Cain sa sút tinh thần nằm trên giường, nhìn chằm chằm nóc giường ngẩn người.
Sau khi các chiến hữu tắm xong lục tục trở lại kí túc xá thì Cain mới cầm chậu và quần áo tắm rửa phờ phạc mà đi tới nhà tắm.
Một đường anh cúi đầu buồn bực đi bộ, vô luận thấy ai cũng làm như không thấy, cho đến khi nghe được có người cười to nói: "Haha, đây không phải là "Bất Đảo Ông" tiếng tăm lừng lẫy- thượng tá Cain sao?"
Trong lòng Cain lộp bộp một cái, quay đầu nhìn lại, thì ra là Đại Cá Tử Lycra đã sớm nhìn anh không thuận mắt.
Nếu đổi lại là trước kia thì Cain đã sớm một quyền đánh cho tên khốn đó méo mặt rồi. Nhưng bây giờ trong lòng anh lại có một bóng ma ám ảnh hết tâm trí anh cho nên anh không có tâm tư đâu mà dây dưa với Laka, chỉ là nhíu nhíu mày, xoay người muốn rời khỏi.
"Này này, Cain, chớ đi a. Cậu nói thử xem, vật kia của cậu cả ngày đều hưng phấn đứng thẳng, đánh cũng đánh không mềm, lỡ như một ngày kia cậu và Lâm Gia kết hợp, có khi nào cô ấy sẽ bị cậu......"
"Câm mồm!!" Cain giận dữ mà rống lên nói: "Cười nhạo tao thì không sao, nhưng đừng có mà kéo Lâm Gia vào! Cái thằng khốn mày không xứng gọi tên của cô ấy!"
Bắp thịt trên mặt Lycra co quắp, anh cũng ghi danh tham gia vòng đấu loại. Trừ Cain và Lâm Gia là quan hệ người quen ra không nói thì bất kì phương diện nào anh cũng đều tự tin mình mạnh hơn Cain nhiều. Nhất là phương diện năng lực X, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn cả doanh trại nếu anh nhận thứ hai thì ai dám nhận thức thứ nhất? Ai ngờ khi có kết quả khảo nghiệm, cái hạng mục khảo nghiệm khác anh và Cain mỗi người mỗi vẻ không phân cao thấp, nhưng thua là thua ở thời gian thằng em lâu bền, cách Cain thật xa.
Hơn nữa chuyện kiểm tra này còn liên quan đến tôn nghiêm của đàn ông, anh làm sao cũng không tin Cain có thể "Mạnh" hơn mình. Thật ra thì bộ phận hành chính quyết định ra loại hạng mục kiểm tra này thì người dự thi đã thấy nhưng không thể trách, nhất là những quân nhân được vào vòng trong.
Quân nhân bình thường sống cuộc sống khô khan, lúc nhàm chán thường thường tụ tập một chỗ vừa ngậm lấy điếu thuốc nhìn mảnh nhỏ bên bẩn thỉu tỷ thí độ cứng rắn của thằng em, khi đó Cain chưa từng thắng nổi Lycra. Nhưng lần này trong cuộc tranh tài quan trọng nhất, Lycra lại thua, hơn nữa còn thua rất thảm.
Lycra cảm thấy việc này rất khác thường, nhớ đến mấy tuần trước trận đấu Cain thường xuyên ra vào sở phán quan, Lycra càng thên nghi ngờ. Nhưng hắn không tìm được chứng cớ chứng minh Cain ăn gian, cho nên bây giờ quả là nuốt không trôi được cục tức này.
May mắn vô tình gặp Cain vừa bước ra cửa nhà tắm, hắn rốt cuộc cũng tìm được cơ hội trút giận, chế nhạo Cain.
Nhưng ngoài dự liệu của hắn, lúc trước tính tình Cain vốn nóng nảy hở chút liền nổi điên, vậy mà hôm nay lại hoàn toàn làm như không thấy sự khiêu khích của hắn, tựa như biến thành một người khác. Hồi lâu, Lycra càng thêm xác định Cain là bị nói trúng tim đen nên nhột, ngượng ngùng phản bác mình, vì vậy càng thêm không chút kiêng kỵ ở ngoài công khai chèn ép Cain.
Nhưng hắn không biết Cain hoàn toàn không có nhột vì ăn gian khảo nghiệm, mà anh chỉ là đang hoài nghi mình đã không thể "lên" được nữa, không thể nào chân chính ở chung một chỗ với Lâm Gia mới trở nên sa sút.
Laka tiến lên vài bước, chỉ vào mặt Cain cả giận nói: "Mày đang nhột đúng không?! Nếu không phải dựa vào ăn gian, thì cái tên vô năng mày làm sao có thể trở thành bạn đời của Lâm Gia được chứ?"
Vô năng? Trên trán Cain nổi lên gân xanh, lửa giận thiêu đốt trong mắt anh. Hôm nay tâm trạng của anh cực kém, Lâm Gia sắp tới đây đã làm cho anh rất sợ hãi rồi, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn thần kinh đang trong trạng thái cực độ khẩn trương, đang khổ sở mà không chỗ thổ lộ, nay lời nói của Lycra lại thành công chọc tức anh.
Lycra thấy sắc mặt anh tái xanh, càng thêm tin chắc suy đoán của mình, tức giận chỉ trích: "Đừng cho là tao không biết, vì để cho mày thắng cuộc thi mà nhóm anh em tốt của mày chạy khắp nơi thu thập thông tin, còn Hoffman thì ngày ngày mang mày đến phòng thí nghiệm của sở phán quan, ai biết có phải tiêm cho mày cái thuốc kích thích chó má gì hay không. Ha ha, chẳng lẽ sợ mày quá èo uột không thỏa mãn được con đàn bà kia......" Nói còn chưa dứt lời, một nắm đấm nặng nề nện vào mặt hắn.
Nhưng từ trên xuống dưới quân đội của liên bang không có một người nào nghĩ rằng mình đã giành được thắng lợi, bởi vì những kẻ địch chết đi đa số đã từng là đồng đội của bọn họ, còn thủ phạm chân chính gây ra cuộc chiến tranh này – bọn giặc cướp Roddy Elias thì lại không bị tiêu diệt.
Lannok đang sắp xếp cho quân y đi cứu chữa cho những người bị thương thì bộ đàm bên hông vang lên, thì ra là đoàn quân của nguyễn soái trung tướng Thôi Ân tìm anh để mở cuộc họp khẩn cấp.
Chờ đến khi Lannok chạy đến chỗ để xe thiết giáp của Thôi Ân, anh lại phát hiện ra những người tham dự hội nghị trừ trung tướng ra thì chỉ có Dương Kiệt, Corey và Ngân Hổ, nhữn sĩ quan khác không có mặt.
Thôi Ân cũng không vòng vo, trực tiếp đi vào vấn đề: “Có hai vấn đề, một là chúng ta bắt sống tướng lĩnh quân phản loạn Clermont, hai là thủ lĩnh Dick sẽ quy hàng bọn họ.”
Lannok kinh ngạc, Thôi Ân dứt khoát ngăn cản anh mở miệng: “Hãy nghe tôi nói hết, Dick nhờ Ngân Hổ để lại cho chúng ta một lời nhắn, nói rằng cậu ta sẽ nghĩ cách đi vào căn cứ tổng bộ của Roddy Elias, để trong tương lai chúng ta sẽ trong ngoài kết hợp phá hủy căn cứ bọn giặc cướp”.
Lannok kinh ngạ nhìn về phía Ngân Hổ: “Dick đã sớm có quyết định như vậy!”
Ngân Hổ buồn nản cào cào mớ tóc màu bạch kim nhìn chăm chú, hầm hừ nói: “Sau khi chúng tôi đánh bại bọn địch, đột nhiên Dick nói với tôi cậu ấy muốn đi theo bọn giặc cướp trốn vào hang ổ của bon chúng. Tôi cũng muốn đi nhưng cậu ấy không cho phép. Nói là tôi có tóc dài màu bạc, dáng vẻ quá nổi bật, rất dễ bị bọn giặc phát hiện. Sớm biết thế tôi cũng đã cắt tóc rồi, nhưng Gia lại thích tôi để tóc dài… hừ…”
Hai hàng lông mày của Lannok nhíu lại như hai ngọn núi, thầm nghĩ Dick thật là giảo hoạt, tự mình chịu nguy hiểm xâm nhập vào căn cứ địch vừa có thể có lợi cho cuộc chiến sau này, còn có thể nhân cơ hội chiếm được trái tim người đẹp, quả nhiên là một công đôi việc – chuyện tốt. Mặc dù có nguy hiểm đến tính mạng nhưng thật sự rất đang để đánh đổi! Thật là hận mình không sớm nghĩ được biện pháp tốt như vậy.
Lannok liếc mắt nhìn Corey, cũng đọc được ý nghĩ như vậy từ trong mắt anh.
“Đưa Clermont vào”. Thôi Ân vừa dứt lời, cain và một người lính nữa kèm hai bên Clermont trong bộ quần áo bình thường lên xe, ấn hắn ta ngồi vào ghế.
Clermont nâng bàn tay đầy về máu của mình liếc mắt nhìn qua mọi người, tầm mắt hắn ta dừng lại một chút thật nhanh trên người Corey rồi cụp xuống nhanh chóng che giấu thù hận trong đó.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Cuộc sống không thú vị a không thú vị.....
Cain sa sút tinh thần nằm trên giường, nhìn chằm chằm nóc giường ngẩn người.
Sau khi các chiến hữu tắm xong lục tục trở lại kí túc xá thì Cain mới cầm chậu và quần áo tắm rửa phờ phạc mà đi tới nhà tắm.
Một đường anh cúi đầu buồn bực đi bộ, vô luận thấy ai cũng làm như không thấy, cho đến khi nghe được có người cười to nói: "Haha, đây không phải là "Bất Đảo Ông" tiếng tăm lừng lẫy- thượng tá Cain sao?"
Trong lòng Cain lộp bộp một cái, quay đầu nhìn lại, thì ra là Đại Cá Tử Lycra đã sớm nhìn anh không thuận mắt.
Nếu đổi lại là trước kia thì Cain đã sớm một quyền đánh cho tên khốn đó méo mặt rồi. Nhưng bây giờ trong lòng anh lại có một bóng ma ám ảnh hết tâm trí anh cho nên anh không có tâm tư đâu mà dây dưa với Laka, chỉ là nhíu nhíu mày, xoay người muốn rời khỏi.
"Này này, Cain, chớ đi a. Cậu nói thử xem, vật kia của cậu cả ngày đều hưng phấn đứng thẳng, đánh cũng đánh không mềm, lỡ như một ngày kia cậu và Lâm Gia kết hợp, có khi nào cô ấy sẽ bị cậu......"
"Câm mồm!!" Cain giận dữ mà rống lên nói: "Cười nhạo tao thì không sao, nhưng đừng có mà kéo Lâm Gia vào! Cái thằng khốn mày không xứng gọi tên của cô ấy!"
Bắp thịt trên mặt Lycra co quắp, anh cũng ghi danh tham gia vòng đấu loại. Trừ Cain và Lâm Gia là quan hệ người quen ra không nói thì bất kì phương diện nào anh cũng đều tự tin mình mạnh hơn Cain nhiều. Nhất là phương diện năng lực X, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn cả doanh trại nếu anh nhận thứ hai thì ai dám nhận thức thứ nhất? Ai ngờ khi có kết quả khảo nghiệm, cái hạng mục khảo nghiệm khác anh và Cain mỗi người mỗi vẻ không phân cao thấp, nhưng thua là thua ở thời gian thằng em lâu bền, cách Cain thật xa.
Hơn nữa chuyện kiểm tra này còn liên quan đến tôn nghiêm của đàn ông, anh làm sao cũng không tin Cain có thể "Mạnh" hơn mình. Thật ra thì bộ phận hành chính quyết định ra loại hạng mục kiểm tra này thì người dự thi đã thấy nhưng không thể trách, nhất là những quân nhân được vào vòng trong.
Quân nhân bình thường sống cuộc sống khô khan, lúc nhàm chán thường thường tụ tập một chỗ vừa ngậm lấy điếu thuốc nhìn mảnh nhỏ bên bẩn thỉu tỷ thí độ cứng rắn của thằng em, khi đó Cain chưa từng thắng nổi Lycra. Nhưng lần này trong cuộc tranh tài quan trọng nhất, Lycra lại thua, hơn nữa còn thua rất thảm.
Lycra cảm thấy việc này rất khác thường, nhớ đến mấy tuần trước trận đấu Cain thường xuyên ra vào sở phán quan, Lycra càng thên nghi ngờ. Nhưng hắn không tìm được chứng cớ chứng minh Cain ăn gian, cho nên bây giờ quả là nuốt không trôi được cục tức này.
May mắn vô tình gặp Cain vừa bước ra cửa nhà tắm, hắn rốt cuộc cũng tìm được cơ hội trút giận, chế nhạo Cain.
Nhưng ngoài dự liệu của hắn, lúc trước tính tình Cain vốn nóng nảy hở chút liền nổi điên, vậy mà hôm nay lại hoàn toàn làm như không thấy sự khiêu khích của hắn, tựa như biến thành một người khác. Hồi lâu, Lycra càng thêm xác định Cain là bị nói trúng tim đen nên nhột, ngượng ngùng phản bác mình, vì vậy càng thêm không chút kiêng kỵ ở ngoài công khai chèn ép Cain.
Nhưng hắn không biết Cain hoàn toàn không có nhột vì ăn gian khảo nghiệm, mà anh chỉ là đang hoài nghi mình đã không thể "lên" được nữa, không thể nào chân chính ở chung một chỗ với Lâm Gia mới trở nên sa sút.
Laka tiến lên vài bước, chỉ vào mặt Cain cả giận nói: "Mày đang nhột đúng không?! Nếu không phải dựa vào ăn gian, thì cái tên vô năng mày làm sao có thể trở thành bạn đời của Lâm Gia được chứ?"
Vô năng? Trên trán Cain nổi lên gân xanh, lửa giận thiêu đốt trong mắt anh. Hôm nay tâm trạng của anh cực kém, Lâm Gia sắp tới đây đã làm cho anh rất sợ hãi rồi, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn thần kinh đang trong trạng thái cực độ khẩn trương, đang khổ sở mà không chỗ thổ lộ, nay lời nói của Lycra lại thành công chọc tức anh.
Lycra thấy sắc mặt anh tái xanh, càng thêm tin chắc suy đoán của mình, tức giận chỉ trích: "Đừng cho là tao không biết, vì để cho mày thắng cuộc thi mà nhóm anh em tốt của mày chạy khắp nơi thu thập thông tin, còn Hoffman thì ngày ngày mang mày đến phòng thí nghiệm của sở phán quan, ai biết có phải tiêm cho mày cái thuốc kích thích chó má gì hay không. Ha ha, chẳng lẽ sợ mày quá èo uột không thỏa mãn được con đàn bà kia......" Nói còn chưa dứt lời, một nắm đấm nặng nề nện vào mặt hắn.