Ôn Ca Ngâm thấy hắn tiến vào, lập tức bảo ma ma ngừng trang điểm, tự mình nhấp môi đỏ mọng, cười nhìn về phía Ôn Hằng nói :”Phụ thân, nhìn xem ta có được không?”
Đôi mắt thiếu nữ lộng lẫy xinh đẹp, tinh khiết không có một chút tạp chất gì, Ôn Hằng đi qua, cầm mũ phương lên giúp nàng đội vào, bên trong tầm mắt, đã xuất hiện bóng dáng nữ nhi duyên dáng yêu kiều, mĩ mạo vô song, khoé miệng lại nở một nụ cười thật tươi :”Rất đẹp.”
……
Tháng mười một của mười bốn năm về trước.Hành quân đã hơn một năm, Ôn Hằng sau khi lập chiến công liền vội vàng trở về phủ, hồi phủ mới biết bản thân một năm trước đã có song bào thiên kim* (2 nữ nhi sinh đôi), lúc đi viễn chinh, thê tử đã có thai, vì muốn hành lễ tạ thần, vào mùa đông, hắn đã mình mang theo hai nữ nhi vừa tròn một tuổi đi Hộ Quốc Tự thắp hương.
Lúc đó, đúng lúc hắn gặp phải chủ trì Hộ Quốc Tự từ trong điện đi ra, khi nhìn đến hai nữ nhi trên đài trước mặt Quan Âm đại sĩ, lấy thẻ trúc trên đó làm cho rối tung, hơn nữa mỗi đứa còn cầm một thẻ trúc vui vẻ chơi đùa.
Sắc mặt Chủ trì đại biến tiến lên, ôm hai đứa nhỏ để xuống đất, lại thu hồi thẻ trúc trong tay hai người, đang định trả lại trong ống tre, lại đột nhiên ngẩn ra, nhìn chằm chằm thẻ trúc trong tay, không thể tin nhìn về phía Ôn Ca Ngâm cùng Ôn Cẩm Ngôn đang ngồi, sợ hãi quá độ.
Ôn Hằng lúc đó còn tưởng hai nữ nhi nháo loạn đã chọc đại sư tức giận, liền vội vàng thỉnh tội. Chủ trì nâng hắn dậy, cúi đầu nói :”Thí chủ ngày sau sẽ thành nghiệp lớn, có được ấu nữ linh lung, tất sẽ thành nghiệp lớn thiên hạ.”
Liền là vì một câu nói này của chủ trì, cũng không biết thế nào, lại truyền thành : Chiếm được nữ nhi Ôn thị, tất sẽ có cả thiên hạ.
Hắn ban đầu thật không nghĩ nữ nhi sau này sẽ giống như lời phán của chủ trì, nhưng càng về sau, hắn càng lập càng nhiền chiến công, chức quan cũng càng ngày càng cao, hai nữ nhi cũng chỉ như hoa sen mới nở, nhưng kinh thành lại truyền tụng danh xưng đệ nhất mỹ nhân. Hết thảy đều nằm ngoài mong muốn của hắn, hết thảy đều giống như những lời nói ôn hoà kia của chủ trì, lúc đó, hắn rất muốn hỏi những lời nói năm đó của chủ trì, nên hoá giải thế nào, nhưng đáng tiếc, cao tăng đã sớm tiên du, hắn căn bản không thể nào biết được đáp án, nhiều năm sau, hắn mới biết được, thì ra, hai nhi nữ năm đó, chơi đùa trong tay chính là hai thẻ “Đế vương ký”.
……
Sự tình đã xảy ra rất lâu, lúc này Ôn Hằng nhớ lại, hắn không khỏi cảm thán vận mệnh thật vi diệu. Hắn đỡ Ôm Ca Ngâm một lần nữa ngồi xuống trước bàn trang điểm, vỗ về mái tóc dài của nàng, vẻ mặt đầy cưng chiều nói :”Ngày mai chính là ngày con xuất giá, phụ thân cũng không có gì đưa cho con, một đôi vòng tay huyết ngọc này là vật mà tổ mẫu con đã từng truyền cho nương con, lúc này, phụ thân đem chúng nó giao cho con cùng muội muội con. Đời này, chuyện phụ thân kiêu ngạo nhất chính là có hai nữ nhi là con cùng muội muội con, không phải bỡi vì thân phận cùng dung mạo xinh đẹp của các con, cho dù hiện tại con sắp thành Hoàng hậu cao quý, khuôn mặt muội muội con bị huỷ, phụ thân vẫn đối với các con yêu thương cũng không vơi đi phần nào. Ngâm nhi, ta biết hoàng cung là nơi như thế nào, bao nhiêu người thận trọng, từng tấc tính kế, bất luận sau này con vì quyền thế cùng sinh tồn, có thay đổi như thế nào, phụ thân cũng chỉ hy vọng con có thể giữ lại một chút nhân từ, con cùng muội muội là từ một nương sinh ra, trên đời trừ phụ mẫu ra nàng ta cũng là người thân nhất của con. Khi sinh ra, thể chất muội muội con so với con kém hơn, sinh ra liền có bệnh trong người, tuy rằng nhiều năm như vậy chưa từng phát bệnh, nhưng đến cùng, con có thể khoẻ mạnh sở dĩ cũng là do nàng ta ở trong cơ thể nương con hy sinh bản thân, lúc này, mặt muội muội con đã thành như vậy, Tần vương tuy rằng hai chân tàn tật, nhưng mẫu của hắn dù sao cũng từng là phi tử mà tiên hoàng yêu thương nhất, cho nên năm đó trong lúc đoạt vị, lại có những lời đồi đãi không hay… Hoàng thượng đối với hắn chung quy vẫn luôn có tâm kiêng kị. Ngâm nhi, Ngôn nhi là muội muội của con, phụ thân không cầu gì khác, cũng không cần con cam đoan tương lai sẽ giúp nàng trợ nàng như thế nào, chỉ cầu con lúc sinh thời, bất luận vận mệnh muội muội con cuối cùng là như thế nào, con cũng không cần có tâm diệt trừ muội muội, được không?”
Ôn Ca Ngâm thấy hắn tiến vào, lập tức bảo ma ma ngừng trang điểm, tự mình nhấp môi đỏ mọng, cười nhìn về phía Ôn Hằng nói :”Phụ thân, nhìn xem ta có được không?”
Đôi mắt thiếu nữ lộng lẫy xinh đẹp, tinh khiết không có một chút tạp chất gì, Ôn Hằng đi qua, cầm mũ phương lên giúp nàng đội vào, bên trong tầm mắt, đã xuất hiện bóng dáng nữ nhi duyên dáng yêu kiều, mĩ mạo vô song, khoé miệng lại nở một nụ cười thật tươi :”Rất đẹp.”
……
Tháng mười một của mười bốn năm về trước.Hành quân đã hơn một năm, Ôn Hằng sau khi lập chiến công liền vội vàng trở về phủ, hồi phủ mới biết bản thân một năm trước đã có song bào thiên kim ( nữ nhi sinh đôi), lúc đi viễn chinh, thê tử đã có thai, vì muốn hành lễ tạ thần, vào mùa đông, hắn đã mình mang theo hai nữ nhi vừa tròn một tuổi đi Hộ Quốc Tự thắp hương.
Lúc đó, đúng lúc hắn gặp phải chủ trì Hộ Quốc Tự từ trong điện đi ra, khi nhìn đến hai nữ nhi trên đài trước mặt Quan Âm đại sĩ, lấy thẻ trúc trên đó làm cho rối tung, hơn nữa mỗi đứa còn cầm một thẻ trúc vui vẻ chơi đùa.
Sắc mặt Chủ trì đại biến tiến lên, ôm hai đứa nhỏ để xuống đất, lại thu hồi thẻ trúc trong tay hai người, đang định trả lại trong ống tre, lại đột nhiên ngẩn ra, nhìn chằm chằm thẻ trúc trong tay, không thể tin nhìn về phía Ôn Ca Ngâm cùng Ôn Cẩm Ngôn đang ngồi, sợ hãi quá độ.
Ôn Hằng lúc đó còn tưởng hai nữ nhi nháo loạn đã chọc đại sư tức giận, liền vội vàng thỉnh tội. Chủ trì nâng hắn dậy, cúi đầu nói :”Thí chủ ngày sau sẽ thành nghiệp lớn, có được ấu nữ linh lung, tất sẽ thành nghiệp lớn thiên hạ.”
Liền là vì một câu nói này của chủ trì, cũng không biết thế nào, lại truyền thành : Chiếm được nữ nhi Ôn thị, tất sẽ có cả thiên hạ.
Hắn ban đầu thật không nghĩ nữ nhi sau này sẽ giống như lời phán của chủ trì, nhưng càng về sau, hắn càng lập càng nhiền chiến công, chức quan cũng càng ngày càng cao, hai nữ nhi cũng chỉ như hoa sen mới nở, nhưng kinh thành lại truyền tụng danh xưng đệ nhất mỹ nhân. Hết thảy đều nằm ngoài mong muốn của hắn, hết thảy đều giống như những lời nói ôn hoà kia của chủ trì, lúc đó, hắn rất muốn hỏi những lời nói năm đó của chủ trì, nên hoá giải thế nào, nhưng đáng tiếc, cao tăng đã sớm tiên du, hắn căn bản không thể nào biết được đáp án, nhiều năm sau, hắn mới biết được, thì ra, hai nhi nữ năm đó, chơi đùa trong tay chính là hai thẻ “Đế vương ký”.
……
Sự tình đã xảy ra rất lâu, lúc này Ôn Hằng nhớ lại, hắn không khỏi cảm thán vận mệnh thật vi diệu. Hắn đỡ Ôm Ca Ngâm một lần nữa ngồi xuống trước bàn trang điểm, vỗ về mái tóc dài của nàng, vẻ mặt đầy cưng chiều nói :”Ngày mai chính là ngày con xuất giá, phụ thân cũng không có gì đưa cho con, một đôi vòng tay huyết ngọc này là vật mà tổ mẫu con đã từng truyền cho nương con, lúc này, phụ thân đem chúng nó giao cho con cùng muội muội con. Đời này, chuyện phụ thân kiêu ngạo nhất chính là có hai nữ nhi là con cùng muội muội con, không phải bỡi vì thân phận cùng dung mạo xinh đẹp của các con, cho dù hiện tại con sắp thành Hoàng hậu cao quý, khuôn mặt muội muội con bị huỷ, phụ thân vẫn đối với các con yêu thương cũng không vơi đi phần nào. Ngâm nhi, ta biết hoàng cung là nơi như thế nào, bao nhiêu người thận trọng, từng tấc tính kế, bất luận sau này con vì quyền thế cùng sinh tồn, có thay đổi như thế nào, phụ thân cũng chỉ hy vọng con có thể giữ lại một chút nhân từ, con cùng muội muội là từ một nương sinh ra, trên đời trừ phụ mẫu ra nàng ta cũng là người thân nhất của con. Khi sinh ra, thể chất muội muội con so với con kém hơn, sinh ra liền có bệnh trong người, tuy rằng nhiều năm như vậy chưa từng phát bệnh, nhưng đến cùng, con có thể khoẻ mạnh sở dĩ cũng là do nàng ta ở trong cơ thể nương con hy sinh bản thân, lúc này, mặt muội muội con đã thành như vậy, Tần vương tuy rằng hai chân tàn tật, nhưng mẫu của hắn dù sao cũng từng là phi tử mà tiên hoàng yêu thương nhất, cho nên năm đó trong lúc đoạt vị, lại có những lời đồi đãi không hay… Hoàng thượng đối với hắn chung quy vẫn luôn có tâm kiêng kị. Ngâm nhi, Ngôn nhi là muội muội của con, phụ thân không cầu gì khác, cũng không cần con cam đoan tương lai sẽ giúp nàng trợ nàng như thế nào, chỉ cầu con lúc sinh thời, bất luận vận mệnh muội muội con cuối cùng là như thế nào, con cũng không cần có tâm diệt trừ muội muội, được không?”
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Ôn Ca Ngâm thấy hắn tiến vào, lập tức bảo ma ma ngừng trang điểm, tự mình nhấp môi đỏ mọng, cười nhìn về phía Ôn Hằng nói :”Phụ thân, nhìn xem ta có được không?”
Đôi mắt thiếu nữ lộng lẫy xinh đẹp, tinh khiết không có một chút tạp chất gì, Ôn Hằng đi qua, cầm mũ phương lên giúp nàng đội vào, bên trong tầm mắt, đã xuất hiện bóng dáng nữ nhi duyên dáng yêu kiều, mĩ mạo vô song, khoé miệng lại nở một nụ cười thật tươi :”Rất đẹp.”
……
Tháng mười một của mười bốn năm về trước.Hành quân đã hơn một năm, Ôn Hằng sau khi lập chiến công liền vội vàng trở về phủ, hồi phủ mới biết bản thân một năm trước đã có song bào thiên kim* (2 nữ nhi sinh đôi), lúc đi viễn chinh, thê tử đã có thai, vì muốn hành lễ tạ thần, vào mùa đông, hắn đã mình mang theo hai nữ nhi vừa tròn một tuổi đi Hộ Quốc Tự thắp hương.
Lúc đó, đúng lúc hắn gặp phải chủ trì Hộ Quốc Tự từ trong điện đi ra, khi nhìn đến hai nữ nhi trên đài trước mặt Quan Âm đại sĩ, lấy thẻ trúc trên đó làm cho rối tung, hơn nữa mỗi đứa còn cầm một thẻ trúc vui vẻ chơi đùa.
Sắc mặt Chủ trì đại biến tiến lên, ôm hai đứa nhỏ để xuống đất, lại thu hồi thẻ trúc trong tay hai người, đang định trả lại trong ống tre, lại đột nhiên ngẩn ra, nhìn chằm chằm thẻ trúc trong tay, không thể tin nhìn về phía Ôn Ca Ngâm cùng Ôn Cẩm Ngôn đang ngồi, sợ hãi quá độ.
Ôn Hằng lúc đó còn tưởng hai nữ nhi nháo loạn đã chọc đại sư tức giận, liền vội vàng thỉnh tội. Chủ trì nâng hắn dậy, cúi đầu nói :”Thí chủ ngày sau sẽ thành nghiệp lớn, có được ấu nữ linh lung, tất sẽ thành nghiệp lớn thiên hạ.”
Liền là vì một câu nói này của chủ trì, cũng không biết thế nào, lại truyền thành : Chiếm được nữ nhi Ôn thị, tất sẽ có cả thiên hạ.
Hắn ban đầu thật không nghĩ nữ nhi sau này sẽ giống như lời phán của chủ trì, nhưng càng về sau, hắn càng lập càng nhiền chiến công, chức quan cũng càng ngày càng cao, hai nữ nhi cũng chỉ như hoa sen mới nở, nhưng kinh thành lại truyền tụng danh xưng đệ nhất mỹ nhân. Hết thảy đều nằm ngoài mong muốn của hắn, hết thảy đều giống như những lời nói ôn hoà kia của chủ trì, lúc đó, hắn rất muốn hỏi những lời nói năm đó của chủ trì, nên hoá giải thế nào, nhưng đáng tiếc, cao tăng đã sớm tiên du, hắn căn bản không thể nào biết được đáp án, nhiều năm sau, hắn mới biết được, thì ra, hai nhi nữ năm đó, chơi đùa trong tay chính là hai thẻ “Đế vương ký”.
……
Sự tình đã xảy ra rất lâu, lúc này Ôn Hằng nhớ lại, hắn không khỏi cảm thán vận mệnh thật vi diệu. Hắn đỡ Ôm Ca Ngâm một lần nữa ngồi xuống trước bàn trang điểm, vỗ về mái tóc dài của nàng, vẻ mặt đầy cưng chiều nói :”Ngày mai chính là ngày con xuất giá, phụ thân cũng không có gì đưa cho con, một đôi vòng tay huyết ngọc này là vật mà tổ mẫu con đã từng truyền cho nương con, lúc này, phụ thân đem chúng nó giao cho con cùng muội muội con. Đời này, chuyện phụ thân kiêu ngạo nhất chính là có hai nữ nhi là con cùng muội muội con, không phải bỡi vì thân phận cùng dung mạo xinh đẹp của các con, cho dù hiện tại con sắp thành Hoàng hậu cao quý, khuôn mặt muội muội con bị huỷ, phụ thân vẫn đối với các con yêu thương cũng không vơi đi phần nào. Ngâm nhi, ta biết hoàng cung là nơi như thế nào, bao nhiêu người thận trọng, từng tấc tính kế, bất luận sau này con vì quyền thế cùng sinh tồn, có thay đổi như thế nào, phụ thân cũng chỉ hy vọng con có thể giữ lại một chút nhân từ, con cùng muội muội là từ một nương sinh ra, trên đời trừ phụ mẫu ra nàng ta cũng là người thân nhất của con. Khi sinh ra, thể chất muội muội con so với con kém hơn, sinh ra liền có bệnh trong người, tuy rằng nhiều năm như vậy chưa từng phát bệnh, nhưng đến cùng, con có thể khoẻ mạnh sở dĩ cũng là do nàng ta ở trong cơ thể nương con hy sinh bản thân, lúc này, mặt muội muội con đã thành như vậy, Tần vương tuy rằng hai chân tàn tật, nhưng mẫu của hắn dù sao cũng từng là phi tử mà tiên hoàng yêu thương nhất, cho nên năm đó trong lúc đoạt vị, lại có những lời đồi đãi không hay… Hoàng thượng đối với hắn chung quy vẫn luôn có tâm kiêng kị. Ngâm nhi, Ngôn nhi là muội muội của con, phụ thân không cầu gì khác, cũng không cần con cam đoan tương lai sẽ giúp nàng trợ nàng như thế nào, chỉ cầu con lúc sinh thời, bất luận vận mệnh muội muội con cuối cùng là như thế nào, con cũng không cần có tâm diệt trừ muội muội, được không?”