Chưởng quầy nóng nảy, ngăn ở trước cửa tiệm, gấp đến độ sắp khóc :”Các vị lão gia công tử, phu nhân tiểu thư, các ngươi chưa trả tiền…”
Lời hắn chưa dứt liền bị người đẩy ngã một bên, đám người như ong vỡ tổ chạy tán loạn.
Cẩm Ngôn chưa nghe nói qua Quỷ Vương phủ, mắt một đám người bộ dáng đã sợ mất mật khi nghe tin, nghi hoặc nói :”Lãnh Nguyệt, Quỷ vương phủ là…”
Lời còn chưa dứt, trên cổ tay đột nhin liền nhiều hơn một lực đạo :”Chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói!”
Lãnh Nguyệt vội nói một câu, nhưng do cửa lớn bị nhiều người chen chúc quá nên ra không được, nàng ta quyết định thật nhanh, đi đến vị trí cửa sổ, một kiếm xuất ra, sau đó vội vàng nói :”Nhị tiểu thư, đi mau, nếu trễ liền không còn kịp nữa!”
Cẩm Ngôn không rõ chân tướng, nhưng giữ mạng vẫn quan trọng hơn, nàng đáp một tiếng, ở dưới sự trợ giúp của Lãnh Nguyệt, vội vàng trèo lên cửa sổ phóng ra ngoài, lại không ngờ rằng, nửa thân mình nàng mới thâm dò bước xuống, liền thấy một đạo kình phong từ bên mặt xoẹt qua, còn chưa kịp hồi phục lại tinh thần, phía sau lưng đột nhiên nhẹ hẵng, sau đó liền nặng nề bị ném xuống đất.
Nàng “Ai ui” một tiếng, theo bản năng hướng về cửa sổ nhìn lại, liền thấy một gả toàn thân hắc y nhân đen như mực từ cửa sổ phóng vào, một thanh trường kiếm hàn quang đồng thời chỉ đến trước mặt nàng cùng Lãnh Nguyệt, giọng nói người nọ lạnh như băng bên trong còn mang theo sát khí, hung tợn nói :”Không được nhúc nhích!”
Lãnh Nguyệt còn bị đè dưới mông Cẩm Ngôn, khi nghe được thanh âm , Cẩm Ngôn cảm thấy thân thể nàng ta cứng đờ. Hai người nhìn nhau, không dám nhúc nhích. Cùng lúc đó, nơi cửa lớn đột nhiên nổi lên một trận xôn xao, thì ra là một hắc y nhân khác từ ngoài cửa xông vào, đóng cửa luôn lớn của tửu lầu đệ nhất, đem tất cả mọi người vây quanh bên trong tửu lâu, một gã gắc y nhân mở miệng nói :”Ai dám đi báo quan, thì sẽ có kết cục này!”
Nói xong, trường kiếm trong tay phi một cái, thẳng tấp cắm trên người tiểu nhi đang muốn chạy ra tửu lầu, máu tươi lúc này trào, trực tiếp bắn lên cửa sổ, chết ngay tức khắc.
“Đi qua!” Khi Cẩm Ngôn còn đang khiếp sợ, hắc y nhân phía trước lên tiếng, ý bảo bọn họ đi vào trong đám người. Cùng lúc đó, người ở các góc muốn lén chuồn đi, đều bị hắc y nhân đuổi tới vòng người ở giữa tửu lâu, mà người trên lầu hai lúc nãy, sớm đã ngã ở trên đất, không biết là đã chết, hay chỉ là ngất đi thôi.
Sau đó chính tại lúc này, trên phòng phía bên kia, bỗng nhiên có một người phi thân xuống, đứng trên bàn ngay giữa trung tâm của tửu lâu, mắt lạnh lẽo bễ nghễ nhìn mọi người nói :”Chúng ta chỉ là xử quyết người phản bội Quỷ vương phủ, đã quấy nhiễu đến các vị. Nhưng mà, ta nghe được tin tức, vị phản bội phủ ta là giả, hôm nay sỡ dĩ xuất hiện tại nơi này, là vì hắn ở trong đây hẹn một vị bạn cũ gặp mặt, chính là không biết ai là vị bạn cũ kia? Ta biết hắn nhất định là ở trong đám người các ngươi, đứng ra thừa nhận, chúng ta sẽ không lạm sát người vô tội, bằng không…”
Mặt mày hắn vừa chuyển, lập tức có hắc y nhân từ trong đám người tuỳ ý kéo ra một người, sau đó dùng kiếm để lên cổ hắn, giống như chỉ cần ra lệnh, người nọ sẽ huyết nhiễm khắp tửu lâu.
Chưởng quầy nóng nảy, ngăn ở trước cửa tiệm, gấp đến độ sắp khóc :”Các vị lão gia công tử, phu nhân tiểu thư, các ngươi chưa trả tiền…”
Lời hắn chưa dứt liền bị người đẩy ngã một bên, đám người như ong vỡ tổ chạy tán loạn.
Cẩm Ngôn chưa nghe nói qua Quỷ Vương phủ, mắt một đám người bộ dáng đã sợ mất mật khi nghe tin, nghi hoặc nói :”Lãnh Nguyệt, Quỷ vương phủ là…”
Lời còn chưa dứt, trên cổ tay đột nhin liền nhiều hơn một lực đạo :”Chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói!”
Lãnh Nguyệt vội nói một câu, nhưng do cửa lớn bị nhiều người chen chúc quá nên ra không được, nàng ta quyết định thật nhanh, đi đến vị trí cửa sổ, một kiếm xuất ra, sau đó vội vàng nói :”Nhị tiểu thư, đi mau, nếu trễ liền không còn kịp nữa!”
Cẩm Ngôn không rõ chân tướng, nhưng giữ mạng vẫn quan trọng hơn, nàng đáp một tiếng, ở dưới sự trợ giúp của Lãnh Nguyệt, vội vàng trèo lên cửa sổ phóng ra ngoài, lại không ngờ rằng, nửa thân mình nàng mới thâm dò bước xuống, liền thấy một đạo kình phong từ bên mặt xoẹt qua, còn chưa kịp hồi phục lại tinh thần, phía sau lưng đột nhiên nhẹ hẵng, sau đó liền nặng nề bị ném xuống đất.
Nàng “Ai ui” một tiếng, theo bản năng hướng về cửa sổ nhìn lại, liền thấy một gả toàn thân hắc y nhân đen như mực từ cửa sổ phóng vào, một thanh trường kiếm hàn quang đồng thời chỉ đến trước mặt nàng cùng Lãnh Nguyệt, giọng nói người nọ lạnh như băng bên trong còn mang theo sát khí, hung tợn nói :”Không được nhúc nhích!”
Lãnh Nguyệt còn bị đè dưới mông Cẩm Ngôn, khi nghe được thanh âm , Cẩm Ngôn cảm thấy thân thể nàng ta cứng đờ. Hai người nhìn nhau, không dám nhúc nhích. Cùng lúc đó, nơi cửa lớn đột nhiên nổi lên một trận xôn xao, thì ra là một hắc y nhân khác từ ngoài cửa xông vào, đóng cửa luôn lớn của tửu lầu đệ nhất, đem tất cả mọi người vây quanh bên trong tửu lâu, một gã gắc y nhân mở miệng nói :”Ai dám đi báo quan, thì sẽ có kết cục này!”
Nói xong, trường kiếm trong tay phi một cái, thẳng tấp cắm trên người tiểu nhi đang muốn chạy ra tửu lầu, máu tươi lúc này trào, trực tiếp bắn lên cửa sổ, chết ngay tức khắc.
“Đi qua!” Khi Cẩm Ngôn còn đang khiếp sợ, hắc y nhân phía trước lên tiếng, ý bảo bọn họ đi vào trong đám người. Cùng lúc đó, người ở các góc muốn lén chuồn đi, đều bị hắc y nhân đuổi tới vòng người ở giữa tửu lâu, mà người trên lầu hai lúc nãy, sớm đã ngã ở trên đất, không biết là đã chết, hay chỉ là ngất đi thôi.
Sau đó chính tại lúc này, trên phòng phía bên kia, bỗng nhiên có một người phi thân xuống, đứng trên bàn ngay giữa trung tâm của tửu lâu, mắt lạnh lẽo bễ nghễ nhìn mọi người nói :”Chúng ta chỉ là xử quyết người phản bội Quỷ vương phủ, đã quấy nhiễu đến các vị. Nhưng mà, ta nghe được tin tức, vị phản bội phủ ta là giả, hôm nay sỡ dĩ xuất hiện tại nơi này, là vì hắn ở trong đây hẹn một vị bạn cũ gặp mặt, chính là không biết ai là vị bạn cũ kia? Ta biết hắn nhất định là ở trong đám người các ngươi, đứng ra thừa nhận, chúng ta sẽ không lạm sát người vô tội, bằng không…”
Mặt mày hắn vừa chuyển, lập tức có hắc y nhân từ trong đám người tuỳ ý kéo ra một người, sau đó dùng kiếm để lên cổ hắn, giống như chỉ cần ra lệnh, người nọ sẽ huyết nhiễm khắp tửu lâu.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Chưởng quầy nóng nảy, ngăn ở trước cửa tiệm, gấp đến độ sắp khóc :”Các vị lão gia công tử, phu nhân tiểu thư, các ngươi chưa trả tiền…”
Lời hắn chưa dứt liền bị người đẩy ngã một bên, đám người như ong vỡ tổ chạy tán loạn.
Cẩm Ngôn chưa nghe nói qua Quỷ Vương phủ, mắt một đám người bộ dáng đã sợ mất mật khi nghe tin, nghi hoặc nói :”Lãnh Nguyệt, Quỷ vương phủ là…”
Lời còn chưa dứt, trên cổ tay đột nhin liền nhiều hơn một lực đạo :”Chúng ta đi ra ngoài trước rồi nói!”
Lãnh Nguyệt vội nói một câu, nhưng do cửa lớn bị nhiều người chen chúc quá nên ra không được, nàng ta quyết định thật nhanh, đi đến vị trí cửa sổ, một kiếm xuất ra, sau đó vội vàng nói :”Nhị tiểu thư, đi mau, nếu trễ liền không còn kịp nữa!”
Cẩm Ngôn không rõ chân tướng, nhưng giữ mạng vẫn quan trọng hơn, nàng đáp một tiếng, ở dưới sự trợ giúp của Lãnh Nguyệt, vội vàng trèo lên cửa sổ phóng ra ngoài, lại không ngờ rằng, nửa thân mình nàng mới thâm dò bước xuống, liền thấy một đạo kình phong từ bên mặt xoẹt qua, còn chưa kịp hồi phục lại tinh thần, phía sau lưng đột nhiên nhẹ hẵng, sau đó liền nặng nề bị ném xuống đất.
Nàng “Ai ui” một tiếng, theo bản năng hướng về cửa sổ nhìn lại, liền thấy một gả toàn thân hắc y nhân đen như mực từ cửa sổ phóng vào, một thanh trường kiếm hàn quang đồng thời chỉ đến trước mặt nàng cùng Lãnh Nguyệt, giọng nói người nọ lạnh như băng bên trong còn mang theo sát khí, hung tợn nói :”Không được nhúc nhích!”
Lãnh Nguyệt còn bị đè dưới mông Cẩm Ngôn, khi nghe được thanh âm , Cẩm Ngôn cảm thấy thân thể nàng ta cứng đờ. Hai người nhìn nhau, không dám nhúc nhích. Cùng lúc đó, nơi cửa lớn đột nhiên nổi lên một trận xôn xao, thì ra là một hắc y nhân khác từ ngoài cửa xông vào, đóng cửa luôn lớn của tửu lầu đệ nhất, đem tất cả mọi người vây quanh bên trong tửu lâu, một gã gắc y nhân mở miệng nói :”Ai dám đi báo quan, thì sẽ có kết cục này!”
Nói xong, trường kiếm trong tay phi một cái, thẳng tấp cắm trên người tiểu nhi đang muốn chạy ra tửu lầu, máu tươi lúc này trào, trực tiếp bắn lên cửa sổ, chết ngay tức khắc.
“Đi qua!” Khi Cẩm Ngôn còn đang khiếp sợ, hắc y nhân phía trước lên tiếng, ý bảo bọn họ đi vào trong đám người. Cùng lúc đó, người ở các góc muốn lén chuồn đi, đều bị hắc y nhân đuổi tới vòng người ở giữa tửu lâu, mà người trên lầu hai lúc nãy, sớm đã ngã ở trên đất, không biết là đã chết, hay chỉ là ngất đi thôi.
Sau đó chính tại lúc này, trên phòng phía bên kia, bỗng nhiên có một người phi thân xuống, đứng trên bàn ngay giữa trung tâm của tửu lâu, mắt lạnh lẽo bễ nghễ nhìn mọi người nói :”Chúng ta chỉ là xử quyết người phản bội Quỷ vương phủ, đã quấy nhiễu đến các vị. Nhưng mà, ta nghe được tin tức, vị phản bội phủ ta là giả, hôm nay sỡ dĩ xuất hiện tại nơi này, là vì hắn ở trong đây hẹn một vị bạn cũ gặp mặt, chính là không biết ai là vị bạn cũ kia? Ta biết hắn nhất định là ở trong đám người các ngươi, đứng ra thừa nhận, chúng ta sẽ không lạm sát người vô tội, bằng không…”
Mặt mày hắn vừa chuyển, lập tức có hắc y nhân từ trong đám người tuỳ ý kéo ra một người, sau đó dùng kiếm để lên cổ hắn, giống như chỉ cần ra lệnh, người nọ sẽ huyết nhiễm khắp tửu lâu.