Hoffman hừ lạnh một tiếng, chỉ vào chóp mũi của phó chủ nhiệm nói: "Ông cho rằng tôi không dám khiếu nại sao?! Bộ phận hành chính thế mà lại dám ra quyết định tiêu chuẩn hạ lưu như vậy, đây không phải là đang lựa chọn bạn đời ưu tú cho quý cô Lâm Gia, mà đây là đang vũ nhục cô ấy, cũng là vũ nhục những người đàn ông ưu tú được tuyển chọn này! diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Tôi nhất định đề giao tố cáo khiếu nại tất cả người của bộ chỉ huy tối cao đã tham dự quyết định tiêu chuẩn chọn lựa bạn đời!" Nói xong liền xoay người đi tới ngoài cửa, mấy nhân viên làm công việc hành chính rốt cuộc cũng lộ ra vẻ mặt kinh hoảng.
Corey chạy vội tới, ngăn anh lại: "Bình tĩnh một chút! Chúng ta nên thương lượng cho kĩ rồi hãy lại quyết định."
Hoffman nói: "Không có gì để thương lượng nữa cả, loại điều kiện hạ lưu này nhất định phải huỷ bỏ!"
Mặt của Phó Chủ Nhiệm sở hành chính cũng không nén được tức giận: "Thật xin lỗi, điều kiện chọn lựa là do bộ hành chính của thủ đô quyết định, nếu ngài không đồng ý thì cũng không còn cách nào khác."
Không khí đang giằng co thì một vệ binh đi vào truyền lời, nói là trung tướng Grenier muốn gặp hai người, Corey vội vàng kéo Hoffman rời đi.
Vừa thi hành xong nhiệm vụ tuần tra - Cain bị Corey gọi vào phòng làm việc, anh đẩy cửa đi vào, phát hiện Hoffman cũng ở đây, sắc mặt hai người đều rất khó coi.
Hoffman nhìn lên nhìn xuống đánh giá anh một cái, nhíu nhíu mày, trong mắt thoáng qua một tia chán ghét.
Trước giờ Cain và Hoffman không mấy hợp nhau lắm, thấy Hoffman không hiểu sao lại nhăn mặt, anh không khỏi có chút tức giận. Nhưng quân hàm của đối phương lại cao hơn anh một cấp, Corey lại đang ở bên cạnh, cho nên không tiện phát tác, chỉ lấy một đôi mắt lam không chút yếu thế nhìn chằm chằm Hoffman.
Corey thấy thế, cũng biết Cain hiểu lầm Hoffman rồi, chỉ là cũng khó trách, theo cấp trên ra tiêu chuẩn chọn lựa thì Cain..... Như thế nào cũng phù hợp hơn Hoffman.
Mấy người đã trở thành bạn đời đều không hi vọng có quá nhiều đàn ông chia sẻ Lâm Gia với bọn họ, hơn nữa Lâm Gia cũng không muốn, nếu như Cain có thể giành được hạng nhất thì bọn họ liền cùng nhau nghĩ cách khiến bộ phận hành chính chỉ cho một mình Cain trúng tuyển là được.
Corey đưa tài liệu cho anh: "Cậu tự xem đi."
Cain khó hiểu, mở tài liệu ra nhìn kỹ, càng xem con ngươi trừng càng lớn. Sau khi xem xong, lần đầu tiên Cain côn đồ đỏ mặt.
Trên tài liệu là các loại chỉ tiêu tuyển chọn để có được tư cách xét tuyển (đây là dạng câu hỏi và người dự thi phải điền thông tin): chỉ số IQ, cấp bậc, thu nhập, thị lực, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn điểm thi viết khảo nghiệm kiến thức, vai rộng, cơ ngực, mắt to hay nhỏ, hàm răng, xương cốt, số đo ba vòng, tay dài, chân dài, ngũ quan tiêu chuẩn, lịch sử trong vòng ba đời huyết thống và gia tộc, mức độ khỏe mạnh, tuổi, kinh nghiệm X, kích thước jj, sức sống của jj và độ cứng kéo dài......
Cain theo bản năng cúi đầu nhìn qua đáy quần một cái, trong lòng tính toán jj của mình có thể đứng hàng thứ mấy trong bốn mươi người được tuyển chọn, sau đó ngẩng đầu lên cố gắng nhớ lại lần trước lúc vận dụng năm ngón tay giải quyết thì đã kéo dài được bao lâu.
Hình như là nửa giờ? Đúng không? 45 phút?
Anh có chút lo sợ lo lắng, chân mày cau lại.
Không được, dường như thời gian quá ngắn, rất nguy hiểm a rất nguy hiểm.
Chẳng qua đó là tự mình động thủ, chỉ mong hưởng thụ nhanh lên một chút, cho nên mới nhanh như vậy, không phải là tiêu chuẩn tầm thường. Nếu như là cùng Lâm Gia thì nhất định anh có thể kiên trì thật lâu......
Vừa nghĩ tới Lâm Gia không mảnh vải nằm dưới người anh, hai tai liền bắt đầu nóng lên, hô hấp trở nên dồn dập.
Chợt nghe một tiếng hừ lạnh, anh lấy lại tinh thần nhìn qua, chỉ thấy Hoffman cười lạnh nhìn anh, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng giống như nhìn thấu tâm tư của anh, tràn đầy khinh bỉ và căm hận.
Gương mặt Cain khẽ nóng lên, lúng túng ho khan một cái, trả tài liệu lại cho Corey: "Không ngờ lại quyết định ra điều kiện chọn lựa như vậy."
Corey híp mắt, bên môi loáng thoáng nâng lên độ cong hài hước: "Thế nào mình lại cảm giác cậu thật vui mừng?"
Cain nghiêm mặt nói: "Làm sao lại như vậy? Loại điều kiện chọn lựa này nếu để cho Tiểu Gia biết, cô ấy nhất định sẽ tức giận. Chuyện cô ấy ghét, mình cũng vậy không thích!"
"Trong ngoài không đồng nhất......" diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Hoffman cười nhạo một tiếng, rất tự nhiên nói ra thành ngữ cổ đại mà gần đây Lâm Gia dạy anh.
Cain đầu tiên là mờ mịt, sau đó mặt đỏ lên, tức giận trừng anh: "Cậu nói cái gì? Cái gì gọi là trong ngoài không đồng nhất? Ý cậu nói là trong lòng tôi thật vui mừng sao?"
Roddy Elias thấy Lâm Gia không nói khóe miệng cong lên càng hứng thú. Hắn đẩy Pelle ra, chống một tay xanh lên đầu giường, để mặt sát vào Lâm Gia. Thấy Lâm Gia lùi ra sau một bước tránh né. Roddy Elias đưa tay nâng cằm cô lên bức cô đối diện hắn, thừa dịp cô đang hết sức kinh ngạc thì đưa lưỡi liếm nhanh môi cô một chút. Không đợi Lâm Gia phản kháng, Roddy Elias đã ôm cô vào trong ngực, dùng sức hôn môi cô, dã man trằn trọc.
Lưỡi truyền đến đau đớn, mùi máu tươi tràn ngập khoang miệng, Lâm Gia kinh ngạc ra một thân mồ hôi lạnh, không chịu nổi đau xót, tay chân cùng sử dụng ra sức đẩy Roddy Elias ở trước mặt. Hắn rốt cuộc là đang hôn kiểu gì, rõ ràng là muốn ăn sống nuốt tươi cô!
Bốp!!----
Tiếng tát thanh thúy làm cho những người có mặt đều ngây ngẩn cả người.
Roddy Elias bình tĩnh buông Lâm Gia ra, bên mặt phải in dấu năm ngón tay hồng cực kì rõ ràng, hắn hung ác nhìn Pelle đang sợ tới mức có chút không biết làm sao.
"Lover, hy vọng em có lời giải thích hợp lý." Hắn nâng tay vuốt nhẹ cổ trơn bóng của Pelle, khóe miệng mang cười, giọng điệu cực kì dịu dàng nhưng lại làm cho người ta cảm thấy lạnh thấu xương.
Pelle dùng sức bỏ tay Roddy Elias ra, bộ dạng phẫn nộ tới cực điểm như bị yêu người phản bội, cô chỉ vào Roddy Elias gằn giọng kêu lên: "Giải thích?!! Được, tôi nói cho anh biết! Tôi vĩnh viễn sẽ không chia sẻ đàn ông của mình với người phụ nữ khác, vậy mà quả nhiên anh còn ở trước mặt tôi thân thiết cùng phụ nữ khác! Nếu anh muốn cô gái này thì hoặc là để tôi rời đi, hoặc là giết tôi!"
Roddy Elias có chút giật mình, từ sau khi hắn thôi miên Pelle thì cô ấy rất dịu ngoan, chưa bao giờ dám hành động gì phản kháng hắn, nhưng bây giờ....
Hắn im lặng nhìn chăm chú vào Pelle, trong lòng đã tức giận lại có chút lâng lâng.
Bất cứ đàn ông bình thường nào cũng đều không có cách gì bỏ qua một cô gái xinh đẹp ưu ái mình, huống chi đó là một cô gái cực kỳ quý giá trên thế giới, cảm giác hư vinh càng mãnh liệt hơn.
Roddy Elias cũng không ngốc đến mức cho rằng Pelle thật sự động tâm với mình tuy rằng thuật thôi miên hắn ém lên người cô rất mạnh nhưng nửa thú không phải con người bình thường, đến nay hắn vẫn không có cách gì hoàn toàn nắm cô trong tay.
Pelle không cho hắn thời gian suy nghĩ, cô đột nhiên xoay người vươn tay, đưa móng tay làm bộ chộp tới trên mặt Lâm Gia.
Roddy Elias đúng lúc bắt được tay Pelle, thuận thế ôm cô vào lòng, kéo cô ra ngoài cửa, vừa đi vừa trấn an nói: "Đừng náo loạn, honey, nếu em không muốn cùng cô ấy chia sẻ anh thì chúng ta có thể chọn thời gian tốt thương lượng."
Pelle quật cường xoay mặt đi, kiệt lực chống đẩy Roddy Elias, miệng vẫn không buông tha như trước, biểu hiện ủy khuất như bắt được kẻ thông dâm của người yêu, hoàn toàn đảo điên hình tượng lạnh lùng cao quý của cô ấy. Vẻ mặt Roddy Elias từ lúc đầu tức giận biến thành không biết làm sao.
Hai người hết sức dây dưa, Lâm Gia phát hiện Pelle nháy mắt cực nhanh với mình, trong lòng một trận cảm động, thì ra cô ấy lại cứu mình.
Roddy Elias bị Pelle huyên náo phiền không chịu nổi, tay phải biến hóa thành tay thú đập vào sau gáy Pelle một cái. Pelle kêu rên một tiếng, yếu đuối ngã vào trong lòng hắn.
Roddy Elias bế ngang Pelle lên, ra lệnh cho vệ sĩ: "Canh chừng cô gái này cho tốt, trăm ngàn đừng để xảy ra sự cố!" Nói xong ôm Pelle rời đi.
Cửa đóng, thần kinh căng thẳng của Lâm Gia mới trầm tĩnh lại, tuy rằng lo lắng cho Pelle, nhưng bây giờ cô bất lực, hơn nữa xem tình hình thì Roddy Elias sẽ không làm Pelle quá khó xử, nếu không vừa rồi hắn đã giết Pelle. Pelle thông minh như vậy, nếu cô ấy dám đảm đương ra mặt chống đối Roddy Elias thì hẳn là đoán chắc Roddy Elias sẽ không tổn thương cô ấy.
Trong phòng to lớn chỉ còn lại một mình Lâm Gia, trong phòng ngoài giường và bàn thì không còn vật gì khác, đồ ăn sớm đã được dọn đi, vệ sĩ bên ngoài cũng không lo cô chạy trốn.
Lâm Gia đi qua đi lại ở trong phòng, cẩn thận nhắc chuyện của Pelle mà trước kia cô ấy từng nói cho cô biết, rất rõ ràng là Roddy Elias đang nói dối, vì sao hắn phải lừa gạt Pelle? Hắn muốn giấu diếm cái gì?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hoffman hừ lạnh một tiếng, chỉ vào chóp mũi của phó chủ nhiệm nói: "Ông cho rằng tôi không dám khiếu nại sao?! Bộ phận hành chính thế mà lại dám ra quyết định tiêu chuẩn hạ lưu như vậy, đây không phải là đang lựa chọn bạn đời ưu tú cho quý cô Lâm Gia, mà đây là đang vũ nhục cô ấy, cũng là vũ nhục những người đàn ông ưu tú được tuyển chọn này! diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Tôi nhất định đề giao tố cáo khiếu nại tất cả người của bộ chỉ huy tối cao đã tham dự quyết định tiêu chuẩn chọn lựa bạn đời!" Nói xong liền xoay người đi tới ngoài cửa, mấy nhân viên làm công việc hành chính rốt cuộc cũng lộ ra vẻ mặt kinh hoảng.
Corey chạy vội tới, ngăn anh lại: "Bình tĩnh một chút! Chúng ta nên thương lượng cho kĩ rồi hãy lại quyết định."
Hoffman nói: "Không có gì để thương lượng nữa cả, loại điều kiện hạ lưu này nhất định phải huỷ bỏ!"
Mặt của Phó Chủ Nhiệm sở hành chính cũng không nén được tức giận: "Thật xin lỗi, điều kiện chọn lựa là do bộ hành chính của thủ đô quyết định, nếu ngài không đồng ý thì cũng không còn cách nào khác."
Không khí đang giằng co thì một vệ binh đi vào truyền lời, nói là trung tướng Grenier muốn gặp hai người, Corey vội vàng kéo Hoffman rời đi.
Vừa thi hành xong nhiệm vụ tuần tra - Cain bị Corey gọi vào phòng làm việc, anh đẩy cửa đi vào, phát hiện Hoffman cũng ở đây, sắc mặt hai người đều rất khó coi.
Hoffman nhìn lên nhìn xuống đánh giá anh một cái, nhíu nhíu mày, trong mắt thoáng qua một tia chán ghét.
Trước giờ Cain và Hoffman không mấy hợp nhau lắm, thấy Hoffman không hiểu sao lại nhăn mặt, anh không khỏi có chút tức giận. Nhưng quân hàm của đối phương lại cao hơn anh một cấp, Corey lại đang ở bên cạnh, cho nên không tiện phát tác, chỉ lấy một đôi mắt lam không chút yếu thế nhìn chằm chằm Hoffman.
Corey thấy thế, cũng biết Cain hiểu lầm Hoffman rồi, chỉ là cũng khó trách, theo cấp trên ra tiêu chuẩn chọn lựa thì Cain..... Như thế nào cũng phù hợp hơn Hoffman.
Mấy người đã trở thành bạn đời đều không hi vọng có quá nhiều đàn ông chia sẻ Lâm Gia với bọn họ, hơn nữa Lâm Gia cũng không muốn, nếu như Cain có thể giành được hạng nhất thì bọn họ liền cùng nhau nghĩ cách khiến bộ phận hành chính chỉ cho một mình Cain trúng tuyển là được.
Corey đưa tài liệu cho anh: "Cậu tự xem đi."
Cain khó hiểu, mở tài liệu ra nhìn kỹ, càng xem con ngươi trừng càng lớn. Sau khi xem xong, lần đầu tiên Cain côn đồ đỏ mặt.
Trên tài liệu là các loại chỉ tiêu tuyển chọn để có được tư cách xét tuyển (đây là dạng câu hỏi và người dự thi phải điền thông tin): chỉ số IQ, cấp bậc, thu nhập, thị lực, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn điểm thi viết khảo nghiệm kiến thức, vai rộng, cơ ngực, mắt to hay nhỏ, hàm răng, xương cốt, số đo ba vòng, tay dài, chân dài, ngũ quan tiêu chuẩn, lịch sử trong vòng ba đời huyết thống và gia tộc, mức độ khỏe mạnh, tuổi, kinh nghiệm X, kích thước jj, sức sống của jj và độ cứng kéo dài......
Cain theo bản năng cúi đầu nhìn qua đáy quần một cái, trong lòng tính toán jj của mình có thể đứng hàng thứ mấy trong bốn mươi người được tuyển chọn, sau đó ngẩng đầu lên cố gắng nhớ lại lần trước lúc vận dụng năm ngón tay giải quyết thì đã kéo dài được bao lâu.
Hình như là nửa giờ? Đúng không? 45 phút?
Anh có chút lo sợ lo lắng, chân mày cau lại.
Không được, dường như thời gian quá ngắn, rất nguy hiểm a rất nguy hiểm.
Chẳng qua đó là tự mình động thủ, chỉ mong hưởng thụ nhanh lên một chút, cho nên mới nhanh như vậy, không phải là tiêu chuẩn tầm thường. Nếu như là cùng Lâm Gia thì nhất định anh có thể kiên trì thật lâu......
Vừa nghĩ tới Lâm Gia không mảnh vải nằm dưới người anh, hai tai liền bắt đầu nóng lên, hô hấp trở nên dồn dập.
Chợt nghe một tiếng hừ lạnh, anh lấy lại tinh thần nhìn qua, chỉ thấy Hoffman cười lạnh nhìn anh, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng giống như nhìn thấu tâm tư của anh, tràn đầy khinh bỉ và căm hận.
Gương mặt Cain khẽ nóng lên, lúng túng ho khan một cái, trả tài liệu lại cho Corey: "Không ngờ lại quyết định ra điều kiện chọn lựa như vậy."
Corey híp mắt, bên môi loáng thoáng nâng lên độ cong hài hước: "Thế nào mình lại cảm giác cậu thật vui mừng?"
Cain nghiêm mặt nói: "Làm sao lại như vậy? Loại điều kiện chọn lựa này nếu để cho Tiểu Gia biết, cô ấy nhất định sẽ tức giận. Chuyện cô ấy ghét, mình cũng vậy không thích!"
"Trong ngoài không đồng nhất......" diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Hoffman cười nhạo một tiếng, rất tự nhiên nói ra thành ngữ cổ đại mà gần đây Lâm Gia dạy anh.
Cain đầu tiên là mờ mịt, sau đó mặt đỏ lên, tức giận trừng anh: "Cậu nói cái gì? Cái gì gọi là trong ngoài không đồng nhất? Ý cậu nói là trong lòng tôi thật vui mừng sao?"