Ôn Hằng nghe xong liền gật gật đầu :”Bên ngoài thế sự rất loạn, ngày đại hôn của tỷ tỷ ngươi cũng Hoàng thượng cũng sắp đến gần rồi, mấy ngày nay, ngươi hay là tốt hơn nên ở lại trong phủ, không cần ra khỏi cửa.”
Ra là chuyện này, Cẩm Ngôn tự nhiên cũng nghĩ đến việc này, đây cũng là làm việc theo lý thường, bỡi vậy cũng không dám nói nửa chữ không. Cúi đầu đáp ứng, Ôn Hằng nghe giọng nói rầu rĩ của nàng, vươn tay vỗ vỗ đầu nàng an ủi :”Ngươi yên tâm, lần chịu khổ này sẽ không phải là nhận không, sau này phụ thân sẽ giúp ngươi đòi lại.”
Cẩm Ngôn vừa nghe lời này, ánh mắt sáng lên, ngẩng đầu nhìn về phía Ôn Hằng :”Triều đình có phải là muốn xuất binh tiêu diệt Quỷ vương phủ?”
Ôn Hằng nhìn hai mắt sáng ngời của nàng, bộ dáng thập phần chờ mong kia của nàng, làm cho khoé miệng khó có được vài phần tươi cười, từ ái nhìn nữ nhi :”Yên tâm đi, sẽ không còn lâu nữa.”
Sau đó, hắn lấy bình nhỏ được làm bằng bạch ngọc giao cho Cẩm Ngôn :”Đây là thảo dược trị sẹo ta hướng Hoàng thượng xin được, ngươi dùng thử xem, tuy rằg không thể hoàn toàn loại bỏ, nhưng có thể làm giảm đi một chút cũng tốt.”
Cẩm Ngôn nhận lấy, ngẩn đầu nhìn phụ thân này một cái. Nàng từ trước đến nay không có cẩn thận nhìn qua Ôn Hằng, bây giờ cẩn thận nhìn lại, phát hiện bộ dáng của Ôn Hằng kỳ thực thập phần đẹp mắt, chỉ là trải qua quá nhiều cuộc chiến trên chiến trường, thân lại là quân nhân, trên mặt liền khó phân ra túc mục thật sự, tướng mạo của hắn rất cương nghị, nhìn qua hình như cũng chỉ là nét cương trực khẳng khái, khó có thể nở nụ cười, cho nên, giờ phút này nhìn thấy khoé miệng hắn tươi cười như vậy, lại làm cho khuôn mặt cương nghị của hắn cũng trở nên nhu hoà hơn.
Cẩm Ngôn cảm thấy, dòng nước ấm áp trong lòng bất giác dào dạt lan tràn, nàng cười lên tiếng :”Cảm ơn phụ thân.”
Ôn Hằng lại sờ sờ đầu nàng, hình như khẽ thở dài một tiếng, sau đó đi ra ngoài, dặn dò nàng phải nghỉ ngơi thật tốt.
Phụ thân này ngoài mặt này giống như cũng không quan tâm bản thân, nhưng Cẩm Ngôn có thể nhìn ra được, hắn hình như vẫn rất thương tiếc bản thân. Cũng không biết, cửa hôn nhân cùng tàn vương….
Nàng lắc lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài, suy nghĩ nát óc cũng có làm được cái gì đâu, đây là hôn ước Hoàng đế tự mình hạ chỉ, ai cũng không thay đổi được. Cho dù hắn là đại tướng quân thì như thế nào? Cũng chỉ là thần tử của hoàng thượng. Chuyện nhà cùng quốc gia, thứ hắn chọn nhất định cũng sẽ là quốc, sẽ vì đại nghĩa.
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh, hôm đó Ôn Ca Ngâm từ trong cung trở về, tất cả mọi người của Tướng quân phủ đều đi ra nghênh đón nàng ta. Sau nửa tháng không thấy, nàng ta hình như so với ban đầu càng xinh đẹp hơn, khí sắc cũng tốt hơn, phấn trác trên mặt, một đôi mắt hạnh, xinh đẹp có thể nhiếp hồn đoạt phách. Không chỉ như thế, mỗi một cái nhấc tay nhấc chân của nàng ta đều mang theo khí chất đoan trang quý phái, đều mang phong phạm của một vị Hoàng hậu nên có, dáng vẻ lại uyển chuyển thư thái, quả nhiên là làm cho mọi người trong Tướng quân phủ đều say mê.
“Phụ thân mẫu thân mau đứng dậy, nữ nhi lúc này còn chưa xem như Hoàng hậu, hành lễ quỳ lạy này liền miễn đi, sau này vào cung, người chân chính uỷ khuất mới là phụ thân cùng mẫu thân.”
“Cái gì uỷ khuất hay không uỷ khuất, ngươi là Hoàng hậu cao quý, đây hẳn là chuyện nên làm.” Ôn phu nhân nói xong, hướng về phía Cẩm Ngôn vẫy vẫy tay, Cẩm Ngôn thấy thế mới từ trên đất đứng lên, chậm rãi đi về phía các nàng,
Ôn phu nhân tay trái nắm nàng, tay phải lôi kéo Cẩm Ngôn, ba người một đường đi trở về, Ôn phu nhân nhẹ nhàng nói :”Ta nghe nói, Hoàng thượng đối với ngươi, yêu thương có thừa, khoản thời gian ngươi ở trong cung học tập lễ nghi, Hoàn thượng đã vài lần nhìn thấy ngươi, đối với ngươi cực kỳ yêu thích, không biết chuyện này có phải là thật không?”
Trên mặt Ôn Ca Ngâm hiện lên một vầng mây đỏ, thẹn thùng gật gật đầu.
Ôn phu nhân nhìn, nhất thời mừng rỡ. Nàng dừng bước chân, đột nhiên liền vương hai tay nắm giữ Ôn Ca Ngâm, mở miệng nói :”Ngâm nhi, còn có ba ngày nữa ngươi liền vào cung làm hoàng hậu, cách thời gian hôn sự của muội muội ngươi còn hơn hai tháng, Ngâm nhi, ngươi đã được thánh sủng, sau này, có thể cầu tình cùng Hoàng thượng hay không, đem muội muội ngươi chỉ hôn cho vị vương gia khác? Hôn sự cùng vị Tần vương kia, thật sự không phải là một cửa hôn tốt.”
Ôn Hằng nghe xong liền gật gật đầu :”Bên ngoài thế sự rất loạn, ngày đại hôn của tỷ tỷ ngươi cũng Hoàng thượng cũng sắp đến gần rồi, mấy ngày nay, ngươi hay là tốt hơn nên ở lại trong phủ, không cần ra khỏi cửa.”
Ra là chuyện này, Cẩm Ngôn tự nhiên cũng nghĩ đến việc này, đây cũng là làm việc theo lý thường, bỡi vậy cũng không dám nói nửa chữ không. Cúi đầu đáp ứng, Ôn Hằng nghe giọng nói rầu rĩ của nàng, vươn tay vỗ vỗ đầu nàng an ủi :”Ngươi yên tâm, lần chịu khổ này sẽ không phải là nhận không, sau này phụ thân sẽ giúp ngươi đòi lại.”
Cẩm Ngôn vừa nghe lời này, ánh mắt sáng lên, ngẩng đầu nhìn về phía Ôn Hằng :”Triều đình có phải là muốn xuất binh tiêu diệt Quỷ vương phủ?”
Ôn Hằng nhìn hai mắt sáng ngời của nàng, bộ dáng thập phần chờ mong kia của nàng, làm cho khoé miệng khó có được vài phần tươi cười, từ ái nhìn nữ nhi :”Yên tâm đi, sẽ không còn lâu nữa.”
Sau đó, hắn lấy bình nhỏ được làm bằng bạch ngọc giao cho Cẩm Ngôn :”Đây là thảo dược trị sẹo ta hướng Hoàng thượng xin được, ngươi dùng thử xem, tuy rằg không thể hoàn toàn loại bỏ, nhưng có thể làm giảm đi một chút cũng tốt.”
Cẩm Ngôn nhận lấy, ngẩn đầu nhìn phụ thân này một cái. Nàng từ trước đến nay không có cẩn thận nhìn qua Ôn Hằng, bây giờ cẩn thận nhìn lại, phát hiện bộ dáng của Ôn Hằng kỳ thực thập phần đẹp mắt, chỉ là trải qua quá nhiều cuộc chiến trên chiến trường, thân lại là quân nhân, trên mặt liền khó phân ra túc mục thật sự, tướng mạo của hắn rất cương nghị, nhìn qua hình như cũng chỉ là nét cương trực khẳng khái, khó có thể nở nụ cười, cho nên, giờ phút này nhìn thấy khoé miệng hắn tươi cười như vậy, lại làm cho khuôn mặt cương nghị của hắn cũng trở nên nhu hoà hơn.
Cẩm Ngôn cảm thấy, dòng nước ấm áp trong lòng bất giác dào dạt lan tràn, nàng cười lên tiếng :”Cảm ơn phụ thân.”
Ôn Hằng lại sờ sờ đầu nàng, hình như khẽ thở dài một tiếng, sau đó đi ra ngoài, dặn dò nàng phải nghỉ ngơi thật tốt.
Phụ thân này ngoài mặt này giống như cũng không quan tâm bản thân, nhưng Cẩm Ngôn có thể nhìn ra được, hắn hình như vẫn rất thương tiếc bản thân. Cũng không biết, cửa hôn nhân cùng tàn vương….
Nàng lắc lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài, suy nghĩ nát óc cũng có làm được cái gì đâu, đây là hôn ước Hoàng đế tự mình hạ chỉ, ai cũng không thay đổi được. Cho dù hắn là đại tướng quân thì như thế nào? Cũng chỉ là thần tử của hoàng thượng. Chuyện nhà cùng quốc gia, thứ hắn chọn nhất định cũng sẽ là quốc, sẽ vì đại nghĩa.
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh, hôm đó Ôn Ca Ngâm từ trong cung trở về, tất cả mọi người của Tướng quân phủ đều đi ra nghênh đón nàng ta. Sau nửa tháng không thấy, nàng ta hình như so với ban đầu càng xinh đẹp hơn, khí sắc cũng tốt hơn, phấn trác trên mặt, một đôi mắt hạnh, xinh đẹp có thể nhiếp hồn đoạt phách. Không chỉ như thế, mỗi một cái nhấc tay nhấc chân của nàng ta đều mang theo khí chất đoan trang quý phái, đều mang phong phạm của một vị Hoàng hậu nên có, dáng vẻ lại uyển chuyển thư thái, quả nhiên là làm cho mọi người trong Tướng quân phủ đều say mê.
“Phụ thân mẫu thân mau đứng dậy, nữ nhi lúc này còn chưa xem như Hoàng hậu, hành lễ quỳ lạy này liền miễn đi, sau này vào cung, người chân chính uỷ khuất mới là phụ thân cùng mẫu thân.”
“Cái gì uỷ khuất hay không uỷ khuất, ngươi là Hoàng hậu cao quý, đây hẳn là chuyện nên làm.” Ôn phu nhân nói xong, hướng về phía Cẩm Ngôn vẫy vẫy tay, Cẩm Ngôn thấy thế mới từ trên đất đứng lên, chậm rãi đi về phía các nàng,
Ôn phu nhân tay trái nắm nàng, tay phải lôi kéo Cẩm Ngôn, ba người một đường đi trở về, Ôn phu nhân nhẹ nhàng nói :”Ta nghe nói, Hoàng thượng đối với ngươi, yêu thương có thừa, khoản thời gian ngươi ở trong cung học tập lễ nghi, Hoàn thượng đã vài lần nhìn thấy ngươi, đối với ngươi cực kỳ yêu thích, không biết chuyện này có phải là thật không?”
Trên mặt Ôn Ca Ngâm hiện lên một vầng mây đỏ, thẹn thùng gật gật đầu.
Ôn phu nhân nhìn, nhất thời mừng rỡ. Nàng dừng bước chân, đột nhiên liền vương hai tay nắm giữ Ôn Ca Ngâm, mở miệng nói :”Ngâm nhi, còn có ba ngày nữa ngươi liền vào cung làm hoàng hậu, cách thời gian hôn sự của muội muội ngươi còn hơn hai tháng, Ngâm nhi, ngươi đã được thánh sủng, sau này, có thể cầu tình cùng Hoàng thượng hay không, đem muội muội ngươi chỉ hôn cho vị vương gia khác? Hôn sự cùng vị Tần vương kia, thật sự không phải là một cửa hôn tốt.”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Ôn Hằng nghe xong liền gật gật đầu :”Bên ngoài thế sự rất loạn, ngày đại hôn của tỷ tỷ ngươi cũng Hoàng thượng cũng sắp đến gần rồi, mấy ngày nay, ngươi hay là tốt hơn nên ở lại trong phủ, không cần ra khỏi cửa.”
Ra là chuyện này, Cẩm Ngôn tự nhiên cũng nghĩ đến việc này, đây cũng là làm việc theo lý thường, bỡi vậy cũng không dám nói nửa chữ không. Cúi đầu đáp ứng, Ôn Hằng nghe giọng nói rầu rĩ của nàng, vươn tay vỗ vỗ đầu nàng an ủi :”Ngươi yên tâm, lần chịu khổ này sẽ không phải là nhận không, sau này phụ thân sẽ giúp ngươi đòi lại.”
Cẩm Ngôn vừa nghe lời này, ánh mắt sáng lên, ngẩng đầu nhìn về phía Ôn Hằng :”Triều đình có phải là muốn xuất binh tiêu diệt Quỷ vương phủ?”
Ôn Hằng nhìn hai mắt sáng ngời của nàng, bộ dáng thập phần chờ mong kia của nàng, làm cho khoé miệng khó có được vài phần tươi cười, từ ái nhìn nữ nhi :”Yên tâm đi, sẽ không còn lâu nữa.”
Sau đó, hắn lấy bình nhỏ được làm bằng bạch ngọc giao cho Cẩm Ngôn :”Đây là thảo dược trị sẹo ta hướng Hoàng thượng xin được, ngươi dùng thử xem, tuy rằg không thể hoàn toàn loại bỏ, nhưng có thể làm giảm đi một chút cũng tốt.”
Cẩm Ngôn nhận lấy, ngẩn đầu nhìn phụ thân này một cái. Nàng từ trước đến nay không có cẩn thận nhìn qua Ôn Hằng, bây giờ cẩn thận nhìn lại, phát hiện bộ dáng của Ôn Hằng kỳ thực thập phần đẹp mắt, chỉ là trải qua quá nhiều cuộc chiến trên chiến trường, thân lại là quân nhân, trên mặt liền khó phân ra túc mục thật sự, tướng mạo của hắn rất cương nghị, nhìn qua hình như cũng chỉ là nét cương trực khẳng khái, khó có thể nở nụ cười, cho nên, giờ phút này nhìn thấy khoé miệng hắn tươi cười như vậy, lại làm cho khuôn mặt cương nghị của hắn cũng trở nên nhu hoà hơn.
Cẩm Ngôn cảm thấy, dòng nước ấm áp trong lòng bất giác dào dạt lan tràn, nàng cười lên tiếng :”Cảm ơn phụ thân.”
Ôn Hằng lại sờ sờ đầu nàng, hình như khẽ thở dài một tiếng, sau đó đi ra ngoài, dặn dò nàng phải nghỉ ngơi thật tốt.
Phụ thân này ngoài mặt này giống như cũng không quan tâm bản thân, nhưng Cẩm Ngôn có thể nhìn ra được, hắn hình như vẫn rất thương tiếc bản thân. Cũng không biết, cửa hôn nhân cùng tàn vương….
Nàng lắc lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài, suy nghĩ nát óc cũng có làm được cái gì đâu, đây là hôn ước Hoàng đế tự mình hạ chỉ, ai cũng không thay đổi được. Cho dù hắn là đại tướng quân thì như thế nào? Cũng chỉ là thần tử của hoàng thượng. Chuyện nhà cùng quốc gia, thứ hắn chọn nhất định cũng sẽ là quốc, sẽ vì đại nghĩa.
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh, hôm đó Ôn Ca Ngâm từ trong cung trở về, tất cả mọi người của Tướng quân phủ đều đi ra nghênh đón nàng ta. Sau nửa tháng không thấy, nàng ta hình như so với ban đầu càng xinh đẹp hơn, khí sắc cũng tốt hơn, phấn trác trên mặt, một đôi mắt hạnh, xinh đẹp có thể nhiếp hồn đoạt phách. Không chỉ như thế, mỗi một cái nhấc tay nhấc chân của nàng ta đều mang theo khí chất đoan trang quý phái, đều mang phong phạm của một vị Hoàng hậu nên có, dáng vẻ lại uyển chuyển thư thái, quả nhiên là làm cho mọi người trong Tướng quân phủ đều say mê.
“Phụ thân mẫu thân mau đứng dậy, nữ nhi lúc này còn chưa xem như Hoàng hậu, hành lễ quỳ lạy này liền miễn đi, sau này vào cung, người chân chính uỷ khuất mới là phụ thân cùng mẫu thân.”
“Cái gì uỷ khuất hay không uỷ khuất, ngươi là Hoàng hậu cao quý, đây hẳn là chuyện nên làm.” Ôn phu nhân nói xong, hướng về phía Cẩm Ngôn vẫy vẫy tay, Cẩm Ngôn thấy thế mới từ trên đất đứng lên, chậm rãi đi về phía các nàng,
Ôn phu nhân tay trái nắm nàng, tay phải lôi kéo Cẩm Ngôn, ba người một đường đi trở về, Ôn phu nhân nhẹ nhàng nói :”Ta nghe nói, Hoàng thượng đối với ngươi, yêu thương có thừa, khoản thời gian ngươi ở trong cung học tập lễ nghi, Hoàn thượng đã vài lần nhìn thấy ngươi, đối với ngươi cực kỳ yêu thích, không biết chuyện này có phải là thật không?”
Trên mặt Ôn Ca Ngâm hiện lên một vầng mây đỏ, thẹn thùng gật gật đầu.
Ôn phu nhân nhìn, nhất thời mừng rỡ. Nàng dừng bước chân, đột nhiên liền vương hai tay nắm giữ Ôn Ca Ngâm, mở miệng nói :”Ngâm nhi, còn có ba ngày nữa ngươi liền vào cung làm hoàng hậu, cách thời gian hôn sự của muội muội ngươi còn hơn hai tháng, Ngâm nhi, ngươi đã được thánh sủng, sau này, có thể cầu tình cùng Hoàng thượng hay không, đem muội muội ngươi chỉ hôn cho vị vương gia khác? Hôn sự cùng vị Tần vương kia, thật sự không phải là một cửa hôn tốt.”