán chặt đầu, cái đuôi ỉu xìu rũ xuống đất. Anh cúi đầu khò khè kêu nhỏ mấy tiếng bày tỏ chịu thua, sau đó khập khiểng đi tới ngồi xuống một bên chuyên tâm liếm vết thương trên chân trước.
Lông bờm trên lưng Tatu từ từ nằm xuống, khóe miệng mở ra thật to (kiểu cười của chó), lỗ tai nhọn không ngừng chuyển động. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Anh vui mừng đi vòng quanh tại chỗ nhiều vòng, sau đó ngước đầu lên rướn cổ lên rống một tiếng thắng lợi.
Hổ vàng Laka lẳng lặng nhìn Tatu chăm chú, trong mắt toát ra vẻ tán thành. Anh rống một tiếng hổ gầm vang tận trời để chúc mừng Tatu, tiếp đó đi tới trước mặt Tatu, có ý tốt dùng chóp mũi đụng mũi của anh một cái, cúi đầu giúp anh liếm láp vết thương trên người.
Tatu nghiêng đầu một chút, không hiểu nhìn Laka, trong miệng phát ra tiếng hỏi khò khè, anh cho là hổ vàng Laka sẽ tiếp tục quyết thắng thua với mình, không ngờ Laka lại làm ra tư thái rút lui nhận thua, thực lực của Laka rõ ràng cường đại hơn anh nhiều mà.
Laka biến trở về hình người, vỗ vỗ cái cổ đầy lông của Tatu: "Người anh em, cậu đã chứng minh được mình là thú đực cường đại, Gia thích cậu thật không có sai."
Tatu trợn to hai mắt, cái đuôi kích động vung loạn. Được các anh em công nhận, trong lòng Tatu cực kì kích động và vui sướng, nhất thời không biết nên biểu đạt thế nào mới phải.
Max cũng thay đổi trở về hình người, anh ôm cánh tay trái chầm chậm đi tới đây, mặc dù còn có chút không cam lòng nhưng vẫn rất là chân thành nói với Tatu: diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn "Cậu thắng, bạn đời của Gia là cậu." Nếu như anh đã không thể chiến thắng được Tatu, vậy thì Dewey thực lực còn yếu hơn anh sẽ càng không thể thắng được Tatu, lại càng không cần nói chi đến sói nhỏ Lier.
Cơ thể Tatu run lên biến thành hình người, ba người đàn ông tuấn tú với thân hình cao lớn kiện mỹ trần truồng vỗ tay lẫn nhau, không coi ai ra gì cười lớn.
Sau khi trở lại doanh trại không lâu, ba thú thú được Lannok gọi vào phòng làm việc, thì ra khi đội trưởng trở lại thì đầu tiên là cặn kẽ hồi báo chuyện bọn họ tự ý đánh nhau cho Lannok biết. Lannok lo lắng chuyện này sẽ bị người có lòng lợi dụng để lấy cớ công kích nửa thú, cho nên anh ra lệnh đội trưởng và những đội viên khác tạm thời không được tiết lộ chuyện này, thông báo cho bọn Tatu ở lại trại lính đợi lệnh, không được sự cho phép của anh thì không được tự tiện rời đi.
Lannok gọi điện thoại cho Hoffman và Corey trước, hẹn bọn họ tới thương lượng nên xử lý thích đáng chuyện này như thế nào, sau đó mới báo cho Lâm Gia biết.
Mới đầu Lâm Gia có chút tức giận, chỉ là rất nhanh cô liền tỉnh táo lại. Cô là một bác sỹ thú y, đã từng công tác dã ngoại nhiều năm nên đương nhiên hiểu được quy tắc tranh giành bạn đời của mãnh thú giống đực. Tatu và Max chọn đánh nhau cũng là bởi vì từ bản năng loài thú tranh giành quyền giao phối, cho nên không trách bọn họ được.