Rượu lành lạnh chạy dọc theo yết hầu, bỗng có cảm giác cay xòe, Cẩm Ngôn uống xong, bỗng nhiên chống lại cặp mắt thâm thúy như mực của hắn, tâm thần rung động, đột nhiên liền lui về sau một bước, cũng không ngờ, tay của hai người rụt lại ở cùng một chỗ, nhất thời nàng lui lại, đứng dậy quá mạnh, liền ngã vào trong ngực hắn, chỉ thấy tay của Tần Phi Li làm rơi ly rượu xuống đất, nàng vững vàng ngã vào trong ngực hắn, hắn mỉm cười, mâu quang hơi híp lại, trong giây lát liền hôn lên đôi môi hơi lạnh của nàng, thân hình Cẩm Ngôn cứng đờ, mở to ánh mắt mờ mịt, dường như đến giờ vẫn không phản ứng lại, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mũ phượng rơi xuống đất, nàng mờ mịt để mặc hắn đem nàng an trí trên giường, môi răng hắn mang lành lạnh hương rượu, làm cho nàng mơ mơ màng màng, cho đến khi ngón tay hắn xoa vạt áo của nàng, bấy giờ cả người Cẩm Ngôn chấn động, đột nhiên phản ứng lại, bỗng chốc liền đè tay hắn lại, mắt lộ ra tia hoảng sợ.
Tần Phi Li dừng lại động tác, lẳng lặng nhìn nàng.
Mâu quang đen như mực của hắn, sâu thẳm như nước, hai người hơi thở gần trong gang tấc, hắn lật thân thể nàng lên phía trên, Cẩm Ngôn lúc này mới phát giác, không biết từ lúc nào, ánh nến bên trong đã tắt đi, trên đầu giường ánh lửa mơ hồ không ngừng lay động, mà ánh mắt Tần Phi Li chợt trở nên thâm thúy, vào lúc này, bỗng nhiên Cẩm Ngôn liền phát hiện một tia khác thường, hạ phúc rõ ràng thể hiện rõ ý đồ, thân thể nàng lại đột nhiên cứng đờ, chớp mắt nhìn chằm chằm vào Tần Phi Li.
Từ từ, cái gì, lời đồn đãi cư nhiên là giả?
Cho dù nàng kiếp trước vẫn chưa từng trải qua chuyện này, giờ phút này cũng biết thứ đâm vào chân nàng là cái gì, trong lúc nhất thời không khỏi mặt đỏ tai hồng. Nàng chưa từng trải qua chuyện tình cảm, cũng không biết trong tình yêu sẽ có chuyện gì xảy ra, chỉ biết giờ phút này tim đập đến lợi hại, giống như đã không chịu sự khống chế của bản thân, tựa hồ như là muốn từ trong lồng ngực nhảy ra.
Rượu lành lạnh chạy dọc theo yết hầu, bỗng có cảm giác cay xòe, Cẩm Ngôn uống xong, bỗng nhiên chống lại cặp mắt thâm thúy như mực của hắn, tâm thần rung động, đột nhiên liền lui về sau một bước, cũng không ngờ, tay của hai người rụt lại ở cùng một chỗ, nhất thời nàng lui lại, đứng dậy quá mạnh, liền ngã vào trong ngực hắn, chỉ thấy tay của Tần Phi Li làm rơi ly rượu xuống đất, nàng vững vàng ngã vào trong ngực hắn, hắn mỉm cười, mâu quang hơi híp lại, trong giây lát liền hôn lên đôi môi hơi lạnh của nàng, thân hình Cẩm Ngôn cứng đờ, mở to ánh mắt mờ mịt, dường như đến giờ vẫn không phản ứng lại, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mũ phượng rơi xuống đất, nàng mờ mịt để mặc hắn đem nàng an trí trên giường, môi răng hắn mang lành lạnh hương rượu, làm cho nàng mơ mơ màng màng, cho đến khi ngón tay hắn xoa vạt áo của nàng, bấy giờ cả người Cẩm Ngôn chấn động, đột nhiên phản ứng lại, bỗng chốc liền đè tay hắn lại, mắt lộ ra tia hoảng sợ.
Tần Phi Li dừng lại động tác, lẳng lặng nhìn nàng.
Mâu quang đen như mực của hắn, sâu thẳm như nước, hai người hơi thở gần trong gang tấc, hắn lật thân thể nàng lên phía trên, Cẩm Ngôn lúc này mới phát giác, không biết từ lúc nào, ánh nến bên trong đã tắt đi, trên đầu giường ánh lửa mơ hồ không ngừng lay động, mà ánh mắt Tần Phi Li chợt trở nên thâm thúy, vào lúc này, bỗng nhiên Cẩm Ngôn liền phát hiện một tia khác thường, hạ phúc rõ ràng thể hiện rõ ý đồ, thân thể nàng lại đột nhiên cứng đờ, chớp mắt nhìn chằm chằm vào Tần Phi Li.
Từ từ, cái gì, lời đồn đãi cư nhiên là giả?
Cho dù nàng kiếp trước vẫn chưa từng trải qua chuyện này, giờ phút này cũng biết thứ đâm vào chân nàng là cái gì, trong lúc nhất thời không khỏi mặt đỏ tai hồng. Nàng chưa từng trải qua chuyện tình cảm, cũng không biết trong tình yêu sẽ có chuyện gì xảy ra, chỉ biết giờ phút này tim đập đến lợi hại, giống như đã không chịu sự khống chế của bản thân, tựa hồ như là muốn từ trong lồng ngực nhảy ra.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Rượu lành lạnh chạy dọc theo yết hầu, bỗng có cảm giác cay xòe, Cẩm Ngôn uống xong, bỗng nhiên chống lại cặp mắt thâm thúy như mực của hắn, tâm thần rung động, đột nhiên liền lui về sau một bước, cũng không ngờ, tay của hai người rụt lại ở cùng một chỗ, nhất thời nàng lui lại, đứng dậy quá mạnh, liền ngã vào trong ngực hắn, chỉ thấy tay của Tần Phi Li làm rơi ly rượu xuống đất, nàng vững vàng ngã vào trong ngực hắn, hắn mỉm cười, mâu quang hơi híp lại, trong giây lát liền hôn lên đôi môi hơi lạnh của nàng, thân hình Cẩm Ngôn cứng đờ, mở to ánh mắt mờ mịt, dường như đến giờ vẫn không phản ứng lại, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Mũ phượng rơi xuống đất, nàng mờ mịt để mặc hắn đem nàng an trí trên giường, môi răng hắn mang lành lạnh hương rượu, làm cho nàng mơ mơ màng màng, cho đến khi ngón tay hắn xoa vạt áo của nàng, bấy giờ cả người Cẩm Ngôn chấn động, đột nhiên phản ứng lại, bỗng chốc liền đè tay hắn lại, mắt lộ ra tia hoảng sợ.
Tần Phi Li dừng lại động tác, lẳng lặng nhìn nàng.
Mâu quang đen như mực của hắn, sâu thẳm như nước, hai người hơi thở gần trong gang tấc, hắn lật thân thể nàng lên phía trên, Cẩm Ngôn lúc này mới phát giác, không biết từ lúc nào, ánh nến bên trong đã tắt đi, trên đầu giường ánh lửa mơ hồ không ngừng lay động, mà ánh mắt Tần Phi Li chợt trở nên thâm thúy, vào lúc này, bỗng nhiên Cẩm Ngôn liền phát hiện một tia khác thường, hạ phúc rõ ràng thể hiện rõ ý đồ, thân thể nàng lại đột nhiên cứng đờ, chớp mắt nhìn chằm chằm vào Tần Phi Li.
Từ từ, cái gì, lời đồn đãi cư nhiên là giả?
Cho dù nàng kiếp trước vẫn chưa từng trải qua chuyện này, giờ phút này cũng biết thứ đâm vào chân nàng là cái gì, trong lúc nhất thời không khỏi mặt đỏ tai hồng. Nàng chưa từng trải qua chuyện tình cảm, cũng không biết trong tình yêu sẽ có chuyện gì xảy ra, chỉ biết giờ phút này tim đập đến lợi hại, giống như đã không chịu sự khống chế của bản thân, tựa hồ như là muốn từ trong lồng ngực nhảy ra.