Cain cũng không kềm chế được nữa, lửa giận xông lên tay liền rút, vọt mạnh qua một tay nắm lấy cổ áo Hoffman, cắn răng nghiến lợi nói: "Tôi thấy cậu là đang ghen tỵ! Cậu không thể làm bạn đời của Tiểu Gia, nhưng tôi thì được tuyển chọn rồi. Chỉ là coi như cậu có tham gia chọn lựa đi nữa thì những thứ tiêu chuẩn này cậu cũng không đạt tới......"
"Thượng tá Cain!" Corey bắt lấy tay Cain, nghiêm nghị nhìn anh: "Tấn công cấp trên, cậu nghĩ mình sẽ bị xử theo quân pháp như thế nào hả?"
Hoffman mím chặc môi mỏng, sắc mặt tái nhợt, mặt không thay đổi nhìn Cain.
Đầu tiên Cain là có chút chột dạ, thấy Hoffman cứ nhìn mình chằm chằm, tính bướng bỉnh nổi lên, lưng liền dựng thẳng tắp, không chút yếu thế nhìn thẳng Hoffman.
Mặc dù anh cao hơn Hoffman nửa cái đầu, nhưng trên khí thế lại kém hơn một chút.
Corey thở dài, bất đắc dĩ nói với Hoffman: "Thiếu tướng Hoffman, đừng quên, chúng ta tìm Cain tới là vì chuyện gì."
Ánh mắt Hoffman khẽ lay động, đầu tiên là dời tầm mắt đi, xoay người nói với Corey: "Thật xin lỗi, là tôi luống cuống."
Trong lòng Cain âm thầm thở dài một hơi, thật may là Corey kịp thời giải vây, nếu lại đối nghịch với Hoffman một lát nữa, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn anh lo lắng mình sẽ bị ánh mắt băng hàn của Hoffman làm cho đông cứng.
Corey vỗ vỗ Cain, nhìn ánh mắt của anh có chút phức tạp: "Cain, bọn mình có nhiệm vụ quan trọng phải giao cho cậu."
"Các cậu?" Cain sững sờ, như một tên hòa thượng lùn 2 thước với tay sờ không đến đầu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì).
Đúng lúc anh đang nghi ngờ thì chợt truyền đến tiếng gõ cửa, vệ binh mở cửa, Lannok và Dick thong thả mà vào.
Thấy Cain ở đây, Dick hơi nhíu lông mày, vẻ mặt rất rối rắm.
Mà hai tay Lannok thì ôm ở trước ngực, lưu manh vô lại mà cười nói: "Cain, cậu thật may mắn. Nếu không phải là bộ phận hành chính ra quyết định chọn lựa cả nước lừa đảo như vậy thì không biết cậu còn phải chờ đến lúc nào mới có thể thực hiện được mơ ước trở thành bạn đời của Lâm Gia."
Lừa đảo, cũng là từ cổ đại mà Lâm Gia dạy cho bọn họ.
Mặt Cain lộ vẻ ngượng ngùng, còn có hơn mấy chục người ưu tú cạnh tranh, anh còn chưa có cuồng vọng đến mức tự cho là mình tất thắng không thể nghi ngờ: "Mình chỉ là tiến vào được vòng loại, còn chưa có đoạt được tư cách bạn đời, người ưu tú rất nhiều, cạnh tranh rất kịch liệt."
Lannok cười, anh và Cain là bạn tốt, cũng không vòng vo: "Cậu nghĩ rằng bọn mình tới đây làm gì?"
"Làm cái gì?" Cain nháy mắt, không hiểu hỏi.
"Một là thương lượng phải yêu cầu như thế nào để bộ chỉ huy tối cao chỉ tuyển ra một bạn đời, hai là......" Lannok âm trầm liếc anh một cái, sờ cằm cười đến tà ác: "Nghĩ cách giúp cậu đánh bại tất cả những người người hậu tuyển khác!"
Hầu kết Cain bỗng nhúc nhích lên xuống một cái, theo bản năng kẹp chặt cái mông huề mỹ xông vô hạn đọc đầy đủ. Không biết tại sao, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn anh cảm thấy một cỗ lạnh lẽo từ nơi đó vọt lên rất nhanh truyền khắp toàn thân, trong lòng có loại dự cảm vô cùng xấu.
Dick móc một xấp hình từ trên người ra đưa cho Corey: "Bọn Max đã thuận lợi chụp được ‘em trai’ của những người được đề cử kia." Khinh thường chậc một chút: "Theo tôi xem, bọn họ quá nhỏ, căn bản có cái gì tốt chứ."
Khóe miệng Corey giật giật, lúng túng nhận lấy hình.
Hiển nhiên Lannok đã sớm xem qua hình, đĩnh liễu đĩnh eo, cười xấu xa nói: "Loài người và nửa thú dĩ nhiên không thể so sánh được. Chỉ là, của tôi, bọn họ cũng không so sánh được. Thiếu tướng Hoffman, theo tôi thấy, chúng ta nên nghiên cứu kỹ phải giúp Cain cải thiện ‘tình hình’ như thế nào."
Hoffman chần chờ một chút, hình như có chút không tình nguyện, nhưng vẫn là đi qua.
Cain cũng rướn cổ nhìn hình một chút. Vừa nhìn liền thiếu chút nữa phun nước miếng, những hình này lại là hình jj của những người được đề cử khác!
Lannok cười xấu xa nói: "Đều là Dick ra lệnh nhóm nửa thú thừa dịp những người kia tắm hoặc lúc ngủ len lén chụp được. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Trong nhóm điều kiện chọn lực mỗi một bộ phận đều có miêu tả đặc biệt, cho nên mình và Hoffman sẽ căn cứ theo số liệu ghi chép, so sánh với tình hình cơ thể của cậu, sau đó quyết định ra phương án cải thiện."
Nhất thời đầu Cain đầy vạch đen, áp lực tăng lên gấp bội.
Quả nhiên, không có vô sỉ nhất, chỉ có càng vô sỉ. Ngày trước cho là mình đủ lưu manh, thì ra là còn có người lưu manh hơn mình.
Bây giờ cuối cùng anh cũng hiểu vì sao ánh mắt Lannok lại bỉ ổi như vậy, tại sao ngay cả người không phải là bạn đời của Lâm Gia Hoffman cũng được tìm tới, tại sao hôm nay tên Hoffman kia lại âm dương quái khí như vậy......
Mồ hôi lạnh từ trán chảy xuống.
Đêm đó đoàn quân thứ gặp phải một đàn lớn zombie cao cấp phân từ nhiều hướng vây đến tấn công bất ngờ, tổn thất có vẻ không ít, may mà chủ lực còn có thể giữ vững....Cũng không ngờ được khi quân đội còn chưa kịp nghỉ ngơi hồi phục thì quân phản bội và bọn cướp đã hung mãnh tiến công theo nhau mà đến, khiến đoàn quân thứ hai vẫn mệt mỏi ứng chiến không có cách gì thoát thân. Viện quân thủ đô chưa đến, đám người Dương Kiện chỉ có thể tạm thời giác lại kế hoạch nghĩ cách cứu viện Lâm Gia và bao vây tiêu trừ căn cứ tổng bộ.
Hoffman và Lâm Gia cũng đã lường trước như vậy, Roddy Elias chẳng những có được binh chủng mãnh thú mà còn khống chế được một số lớn zombie cao cấp đã qua cải tạo, bởi vậy cuộc chiến này tiến hành rất khốc liệt, cho dù có nhóm nửa thú gia nhập thì vẫn đánh rất gian nan.
Chiến tranh giằng co hơn một tháng, cuối cùng chỉ có quân nhân bị thương nặng mới có thể lui ra sau chữa trị, còn bị thương nhẹ thì đều phải ở lại tiền tuyến tiếp tục chiến đấu. Lại qua một tuần, quân đội Liên Bang tiến vào vùng sa mạc lớn nằm trong vùng trực thuộc của khu D, vì thế nước uống, thuốc men và vật tư cung cấp đột nhiên trở nên túng thiếu.
Mọi người chỉ dám áp chế sao cho miễn cưỡng no bụng, mỗi hai ngày mới có món chính để ăn, tận lực bảo đảm cho nhóm nửa thú có đủ thức ăn. Nhưng dù vậy, mỗi ngày nhóm nửa thú vẫn chỉ có được bằng một phần ba lượng thức ăn lúc trước, bởi vì chiến sự căng thẳng, Dick chỉ có thể cách mấy ngày phía ra một nửa thú đi dã ngoại kiếm ăn, đương nhiên dù có tìm được thức ăn hay không thì vẫn phải trở về đơn vị.
Quân đội đẩy mạnh tiến độ đi đến căn cứ ở trung tâm vùng sa mạc này, sau khi hội họp với đoàn quân thứ nhất thì gặp phải bọn cướp và quân phản bội chống cự ương ngạnh trước nay chưa từng có, bọn cướp thả ra mãnh thú không quá giống trước kia, chiến tranh lâm vào trạng thái giằng co. Thời gian mỗi lần giao chiến là liên tục hơn giờ, có thể nói là bắn hết một viên đạn cuối cùng mới dừng tay.
Lần này sau hai ngày hai đêm chém giết rốt cục đã làm cho quân phản bội chủ lực là khu D bị thương nặng, tiêu diệt không ít zombie cao cấp, thậm chí còn bao gôm một zombie Satan.
Thể lực của nhóm nửa thú gần như cạn kiệt, sau khi miễn cưỡng biến trở về hình người thì ngay cả quần áo cũng lười mặc, liền lần lượt nằm sấp trên mặt đất. Lier nhỏ tuổi nhất đổ rạp trên mặt đất liền ngủ thiếp đi, tùy ý quân y xử lý vết thương trên người cho anh.
Đội hậu cần thật nhanh đưa cơm trưa tới cho nhóm nửa thú, ngửi được mùi thức ăn, nhóm nửa thú miễn cưỡng lấy lại tinh thần. Trước mắt, quan trọng nhất là bổ sung năng lượng, nhanh chóng khôi phục thể lực nghênh đón làn sóng công kích ác liệt tiếp theo.
Sức ăn của Ngân Hổ lớn nhất, không mấy phút đã ăn xong phần thức ăn của mình rồi. Anh một hơi nuốt xuống miếng thịt bò nướng cuối cùng, còn chưa đã thèm liếm liếm ngón tay.
Liếm hết các ngón tay xong, Ngân Hổ bỗng nhiên phát hiện trong tay Timo còn một cục thịt bò lớn, bụng lại thầm thì kêu ọt ọt. Anh đùng một cái đứng lên, vọt tới trước mặt Timo, một phen đoạt lấy cục thịt, cũng xông đến Timo nhe răng gầm nhẹ đe dọa.
Lâm Gia bị bọn cướp bắt đi Ngân Hổ vẫn luôn rất tự trách, tính tình ngày càng táo bạo, mà bây giờ đói khát làm anh càng khó khống chế tính tình, đã quên mất Lâm Gia từng nói là không được nội chiến. Tính tình Timo cũng là dữ dằn, làm sao chịu yếu thế, nhảy dựng lên xông đến Ngân Hổ rống trở về.
Mắt thấy hai thú vì một miếng thịt sắp đánh nhau, thân là thủ lĩnh thú Dick cảm thấy đầu đã đau đến lợi hại.
Dick nặng nề mà thở dài, không biết làm sao đứng dậy đang định tiến lên ngăn trở thì chợt chất Ruili chạy nhanh tới trước mặt Ngân Hổ, chỉ vào mũi anh lạnh lùng nói:
"Ngân Hổ, anh đã quên Lâm Gia từng nói không được nội chiến sao? Vậy mà anh toàn ỷ vào vóc dáng to lớn của mình mà ăn hiếp đồng bọn, khó trách anh không thể trở thành thủ lĩnh thú, cũng không bảo vệ được Lâm Gia!"
Ngân Hổ ngừng rít gào, thở hồng hộc trừng mắt nhìn Ruili, tức giận đến hàm răng nghiến ken két.
Ruili ở chung với nhóm nửa thú cũng khá lâu, đã sớm nhìn ra tính cách của bọn họ, nhóm nửa thú tuyệt đối sẽ không ăn hiếp phụ nữ, cho nên cô một chút cũng không sợ hãi.
Cô vươn tay nâng cằm Ngân Hổ: "Còn không mau trả thịt bò lại cho Timo!"
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Cain cũng không kềm chế được nữa, lửa giận xông lên tay liền rút, vọt mạnh qua một tay nắm lấy cổ áo Hoffman, cắn răng nghiến lợi nói: "Tôi thấy cậu là đang ghen tỵ! Cậu không thể làm bạn đời của Tiểu Gia, nhưng tôi thì được tuyển chọn rồi. Chỉ là coi như cậu có tham gia chọn lựa đi nữa thì những thứ tiêu chuẩn này cậu cũng không đạt tới......"
"Thượng tá Cain!" Corey bắt lấy tay Cain, nghiêm nghị nhìn anh: "Tấn công cấp trên, cậu nghĩ mình sẽ bị xử theo quân pháp như thế nào hả?"
Hoffman mím chặc môi mỏng, sắc mặt tái nhợt, mặt không thay đổi nhìn Cain.
Đầu tiên Cain là có chút chột dạ, thấy Hoffman cứ nhìn mình chằm chằm, tính bướng bỉnh nổi lên, lưng liền dựng thẳng tắp, không chút yếu thế nhìn thẳng Hoffman.
Mặc dù anh cao hơn Hoffman nửa cái đầu, nhưng trên khí thế lại kém hơn một chút.
Corey thở dài, bất đắc dĩ nói với Hoffman: "Thiếu tướng Hoffman, đừng quên, chúng ta tìm Cain tới là vì chuyện gì."
Ánh mắt Hoffman khẽ lay động, đầu tiên là dời tầm mắt đi, xoay người nói với Corey: "Thật xin lỗi, là tôi luống cuống."
Trong lòng Cain âm thầm thở dài một hơi, thật may là Corey kịp thời giải vây, nếu lại đối nghịch với Hoffman một lát nữa, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn anh lo lắng mình sẽ bị ánh mắt băng hàn của Hoffman làm cho đông cứng.
Corey vỗ vỗ Cain, nhìn ánh mắt của anh có chút phức tạp: "Cain, bọn mình có nhiệm vụ quan trọng phải giao cho cậu."
"Các cậu?" Cain sững sờ, như một tên hòa thượng lùn 2 thước với tay sờ không đến đầu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì).
Đúng lúc anh đang nghi ngờ thì chợt truyền đến tiếng gõ cửa, vệ binh mở cửa, Lannok và Dick thong thả mà vào.
Thấy Cain ở đây, Dick hơi nhíu lông mày, vẻ mặt rất rối rắm.
Mà hai tay Lannok thì ôm ở trước ngực, lưu manh vô lại mà cười nói: "Cain, cậu thật may mắn. Nếu không phải là bộ phận hành chính ra quyết định chọn lựa cả nước lừa đảo như vậy thì không biết cậu còn phải chờ đến lúc nào mới có thể thực hiện được mơ ước trở thành bạn đời của Lâm Gia."
Lừa đảo, cũng là từ cổ đại mà Lâm Gia dạy cho bọn họ.
Mặt Cain lộ vẻ ngượng ngùng, còn có hơn mấy chục người ưu tú cạnh tranh, anh còn chưa có cuồng vọng đến mức tự cho là mình tất thắng không thể nghi ngờ: "Mình chỉ là tiến vào được vòng loại, còn chưa có đoạt được tư cách bạn đời, người ưu tú rất nhiều, cạnh tranh rất kịch liệt."
Lannok cười, anh và Cain là bạn tốt, cũng không vòng vo: "Cậu nghĩ rằng bọn mình tới đây làm gì?"
"Làm cái gì?" Cain nháy mắt, không hiểu hỏi.
"Một là thương lượng phải yêu cầu như thế nào để bộ chỉ huy tối cao chỉ tuyển ra một bạn đời, hai là......" Lannok âm trầm liếc anh một cái, sờ cằm cười đến tà ác: "Nghĩ cách giúp cậu đánh bại tất cả những người người hậu tuyển khác!"
Hầu kết Cain bỗng nhúc nhích lên xuống một cái, theo bản năng kẹp chặt cái mông huề mỹ xông vô hạn đọc đầy đủ. Không biết tại sao, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn anh cảm thấy một cỗ lạnh lẽo từ nơi đó vọt lên rất nhanh truyền khắp toàn thân, trong lòng có loại dự cảm vô cùng xấu.
Dick móc một xấp hình từ trên người ra đưa cho Corey: "Bọn Max đã thuận lợi chụp được ‘em trai’ của những người được đề cử kia." Khinh thường chậc một chút: "Theo tôi xem, bọn họ quá nhỏ, căn bản có cái gì tốt chứ."
Khóe miệng Corey giật giật, lúng túng nhận lấy hình.
Hiển nhiên Lannok đã sớm xem qua hình, đĩnh liễu đĩnh eo, cười xấu xa nói: "Loài người và nửa thú dĩ nhiên không thể so sánh được. Chỉ là, của tôi, bọn họ cũng không so sánh được. Thiếu tướng Hoffman, theo tôi thấy, chúng ta nên nghiên cứu kỹ phải giúp Cain cải thiện ‘tình hình’ như thế nào."
Hoffman chần chờ một chút, hình như có chút không tình nguyện, nhưng vẫn là đi qua.
Cain cũng rướn cổ nhìn hình một chút. Vừa nhìn liền thiếu chút nữa phun nước miếng, những hình này lại là hình jj của những người được đề cử khác!
Lannok cười xấu xa nói: "Đều là Dick ra lệnh nhóm nửa thú thừa dịp những người kia tắm hoặc lúc ngủ len lén chụp được. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Trong nhóm điều kiện chọn lực mỗi một bộ phận đều có miêu tả đặc biệt, cho nên mình và Hoffman sẽ căn cứ theo số liệu ghi chép, so sánh với tình hình cơ thể của cậu, sau đó quyết định ra phương án cải thiện."
Nhất thời đầu Cain đầy vạch đen, áp lực tăng lên gấp bội.
Quả nhiên, không có vô sỉ nhất, chỉ có càng vô sỉ. Ngày trước cho là mình đủ lưu manh, thì ra là còn có người lưu manh hơn mình.
Bây giờ cuối cùng anh cũng hiểu vì sao ánh mắt Lannok lại bỉ ổi như vậy, tại sao ngay cả người không phải là bạn đời của Lâm Gia Hoffman cũng được tìm tới, tại sao hôm nay tên Hoffman kia lại âm dương quái khí như vậy......