Rin.(InuYasha)..
Có lẽ là do từ đáy lòng có chút đau thương, trên mặt lộ ra vẻ mặt hơi rối rắm, muốn đem mọi thứ vùi lấp đi. Sesshoumaru thấy biểu tình ngu ngốc của Fuyuki bây giờ, hai trăm năm nay vẫn chưa học việc bảo trì khoảng cách với loài người.
Vẻ mặt này thật sự chướng mắt!
Xoay người đi ra hai bước, Thiên Sinh Nha ở thắt lưng rung lên, giống như thúc giục Sesshoumaru rút đao.
Muốn ta cứu cô bé đó hử?
Sesshoumaru hơi nhíu mày, nhìn Fuyuki đang ôm thi thể cô bé đó, mày của Sesshoumaru càng nhíu chặt. Xoay người một cái, đi tới cạnh Fuyuki, thô bạo kéo cô đứng lên, sau đó rút Thiên Sinh Nha ra.
“Sesshoumaru, ngươi định làm gì?” Fuyuki hỏi.
Nhưng Sesshoumaru chả thèm để ý Fuyuki, cầm Thiên Sinh Nha nhìn kỹ, đống quỷ sử quấn quanh cô bé đang hiện trước mắt hắn. Vẫy Thiên Sinh Nha, mấy tên quỷ nhỏ kia bị giết.
Sesshoumaru sama đang làm cái gì thế? Jaken nghi ngờ nhưng không dám hỏi. Cho đến khi thi thể kia mở mắt đứng dậy thì Jaken giật mình thốt lên, “Sống, sống lại!”
“Jaken, đi thôi!” Sesshoumaru thu đao vào vỏ, nhìn Jaken đang kinh ngạc nói.
“Vâng, Sesshoumaru sama!” Jaken giật mình, nhảy dựng chạy theo Sesshoumaru.
Đi một đoạn đường, Jaken im lặng một hồi, sau đó lại bị sự kiện kia dọa.
“Này – ngươi định làm gì mà đem theo cả con bé này đi theo vậy hả?” Nhìn bộ dạng hài hòa của Fuyuki và cô bé loài người kia, Jaken tức hộc máu. Nhóm của Sesshoumaru vốn toàn yêu quái, trước có một Fuyuki là loài người, bây giờ lại có thêm một con nhóc loài người nữa, đối với người ghét loài người như Sesshoumaru sama sao có thể tha thứ được? Tuy rằng con bé kia là do ngài ấy cứu…
“Tới đây, Rin, chào Jaken một cái đi!” Fuyuki mỉm cười tủm tỉm khiến Jaken sợ hãi lui về sau hai bước.
“Jaken sama ngày tốt, con là Rin.” Rin ngoan ngoãn chào Jaken, sau đó nở nụ cười với Jaken, cái bộ dạng gọi là “đánh người chạy đi không đánh người chạy lại” kia khiến cho Jaken đơ người, còn Fuyuki thì gật đầu vừa lòng.
“Ngày mai tìm một thôn ném con bé ở đó đi!” Jaken không biết lấy khoai lang ở chốn nào ra nướng, nói với Fuyuki đang ăn khoai.
“Rin không cần, Rin muốn ở cạnh Sesshoumaru sama và Fuyuki oneechan.” Fuyuki chưa kịp mở miệng thì bị Rin giành mất.
“Ngu ngốc, loài người như ngươi đi theo yêu quái chúng ta làm gì?” Jaken dùng đầu trượng gõ đầu Rin, vẻ mặt tức giận.
“Fuyuki oneechan không phải là loài người sao?”
Jaken thay đổi biểu tình nói, “Hừ! Lúc bị yêu quái truy đuổi, ngươi có thể chạy trốn nhanh như cô ta sao?”
Fuyuki nhìn hắn khinh thường, lời nói này của Jaken thật sự làm mất hình tượng của cô mà! Xin lỗi đi, cô chỉ có chút chuyên nghiệp trong việc chạy trốn thôi mà.
Rin chán nản cúi đầu, nhìn khoai lang trong tay, cắn môi nói, “Nhưng…nhưng., cha của Rin, mẹ và anh đều bị kẻ xấu giết hết, với Rin mà nói, loài người so với yêu quái còn đáng sợ hơn… Rin không cần ở thôn nào hết, Rin chỉ muốn đi theo Sesshoumaru sama và Fuyuki oneechan thôi ~”
“Rin….” Jaken im lặng nhìn Rin khóc như mưa, nhất thời không biết nói gì cho đúng.
Cả nhà đều bị người xấu giết ư? Cho nên trước kia vẫn không nói, chắc là do sợ tiếp xúc với người khác. Fuyuki xoa đầu Rin thở dài, thời Chiến quốc này việc giết nhau là bình thường. Ngay cả khi cô bé có ở thế giới yêu quái cũng không thoát được, chỉ là… Cô rất nhanh sẽ trở về thế giới của mình, lúc đó ai có thể bảo vệ cô bé này đây?
Ánh mắt chuyển tới chàng trai lạnh lùng đang ngồi trên tảng đá cách đó không xa, nếu là hắn….
Sesshoumaru cảm nhận được ánh mắt của Fuyuki đang nhìn mình, cũng hiểu được ý nghĩ của Fuyuki lúc này. Đứng lên, tới trước mặt Fuyuki đang kinh ngạc.
Im lặng nhìn Rin đang khóc, lạnh lùng nói, “Nếu cô cho tôi lý do thì nó có thể ở lại”
“A?” Fuyuki và Rin có chút mê mang.
“….” Sesshoumaru nhìn Fuyuki đầy thâm ý, xong rồi xoay người đi vào trong rừng.
Nếu cô đã quyến luyến loài người như vậy, cô cảm thấy thế giới của yêu quái đầy cô đơn, vậy ta sẽ để cho cô một loài người bên cạnh bầu bạn, có gì đâu? Nhưng điều kiện, cô phải ở đây, Fuyuki…
“Sesshoumaru… Ý của hắn là gì?” Fuyuki nhìn Jaken hỏi, Jaken cũng ngây người không biết.
“Thôi kệ, tóm lại coi như Sesshoumaru đã đồng ý để Rin ở lại”
Nhìn Rin và Fuyuki, Jaken thở dài, thật sự không hiểu tại sao cô ta lại lạc quan như vậy. Nhưng mà sự vui mừng của Jaken hắn còn lâu mới tới! Thôi, dù sao cũng không có quan hệ gì với hắn, chỉ cần có thể ở cạnh chăm sóc Sesshoumaru sama là được rồi, còn bọn họ muốn làm gì thì kệ vậy.
Lúc Sesshoumaru trở về là lúc trời hừng đông, ở sau còn dẫn thêm một con yêu thú đầu rồng để Rin và Fuyuki ngồi lên, nguyên nhân là vì hai cô đi chậm quá mức. Fuyuki lén khinh bỉ, rõ ràng Sesshoumaru giống như đi tản bộ trong sân, vậy mà dám bảo cô đi chậm. Nhưng mà lần này người được lợi là cô và Rin, cô cũng không đem lời này nói ra để Sesshoumaru khó chịu.
Lần này Sesshoumaru chủ yếu đi tìm đồ đệ của Toutousai, thuận đường đuổi giết tên bán yêu dám chọc hắn – Naraku. Nhớ tới lần đuổi giết Toutousai của Sesshoumaru, Fuyuki nhớ bây giờ nhóm Inu Yasha không còn ở cùng ông ta nên cô đề nghị Sesshoumaru đi tìm một mình, còn các cô ở lại đó dựng trại, ai ngờ Sesshoumaru lạnh lùng nhìn cô rồi bác bỏ ý kiến đó.
Fuyuki thất vọng thở dài, kỳ vọng có thể tìm được Kagome đã biến mất. Sesshoumaru thật sự muốn quan sát cô, ngăn cô trở về hiện đại sao? Không lẽ lời lần trước nói là thật sao? Có lẽ… Không thể nào… Fuyuki nhìn cái đầu tóc màu bạc của Sesshoumaru, ánh sáng tao nhã chiếu lên, trong nháy mắt cô đờ người. Chắc không phải đâu! Loại yêu quái cao ngạo như Sesshoumaru làm sao có thể so đo với cô như vậy.
Lúc Fuyuki đang rối rắm, Sesshoumaru dừng chân lại, đi về phía thôn trang ở phía tây. Jaken đi theo phía sau Sesshoumaru.
Fuyuki và Rin nghe tiếng bò rống, Rin nhất thời nhảy dựng lên, cô bé nhỏ tuổi quả nhiên tràn đầy tinh lực, chạy nhanh hơn cô nhiều. Tiếng bò rống như bảo đuổi kịp nó vậy, Fuyuki quyết định quên đi lời kêu gọi đó.
“A! Có một yêu quái nhỏ bị giết.” Phía trước là Rin hô.
“Đừng ngốc như vậy, làm sao có khả năng… Oa! Thật sự chết rồi!” Jaken cũng kinh ngạc.
Tiếng bò vang bên cạnh Rin, Fuyuki cuối cùng cũng thấy được quang cảnh đó. Một con yêu quái khổng lồ chia thành nhiều miếng, nhìn qua tuyệt đối không phải thịt ngon bị ném. Là bị người khác phanh thây sao? Cái kiểu chết bất nhã này, ai có có khẩu vị nặng như thế? Fuyuki vuốt mặt trầm tư.
“Là Inu Yasha giết.” Seshsoumaru mở miệng nói.
“Không có khả năng đó! Cái tên bán yêu đó…” Jaken không tin nổi.
Sesshoumaru không để ý lời của Jaken, cẩn thận ngửi mùi trong không khí. Qủa thật là mùi của đoàn người Inu Yasha, nhưng mùi máu của Inu Yasha đã thay đổi, mùi máu của yêu quái thuần chủng…. Đi tới gần đầu yêu quái kia, phát hiện được hương vị của thiết toái nha, không lẽ răng con yêu quái này có thể cắn đứt thiết toái nha? Tuy rằng là suy đoán, nhưng Sesshoumaru không chút do dự đem đầu của yêu quái đó kiểm tra.
“Này Sesshoumaru, ngươi định làm gì? Đầu yêu quái đó nhìn qua không đẹp tí nào!” Nhìn động tác của Sesshoumaru, Fuyuki suýt nữa cùng rống lên như bò. Sesshoumaru đang làm cái gì? Không lẽ định lấy nó làm cơm chiều? Đây là khẩu vị của yêu quái sao? Fuyuki văn vẹo khuôn mặt, không tin nổi nhìn Sesshoumaru.
“A! Đau!” Một hòn đá nhỏ ném trúng đầu Fuyuki.
“Đây là tài liệu của chú kiếm” Sesshoumaru dùng ánh mắt khinh thường nhìn cô, đồng thời cảnh cáo cô không nên làm bậy.
Fuyuki vuốt phần trán bị đá đập vào, bĩu môi “Là tài liệu của kiếm à…”
“Thật đúng là loài người ngu ngốc, ngay cả cái này cũng không biết.” Jaken đẩy Rin đang quấn lấy mình cười nhạo nói, “Thiết toái nha và Thiên sinh nha đều từ răng của cha Sesshoumaru sama tạo ra, dĩ nhiên răng của con yêu quái này cũng tạo ra kiếm.”
“Thì ra là vậy” Thế giới của yêu quái quả thật có nhiều điều khó giải thích! Fuyuki gật đầu.
“Sesshoumaru sama, tiểu nhân nói đúng không?” Jaken xoay người nịnh nọt Sesshoumaru, nhưng chỉ thấy bóng dáng rời đi của Sesshoumaru “A? Sesshoumaru sama, ngài muốn đi đâu?”
“Tìm đệ tử của Toutousai, các ngươi không cần đi theo” Sesshoumaru tuy trả lời Jaken, nhưng mắt lại nhìn Fuyuki “Tốt nhất nên an phận”
“Vâng, vâng!” Fuyuki chột dạ trả lời.
Sesshoumaru có chút bất mãn với thái độ của Fuyuki nhưng không nói gì. Nơi của người kia có oán khí nặng, không phải thứ loài người có thể chịu được, với Fuyuki trước kia không phải vấn đề gì lớn, nhưng linh lực bây giờ của cô ấy yếu đi rất nhiều, không thể nào chịu được loại oán khí này.