Nhưng mà loại hành động này vẫn phải ngăn lại, nếu cứ để yên thì cô lo có một ngày nhóm thú thú sẽ kết thù kết oán, làm rạn nứt tình cảm giữa bọn họ và hết sức bất lợi đến sự sinh tồn sau này.
Mặt khác, Lâm Gia vẫn luôn giữ vững một phần lòng cảnh giác đối với quan viên chính phủ Liên Bang, mặc dù bởi vì đám người thượng tướng Rick và Hoffman cố gắng mà chính phủ Liên Bang mới đón nhận bọn Dick, nhưng bộ chỉ huy tối cao còn có bộ phận quan viên cao cấp từng ủng hộ nhốt và giải phẩu nửa thú thì không như vậy.
Mặc dù nhóm nửa thú đã tham gi vào quân đội cũng nguyện ý phối hợp với loài người tiến hành chống nghiên cứu virus, nhưng nhân viên bộ phận nghiên cứu khoa học của sở phán quan thủ đô thì vẫn ôm chặt thái độ hoài nghi đối với việc nhóm nửa thú dị biến có ảnh hưởng gì đến sự an toàn của con người hay không. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Những người này cũng có sức ảnh hưởng không nhỏ, khó bảo đảm sau này Liên Bang có thể sẽ đổi hướng gió hay không. Tatu và Max quyết đấu sẽ tạo thành nhược điểm cho những người đó công kích nhóm nửa thú, vì thế sau này tuyệt đối không thể để cho loại chuyện này xảy ra lần nữa.
Nếu nhóm thú thú đã tiến hóa thành loài người, vậy vẫn nên từ từ dạy bọn họ cách theo đuổi bạn đời như thế nào gọi là văn minh thì có lẽ tốt hơn.
Lâm Gia biết nếu không được Dick ngầm cho phép thì Tatu và Max tuyệt đối không có gan lớn mà công khai quyết đấu như vậy. Làm thủ lĩnh thú, ở trong nhóm nửa thú tuy Dick là thành thục cơ trí nhất, nhưng trên bản chất anh vẫn là người thú suy nghĩ đơn giản, không đề phòng được những sĩ quan chính khách bụng dạ khó lường kia.
Đêm đó Lâm Gia nói chuyện với Dick rất lâu, kết quả hơn nửa thời gian thì cô thuyết phục Dick, nửa thời gian còn lại thì bị Dick "Áp đảo".
Đám người Lannok hành động thật nhanh, trong thời gian ngắn nhất tiêu trừ hết những ảnh hưởng bất lợi, không cho người có bụng dạ khó lường bắt được cơ hội thừa dịp công kích nửa thú. Hơn nửa tháng sau, rốt cuộc Tatu cũng được cho phép trở về nhà. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Chỉ là Max cái tên khiêu khích trước có tật giật mình này thì không dám trở về. Lúc Laka nhận được chỉ thị, anh liền cùng Ngân Hổ và Lier đi đến khu K5 thi hành nhiệm vụ cứu viện một người khác.
Hơn hai mươi ngày không thấy Lâm Gia, Tatu nhớ cô muốn chết, thầm nghĩ nếu mình càng lẩn trốn thì nói không chừng Lâm Gia sẽ càng tức giận, vì thế vẫn nên nhắm mắt về nhà chuẩn bị tiếp nhận khiển trách.
Tatu mang theo tinh thần thấp thỏm đi về đến nhà, ngoài ý muốn phát hiện trong nhà lại không có một bóng người. Anh ngồi đợi một hồi, rảnh rỗi đến phát chát, liền cẩn thận quét dọn trong nhà một lần. Sau khi tắm xong anh ngồi ở trên ghế sa lon trong phòng khách lại đợi hồi lâu, gần giữa trưa còn chưa thấy ai trở lại.
Tatu nắm chặt hộp điều khiển ti vi, mắt nhìn chằm chằm màn hình TV. Trên TV đang chiếu phim tình cảm, trong phim nữ chính bởi vì tức giận nhóm nam chủ vì ghen mà đánh nhau nên liền không một tiếng động thu dọn đồ đạc dọn đi đến một thành phố khác, còn vận dụng quan hệ cải danh đổi họ khiến cho nhóm nam chủ không tìm được cô.
Tatu xem một chút, chợt lo lắng, tim khẩn trương đến đập loạn thình thịch, tay càng ngày càng dùng sức, hộp điều khiển ti vi bị anh bóp nát cũng không hề hay biết. Chẳng lẽ Lâm Gia cũng giống như nữ chính này, tức giận đến mức rời khỏi thủ đô không cần anh nữa sao?
Một người phụ nữ dáng người cao gầy õng ẹo đi đến đứng trước mặt bọn họ, hai người đồng thời ngửi thấy mùi hoa hồng làm người ta mê say không khỏi đánh bạo nhìn về phía người phụ nữ, trong mắt không che dấu được ngọn lửa nóng cháy.
Dáng người Pelle cực tốt, cô mặc áo hở vai làm cho bộ ngực trắng nõn đầy đặn gần như muốn nhảy ra ngoài, tóc quăn màu nâu khoác trên đầu vai trần oánh nhuận. Váy dài xanh lam kiểu đuôi cá bao lấy thắt lưng tinh tế, mông căng tròn và hai chân thon dài, làn váy kết toàn kim cương lóng lánh, làm cho cô thoạt nhìn như nữ vương bễ nghễ nhìn mọi người.
Pelle nâng cằm lên, mi dài rậm buông hờ trên đôi mắt màu xám lạnh như sông băng, khóe mắt dư quang trong trẻo nhưng lạnh lùng đảo qua hai người, môi hồng như máu hơi cong lên.
Hai gã thủ vệ lập tức toát mồ hôi lạnh, giống như bị người bóp cổ hô hấp khó khăn, vội vàng cúi đầu không dám lại nhìn.
Pelle là thủ lĩnh niềm vui mới, sự tàn nhẫn và vẻ đẹp của cô giống như làm người ta hít thở không thông, nếu như mạo phạm cô, nhất định sẽ chết rất thê thảm.
Pelle hếch cằm ra hiệu, một gã thủ vệ vội vàng mở khóa cửa.
An Đức ngồi ở bên giường thấy cửa bị mở ra, đột nhiên đứng lên, cảnh giác nhìn người xinh đẹp phụ nữ đi vào: "Cô là ai? Đây là căn cứ của Roddy Elias đúng không?"
Pelle đi đến chỗ anh, cách không đến m mới dừng lại. Cô cũng không lo lắng sẽ đã bị tấn công, trên cổ và cổ tay An Đức đều bị khóa sắt còng lại. Chỉ cần anh tấn công người, khóa sắt sẽ tự động buộc chặt phóng điện làm ngất hoặc giết chết anh. Món đồ chơi này là hình cụ () phát minh mới nhất của Federal State, An Đức sẽ không thể không biết.
(): dụng cụ cực hình.
Pelle híp mắt cao thấp đánh giá An Đức một phen, vươn ngón trỏ ái muội lướt một chút trên khuôn mặt thanh tú của anh, tựa như đang thử xúc cảm.
Thấy An Đức chán ghét nghiêng người né đi, Pelle cong khóe môi, trong mắt lóe lên vẻ trêu tức: "Anh rất thông minh. Hoan nghênh anh đến căn cứ của chúng tôi, đây là phủ đệ của thủ lĩnh. Thủ lĩnh muốn gặp anh, đi theo tôi." An Đức chần chờ một chút, đi theo cô ta ra khỏi cửa.
An Đức đi theo Pelle vừa đi vừa đánh giá bốn phía. Anh phát hiện nơi này như là một tòa cung điện, hai bên có rất nhiều căn phòng rộng mở. Cổng vòm bằng đá cẩm thạch màu trắng, cột đá hình trụ điêu khắc hoa văn, rất có khí chất cung điên Âu Châu cổ. Không được hoàn mỹ chính là cứ cách mấy phút sẽ có một đội ngũ mặc quân phục vũ trang hạng nặng màu xám đi ngang qua bọn họ.
Pelle dẫn An Đức đi vào cuối hành lang, một cánh cửa màu đỏ thật lớn xuất hiện ở trước mặt bọn họ, trước cửa là tám gã thủ vệ đứng canh.
Pelle đặt tay phải lên màn hình máy phân biệt vân tay, dưới tay lóe sáng, cửa từ từ mở ra.
An Đức nghe được bên trong truyền đến tiếng phụ nữ rên rỉ cao vút và tiếng gầm nhẹ như dã thú của đàn ông, khuôn mặt tuấn tú lập tức hồng lên, thầm nghĩ ăn cướp đúng là ăn cướp, làm loại chuyện này cũng không kiêng dè ai.
Pelle tựa như đã sớm nhìn quen lắm rồi, xem như không có việc gì đi vào, một thủ vệ đẩy An Đức vào rồi đóng cửa lại.
An Đức đi theo Pelle xuyên qua phòng khách xa hoa, đứng trước một cánh cửa nhỏ màu trắng, tiếng rên rỉ nam nữ chính là truyền ra từ phía sau cánh cửa này.
Pelle quay đầu nhìn anh cười cổ quái, đẩy cửa ra.
Nhìn hình ảnh trước mắt, mặt An Đức trắng bệch, kinh hãi trừng lớn mắt.