Khối bê tông rơi vào lưng An Đức, đau nhức trên lưng truyền đến giống như bị dao bổ. An Đức rên lên một tiếng, cả người lảo đảo, Lâm Gia vội vàng ôm lấy anh: “An Đức.”
An Đức nhắm chặt hai mắt tựa vào người Lâm Gia, ngậm chặt hàm răng không ngừng hít một hơi thật sâu nhịn đau. Bê tông rơi lưu lại một vết thương dài hơn hai mươi cm trên lưng anh, làm trầy thịt đến lộ ra cả xương bên trong.
Lâm Gia dìu anh dựa vào cánh cửa, vừa định tìm cho anh cái gì để cầm máu thì chợt nghe thấy tiếng kêu đau thảm thiết, Enma bị cái đuôi của Roddy Elias quét trúng đầu, bị hất lăn ra rất xa, ngã xuống đất không dậy nổi.
“Enma!” An Đức đau lòng kêu lên, giãy giụa muốn đứng lên đi đến bên cô ấy, lại bị Lâm Gia gắt gao đè lại: “Không thể đi qua đấy được! Anh nhẫn nại một chút đi! Enma không sao đâu!”
An Đức chợt đẩy Lâm Gia ra, đứng lên lảo đảo chạy đến bên Enma. Lâm Gia cũng bò dậy đuổi theo, vừa mới chạy được vài bước, lại nhìn thấy một bóng đen từ góc tối xông đến đánh ngã An Đức, rồi nhào đến cô.
Lâm Gia giơ súng lên càn quét về phía nó, làm nó không thể nào lại gần, nó có đầu người nhưng toàn thân lại là hình thú khắp nơi đều có vết thương. Gương mặt, chân tay, bụng, sống lưng, khắp nơi đều mọc ra vảy trắng, chỉ có ngực là còn sót lại chút da, hiển nhiên là vừa mới hóa thú không lâu.
Nó nhìn chằm chằm Lâm Gia, không cam lòng lui về phía sau, móng nhọn không ngừng quơ quơ, trong miệng phát ra tiếng gầm rú. Mấy hộ vệ chạy đến trợ giúp Lâm Gia, bắn trúng vào cổ họng nơi yếu ớt nhất của nó, máu như suối phun ra. Con thú dữ ngã xuống đất co quắp kịch liệt, nhưng mắt vẫn nhìn Lâm Gia như cũ. Khi nó chết đi, những bộ phận hóa thú trên người nó cũng dần dần mất đi.
Lâm Gia nhìn nó khôi phục dáng vẻ con người, kinh ngạc nhỏ giọng hô: “Mike...” Mike nằm đó thở dốc từng ngụm từng ngụm, sắc mặt tái nhợt, cả người kịch liệt co rút. Hắn khó khăn ngẩng đầu phẫn hận nhìn Lâm Gia, trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, hắn vươn tay về phía Lâm Gia giống như muốn cùng kéo cô xuống địa ngục.
Lâm Gia có chút không đành lòng, quay mặt đi không nhìn, toàn bộ lực chú ý đặt vào cuộc chiến của Dick và Roddy Elias.
Kể từ sau khi Roddy Elias hút máu cô thì những virus trong cơ thể đã được loại bỏ sạch sẽ, sức mạnh sau khi hóa thú đã tăng gấp đôi. Trên người Dick đầy vết thương, máu mơ hồ chảy trên má trái, ba vết máu chảy dài từ khóe mắt đến má, máu tươi nhiễm đỏ cả lông mao màu trắng muốt.
Roddy Elias đánh Dick đập vào tường, móng nhọn sắc bén cắm vào chân trước sư tử trắng, đôi cánh khổng lồ bỗng nhiên thu hẹp, cánh nhọn đâm thật mạnh vào người Dick.
“Dick!” Lâm Gia kinh hãi kêu lên, không để ý đến nguy hiểm nổ súng về phía Roddy Elias.
Dick điên cuồng hét lên một tiếng, há miệng cắn vào bả vai Roddy Elias, ranh nanh cắn vào da hắn giống như đang cắn vào kim loại cứng rắn, làm hắn phải buông móng vuốt. Dick nhân cơ hội dùng sức tránh thoát nhảy đến trước mặt Lâm Gia, dùng đuôi quấn lấy eo cô, ném cô đến chỗ nhóm vệ sĩ. Vết thương không ngừng chảy máu tươi, tầm mắt Dick dần trở nên mơ hồ, anh cố gắng gượng dùng sức vẩy mạnh đầu. Đến khi anh phát hiện được vết thương trên bả vai Roddy Elias đang nhanh chóng khép miệng lại thì vô cùng tức giận phát ra tiếng gầm nhẹ.
Roddy Elias liếc thấy Enma đang lảo đảo đứng lên, con ngươi chợt co rút lại, giương cánh xông về phía cô. Dick cũng nhảy sát theo sau, ở giữa không trung ngăn hắn lại, hai con thú lại một lần nữa cắn giết. Một người hộ vệ đi vòng qua sau lưng Roddy Elias, nhắm vào cổ hắn nổ súng. Roddy Elias hung hăng đánh Dick rồi bắt lấy người vệ sĩ kia xé ra làm hai mảnh ném vào không trung.
Xác người vệ sĩ bị xé thành hai mảnh rơi xuống trước mặt Enma, cô bi phẫn rống giận, liều mạng một lần nữa đánh về phía Roddy Elias, lại bị móng vuốt của hắn làm rách một vết thương lớn trước ngực. Enma ngã xuống đất ngất đi, cơ thể hiện về hình người, An Đức bò đến ôm lấy cô ấy vào lòng.
Dick bị thương rất nặng, bị Roddy Elias đánh ngã trên mặt đất, trong nhất thời không cách nào đứng lên được.
Roddy Elias ngẩng cao đầu rống lên, từ bả vai trở lên chợt biến thành hình người. Hắn nhìn Lâm Gia, tia máu trong mắt như đang thiêu đốt: “Tình yêu của anh, em và cô ta đừng nghĩ là sẽ trốn thoát được.” Lời còn chưa dứt Lâm Gia đã bị hắn nắm vào trong tay.
Roddy Elias xoay ngược cô lại siết cô thật chặt vào trong ngực, móng nhọn vuốt ve cổ cô, trên làn da mịn màng ngay lập tức xuất hiện mấy vết máu.
Lâm Gia cắn môi cố để cho mình không phát ra tiến rên rỉ, đôi mắt trợn tròn căm tức nhìn hắn, Roddy Elias cúi đầu, duỗi lưỡi ra liếm vết thương của cô, giọng nói lạnh lẽo: “Em thuộc về anh, chỉ thuộc về anh!”
Ngoài cửa lớn chợt truyền đến tiếng rống giận dữ của mãnh thú, sau đó cánh cửa hợp kim bị phá nát, Ngân Hổ và Timo dẫn đầu nhảy vào đại sảnh, Dương Kiện và Lannok cũng dẫn một đội quân theo sát phía sau.
Thấy Roddy Elias đang ép buộc Lâm Gia, Ngân Hổ tức giận nhe răng nhỏ giọng gầm thét, bắp thịt toàn thân nổi lên thành từng cục như khối sắt.
Roddy Elias thu hết dáng vẻ của nhóm nửa thú vào trong mắt, trên mặt hiện ra vẻ đắc ý. Hắn cố ý làm cho nửa người trên biến thành hình người, chỉ có cánh tay vẫn giữ nguyên hình thú trong tình trạng khống chế Lâm Gia.
Hắn liếm vào vành tai và cần cổ Lâm Gia, cười nhẹ nói: “Máu của cô ấy có mùi vị rất ngọt ngào, nhất định là các ngươi chưa từng được thử qua đúng chứ?”
Dương Kiện lạnh lùng nói: “Roddy Elias, căn cứ của ngươi đã bị quân đội phá hủy, đừng ngoan cố chống cự nữa.”
Cả người Lâm Gia chợt căng cứng, máu đỏ theo cần cổ chảy xuống. Roddy Elias ngẩn đầu, đôi môi dính đầy máu tươi.
Dương Kiện kéo Lannok đang phẫn nộ lại, cố nén lửa giận nói: “Ngươi muốn thế nào mới đồng ý bỏ qua cho Tiểu Gia?”
Roddy Elias liếm liếm khóe miệng, buông cánh tay đang kiềm chế Lâm Gia ra, chỉ vào Dick nói: Chỉ cần giết chết thủ lĩnh nhóm nửa thú, ta sẽ suy nghĩ đến chuyện bỏ qua cho người phụ nữ này.”
Nhóm nửa thú im lặng nhìn Dick, Ngân Hổ thở hổn hển, ánh mắt màu lam tràn đầy bi thương. Dick tập tễnh đi đến, toàn bộ lông ngực anh đều đã bị nhuốm thành màu đỏ.
Dick biến thành hình người đứng trước mặt nhóm nửa thú, mắt nhìn chằm chằm Ngân Hổ: “Làm theo lời hắn đi.” Ngân Hổ lắc đầu một cái.
Roddy Elias hừ lạnh một tiếng, móng nhọn nắm bên hông Lâm Gia đâm vào da thịt cô. Lâm Gia đau đến run rẩy cả người, mềm nhũn nằm trong tay hắn như muốn ngất đi. Nhóm nửa thú kinh sợ nhìn Rodd Elias, hận không thể xé hắn ra thành từng mảnh.
Dick cả giận nói: “Không được làm cô ấy bị thương!”
Roddy Elias nâng khoé miệng, rút móng vuốt đang đâm vào người Lâm Gia ra: “Chỉ cần ngươi giết chết anh em của ngươi, ta đảm bảo sẽ không làm tổn thương cô ấy.”
Dick xoay người đánh một cái lên người Ngân Hổ, quát lên: “Đánh đi! “ Anh chợt biến thành hình thú đánh ngã Timo. Ngân Hổ bi phẫn nổi giận gầm lên một tiếng nhào vào Dick.
Thừa dịp lực chú ý của Roddy Elias đang dồn vào nhóm nửa thú, một người lính đặc biệt từ bên kia lặng lẽ đến gần Roddy Elias, đâm một nhát vào lưng hắn.
Thấy nhóm nửa thú tàn sát lẫn nhau, vẻ mặt Roddy Elias bởi vì hưng phấn mà vặn vẹo. Chính lúc hắn đang vui mừng như điên thì vùng bụng lại đột nhiên đau nhức kịch liệt, hắn kinh hãi cúi đầu, chống lại hắn là một đôi con ngươi trong trẻo.
Một con dao găm cắm vào phần bụng yếu ớt nhất của hắn, Lâm Gia cắn răng nói: “Ngươi đi chết đi!’
Mỗi đêm trong đầu Lâm Gia đều nhớ lại hình ảnh lúc cô bị Roddy Elias cướp đi, cô đã nổ súng vào hắn như thế nào, từ đó nhớ được nhược điểm chí mạng trên người hắn. Cô cố ý để Roddy Elias bắt được mình, để cho hắn hả hê mà buồng lỏng cảnh giác phía dưới, rốt cuộc cô cũng đã tìm được cơ hội đâm hắn một dao.
Roddy Elias rút con dao găm ra, trong nháy mắt hoàn toàn hóa thú, vuốt nhọn nắm chặt lấy cổ Lâm Gia, cười gằn nói: “Sợ rằng sẽ không được như cô mong muốn…” Lời còn chưa dứt, một bóng đen đã nhanh như chớp bổ về phía hắn. Con ưng khổng lồ bắt cánh tay hắn lại, mỏ ưng sắc bén xé rách cánh của hắn.
Lâm Gia bị Roddy Elias ném mạnh ra ngoài, sau lưng đụng vào cây cột rồi ngã xuống đất. Cô phun ra một ngụm máu lớn, không nhịn được ngất đi.
Một tuần sau, ở sở y tế phán quan của phủ đô.
Trong ngực Dick là một đống đồ ăn vặt cao cấp hào hứng đi đến phòng bệnh đặc biệt ở tầng ba. Anh giơ tay định gõ cửa thì chợt phát hiện cửa không đóng.
Dick đẩy mạnh cửa phát hiện Lâm Gia cũng không ở trong phòng, bất đắc dĩ thở dài; “Tên Tia Chớp này cũng thật muốn chết, có cần phải làm phiền người khác ngày ngày coi chừng hắn như vậy không?” Anh vừa mới đặt đồ ăn vặt lên bàn liền ngửi thấy một mùi hương quen thuộc thơm mát. Anh quay người quả nhiên thấy Lâm Gia tủm tỉm đứng ở cửa.
Bị nụ cười sáng lạn của cô cảm hóa, Dick cũng cười với cô. Sau đó anh giang rộng hai tay, Lâm Gia lao vào ngực anh hôn lên môi anh.
Cain dùng khăn giấy ngăn chặn lỗ mũi, liếc Lannok xem thường, ồm ồm nói: "Người làm mình chảy máu mũi cũng chỉ có Tiểu Gia, chứng minh trong lòng mình chỉ có một mình cô ấy! Đêm nay nói cái gì mình cũng muốn ngủ ở trong này." Nói chưa xong người đã bổ nhào vào trên giường ôm lấy Lâm Gia, mân mê miệng làm bộ muốn hôn, Lâm Gia sợ tới mức vội lấy gối đầu qua đặt ở trên mặt anh.
Lannok bắt lấy cổ chân Cain kéo anh xuống dưới, mắng: "Tên khốn cứt chó! Còn háo sắc hơn cả mình nữa!"
Trên trán Corey nổi đầy gân xanh, cầm súng lục lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lại dám quậy nữa, tôi không ngại thưởng cho hai cậu mỗi người một viên!"
Lannok và Cain sợ tới mức run run, rốt cục thành thật đứng lên đi qua một bên, cợt nhả cầu xin: "Cho bọn tôi ở lại đi mà, bọn tôi cam đoan sẽ không làm gì cả, chỉ thuần khiết là ngủ thôi."
Corey do dự một chút, cuối cùng vẫn mềm lòng, nhìn về phía Lâm Gia thăm dò của cô ý kiến. Anh đã rõ tâm trạng của Cain cùng Lannok, bọn họ đơn giản là hy vọng có thể ở cùng Lâm Gia nhiều hơn một chút, mang theo kí ức tốt đẹp tới tiền tuyến. Ai cũng không dám nói trước mình có thể sống sót từ chiến trường trở về hay không, đều hy vọng trước khi chết có thể bớt đi một chút tiếc nuối.
Trong lòng Lâm Gia rõ ràng Lannok và Cain đùa giỡn là cố ý chọc cô vui vẻ, không để cô suy nghĩ miên man. Bi thương và cảm động đan vào trong lòng cô, bất giác cười trong nước mắt.
Cô hút hấp cái mũi, đỏ mặt di chuyển đến giữa giường, cúi đầu lắp bắp nói: "Giường rất lớn, chen chúc chen chúc có lẽ có thể đủ chỗ ngủ..." Đôi mắt Cain và Lannok lập tức sáng rọi, vốn không ôm nhiều hy vọng nhưng không ngờ cô lại thật sự đồng ý cho bọn họ ở lại, mừng như điên sau đó ngược lại cảm thấy không được tự nhiên.
Cain khẩn trương chà xát tay: "Thật, thật vậy chăng? Tôi có thể lưu lại?"
Corey cười gian nói: "Cậu cũng không phải là chưa từng hầu hạ Lâm Gia, ngượng ngùng cái gì?" Cain hắc hắc ngây ngô cười, gãi đầu nhìn trộm Lâm Gia.
Lannok không nhiều lời, nhanh chóng cởi áo bổ nhào vào trên giường, chiếm cứ giường bên trái, kéo tay Lâm Gia qua hôn hôn, cười đến thấy răng không thấy mắt: "Honey, chúng ta ngủ đi!" Đôi mắt nhắm lại bắt đầu ngáy ngủ. Corey nằm bên phải Lâm Gia, đem ôm ôm cô ở trong ngực nhắm mắt ngủ.
Cain thất thần tại chỗ, trong lòng âm thầm mắng Lannok nhanh tay. Nhưng ai bảo anh phản ứng chậm, bây giờ bên cạnh Lâm Gia đã không còn vị trí giành cho anh. Cain không cam lòng đi quanh giường lớn vài vòng, thật sự không có biện pháp, cuối cùng đành phải ở cạnh giường cuộn mình nằm bên chân Lâm Gia ngủ.
Cain mơ mơ màng màng vừa sắp ngủ thiếp đi thì trên lưng bị một cái chân thối của Lannok đá trúng, đạp anh tỉnh lại. Cain ảo não quay người, chân nhỏ trắng nõn oánh nhuận của Lâm Gia rơi vào trong mắt anh, nhất thời làm anh xem thẳng mắt.
Không ngờ rằng Lâm Gia vóc dáng cao gầy, chân lại nhỏ như vậy, thoạt nhìn một tay anh cũng có thể nắm trọn. Hình dáng chân hoàn mỹ, móng chân cắt gọn gàng lộ ra màu hồng nhạt, đầu ngón chân oánh nhuận trong sáng tựa như quả nho, dụ người nhìn mà thèm.
Cain nuốt nuốt nước miếng, đôi mắt hướng lên trên, chỉ cảm thấy máu toàn thân đều xông lên não. Lâm Gia mặc váy ngủ không dài, chỉ vừa che đến bắp chân, tơ lụa cợt nhã bó chặt cái mông căng tròn mượt mà. Hai chân thập phần thon dài, đường cong nhu hòa tuyệt đẹp, da thịt trơn bóng tinh tế như ngọc, ngay cả một cái lỗ chân lông cũng nhìn không thấy.
Hai má Cain nóng lên, hô hấp không khỏi hỗn loạn, bụng buộc chặt lợi hại. Đang lúc anh ý loạn tình mê, bỗng nhiên thoáng nhìn thấy trên bắp đùi Lâm Gia có một vết thương dài màu hồng nhạt. Như bị một chậu nước lạnh đổ xuống đầu, dục niệm vừa bốc lên nhất thời bị tưới mất.
Cain nhớ lại mấy ngày trước ngẫu nhiên nhìn thấy vết thương trên vai Lâm Gia, tim co rút đau đớn, nhịn không được đưa tay xoa bắp chân Lâm Gia, lòng bàn tay chạm đến vết thương gồ ghề, lòng càng đau hơn.
Thân thể Lâm Gia nhẹ nhàng run lên, chịu đựng ngứa ngáy không có đá văng tay Cain đi, nhắm mắt lại ở trong lòng Corey giả bộ ngủ. Cain phát hiện Lâm Gia khẩn trương, anh buông tay ra. Nhưng anh đúng là vẫn còn không yên tâm, đợi chốc lát xác định Lâm Gia đã ngủ, anh mới lặng lẽ đứng dậy hôn mặt Lâm Gia một chút mới an tâm đi ngủ.
Buổi tối lúc Cain ngủ, không biết vì sao nhiều lần bị Lannok hoặc Corey đạp xuống giường. Cứ như thế nhận hết "Ngược đãi" nhưng trong lòng Cain lại vẫn là ngọt hơn mật, mỗi lần bị đạp xuống đất, lại vẫn như cũ bò lên giường kề bên chân Lâm Gia tiếp tục ngủ thẳng đến hừng đông.
h sáng, chuông đồng hồ báo thức vang lên, tuyên bố thời gian ngọt ngào của đám người Corey đã kết thúc.
Lần đầu Lâm Gia không có từ chối bọn Corey thân cận hầu hạ, tùy ý Corey rửa mặt chải đầu cho cô, mặc quần áo Cain đã giúp cô chọn, một ngụm ăn hết bữa sáng Lannok chuẩn bị cho cô.
Sau đó Lâm Gia tự mình giúp Corey mặc quân phục, giúp anh cài từng cái cúc áo, cẩn thận vuốt mỗi một chỗ nếp nhăn trên quần áo, lại giúp anh đội quân mũ. Động tác của cô thành thạo tự nhiên, y như mỗi một người vợ tiễn chồng đi làm vậy. Lannok và Cain hâm mộ nhìn Corey, đều kỳ vọng một ngày kia Lâm Gia cũng có thể đối với mình như vậy.
Lâm Gia làm xong hết thảy, mỉm cười đánh giá Corey một chút, vuốt cằm nói: "Tốt lắm, cực kì anh tuấn." Tiếp theo cô ôm Corey một cái: "Chúc anh thành công trở về!"
Trong lòng Corey ấm áp lại có chút phiền muộn, anh ôm lấy Lâm Gia, hôn trán cô một cái: "Ừ, anh sẽ."
Cain hâm mộ muốn chết, anh kéo Lâm Gia qua, chua lòm hừ nói: "Tiểu Gia, không thể phân biệt đối xử, anh cũng phải ra chiến trường đó."
Lâm Gia kiễng chân khẽ hôn mặt anh một cái, ra vẻ thoải mái cười nói: "Anh cũng vậy, nhất định phải còn sống trở về! Hơn nữa không được thiếu cánh tay gãy cái chân!"
Mặt Cain đỏ lên, gãi gãi đầu, hắc hắc cười nói: "Được!" Anh thừa dịp Lâm Gia không chú ý, mạnh mẽ kéo cô vào trong lòng, thật nhanh hôn môi cô. Lâm Gia tuy rằng giật mình, nhưng lại không đẩy anh ra, nhắm mắt lại thuận theo vẫn để cho anh hôn.
Sau một hồi Cain mới buông tay ra, ngón cái nhẹ nhàng cọ qua đôi môi của hồng nhuận Lâm Gia, dán ở bên tai cô thấp giọng nói: "Em yêu, nếu anh có thể sống dót trở về, hy vọng có thể đổi được một lời hứa hẹn của em."
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Khối bê tông rơi vào lưng An Đức, đau nhức trên lưng truyền đến giống như bị dao bổ. An Đức rên lên một tiếng, cả người lảo đảo, Lâm Gia vội vàng ôm lấy anh: “An Đức.”
An Đức nhắm chặt hai mắt tựa vào người Lâm Gia, ngậm chặt hàm răng không ngừng hít một hơi thật sâu nhịn đau. Bê tông rơi lưu lại một vết thương dài hơn hai mươi cm trên lưng anh, làm trầy thịt đến lộ ra cả xương bên trong.
Lâm Gia dìu anh dựa vào cánh cửa, vừa định tìm cho anh cái gì để cầm máu thì chợt nghe thấy tiếng kêu đau thảm thiết, Enma bị cái đuôi của Roddy Elias quét trúng đầu, bị hất lăn ra rất xa, ngã xuống đất không dậy nổi.
“Enma!” An Đức đau lòng kêu lên, giãy giụa muốn đứng lên đi đến bên cô ấy, lại bị Lâm Gia gắt gao đè lại: “Không thể đi qua đấy được! Anh nhẫn nại một chút đi! Enma không sao đâu!”
An Đức chợt đẩy Lâm Gia ra, đứng lên lảo đảo chạy đến bên Enma. Lâm Gia cũng bò dậy đuổi theo, vừa mới chạy được vài bước, lại nhìn thấy một bóng đen từ góc tối xông đến đánh ngã An Đức, rồi nhào đến cô.
Lâm Gia giơ súng lên càn quét về phía nó, làm nó không thể nào lại gần, nó có đầu người nhưng toàn thân lại là hình thú khắp nơi đều có vết thương. Gương mặt, chân tay, bụng, sống lưng, khắp nơi đều mọc ra vảy trắng, chỉ có ngực là còn sót lại chút da, hiển nhiên là vừa mới hóa thú không lâu.
Nó nhìn chằm chằm Lâm Gia, không cam lòng lui về phía sau, móng nhọn không ngừng quơ quơ, trong miệng phát ra tiếng gầm rú. Mấy hộ vệ chạy đến trợ giúp Lâm Gia, bắn trúng vào cổ họng nơi yếu ớt nhất của nó, máu như suối phun ra. Con thú dữ ngã xuống đất co quắp kịch liệt, nhưng mắt vẫn nhìn Lâm Gia như cũ. Khi nó chết đi, những bộ phận hóa thú trên người nó cũng dần dần mất đi.
Lâm Gia nhìn nó khôi phục dáng vẻ con người, kinh ngạc nhỏ giọng hô: “Mike...” Mike nằm đó thở dốc từng ngụm từng ngụm, sắc mặt tái nhợt, cả người kịch liệt co rút. Hắn khó khăn ngẩng đầu phẫn hận nhìn Lâm Gia, trong giây phút cuối cùng của cuộc đời, hắn vươn tay về phía Lâm Gia giống như muốn cùng kéo cô xuống địa ngục.
Lâm Gia có chút không đành lòng, quay mặt đi không nhìn, toàn bộ lực chú ý đặt vào cuộc chiến của Dick và Roddy Elias.
Kể từ sau khi Roddy Elias hút máu cô thì những virus trong cơ thể đã được loại bỏ sạch sẽ, sức mạnh sau khi hóa thú đã tăng gấp đôi. Trên người Dick đầy vết thương, máu mơ hồ chảy trên má trái, ba vết máu chảy dài từ khóe mắt đến má, máu tươi nhiễm đỏ cả lông mao màu trắng muốt.
Roddy Elias đánh Dick đập vào tường, móng nhọn sắc bén cắm vào chân trước sư tử trắng, đôi cánh khổng lồ bỗng nhiên thu hẹp, cánh nhọn đâm thật mạnh vào người Dick.
“Dick!” Lâm Gia kinh hãi kêu lên, không để ý đến nguy hiểm nổ súng về phía Roddy Elias.
Dick điên cuồng hét lên một tiếng, há miệng cắn vào bả vai Roddy Elias, ranh nanh cắn vào da hắn giống như đang cắn vào kim loại cứng rắn, làm hắn phải buông móng vuốt. Dick nhân cơ hội dùng sức tránh thoát nhảy đến trước mặt Lâm Gia, dùng đuôi quấn lấy eo cô, ném cô đến chỗ nhóm vệ sĩ. Vết thương không ngừng chảy máu tươi, tầm mắt Dick dần trở nên mơ hồ, anh cố gắng gượng dùng sức vẩy mạnh đầu. Đến khi anh phát hiện được vết thương trên bả vai Roddy Elias đang nhanh chóng khép miệng lại thì vô cùng tức giận phát ra tiếng gầm nhẹ.
Roddy Elias liếc thấy Enma đang lảo đảo đứng lên, con ngươi chợt co rút lại, giương cánh xông về phía cô. Dick cũng nhảy sát theo sau, ở giữa không trung ngăn hắn lại, hai con thú lại một lần nữa cắn giết. Một người hộ vệ đi vòng qua sau lưng Roddy Elias, nhắm vào cổ hắn nổ súng. Roddy Elias hung hăng đánh Dick rồi bắt lấy người vệ sĩ kia xé ra làm hai mảnh ném vào không trung.
Xác người vệ sĩ bị xé thành hai mảnh rơi xuống trước mặt Enma, cô bi phẫn rống giận, liều mạng một lần nữa đánh về phía Roddy Elias, lại bị móng vuốt của hắn làm rách một vết thương lớn trước ngực. Enma ngã xuống đất ngất đi, cơ thể hiện về hình người, An Đức bò đến ôm lấy cô ấy vào lòng.
Dick bị thương rất nặng, bị Roddy Elias đánh ngã trên mặt đất, trong nhất thời không cách nào đứng lên được.
Roddy Elias ngẩng cao đầu rống lên, từ bả vai trở lên chợt biến thành hình người. Hắn nhìn Lâm Gia, tia máu trong mắt như đang thiêu đốt: “Tình yêu của anh, em và cô ta đừng nghĩ là sẽ trốn thoát được.” Lời còn chưa dứt Lâm Gia đã bị hắn nắm vào trong tay.
Roddy Elias xoay ngược cô lại siết cô thật chặt vào trong ngực, móng nhọn vuốt ve cổ cô, trên làn da mịn màng ngay lập tức xuất hiện mấy vết máu.
Lâm Gia cắn môi cố để cho mình không phát ra tiến rên rỉ, đôi mắt trợn tròn căm tức nhìn hắn, Roddy Elias cúi đầu, duỗi lưỡi ra liếm vết thương của cô, giọng nói lạnh lẽo: “Em thuộc về anh, chỉ thuộc về anh!”
Ngoài cửa lớn chợt truyền đến tiếng rống giận dữ của mãnh thú, sau đó cánh cửa hợp kim bị phá nát, Ngân Hổ và Timo dẫn đầu nhảy vào đại sảnh, Dương Kiện và Lannok cũng dẫn một đội quân theo sát phía sau.
Thấy Roddy Elias đang ép buộc Lâm Gia, Ngân Hổ tức giận nhe răng nhỏ giọng gầm thét, bắp thịt toàn thân nổi lên thành từng cục như khối sắt.
Roddy Elias thu hết dáng vẻ của nhóm nửa thú vào trong mắt, trên mặt hiện ra vẻ đắc ý. Hắn cố ý làm cho nửa người trên biến thành hình người, chỉ có cánh tay vẫn giữ nguyên hình thú trong tình trạng khống chế Lâm Gia.
Hắn liếm vào vành tai và cần cổ Lâm Gia, cười nhẹ nói: “Máu của cô ấy có mùi vị rất ngọt ngào, nhất định là các ngươi chưa từng được thử qua đúng chứ?”
Dương Kiện lạnh lùng nói: “Roddy Elias, căn cứ của ngươi đã bị quân đội phá hủy, đừng ngoan cố chống cự nữa.”
Cả người Lâm Gia chợt căng cứng, máu đỏ theo cần cổ chảy xuống. Roddy Elias ngẩn đầu, đôi môi dính đầy máu tươi.
Dương Kiện kéo Lannok đang phẫn nộ lại, cố nén lửa giận nói: “Ngươi muốn thế nào mới đồng ý bỏ qua cho Tiểu Gia?”
Roddy Elias liếm liếm khóe miệng, buông cánh tay đang kiềm chế Lâm Gia ra, chỉ vào Dick nói: Chỉ cần giết chết thủ lĩnh nhóm nửa thú, ta sẽ suy nghĩ đến chuyện bỏ qua cho người phụ nữ này.”
Nhóm nửa thú im lặng nhìn Dick, Ngân Hổ thở hổn hển, ánh mắt màu lam tràn đầy bi thương. Dick tập tễnh đi đến, toàn bộ lông ngực anh đều đã bị nhuốm thành màu đỏ.
Dick biến thành hình người đứng trước mặt nhóm nửa thú, mắt nhìn chằm chằm Ngân Hổ: “Làm theo lời hắn đi.” Ngân Hổ lắc đầu một cái.
Roddy Elias hừ lạnh một tiếng, móng nhọn nắm bên hông Lâm Gia đâm vào da thịt cô. Lâm Gia đau đến run rẩy cả người, mềm nhũn nằm trong tay hắn như muốn ngất đi. Nhóm nửa thú kinh sợ nhìn Rodd Elias, hận không thể xé hắn ra thành từng mảnh.
Dick cả giận nói: “Không được làm cô ấy bị thương!”
Roddy Elias nâng khoé miệng, rút móng vuốt đang đâm vào người Lâm Gia ra: “Chỉ cần ngươi giết chết anh em của ngươi, ta đảm bảo sẽ không làm tổn thương cô ấy.”
Dick xoay người đánh một cái lên người Ngân Hổ, quát lên: “Đánh đi! “ Anh chợt biến thành hình thú đánh ngã Timo. Ngân Hổ bi phẫn nổi giận gầm lên một tiếng nhào vào Dick.
Thừa dịp lực chú ý của Roddy Elias đang dồn vào nhóm nửa thú, một người lính đặc biệt từ bên kia lặng lẽ đến gần Roddy Elias, đâm một nhát vào lưng hắn.
Thấy nhóm nửa thú tàn sát lẫn nhau, vẻ mặt Roddy Elias bởi vì hưng phấn mà vặn vẹo. Chính lúc hắn đang vui mừng như điên thì vùng bụng lại đột nhiên đau nhức kịch liệt, hắn kinh hãi cúi đầu, chống lại hắn là một đôi con ngươi trong trẻo.
Một con dao găm cắm vào phần bụng yếu ớt nhất của hắn, Lâm Gia cắn răng nói: “Ngươi đi chết đi!’
Mỗi đêm trong đầu Lâm Gia đều nhớ lại hình ảnh lúc cô bị Roddy Elias cướp đi, cô đã nổ súng vào hắn như thế nào, từ đó nhớ được nhược điểm chí mạng trên người hắn. Cô cố ý để Roddy Elias bắt được mình, để cho hắn hả hê mà buồng lỏng cảnh giác phía dưới, rốt cuộc cô cũng đã tìm được cơ hội đâm hắn một dao.
Roddy Elias rút con dao găm ra, trong nháy mắt hoàn toàn hóa thú, vuốt nhọn nắm chặt lấy cổ Lâm Gia, cười gằn nói: “Sợ rằng sẽ không được như cô mong muốn…” Lời còn chưa dứt, một bóng đen đã nhanh như chớp bổ về phía hắn. Con ưng khổng lồ bắt cánh tay hắn lại, mỏ ưng sắc bén xé rách cánh của hắn.
Lâm Gia bị Roddy Elias ném mạnh ra ngoài, sau lưng đụng vào cây cột rồi ngã xuống đất. Cô phun ra một ngụm máu lớn, không nhịn được ngất đi.
Một tuần sau, ở sở y tế phán quan của phủ đô.
Trong ngực Dick là một đống đồ ăn vặt cao cấp hào hứng đi đến phòng bệnh đặc biệt ở tầng ba. Anh giơ tay định gõ cửa thì chợt phát hiện cửa không đóng.
Dick đẩy mạnh cửa phát hiện Lâm Gia cũng không ở trong phòng, bất đắc dĩ thở dài; “Tên Tia Chớp này cũng thật muốn chết, có cần phải làm phiền người khác ngày ngày coi chừng hắn như vậy không?” Anh vừa mới đặt đồ ăn vặt lên bàn liền ngửi thấy một mùi hương quen thuộc thơm mát. Anh quay người quả nhiên thấy Lâm Gia tủm tỉm đứng ở cửa.
Bị nụ cười sáng lạn của cô cảm hóa, Dick cũng cười với cô. Sau đó anh giang rộng hai tay, Lâm Gia lao vào ngực anh hôn lên môi anh.