Hôm nay vừa lúc đến phiên Diệp Tử Linh trực ban, hết thảy tựa hồ không khác biệt với mọi ngày là bao. Điểm bất đồng duy nhất, chính là dường như công kích của tang thi mãnh liệt hơn mọi ngày một chút.
Bởi vì có quan hệ không tồi với Vu Nhất Dục, Diệp Tử Linh khi làm nhiệm vụ cũng là đi chung với Vu Nhất Dục —– những người khác đều bởi vì cá tính của Diệp Tử Linh mà không muốn hợp tác với cậu.
Loại tiến công quy mô nhỏ này căn bản không cần quá nhiều dị năng giả ra tay, chỉ cần thỉnh thoảng xuất hiện tình huống xấu thì cứ ra mặt xử lý là được, loài người đã rất có kinh nghiệm nên có thể đánh lui tang thi với thương vong nhỏ nhất.
“Tang thi đúng là quá nhiều, chết nhiều như vậy mà còn có thể bao vây nơi này đến nỗi một con ruồi cũng không lọt ra ngoài được.” Diệp Tử Linh nhìn đàn tang thi rậm rạp cách đó không xa đang tạo thành Thiết Dũng trận, cảm thán một câu với Vu Nhất Dục.
“Tang thi dây dưa như vậy là theo kế hoạch, số lượng tang thi chính là ba phần năm nhân số, hơn nữa chỉ cần bị cắn thì phần lớn khả năng sẽ biến thành tang thi, chỉ cần tang thi có thể công phá thành Hắc Thạch, những tổn thất kia đều có thể bù đắp lại được.”
“Quả thật, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, hiện tại trong thành nhìn qua còn ổn định, đó là khi trong thành chưa xảy ra tình trạng cạn kiệt lương thực, chờ đến khi lương thực bắt đầu khan hiếm, tuyệt đối sẽ phát sinh hỗn loạn, đến thời điểm đó chỉ sợ sẽ là lúc tang thi phát động tấn công quy mô lớn.” Dù cho Diệp Tử Linh chưa từng trải qua chiến tranh, với nghệp trinh thám cần quan sát nhận xét, những sự tình này vẫn là có thể thấu triệt mười phần.
“Chúng ta lại không thể nào chủ động xuất kích, một khi đã chủ động xuất kích, chỉ cần thất bại một lần thì sẽ hình thành kết cục diệt vong, không ai có thể có đủ khả năng gánh vác hậu quả đến thế này.” Vu Nhất Dục cũng rất bất đắc dĩ, bọn họ làm sao không hiểu được điểm này, chỉ tiếc lại không có ai có cái dũng khí quyết đánh đến cùng này (*).
(*)破釜沉舟 : Phá chủ trầm chu, quyết đánh đến cùng (dựa theo tích: Hạng Vũ đem quân đi đánh Cự Lộc, sau khi qua sông thì dìm hết thuyền, đập vỡ nồi niêu để binh sĩ thấy không có đường lui, phải quyết tâm đánh thắng̀)
“Còn tiếp tục chờ cứu viện không có khả năng đến sao, một dị năng giả còn rất khó có thể đột phá phòng tuyến nghiêm mật như thế của tang thi, huống chi là những người bình thường đó, những người đó căn bản chỉ có thể là vật hy sinh.” Sự việc đêm hôm đó vẫn còn rõ ràng ở trước mắt Diệp Tử Linh, vào thời điểm kia cậu không thông suốt nghĩ như thế nào lại có thể đụng mặt tang thi, bây giờ nghĩ lại hoàn toàn là bởi vì phòng ngừa loài người đột phá phòng tuyến mà bố trí tang thi canh gác —- những lính gác đó cũng không phải giống như phần lớn tang thi ở đây, cơ bản đều là tang thi cấp cao, cố gắng không để cho bất kì người nào đột phá phòng tuyến.
“Cũng không còn cách nào khác, dị năng giả quá mức trân quý, căn bản không có khả năng vào lúc chưa xác định được tình huống mà vô cớ đưa ra làm vật hy sinh.”
Trong nháy mắt Diệp Tử Linh hiểu được, ở thời đại này đối với loài người mà nói, dị năng giả ai cũng cao hơn một bậc so với người bình thường, mặc kệ là về thân phận hay là tính mạng.
Ngay khi hai người đang nói chuyện, công kích từ tang thi đột nhiên dữ dội thêm, tang thi cao cấp trà trộn trong rất nhiều tang thi tập trung tấn công tường thành, tang thi cầm thương ngày đó tập kích Diệp Tử Linh không nhanh không chậm mà theo sau, tựa hồ như là đang tập dợt cho trận chiến.
“Nhanh đi thông báo cho Hình Duệ Tư, tang thi thật sự đến rồi!” Vu Nhất Dục ở loại công thành quy mô lớn này không giúp được thì gấp cái gì, Diệp Tử Linh bảo hắn đi thông tri Hình Duệ Tư, chính mình thì ở lại chỗ này hỗ trợ.
Xem ra lần này bọn họ đoán không lầm, tang thi so với bọn họ càng thêm không kiên nhẫn, phát động tấn công trước tiên.
Diệp Tử Linh vẫn không rõ, tang thi vì sao lại thay đổi chủ ý vây thành, đột nhiên phát động tấn công, hiện tại đối với tang thi mà nói, chỉ cần có đủ thời gian thì thành Hắc Thạch sẽ tự sụp đổ.
Chẳng lẽ, ngoại viện đã đến?
Ngoại trừ lý do này thì Diệp Tử Linh không còn nghĩ ra được lý do nào khác khiến cho tang thi đột nhiên giữa chừng phát động tấn công.
Lại nói Diệp Tử Linh cũng thật xui xẻo, tang thi vào thời điểm nào không tấn công lại nhằm ngay ca trực của cậu mà tấn công, Diệp Tử Linh vừa âm thầm ân cần thăm hỏi ông trời vừa nổ súng về phía đàn tang thi.
Không thể không nói, trước khi tang thi kịp ra tay, hỏa lực của Diệp Tử Linh nháy mắt đã áp chế được công kích từ tang thi. Đứng ở vị trí trên cao mà tang thi căn bản không thể công kích được, cậu thế nhưng có thể không kiêng nể gì mà sự dụng các loại xạ kĩ tiêu diệt quân tang thi.
Mà cái tướng lĩnh phe tang thi kia, không chút nào có ý xuất thủ, không biết là do nhận mệnh lệnh từ Clare hay là vẫn đang chờ đợi thời cơ.
Hình Duệ Tư rất nhanh đi lên tường thành theo chỉ dẫn của Vu Nhất Dục, còn mang đến một đám dị năng giả.
Sự xuất hiện của Hình Duệ Tư khiến cho tướng lĩnh bên tang thi rốt cuộc cũng có động thái mới, hắn giơ tay lên, đem trường thương màu đen thẳng tắp chỉ vào Hình Duệ Tư, ý đồ khiêu khích hiển lộ rõ ràng.
Đồng thời, công kích trên tay những tang thi khác đều dừng lại, chậm rãi lui sang hai bên, dọn dẹp chừa ra bãi đất trống ở trung tâm.
Hình Duệ Tư dường như cũng là lần đầu tiên gặp phải tình huống quỷ dị này, chân mày nhăn thành hình chữ xuyên (川). Sau một khắc do dự, hắn vẫn quyết định nhảy xuống tường thành, tiếp nhận khiêu chiến của tướng lĩnh tang thi kia.
Nếu như có thể thông qua quyết đấu tay đôi mà tạm thời chấm dứt trận chiến này, đối với loài người mà nói hiển nhiên là có lợi, hơn nữa lại vào thời điểm thực lực của Hình Duệ Tư mạnh hơn tướng lĩnh tang thi.
Hình Duệ Tư sau khi nhảy xuống tường thành, không do dự, trực tiếp đặt tay xuống mặt đất, biến mặt đất vốn khô ráo trở thành một sân băng có bán kính ước chừng khoảng năm mươi mét, đưa địa hình trở thành có lợi với dị năng của hắn.
Trong lúc Hình Duệ Tư đóng băng mặt đất thì tướng lĩnh tang thi dùng thương kia đã bắt đầu phát động tấn công, thân hình mơ hồ di động trên mặt đất, với một lộ tuyến phi thường quỷ dị rất nhanh tiếp cận Hình Duệ Tư, trường thương bày ra tư thế sắp tấn công, thẳng tắp đâm về phía Hình Duệ Tư!
Vốn tên tướng lĩnh tang thi kia đứng cách Hình Duệ Tư tận hai trăm mét, sau hai giây ngắn ngủi, khoảng cách giữa hai đôi bên đã rút lại còn năm mươi mét, tướng lĩnh tang thi cũng đã tiến vào trong vòng băng của Hình Duệ Tư.
Tốc độ của tướng lĩnh tang thi đột nhiên biến chậm, khoảng cách một trăm năm mươi mét bên ngoài kia hắn chỉ dùng hai giây, sau khí tiến vào vòng băng thì khoảng cách ngắn ngủn năm mươi mét lại tốn của hăn ba giây.
Ba giây này đã đủ để cho Hình Duệ Tư phát động sóng công kích tiếp theo.
Vô số băng trùy bay đến triệt để bao vây tướng lĩnh tang thi, Hình Duệ Tư hiển nhiên không có tính toán để cho tướng lĩnh tang thi có thời gian kịp phản ứng, dự định lần đầu thừa thắng xông lên xử lý hắn.
Sự tồn tại của Hình Duệ Tư lúc này không khác nào một hạt nhân trung tâm, chỉ cần hắn lấy khí thế sấm rền gió dữ mà thắng, nhất định sẽ chấn hưng được khí thế loài người bên này rất nhiều, nhân tâm gắn kết cũng càng thêm bền chặt. Một khi hắn thua, đả kích lên sĩ khí bên loài người sẽ rất khó có thể đoán chừng.
Trận này, chỉ có thể thắng mà không thể thua!
Cho nên Hình Duệ Tư vừa lên sẽ không có tính toán hạ thủ lưu tình.
Tướng lĩnh tang thi cũng không phải thuộc hàng ngũ tạp nham, hắn hoàn toàn không nhìn đến băng trùy vây quanh mình, trực tiếp phóng trường thương vào đầu Hình Duệ Tư.
Một chiêu dùng thương công kích này giống như đúc với chiêu mà hắn dùng để công kích Diệp Tử Linh đêm đó, vào thời điểm kia Diệp Tử Linh cảm thấy chiêu này rất có lực uy hiếp, hiển nhiên lúc này Hình Duệ Tư cũng không thể không cảm thấy uy áp từ nó.
Hắn dựng lên trước mặt mình một bức tường băng, né sang bên cạnh đồng thời phất tay tạo ra tên băng bắn đến tướng lĩnh tang thi.
Trường thương kia đang bay nhanh về phía Hình Duệ Tư thế nhưng lại vi diệu mà điều chỉnh phương hướng trong không trung, cọ quẹt với cạnh tường băng rồi một lần nữa bay về phía Hình Duệ Tư.
Cái thanh trường thương này, thế nhưng lại luôn nằm trong tầm khống chế của tướng lĩnh tang thi!
Hình Duệ Tư một lần nữa liên tục dựng lên ba bức tường băng, đồng thời dưới chân hơi chuyển bước một chút, cả người nhẹ nhàng thay đổi phương hướng né tránh, rốt cuộc tránh được một thương này.
Mà tướng lĩnh tang thi kia đối mặt với tên băng thế nhưng lại không nhúc nhích, để mặc cho những tên băng đó găm vào trên khôi giáp bản thân, sau đó một cái cũng không còn để lại dấu tích.
Lần giao phong ngắn ngủi đầu tiên, thế lực hai người ngang nhau.
Hình Duệ Tư không thể nhanh chóng đánh lùi địch, tướng lĩnh tang thi cũng không mảy may chiếm được chút tiện nghi nào.
“Bình thường tướng lĩnh tấn công cũng là cấp bậc này, lần này thế nhưng lại trực tiếp cho ra đảm đương nhiệm vụ tiên phong, lần này tang thi quả thực là đang tìm vốn gốc.” Vu Nhất Hàn không biết từ khi nào cũng đã lên trên tường thành, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn thế cục bên dưới, “Vừa rồi chỉ cần đội trưởng đánh bại tướng lĩnh, tang thi như rắn mất đầu sẽ tự động rút lui, lúc này đây liền tính là thắng một trận, bất quá cũng chỉ có tăng thêm sĩ khí, căn bản không có lợi ích nào khác.”
“Ít nhất chúng ta may mắn đối mặt với một cái tướng lĩnh tang thi chứ không phải là một đám.” Diệp Tử Linh kỳ thực cũng rất nghi hoặc, với thực lực của tang thi hiện nay, chỉ cần tang thi ngày đó đi theo Clare đồng loạt ra tay, Clare phụ trách cầm chân thành chủ, hai cái tang thi phụ trách cầm chân Hình Duệ Tư, những tướng lĩnh tang thi còn lại cũng đủ để giết sạch những dị năng giả bên loài người, một khi dị năng giả chết hết, thành Hắc Thạch hiển nhiên tự sụp đổ. Nếu như cùng phe với tang thi thì cậu tuyệt đối sẽ làm như vậy, có điều vì sao tang thi lại phải lựa chọn biện pháp phí sức mà lại không đạt được kết quả tốt này?
Chẳng lẽ là bởi vì nguyên nhân trí lực của tang thi không cao lắm? Hay là đằng sau lại là âm mưu của người giấu mặt?
Lời này của Diệp Tử Linh vừa nói ra, sắc mặt của mọi người nhất thời trở nên khó coi, trước kia chưa từng gặp qua không có nghĩa là hiện tại không thể xảy ra, nếu tang thi làm như vậy, cửa thành này chỉ sợ đã sớm bị công phá.
Vu Nhất Hàn hít sâu một hơi, nhanh chóng nói: “Xem ra chúng ta phải thay đổi phương thức phòng thủ, không thể tiếp tục ngồi chờ chết như vậy được, chuyện này khi nào trở về tôi sẽ đề cập với thành chủ.”
Ngay khi bên trên bàn chuyện, Hình Duệ Tư và tướng lĩnh tang thi phía dưới cũng đã đọ sức qua lại vài lần, thế nhưng đây lại là trận đấu ngang tài ngang sức, kẻ tám lạng, người nửa cân.
Năng lực của tướng lĩnh tang thi kỳ thật có chênh lệch không nhỏ với Hình Duệ Tư, mấu chốt có thể bất phân thắng bại chủ yếu là do bộ khôi giáp màu đen hắn mặc trên người kia. Bộ khôi giáp màu đen đó hoàn toàn ngăn cản được phần lớn công kích từ Hình Duệ Tư, để cho tướng lĩnh tang thi đó có thể hoàn toàn không nhìn đến những đòn công kích mà liên tục tấn công.
Mấu chốt của trận đấu chính là ngay tại bộ khôi giáp màu đen của tướng lĩnh tang thi kia, Hình Duệ Tư nếu không nghĩ ra biện pháp phá vỡ bộ khôi giáp đó đi, hắn vĩnh viễn sẽ không có cách nào làm cho tướng lĩnh tang thi chân chính bị thương, đồng thời theo thời gian trôi đi thì tình thế sẽ càng thêm bất lợi cho hắn.
Chỗ sơ hở duy nhất, cũng chỉ có khe hở hẹp liên kết các bộ phận của khôi giáp với nhau.
Nhưng mà, cái tướng lĩnh tang thi này thuộc loại hình nhanh nhẹn, tốc độ nhanh vô cùng, muốn nắm bắt sơ hở trong nháy mắt mà xuống tay tấn công khe hở đó cũng không phải là một việc dễ dàng.
Hình Duệ Tư đối mặt với khốn cảnh như vậy thế nhưng lại không lộ ra chút sợ sệt nào, trái lại trầm ổn ứng đối, tìm kiếm thời cơ một kích tất sát.
Thời cơ này, rất nhanh liền xuất hiện trước mặt hắn.
Tốc độ tấn công của tướng lĩnh tang thi phi thường nhanh, trường thương màu đen dưới sự điều khiển của hắn như có mắt mà không ngừng tấn công Hình Duệ Tư, đây vốn là một loại ưu thế.
Hình Duệ Tư thế nhưng lại từ điểm này tìm được ưu thế cho mình —– cây thương thủy chung đều không ở trên tay tướng lĩnh tang thi, điều này đồng nghĩa với việc bản thân tướng lĩnh tang thi kia ngoại trừ bộ khôi giáp màu đen thì không còn bất kì tầng phòng ngự nào khác.
Nếu tấn công cự ly xa không hữu hiệu, như vậy cự ly gần sẽ được thôi!
Hình Duệ Tư đột nhiên phá bỏ tầng băng phòng ngự, dùng một chiêu đối phó với Diệp Tử Linh trong trận chiến lần trước kia — lốc băng!
Nháy mắt, trường thương màu đen bay về phía Hình Duệ Tư tạm dừng trong không trung một chút, khiến cho Hình Duệ Tư có đủ thời gian thoát khỏi phạm vi công kích của nó, đồng thời trên tay hắn xuất hiện một cây trường thương màu xanh tạo thành từ băng, xuất kích bay thẳng về phía tướng lĩnh tang thi.
Không thể không nói khả năng vận dụng thiên biến vạn hóa của dị năng hệ băng quả nhiên lợi hại, không những phòng thủ được mà còn có thể tấn công, cái gọi là công thủ song toàn cũng không hơn thế này. Hình Duệ Tư am hiểu công kích từ xa, thế nhưng kĩ thuật cận chiến của hắn cũng không tồi, Diệp Tử Linh đã từng lĩnh giáo rất sâu sắc điểm này.
Lần này, nhược điểm chính diện của tướng lĩnh tang thi.
Tướng lĩnh tang thi tuy rằng đúng lúc giác ngộ ra phương thức công kích của Hình Duệ Tư thay đổi, cũng có ý đồ lập tức triệu hồi trường thương màu đen của bản thân, thế nhưng trường thương lúc này lại bị vây hãm trong lốc băng cuồn cuộn, tốc độ triệu hồi bị giảm thiểu rất nhiều.
Mà Hình Duệ Tư, đã đánh đến trước mặt tướng lĩnh tang thi!
Tướng lĩnh tang thi không có tính toán liều mạng với Hình Duệ Tư, tính toán trực tiếp né tránh công kích của Hình Duệ Tư. Thế nhưng, hắn đột nhiên ngừng lại, bởi Hình Duệ Tư không biết từ khi nào đã dựng lên tường băng từ ba hướng trái, phải, sau hắn, phá hỏng hoàn toàn mọi đường ra của hắn, hắn chỉ có thể liều mạng với đòn này của Hình Duệ Tư.
Diệp Tử Linh đứng ở phía trên nhìn Hình Duệ Tư tiến hành bày trận công kích, đồng tử hơi co rụt lại. Hiện tại cậu mới ý thức được, một lần trước kia Hình Duệ Tư căn bản là không nghiêm túc, cho dù thực lực của bọn họ chênh lệch cũng không tính nhiều, thế nhưng chênh lệch kinh nghiệm chiến đấu đã trực tiếp quyết định bọn họ thật sự chênh lệch bao nhiêu.
Nếu cậu bây giờ là tướng lĩnh tang thi đối diện với Hình Duệ Tư, cậu cũng sẽ đồng dạng rơi vào mưu kế của Hình Duệ Tư, không cách nào tránh khỏi một kích tất sát này.
Thương của Hình Duệ Tư hung ác đâm vào đùi phải của tướng lĩnh tang thi —- lúc này Hình Duệ Tư đã dậy lên sát tâm, quyết phải lấy được mạng của tướng lĩnh tang thi ngay trên chiến trường này, đâm thương đùi phải của tướng lĩnh tang thi chính là bởi vì không để cho tướng lĩnh tang thi chạy trốn.
Tướng lĩnh tang thi kia thế nhưng cũng lợi hại, biết một kích kia bản thân không giành được, đơn giản để mặc cho Hình Duệ Tư tấn công, trực tiếp mượn lực băng thương phá tan tường băng sau lưng bay về phía sau.
Hình Duệ Tư đang định thừa thắng xông lên truy kích, đột nhiên ở bên cạnh xuất hiện một sợi xích thật dài quất đến chỗ hắn, khiến hắn không thể không bỏ ý định tấn công mà tránh né đòn này.
Lại thêm một tướng lĩnh tang thi xuất hiện trên chiến trường!
Đó là một thanh niên tóc đen có diện mạo hơi yêu dị, một thân đường trang màu đen in hoa khiến cho khí chất trên người hắn có vẻ uyên thâm khó dò.
Thanh niên tóc đen ra một đòn kia xong cũng không tiếp tục công kích, đỡ lấy tướng lĩnh tang thi đã bị thương, mặt lạnh nói: “Hình đội trưởng quả nhiên không cậy hư danh, trận tỷ thí ngày hôm nay chúng ta nhận thua. Bất quá, nếu như Hình đội trưởng có thể thắng mười ngày tỉ thí còn lại, chúng ta sẽ tự động lui binh.”
Ý tứ trong lời nói thanh niên chính là nhận định Hình Duệ Tư tuyệt đối sẽ không thể vượt qua nổi mười ngày tỷ thí này.
“Chỉ cần các ngươi có thể hết lòng tuân thủ ước định, tôi đây xin ở nơi này chờ đợi đại giá!” Hình Duệ Tư cắm thương trên mặt đất, hùng hồn mạnh mẽ mà gật đầu đáp ứng.
Diệp Tử Linh nhìn bóng lưng Hình Duệ Tư giống như trong nháy mắt đột ngột trở nên cao lớn, trái tim tựa hồ đột nhiên kịch liệt nhảy lên một cái.
Diệp Tử Linh thu hồi tầm mắt, lộ ra biểu tình mê muội hiếm khi biểu lộ.
Bản thân cậu là tang thi nên hẳn sẽ không có nhịp tim, thế nhưng cậu lại bởi vì Hình Duệ Tư mà lần nữa có lại cảm giác tim đập.
Hơn nữa…
Tựa hồ đã từng có một nam nhân như vậy, cũng giống như Hình Duệ Tư hôm nay đứng trước mặt cậu, cao lớn, uy vũ, tràn ngập lực hấp dẫn trí mạng. Nam nhân kia….
Đầu Diệp Tử Linh đột ngột đau nhức, bất ngờ ngã gục xuống.