Yến tiệc tiến hành đến một nửa, Thái hậu bỗng nhiên chuyển ánh mắt nhìn xuống Ôn Ca Ngâm cùng Cẩm Ngôn, cười khẽ nói :”Hai vị này chính là song xu tỷ muội của Ôn đại Tướng quân?”
Cẩm Ngôn trên mặt được che lại bằng sa mỏng* (vải mỏng), phàm là người ở đây, hẳn đều sẽ biết chuyện khuôn mặt nàng bị huỷ dung vào nửa tháng trước, bây giờ ngay cả Thái hậu cũng điểm danh đến nàng, nàng nghĩ thế nào cũng không thể hiểu ý tứ của Thái hậu. Tuy rằng, Hoàng thượng quả thật rất suất, nếu làm lão công* (chồng) của nàng, cũng tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng vấn đề là ở chỗ thân phận của hắn, là vua của một nước, hưởng thụ hậu cung ba ngàn giai nhân, đối với nàng vẫn là không hợp.
Ôn Ca Ngâm đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi, Cẩm Ngôn cũng cấp tốc đuổi theo, tỷ muội liền cùng nhau quỳ gối ở giữa yến tiệc, Ôn Ca Ngâm điềm tĩnh mở miệng nói :”Hồi bẩm Thái hậu nương nương, lời nói của Thái hậu nương nương lại giễu cợt chúng thần rồi, chúng thần quả thật là tỷ muội của Tướng quân phủ, nhưng danh song xu này thì không dám nhận.”
Thân phận của Cẩm Ngôn là muội muội, thấy tỷ tỷ nói như vậy, nàng cũng lười trả lời, yên tĩnh quỳ một bên, toàn bộ đều giao cho tỷ tỷ tự xử lý, đầu cúi thấp xuống đến mức có thể, như vậy có thể giảm thiểu sự tồn tại của nàng đến mức thấp nhất cũng rất tốt khiến cho Thái hậu đừng chú ý đến nàng.
Lực chú ý của Thái hậu quả nhiên đều bị hấp dẫn trên người Ôn Ca Ngâm, nhìn thấy nàng biện hộ thoả đáng một phen, lại cẩn thận nhìn khuôn mặt của nàng ta, lên tiếng nói :”Các ngươi ngẩn đầu lên.”
Tuy rằng là kêu hai người, nhưng tầm mắt của nàng đều chăm chú ở trên người Ôn Ca Ngâm.
Cẩm Ngôn trong lòng thầm buông lỏng, liền cùng Ôn Ca Ngâm ngẩng đầu. Diện mạo Ôn Ca Ngâm trong yến tiệc, nàng ta xưng thứ nhất, cũng không ai dám xưng thứ hai. Cẩm Ngôn chú ý đến vị Hoàng đế từ nãy đến giờ không có hành động nào, lúc này trong mắt cũng kinh diễm một phen, nhìn Ôn Ca Ngâm đến nửa ngày cũng không nhúc nhích.
Sau khi Thái hậu nhìn qua hai người, tán thưởng gật đầu, quay đầu nhìn về phía Hoàng thượng nói :”Hoàng thượng, Tướng môn song xu này, quả nhiên danh bất hư truyền, người đẹp như thế này, quả nhiên thế gian hiếm có, ngươi cảm thấy đúng không?”
Hoàng thượng khẽ mỉm cười gật dật đầu :”Đúng như lời nói của mẫu hậu.”
Thái hậu vừa lòng nhẹ giương cằm, lại nhìn về phía hai người, nói :”Người đời đều nói, hai người các ngươi bất luận là cầm kỳ thư hoạ, đều rất tinh thông, có thể nói là kinh thành nhất tuyệt, nhất là thư pháp…”
Nàng nói được nửa câu, bên trong sân, bỗng nhiên truyền đến “A” một tiếng, lập tức truyền đến thanh âm đồ sứ rơi xuống đất vỡ vụn.
“Xoảng” giòn tan, đánh gãy lời nói của Thái hậu, cũng cản trở suy nghĩ trong lòng của mọi người.
Mọi người phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía phát ra âm thanh, chính là một cái cung nữ, trong lúc thêm rượu không cẩn thận trượt chân, rượu đổ vào người Tần vương, trong lòng hoảng loạn lập tức làm rơi bình rượu xuống đất, vỡ tan.
Nàng ta ý thức được bản thân phạm vào trọng tội, quỳ trên mặt đất, không ngừng cầu xin tha thứ, Tần vương liên tục ho khan vài tiếng, áp chế khí lực, mới nhẹ giọng hướng tới hai người trên cao mở miệng nói :”Là Phi Li bất cẩn, quấy nhiễu đến Hoàng thượng cùng Thái hậu…” Hắn thở phào, lại nhìn cung nữ không ngừng hoảng loạn kia nói :”Đứng lên đi, đi lấy thêm một bình rượu, đem mớ này quyét dọn sạch sẽ đi.”
Ý tứ trong lời của hắn, rõ ràng vốn định buông tha cung nữ này, lúc này Thái hậu lại bỗng nhiên lên tiếng :”Chờ đã. Phi Li đã lâu không vào cung, xem ra là đã quá quen với việc ru rú trong nhà , lại không viết rõ quy củ trong cung. Một cung nữ đánh rơi cái cốc đương nhiên là chuyện nhỏ, nhưng nếu lần tới, cung nữ làm rơi, lại là một tách trà nóng thì sao? Mà người bị đổ lại là Hoàng thượng, có phải hay không cũng là việc nhỏ?”
Tần Phi Li ngẩn ra, tựa hồ giống như không hiểu ý trong lời nói của Thái hậu, đôi mắt đen như mực dừng lại một lát, mới mở miệng nói :”Vậy theo lời nói của Thái hậu, nên xử trí chuyện này như thế nào?”
Thái độ hắn khiêm tốn, ôn hoà có lễ, cực kỳ phù hợp với lời nói bình luận bên ngoài về hắn :Người khiêm tốn, chi lan ngọc thụ
Yến tiệc tiến hành đến một nửa, Thái hậu bỗng nhiên chuyển ánh mắt nhìn xuống Ôn Ca Ngâm cùng Cẩm Ngôn, cười khẽ nói :”Hai vị này chính là song xu tỷ muội của Ôn đại Tướng quân?”
Cẩm Ngôn trên mặt được che lại bằng sa mỏng (vải mỏng), phàm là người ở đây, hẳn đều sẽ biết chuyện khuôn mặt nàng bị huỷ dung vào nửa tháng trước, bây giờ ngay cả Thái hậu cũng điểm danh đến nàng, nàng nghĩ thế nào cũng không thể hiểu ý tứ của Thái hậu. Tuy rằng, Hoàng thượng quả thật rất suất, nếu làm lão công (chồng) của nàng, cũng tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng vấn đề là ở chỗ thân phận của hắn, là vua của một nước, hưởng thụ hậu cung ba ngàn giai nhân, đối với nàng vẫn là không hợp.
Ôn Ca Ngâm đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi, Cẩm Ngôn cũng cấp tốc đuổi theo, tỷ muội liền cùng nhau quỳ gối ở giữa yến tiệc, Ôn Ca Ngâm điềm tĩnh mở miệng nói :”Hồi bẩm Thái hậu nương nương, lời nói của Thái hậu nương nương lại giễu cợt chúng thần rồi, chúng thần quả thật là tỷ muội của Tướng quân phủ, nhưng danh song xu này thì không dám nhận.”
Thân phận của Cẩm Ngôn là muội muội, thấy tỷ tỷ nói như vậy, nàng cũng lười trả lời, yên tĩnh quỳ một bên, toàn bộ đều giao cho tỷ tỷ tự xử lý, đầu cúi thấp xuống đến mức có thể, như vậy có thể giảm thiểu sự tồn tại của nàng đến mức thấp nhất cũng rất tốt khiến cho Thái hậu đừng chú ý đến nàng.
Lực chú ý của Thái hậu quả nhiên đều bị hấp dẫn trên người Ôn Ca Ngâm, nhìn thấy nàng biện hộ thoả đáng một phen, lại cẩn thận nhìn khuôn mặt của nàng ta, lên tiếng nói :”Các ngươi ngẩn đầu lên.”
Tuy rằng là kêu hai người, nhưng tầm mắt của nàng đều chăm chú ở trên người Ôn Ca Ngâm.
Cẩm Ngôn trong lòng thầm buông lỏng, liền cùng Ôn Ca Ngâm ngẩng đầu. Diện mạo Ôn Ca Ngâm trong yến tiệc, nàng ta xưng thứ nhất, cũng không ai dám xưng thứ hai. Cẩm Ngôn chú ý đến vị Hoàng đế từ nãy đến giờ không có hành động nào, lúc này trong mắt cũng kinh diễm một phen, nhìn Ôn Ca Ngâm đến nửa ngày cũng không nhúc nhích.
Sau khi Thái hậu nhìn qua hai người, tán thưởng gật đầu, quay đầu nhìn về phía Hoàng thượng nói :”Hoàng thượng, Tướng môn song xu này, quả nhiên danh bất hư truyền, người đẹp như thế này, quả nhiên thế gian hiếm có, ngươi cảm thấy đúng không?”
Hoàng thượng khẽ mỉm cười gật dật đầu :”Đúng như lời nói của mẫu hậu.”
Thái hậu vừa lòng nhẹ giương cằm, lại nhìn về phía hai người, nói :”Người đời đều nói, hai người các ngươi bất luận là cầm kỳ thư hoạ, đều rất tinh thông, có thể nói là kinh thành nhất tuyệt, nhất là thư pháp…”
Nàng nói được nửa câu, bên trong sân, bỗng nhiên truyền đến “A” một tiếng, lập tức truyền đến thanh âm đồ sứ rơi xuống đất vỡ vụn.
“Xoảng” giòn tan, đánh gãy lời nói của Thái hậu, cũng cản trở suy nghĩ trong lòng của mọi người.
Mọi người phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía phát ra âm thanh, chính là một cái cung nữ, trong lúc thêm rượu không cẩn thận trượt chân, rượu đổ vào người Tần vương, trong lòng hoảng loạn lập tức làm rơi bình rượu xuống đất, vỡ tan.
Nàng ta ý thức được bản thân phạm vào trọng tội, quỳ trên mặt đất, không ngừng cầu xin tha thứ, Tần vương liên tục ho khan vài tiếng, áp chế khí lực, mới nhẹ giọng hướng tới hai người trên cao mở miệng nói :”Là Phi Li bất cẩn, quấy nhiễu đến Hoàng thượng cùng Thái hậu…” Hắn thở phào, lại nhìn cung nữ không ngừng hoảng loạn kia nói :”Đứng lên đi, đi lấy thêm một bình rượu, đem mớ này quyét dọn sạch sẽ đi.”
Ý tứ trong lời của hắn, rõ ràng vốn định buông tha cung nữ này, lúc này Thái hậu lại bỗng nhiên lên tiếng :”Chờ đã. Phi Li đã lâu không vào cung, xem ra là đã quá quen với việc ru rú trong nhà , lại không viết rõ quy củ trong cung. Một cung nữ đánh rơi cái cốc đương nhiên là chuyện nhỏ, nhưng nếu lần tới, cung nữ làm rơi, lại là một tách trà nóng thì sao? Mà người bị đổ lại là Hoàng thượng, có phải hay không cũng là việc nhỏ?”
Tần Phi Li ngẩn ra, tựa hồ giống như không hiểu ý trong lời nói của Thái hậu, đôi mắt đen như mực dừng lại một lát, mới mở miệng nói :”Vậy theo lời nói của Thái hậu, nên xử trí chuyện này như thế nào?”
Thái độ hắn khiêm tốn, ôn hoà có lễ, cực kỳ phù hợp với lời nói bình luận bên ngoài về hắn :Người khiêm tốn, chi lan ngọc thụ
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Yến tiệc tiến hành đến một nửa, Thái hậu bỗng nhiên chuyển ánh mắt nhìn xuống Ôn Ca Ngâm cùng Cẩm Ngôn, cười khẽ nói :”Hai vị này chính là song xu tỷ muội của Ôn đại Tướng quân?”
Cẩm Ngôn trên mặt được che lại bằng sa mỏng* (vải mỏng), phàm là người ở đây, hẳn đều sẽ biết chuyện khuôn mặt nàng bị huỷ dung vào nửa tháng trước, bây giờ ngay cả Thái hậu cũng điểm danh đến nàng, nàng nghĩ thế nào cũng không thể hiểu ý tứ của Thái hậu. Tuy rằng, Hoàng thượng quả thật rất suất, nếu làm lão công* (chồng) của nàng, cũng tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng vấn đề là ở chỗ thân phận của hắn, là vua của một nước, hưởng thụ hậu cung ba ngàn giai nhân, đối với nàng vẫn là không hợp.
Ôn Ca Ngâm đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi, Cẩm Ngôn cũng cấp tốc đuổi theo, tỷ muội liền cùng nhau quỳ gối ở giữa yến tiệc, Ôn Ca Ngâm điềm tĩnh mở miệng nói :”Hồi bẩm Thái hậu nương nương, lời nói của Thái hậu nương nương lại giễu cợt chúng thần rồi, chúng thần quả thật là tỷ muội của Tướng quân phủ, nhưng danh song xu này thì không dám nhận.”
Thân phận của Cẩm Ngôn là muội muội, thấy tỷ tỷ nói như vậy, nàng cũng lười trả lời, yên tĩnh quỳ một bên, toàn bộ đều giao cho tỷ tỷ tự xử lý, đầu cúi thấp xuống đến mức có thể, như vậy có thể giảm thiểu sự tồn tại của nàng đến mức thấp nhất cũng rất tốt khiến cho Thái hậu đừng chú ý đến nàng.
Lực chú ý của Thái hậu quả nhiên đều bị hấp dẫn trên người Ôn Ca Ngâm, nhìn thấy nàng biện hộ thoả đáng một phen, lại cẩn thận nhìn khuôn mặt của nàng ta, lên tiếng nói :”Các ngươi ngẩn đầu lên.”
Tuy rằng là kêu hai người, nhưng tầm mắt của nàng đều chăm chú ở trên người Ôn Ca Ngâm.
Cẩm Ngôn trong lòng thầm buông lỏng, liền cùng Ôn Ca Ngâm ngẩng đầu. Diện mạo Ôn Ca Ngâm trong yến tiệc, nàng ta xưng thứ nhất, cũng không ai dám xưng thứ hai. Cẩm Ngôn chú ý đến vị Hoàng đế từ nãy đến giờ không có hành động nào, lúc này trong mắt cũng kinh diễm một phen, nhìn Ôn Ca Ngâm đến nửa ngày cũng không nhúc nhích.
Sau khi Thái hậu nhìn qua hai người, tán thưởng gật đầu, quay đầu nhìn về phía Hoàng thượng nói :”Hoàng thượng, Tướng môn song xu này, quả nhiên danh bất hư truyền, người đẹp như thế này, quả nhiên thế gian hiếm có, ngươi cảm thấy đúng không?”
Hoàng thượng khẽ mỉm cười gật dật đầu :”Đúng như lời nói của mẫu hậu.”
Thái hậu vừa lòng nhẹ giương cằm, lại nhìn về phía hai người, nói :”Người đời đều nói, hai người các ngươi bất luận là cầm kỳ thư hoạ, đều rất tinh thông, có thể nói là kinh thành nhất tuyệt, nhất là thư pháp…”
Nàng nói được nửa câu, bên trong sân, bỗng nhiên truyền đến “A” một tiếng, lập tức truyền đến thanh âm đồ sứ rơi xuống đất vỡ vụn.
“Xoảng” giòn tan, đánh gãy lời nói của Thái hậu, cũng cản trở suy nghĩ trong lòng của mọi người.
Mọi người phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía phát ra âm thanh, chính là một cái cung nữ, trong lúc thêm rượu không cẩn thận trượt chân, rượu đổ vào người Tần vương, trong lòng hoảng loạn lập tức làm rơi bình rượu xuống đất, vỡ tan.
Nàng ta ý thức được bản thân phạm vào trọng tội, quỳ trên mặt đất, không ngừng cầu xin tha thứ, Tần vương liên tục ho khan vài tiếng, áp chế khí lực, mới nhẹ giọng hướng tới hai người trên cao mở miệng nói :”Là Phi Li bất cẩn, quấy nhiễu đến Hoàng thượng cùng Thái hậu…” Hắn thở phào, lại nhìn cung nữ không ngừng hoảng loạn kia nói :”Đứng lên đi, đi lấy thêm một bình rượu, đem mớ này quyét dọn sạch sẽ đi.”
Ý tứ trong lời của hắn, rõ ràng vốn định buông tha cung nữ này, lúc này Thái hậu lại bỗng nhiên lên tiếng :”Chờ đã. Phi Li đã lâu không vào cung, xem ra là đã quá quen với việc ru rú trong nhà , lại không viết rõ quy củ trong cung. Một cung nữ đánh rơi cái cốc đương nhiên là chuyện nhỏ, nhưng nếu lần tới, cung nữ làm rơi, lại là một tách trà nóng thì sao? Mà người bị đổ lại là Hoàng thượng, có phải hay không cũng là việc nhỏ?”
Tần Phi Li ngẩn ra, tựa hồ giống như không hiểu ý trong lời nói của Thái hậu, đôi mắt đen như mực dừng lại một lát, mới mở miệng nói :”Vậy theo lời nói của Thái hậu, nên xử trí chuyện này như thế nào?”
Thái độ hắn khiêm tốn, ôn hoà có lễ, cực kỳ phù hợp với lời nói bình luận bên ngoài về hắn :Người khiêm tốn, chi lan ngọc thụ