Tế Điên ở huyện Côn Sơn trị bệnh mắt cho lão thái thái đã lành, mấy lần muốn từ biệt nhưng nhị lão gia cứ nài nỉ cầm cọng mãi, mỗi ngày cùng nhau đàm luận thi văn. Tế Điên đối đáp như nước chảy, nhị viên ngoại lại càng thêm nể phục, tiếc rằng mình gặp Tế Công quả trễ, nếu gặp sớm hơn văn chương sẽ phát triển rất nhiều. Tế Điên ở lại nhà Triệu Phụng Minh lần lữa được một trăm ngày, ngày kia gia nhân đưa vào hai vị Ban đầu ở nha Thái thú tại Lâm An. Hai vị Ban đầu đến trước mắt Tế Điên thi lễ và thưa:
- Bạch Thánh tăng, từ lâu lão nhân gia đã chưa về Lâm An, ở đó vừa xảy ra việc kinh thiên động địa nên chúng tôi đặc biệt thỉnh lão nhân gia giúp cho.
- Hai vị Ban đầu, việc gì thế?
Hai vị Ban đầu bèn đem việc thuật lại tỉ mỉ, ấy là: Lộ Tây Xuyên mới xuất hiện một tên giang hồ đại đạo. Người này họ Hoa tên Trung, tự Vân Long, có trác hiệu là Càn khôn đạo thử. Mới 18 tuổi mà đã lưu đãng khắp lục lâm, hay đi cùng với Quỷ đầu đao Trịnh Thiên Thọ, họ thường cư ngụ Ở nhà Điền Quốc Bổn ở Trấn Sơn. Hắn là người văn võ toàn tài, lại có tật thích hái hoa, kết giao với mấy mươi người, thân nhất chỉ có năm, đều là những nhân vật có tên tuổi ở chốn lục lâm mà người ta thường gọi là Ngũ quỷ. Ấy là Khai phong quỷ Lý Diệu Minh, Kê minh quỷ Toàn Đức Lượng, Vân trung quỷ Trịnh Thiên Phước, Bồng đầu quỷ Văn Phương, Hắc phong quỷ Trương Vinh, thiên hạ đều biết chúng là năm quỷ một sòng ở Tây Xuyên. Nhân vì tên chủ chứa là Điền Quốc Bổn dọn đi đâu không biết, bọn chúng chẳng có đất dung thân nên mỗi người tản lạc về nhà thân hữu. Hoa Vân Long hái hoa gây án, để lại tới 9 cái mạng. Tất cả đều là trước gian dâm, sau giết mạng, quan tổng lãnh địa phương truy tìm hắn rất ngặt. Hắn nghĩ rằng đất này không thể ở lâu được nên rời bỏ Tây Xuyên. Đến huyện Ngọc Sơn ở Giang Tây, hắn nghe nói ở đây có một vị quan bảo tiêu rất giàu có là Oai trấn bát phương Dương Minh, một vị anh hùng chuyên giao kết với các hào kiệt trong thiên hạ. Hoa Vân Long bèn mò tới Như Ý thôn ở Phụng Hoàng Lãnh để bái phỏng Dương Minh. Dương Minh nghe bẩm báo biết Hoa Vân Long là tên tặc hái hoa nên không tiếp. Gia nhân bảo là chủ tôi đi vắng, Hoa Vân Long chẳng biết làm sao nên lụi thủi ra về.
Qua mấy ngày có người cho biết Dương Minh có ở nhà, Hoa Vân Long lại đến ra mắt nhưng vẫn không được gặp. Ba lần như vậy, Dương Minh mới cho vào. Vốn là người khéo ăn nói, đối đáp như nước chảy, Hoa Vân Long thấy Dương Minh mình cao 8 thước, lưng nhỏ vai to, đầu đội khăn xếp đoạn màu lam, phía trước có thêu hai con rồng đang vờn đóa đào nhung, mặc một tiễn tụ bào màu xanh, thấp thoáng đôi vớ thêu hoa hồng đoạn, mặt như cổ nguyệt, mày hình chữ bát, mắt như sao sáng, tam sơn ngay ngắn, miệng rộng hình chữ tứ, dưới càm phất phơ ba chòm râu bạc trước ngực, ngũ quan thanh tú, phẩm chất khác thường. Hoa Vân Long lấy làm vui, nói:
- Tiểu đệ đã lâu ngưỡng mộ đại danh huynh đài, nhưng không có cơ hội gặp gỡ, nay may mắn được hội ngộ thật là tam sanh đại hạnh.
- Ngu đài có tài đức chi đáng được để lòng yêu mến. Mấy lần hiền đệ tới thăm mà chưa may mắn được bồi tiếp.
Hai người nói mấy câu khách sáo mở đầu chào hỏi. Hoa Vân Long nói:
- Tiểu đệ đất khách bơ vơ, thân trẻ dại khờ, cầu xin huynh đài dạy bảo.
Dương Minh thấy Hoa Vân Long nói năng hòa nhã, rất mừng, bèn lưu lại khách sảnh uống rượu. Trong câu chuyện có đề cập đến mấy dụ án mạng hái hoa ở Tây Xuyên, Hoa Vân Long cũng biểu lộ lòng hối cải. Dương Minh muốn tổ chức lễ ăn mừng thủ chánh giới dâm hoa, khi đã mang hoa này rồi thì không còn hái hoa nữa, Hoa Vân Long cũng đồng ý, Dương Minh phát thiếp đi mời các anh hùng, trong đó có: Truy phong yến tử Hoàng Vân, Thiết diện dạ xoa Mã Kính, Thiên lý độc hành Vương Đức Thụy, Phi thiên hỏa tổ Tần Nguyên Lượng, Lập địa ôn thần Mã Dao Hùng, Truy phong yến tử Diệu Điện Quang, Hóa độ lôi tinh Lưu Thiên Hóa, Đăng bình bộ thủy Đào Phương, Đạp tuyết vô ngân Liễu Thụy, Thuận thủy thôi châu Đào Ngân, Trích tinh bộ đẩu Đái Khuê, Phi thiên quỷ Thạch Thành Thụy, Dạ hành quỷ Quách Thuận, Tam xoa quỷ Dao Đồng, Kim kiếm quỷ Tiêu Lượng, Luật lịnh quỷ Hà Thanh, Thám hoa quỷ Mã Thành, Ải nguyệt phong Bào Lôi, Lôi Minh, Trần Lượng… cộng tất cả 36 người kết bái, cũng chúc mừng Hoa Vân Long giữ chánh giới dâm hoa, mọi người cùng trích huyết hòa rượu uống thề. Sau khi mọi người giải tán, Hoa Vân Long vẫn ở lại nhà Dương Minh, không việc gì cũng đến phiêu cục học cách điều hành việc của Dương Minh và học thêm một pho Bát quái triệu hoàn đao. Ở luôn đó ba năm có lẻ, ngày kia Hoa Vân Long muốn lên thành Lâm An chơi, Dương Minh lấy cho 100 lượng bạc, khi đi dặn dò chớ có sinh sự lôi thôi, không có việc gì nên về sớm. Rời thôn Như ý ở Phụng Hoàng Lãnh ra, cứ đói ăn khát uống, ngày đi đêm nghỉ, ngày kia đến thành Lâm An, trước hết đến cửa Tiền Đường, trên đường cái người qua lại nhộn nhịp, bán buôn phố chợ tấp nập, xế bên đường có một tòa tửu lầu với bảng hiệu Vọng Giang lâu, với những tên rượu tên trà nổi tiếng, hai cột trụ hai bên có đôi liễn đề rằng:
Rượu vào trời đất rộng,
Bầu rót tháng năm dài.
Hoa Vân Long định lên lai rai vài ly rượu bèn thả bước tới gần. Nơi thang lầu người xuống lên rất nhộn nhịp, trên lầu có một chiếc bàn, ngồi xuống định kêu rượu uống, Hoa Vân Long nhìn trực sang chiếc bàn đặt dưới cửa sổ phía Đông, một người ngồi sẳn ở đó tự bao giờ, người này đầu đội khăn 6 múi màu tía, mình mặc áo tụ bào cùng màu, lưng thắt dây da, bên hông giắt một yêu đao, chân mang giày đế mỏng để lộ đội vớ bằng đoạn xanh thêu hoa. Da mặt hơi tía, trong tía ửng hồng, hai chân mày rộng đen thui trên đôi quái nhãn đen trắng phân minh. Tam sơn cân đối, dưới chữ tứ bộ quai râu nón đâm tua tủa. Gương mặt oai phong dẫy đầy sát khí. Hoa Vân Long thấy người đó đang ngồi nhâm nhi trước bàn rượu lật đật bước tới thi lễ, nói:
- Nhị ca mạnh giỏi, lâu quá không gặp, từ khi chúng ta chia tay ở Tây Xuyên, thấm thoát đã bốn năm dài, nào ngờ gặp nhau ở chốn đô hội này, huynh đài vẫn khỏe chứ?
Người ấy cười hà hà nói: Té ra là Hoa nhị đệ.
Thật là:
Có duyên ngàn dặm không ngăn,
Vô duyên gặp mặt cũng bằng người dưng!
Người mà Hoa Vân Long vừa gặp họ Vương tên Thông, trác hiệu là Thiết thối viên hầu, một tên giang dương đại đạo ở Tây Xuyên, với Hoa Vân Long là đôi bạn thiết. Đã lâu mới gặp lại, hai người rất mừng bèn bày tiệc mới liên hoan. Vừa uống rượu, Vương Thông hỏi:
- Này nhị đệ, từ ngày chia tay ở Tây Xuyên, hiền đệ trú ngụ Ở đâu mà hôm nay trôi dạt đến chốn này?
Hoa Vân Long mới đem việc gặp Oai trấn bát phương Dương Minh ở Giang Tây và kết bái với 36 anh em trong lễ mừng thủ chánh giới dâm hoa thuật lại tỉ mỉ và hỏi:
- Huynh trưởng hôm nay đến chơi ở đây có việc gì không?
- Ta đến đây cốt tìm một kẻ thù, vì anh ta làm chức thư lại ở phủ Thành Đô, vì 200 lượng bạc làm tang vật mà bị tên cẩu quan bắt bỏ ngục, rồi buồn tình chết trong ngục thất. Lúc đó ta không có ở nhà, đến chừng về mới hay cớ sự. Ta muốn tìm tên cẩu quan ấy để báo thù, nào ngờ hắn đã chuyển đi nơi khác, ta đến kinh đô là cốt đê tìm hắn, hôm nay ta mới tới đây chưa có trọ Ở đâu, hai chúng ta cùng ở một chỗ cho vui.
- Được, tôi cũng mới đến.
Hai người đang nói tới đó bỗng nghe có tiếng chân lộp cộp từ thang lầu, một người đang cầm giỏi trái cây đi lên, người này độ tuổi 40, đầu đội khăn vải xanh, quần áo cũng cùng màu, vớ trắng làm lộ rõ đôi giày màu xanh cũ. Trên khuôn mặt vàng ợt, đôi mắt tròn long lanh dưới cặp mày nhỏ, dưới cái trán nhăn, chiếc mũi ó dòm xuống đôi môi nứt nẻ với bộ râu chết nước đầu này một cọng, đầu kia vài ngoẹ Người ấy đến các bàn mời mua lần lượt, khi đến mời mua ở bàn Hoa Vân Long bèn để giỏ xuống, nói:
- Chu choa, té ra là hai vị thái gia, tiểu nhân xin kính chào.
Nói xong, người ấy quỳ mọp xuống đất, dập đầu cộp cộp, Hoa Vân Long nhận ra mới nói:
- Ta tưởng ai, té ra là Lưu Xương.
Nguyên Lưu Xương sanh quán tại Tây Xuyên, sống với bọn lục lâm đã lâu, làm công việc phổ ky hầu bàn. Nhân vì gặp việc rã đàn tan nghé, hắn mới trốn đến Lâm An buôn bán lặt vặt qua ngày. Hôm nay gặp bọn Hoa Vân Long mới đến thi lễ. Vương Thông nói:
- Thôi đứng dậy đi, Lưu Xương, ngươi độ này có khá không? Và hiện ở đâu? Ở đây có chỗ nào phồn hoa náo nhiệt ngươi hãy nói cho ta biết, bọn ta mới tới đây lần đầu, cái gì cũng lạ hết.
- Hai vị thái gia muốn đi thì ở đây có Tây Hồ, núi Thành Hoàng thiên hạ đệ nhất danh, đều là những chỗ náo nhiệt cả, hai vị thái gia muốn đi chơi thì tôi sẽ dẫn đi. Tối lại không cần ngủ ở khách điếm, tôi có một gian thượng phòng bên trong rất sạch sẽ lại không có ai tới lui lộn xộn, cũng có thể ngủ được.
Hoa Vân Long nghe nói vậy rất vừa ý, Lưu Xương cũng ngồi vào cùng bọn ăn uống. Ăn xong Vương Thông trả tiền, ba người thong thả ra khỏi quán rượu. Bên đường người đi qua lại dập dìu, thả bước tới núi Thành Hoàng, ở đây thật là nơi tuyệt hảo! Cây cối um tùm, khách du tới lui không ngớt. Đang đi, bỗng ngược chiều đi lại một chiếc kiệu nhỏ, bên trong ngồi ung dung một người nữ, mặt như hoa lê, má như nhụy hạnh. Thật là:
Tiên tử Dao Trì có khác,
Hằng Nga nguyệt điện không bằng.
Hoa Vân Long vốn là tay sành hái hoa, nếu không phải là người tuyệt đẹp thì không để mắt tới, vậy mà khi thấy người trong kiệu, tà tâm phát động, ao ước không thôi, theo riếc chiếc kiệu ấy đến cửa Tiền Đường, thấy kiệu đi thẳng vào Trúc Am ở đường Bắc. Hoa Vân Long lững thững trở lại thì cũng gặp Lưu Xương và Vương Thông đi tới. Đến chỗ không có ai, Hoa Vân Long mới hỏi:
- Này Lưu Xương, ngươi có biết người nữ ngồi trong kiệu đó không?
- Người đó hả? Nhị thái gia ơi, đừng hòng mơ tưởng đến làm chi, cô ta là con gái của Triệu Thông Phán, hứa gả cho con của Tôn Hiếu Liêm, chưa kịp thành hôn thì con của Tôn Hiếu Liêm đã chết, con gái họ Triệu đòi đi điếu tang, nói: - Tôi với con ông có danh mà không có phận vợ chồng, xin mở nắp quan tài để nhìn mặt lần cuối. Người họ Tôn mới mở nắp quan tài ra, cô nương ấy mới hớt tóc trên đầu mình để giữ phận góa bụa, cha mẹ hai bên xúm lại can ngăn không được. Cô ấy giận đến am Ô Trúc, tập sự xuất gia, xuống tóc tu hành, lão nhân gia đừng mơ tưởng làm chi vô ích, không được đâu!
Hoa Vân Long nghe nói trong lòng phát động, muốn ngay trong đêm đó vào ni am hái hoa.
Mừng giữ chánh hoa, quần hùng kết bái
Dạo thành Lâm An may gặp Vương Thông
Tế Điên ở huyện Côn Sơn trị bệnh mắt cho lão thái thái đã lành, mấy lần muốn từ biệt nhưng nhị lão gia cứ nài nỉ cầm cọng mãi, mỗi ngày cùng nhau đàm luận thi văn. Tế Điên đối đáp như nước chảy, nhị viên ngoại lại càng thêm nể phục, tiếc rằng mình gặp Tế Công quả trễ, nếu gặp sớm hơn văn chương sẽ phát triển rất nhiều. Tế Điên ở lại nhà Triệu Phụng Minh lần lữa được một trăm ngày, ngày kia gia nhân đưa vào hai vị Ban đầu ở nha Thái thú tại Lâm An. Hai vị Ban đầu đến trước mắt Tế Điên thi lễ và thưa:
- Bạch Thánh tăng, từ lâu lão nhân gia đã chưa về Lâm An, ở đó vừa xảy ra việc kinh thiên động địa nên chúng tôi đặc biệt thỉnh lão nhân gia giúp cho.
- Hai vị Ban đầu, việc gì thế?
Hai vị Ban đầu bèn đem việc thuật lại tỉ mỉ, ấy là: Lộ Tây Xuyên mới xuất hiện một tên giang hồ đại đạo. Người này họ Hoa tên Trung, tự Vân Long, có trác hiệu là Càn khôn đạo thử. Mới tuổi mà đã lưu đãng khắp lục lâm, hay đi cùng với Quỷ đầu đao Trịnh Thiên Thọ, họ thường cư ngụ Ở nhà Điền Quốc Bổn ở Trấn Sơn. Hắn là người văn võ toàn tài, lại có tật thích hái hoa, kết giao với mấy mươi người, thân nhất chỉ có năm, đều là những nhân vật có tên tuổi ở chốn lục lâm mà người ta thường gọi là Ngũ quỷ. Ấy là Khai phong quỷ Lý Diệu Minh, Kê minh quỷ Toàn Đức Lượng, Vân trung quỷ Trịnh Thiên Phước, Bồng đầu quỷ Văn Phương, Hắc phong quỷ Trương Vinh, thiên hạ đều biết chúng là năm quỷ một sòng ở Tây Xuyên. Nhân vì tên chủ chứa là Điền Quốc Bổn dọn đi đâu không biết, bọn chúng chẳng có đất dung thân nên mỗi người tản lạc về nhà thân hữu. Hoa Vân Long hái hoa gây án, để lại tới cái mạng. Tất cả đều là trước gian dâm, sau giết mạng, quan tổng lãnh địa phương truy tìm hắn rất ngặt. Hắn nghĩ rằng đất này không thể ở lâu được nên rời bỏ Tây Xuyên. Đến huyện Ngọc Sơn ở Giang Tây, hắn nghe nói ở đây có một vị quan bảo tiêu rất giàu có là Oai trấn bát phương Dương Minh, một vị anh hùng chuyên giao kết với các hào kiệt trong thiên hạ. Hoa Vân Long bèn mò tới Như Ý thôn ở Phụng Hoàng Lãnh để bái phỏng Dương Minh. Dương Minh nghe bẩm báo biết Hoa Vân Long là tên tặc hái hoa nên không tiếp. Gia nhân bảo là chủ tôi đi vắng, Hoa Vân Long chẳng biết làm sao nên lụi thủi ra về.
Qua mấy ngày có người cho biết Dương Minh có ở nhà, Hoa Vân Long lại đến ra mắt nhưng vẫn không được gặp. Ba lần như vậy, Dương Minh mới cho vào. Vốn là người khéo ăn nói, đối đáp như nước chảy, Hoa Vân Long thấy Dương Minh mình cao thước, lưng nhỏ vai to, đầu đội khăn xếp đoạn màu lam, phía trước có thêu hai con rồng đang vờn đóa đào nhung, mặc một tiễn tụ bào màu xanh, thấp thoáng đôi vớ thêu hoa hồng đoạn, mặt như cổ nguyệt, mày hình chữ bát, mắt như sao sáng, tam sơn ngay ngắn, miệng rộng hình chữ tứ, dưới càm phất phơ ba chòm râu bạc trước ngực, ngũ quan thanh tú, phẩm chất khác thường. Hoa Vân Long lấy làm vui, nói:
- Tiểu đệ đã lâu ngưỡng mộ đại danh huynh đài, nhưng không có cơ hội gặp gỡ, nay may mắn được hội ngộ thật là tam sanh đại hạnh.
- Ngu đài có tài đức chi đáng được để lòng yêu mến. Mấy lần hiền đệ tới thăm mà chưa may mắn được bồi tiếp.
Hai người nói mấy câu khách sáo mở đầu chào hỏi. Hoa Vân Long nói:
- Tiểu đệ đất khách bơ vơ, thân trẻ dại khờ, cầu xin huynh đài dạy bảo.
Dương Minh thấy Hoa Vân Long nói năng hòa nhã, rất mừng, bèn lưu lại khách sảnh uống rượu. Trong câu chuyện có đề cập đến mấy dụ án mạng hái hoa ở Tây Xuyên, Hoa Vân Long cũng biểu lộ lòng hối cải. Dương Minh muốn tổ chức lễ ăn mừng thủ chánh giới dâm hoa, khi đã mang hoa này rồi thì không còn hái hoa nữa, Hoa Vân Long cũng đồng ý, Dương Minh phát thiếp đi mời các anh hùng, trong đó có: Truy phong yến tử Hoàng Vân, Thiết diện dạ xoa Mã Kính, Thiên lý độc hành Vương Đức Thụy, Phi thiên hỏa tổ Tần Nguyên Lượng, Lập địa ôn thần Mã Dao Hùng, Truy phong yến tử Diệu Điện Quang, Hóa độ lôi tinh Lưu Thiên Hóa, Đăng bình bộ thủy Đào Phương, Đạp tuyết vô ngân Liễu Thụy, Thuận thủy thôi châu Đào Ngân, Trích tinh bộ đẩu Đái Khuê, Phi thiên quỷ Thạch Thành Thụy, Dạ hành quỷ Quách Thuận, Tam xoa quỷ Dao Đồng, Kim kiếm quỷ Tiêu Lượng, Luật lịnh quỷ Hà Thanh, Thám hoa quỷ Mã Thành, Ải nguyệt phong Bào Lôi, Lôi Minh, Trần Lượng… cộng tất cả người kết bái, cũng chúc mừng Hoa Vân Long giữ chánh giới dâm hoa, mọi người cùng trích huyết hòa rượu uống thề. Sau khi mọi người giải tán, Hoa Vân Long vẫn ở lại nhà Dương Minh, không việc gì cũng đến phiêu cục học cách điều hành việc của Dương Minh và học thêm một pho Bát quái triệu hoàn đao. Ở luôn đó ba năm có lẻ, ngày kia Hoa Vân Long muốn lên thành Lâm An chơi, Dương Minh lấy cho lượng bạc, khi đi dặn dò chớ có sinh sự lôi thôi, không có việc gì nên về sớm. Rời thôn Như ý ở Phụng Hoàng Lãnh ra, cứ đói ăn khát uống, ngày đi đêm nghỉ, ngày kia đến thành Lâm An, trước hết đến cửa Tiền Đường, trên đường cái người qua lại nhộn nhịp, bán buôn phố chợ tấp nập, xế bên đường có một tòa tửu lầu với bảng hiệu Vọng Giang lâu, với những tên rượu tên trà nổi tiếng, hai cột trụ hai bên có đôi liễn đề rằng:
Rượu vào trời đất rộng,
Bầu rót tháng năm dài.
Hoa Vân Long định lên lai rai vài ly rượu bèn thả bước tới gần. Nơi thang lầu người xuống lên rất nhộn nhịp, trên lầu có một chiếc bàn, ngồi xuống định kêu rượu uống, Hoa Vân Long nhìn trực sang chiếc bàn đặt dưới cửa sổ phía Đông, một người ngồi sẳn ở đó tự bao giờ, người này đầu đội khăn múi màu tía, mình mặc áo tụ bào cùng màu, lưng thắt dây da, bên hông giắt một yêu đao, chân mang giày đế mỏng để lộ đội vớ bằng đoạn xanh thêu hoa. Da mặt hơi tía, trong tía ửng hồng, hai chân mày rộng đen thui trên đôi quái nhãn đen trắng phân minh. Tam sơn cân đối, dưới chữ tứ bộ quai râu nón đâm tua tủa. Gương mặt oai phong dẫy đầy sát khí. Hoa Vân Long thấy người đó đang ngồi nhâm nhi trước bàn rượu lật đật bước tới thi lễ, nói:
- Nhị ca mạnh giỏi, lâu quá không gặp, từ khi chúng ta chia tay ở Tây Xuyên, thấm thoát đã bốn năm dài, nào ngờ gặp nhau ở chốn đô hội này, huynh đài vẫn khỏe chứ?
Người ấy cười hà hà nói: Té ra là Hoa nhị đệ.
Thật là:
Có duyên ngàn dặm không ngăn,
Vô duyên gặp mặt cũng bằng người dưng!
Người mà Hoa Vân Long vừa gặp họ Vương tên Thông, trác hiệu là Thiết thối viên hầu, một tên giang dương đại đạo ở Tây Xuyên, với Hoa Vân Long là đôi bạn thiết. Đã lâu mới gặp lại, hai người rất mừng bèn bày tiệc mới liên hoan. Vừa uống rượu, Vương Thông hỏi:
- Này nhị đệ, từ ngày chia tay ở Tây Xuyên, hiền đệ trú ngụ Ở đâu mà hôm nay trôi dạt đến chốn này?
Hoa Vân Long mới đem việc gặp Oai trấn bát phương Dương Minh ở Giang Tây và kết bái với anh em trong lễ mừng thủ chánh giới dâm hoa thuật lại tỉ mỉ và hỏi:
- Huynh trưởng hôm nay đến chơi ở đây có việc gì không?
- Ta đến đây cốt tìm một kẻ thù, vì anh ta làm chức thư lại ở phủ Thành Đô, vì lượng bạc làm tang vật mà bị tên cẩu quan bắt bỏ ngục, rồi buồn tình chết trong ngục thất. Lúc đó ta không có ở nhà, đến chừng về mới hay cớ sự. Ta muốn tìm tên cẩu quan ấy để báo thù, nào ngờ hắn đã chuyển đi nơi khác, ta đến kinh đô là cốt đê tìm hắn, hôm nay ta mới tới đây chưa có trọ Ở đâu, hai chúng ta cùng ở một chỗ cho vui.
- Được, tôi cũng mới đến.
Hai người đang nói tới đó bỗng nghe có tiếng chân lộp cộp từ thang lầu, một người đang cầm giỏi trái cây đi lên, người này độ tuổi , đầu đội khăn vải xanh, quần áo cũng cùng màu, vớ trắng làm lộ rõ đôi giày màu xanh cũ. Trên khuôn mặt vàng ợt, đôi mắt tròn long lanh dưới cặp mày nhỏ, dưới cái trán nhăn, chiếc mũi ó dòm xuống đôi môi nứt nẻ với bộ râu chết nước đầu này một cọng, đầu kia vài ngoẹ Người ấy đến các bàn mời mua lần lượt, khi đến mời mua ở bàn Hoa Vân Long bèn để giỏ xuống, nói:
- Chu choa, té ra là hai vị thái gia, tiểu nhân xin kính chào.
Nói xong, người ấy quỳ mọp xuống đất, dập đầu cộp cộp, Hoa Vân Long nhận ra mới nói:
- Ta tưởng ai, té ra là Lưu Xương.
Nguyên Lưu Xương sanh quán tại Tây Xuyên, sống với bọn lục lâm đã lâu, làm công việc phổ ky hầu bàn. Nhân vì gặp việc rã đàn tan nghé, hắn mới trốn đến Lâm An buôn bán lặt vặt qua ngày. Hôm nay gặp bọn Hoa Vân Long mới đến thi lễ. Vương Thông nói:
- Thôi đứng dậy đi, Lưu Xương, ngươi độ này có khá không? Và hiện ở đâu? Ở đây có chỗ nào phồn hoa náo nhiệt ngươi hãy nói cho ta biết, bọn ta mới tới đây lần đầu, cái gì cũng lạ hết.
- Hai vị thái gia muốn đi thì ở đây có Tây Hồ, núi Thành Hoàng thiên hạ đệ nhất danh, đều là những chỗ náo nhiệt cả, hai vị thái gia muốn đi chơi thì tôi sẽ dẫn đi. Tối lại không cần ngủ ở khách điếm, tôi có một gian thượng phòng bên trong rất sạch sẽ lại không có ai tới lui lộn xộn, cũng có thể ngủ được.
Hoa Vân Long nghe nói vậy rất vừa ý, Lưu Xương cũng ngồi vào cùng bọn ăn uống. Ăn xong Vương Thông trả tiền, ba người thong thả ra khỏi quán rượu. Bên đường người đi qua lại dập dìu, thả bước tới núi Thành Hoàng, ở đây thật là nơi tuyệt hảo! Cây cối um tùm, khách du tới lui không ngớt. Đang đi, bỗng ngược chiều đi lại một chiếc kiệu nhỏ, bên trong ngồi ung dung một người nữ, mặt như hoa lê, má như nhụy hạnh. Thật là:
Tiên tử Dao Trì có khác,
Hằng Nga nguyệt điện không bằng.
Hoa Vân Long vốn là tay sành hái hoa, nếu không phải là người tuyệt đẹp thì không để mắt tới, vậy mà khi thấy người trong kiệu, tà tâm phát động, ao ước không thôi, theo riếc chiếc kiệu ấy đến cửa Tiền Đường, thấy kiệu đi thẳng vào Trúc Am ở đường Bắc. Hoa Vân Long lững thững trở lại thì cũng gặp Lưu Xương và Vương Thông đi tới. Đến chỗ không có ai, Hoa Vân Long mới hỏi:
- Này Lưu Xương, ngươi có biết người nữ ngồi trong kiệu đó không?
- Người đó hả? Nhị thái gia ơi, đừng hòng mơ tưởng đến làm chi, cô ta là con gái của Triệu Thông Phán, hứa gả cho con của Tôn Hiếu Liêm, chưa kịp thành hôn thì con của Tôn Hiếu Liêm đã chết, con gái họ Triệu đòi đi điếu tang, nói: - Tôi với con ông có danh mà không có phận vợ chồng, xin mở nắp quan tài để nhìn mặt lần cuối. Người họ Tôn mới mở nắp quan tài ra, cô nương ấy mới hớt tóc trên đầu mình để giữ phận góa bụa, cha mẹ hai bên xúm lại can ngăn không được. Cô ấy giận đến am Ô Trúc, tập sự xuất gia, xuống tóc tu hành, lão nhân gia đừng mơ tưởng làm chi vô ích, không được đâu!
Hoa Vân Long nghe nói trong lòng phát động, muốn ngay trong đêm đó vào ni am hái hoa.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Mừng giữ chánh hoa, quần hùng kết bái
Dạo thành Lâm An may gặp Vương Thông
Tế Điên ở huyện Côn Sơn trị bệnh mắt cho lão thái thái đã lành, mấy lần muốn từ biệt nhưng nhị lão gia cứ nài nỉ cầm cọng mãi, mỗi ngày cùng nhau đàm luận thi văn. Tế Điên đối đáp như nước chảy, nhị viên ngoại lại càng thêm nể phục, tiếc rằng mình gặp Tế Công quả trễ, nếu gặp sớm hơn văn chương sẽ phát triển rất nhiều. Tế Điên ở lại nhà Triệu Phụng Minh lần lữa được một trăm ngày, ngày kia gia nhân đưa vào hai vị Ban đầu ở nha Thái thú tại Lâm An. Hai vị Ban đầu đến trước mắt Tế Điên thi lễ và thưa:
- Bạch Thánh tăng, từ lâu lão nhân gia đã chưa về Lâm An, ở đó vừa xảy ra việc kinh thiên động địa nên chúng tôi đặc biệt thỉnh lão nhân gia giúp cho.
- Hai vị Ban đầu, việc gì thế?
Hai vị Ban đầu bèn đem việc thuật lại tỉ mỉ, ấy là: Lộ Tây Xuyên mới xuất hiện một tên giang hồ đại đạo. Người này họ Hoa tên Trung, tự Vân Long, có trác hiệu là Càn khôn đạo thử. Mới 18 tuổi mà đã lưu đãng khắp lục lâm, hay đi cùng với Quỷ đầu đao Trịnh Thiên Thọ, họ thường cư ngụ Ở nhà Điền Quốc Bổn ở Trấn Sơn. Hắn là người văn võ toàn tài, lại có tật thích hái hoa, kết giao với mấy mươi người, thân nhất chỉ có năm, đều là những nhân vật có tên tuổi ở chốn lục lâm mà người ta thường gọi là Ngũ quỷ. Ấy là Khai phong quỷ Lý Diệu Minh, Kê minh quỷ Toàn Đức Lượng, Vân trung quỷ Trịnh Thiên Phước, Bồng đầu quỷ Văn Phương, Hắc phong quỷ Trương Vinh, thiên hạ đều biết chúng là năm quỷ một sòng ở Tây Xuyên. Nhân vì tên chủ chứa là Điền Quốc Bổn dọn đi đâu không biết, bọn chúng chẳng có đất dung thân nên mỗi người tản lạc về nhà thân hữu. Hoa Vân Long hái hoa gây án, để lại tới 9 cái mạng. Tất cả đều là trước gian dâm, sau giết mạng, quan tổng lãnh địa phương truy tìm hắn rất ngặt. Hắn nghĩ rằng đất này không thể ở lâu được nên rời bỏ Tây Xuyên. Đến huyện Ngọc Sơn ở Giang Tây, hắn nghe nói ở đây có một vị quan bảo tiêu rất giàu có là Oai trấn bát phương Dương Minh, một vị anh hùng chuyên giao kết với các hào kiệt trong thiên hạ. Hoa Vân Long bèn mò tới Như Ý thôn ở Phụng Hoàng Lãnh để bái phỏng Dương Minh. Dương Minh nghe bẩm báo biết Hoa Vân Long là tên tặc hái hoa nên không tiếp. Gia nhân bảo là chủ tôi đi vắng, Hoa Vân Long chẳng biết làm sao nên lụi thủi ra về.
Qua mấy ngày có người cho biết Dương Minh có ở nhà, Hoa Vân Long lại đến ra mắt nhưng vẫn không được gặp. Ba lần như vậy, Dương Minh mới cho vào. Vốn là người khéo ăn nói, đối đáp như nước chảy, Hoa Vân Long thấy Dương Minh mình cao 8 thước, lưng nhỏ vai to, đầu đội khăn xếp đoạn màu lam, phía trước có thêu hai con rồng đang vờn đóa đào nhung, mặc một tiễn tụ bào màu xanh, thấp thoáng đôi vớ thêu hoa hồng đoạn, mặt như cổ nguyệt, mày hình chữ bát, mắt như sao sáng, tam sơn ngay ngắn, miệng rộng hình chữ tứ, dưới càm phất phơ ba chòm râu bạc trước ngực, ngũ quan thanh tú, phẩm chất khác thường. Hoa Vân Long lấy làm vui, nói:
- Tiểu đệ đã lâu ngưỡng mộ đại danh huynh đài, nhưng không có cơ hội gặp gỡ, nay may mắn được hội ngộ thật là tam sanh đại hạnh.
- Ngu đài có tài đức chi đáng được để lòng yêu mến. Mấy lần hiền đệ tới thăm mà chưa may mắn được bồi tiếp.
Hai người nói mấy câu khách sáo mở đầu chào hỏi. Hoa Vân Long nói:
- Tiểu đệ đất khách bơ vơ, thân trẻ dại khờ, cầu xin huynh đài dạy bảo.
Dương Minh thấy Hoa Vân Long nói năng hòa nhã, rất mừng, bèn lưu lại khách sảnh uống rượu. Trong câu chuyện có đề cập đến mấy dụ án mạng hái hoa ở Tây Xuyên, Hoa Vân Long cũng biểu lộ lòng hối cải. Dương Minh muốn tổ chức lễ ăn mừng thủ chánh giới dâm hoa, khi đã mang hoa này rồi thì không còn hái hoa nữa, Hoa Vân Long cũng đồng ý, Dương Minh phát thiếp đi mời các anh hùng, trong đó có: Truy phong yến tử Hoàng Vân, Thiết diện dạ xoa Mã Kính, Thiên lý độc hành Vương Đức Thụy, Phi thiên hỏa tổ Tần Nguyên Lượng, Lập địa ôn thần Mã Dao Hùng, Truy phong yến tử Diệu Điện Quang, Hóa độ lôi tinh Lưu Thiên Hóa, Đăng bình bộ thủy Đào Phương, Đạp tuyết vô ngân Liễu Thụy, Thuận thủy thôi châu Đào Ngân, Trích tinh bộ đẩu Đái Khuê, Phi thiên quỷ Thạch Thành Thụy, Dạ hành quỷ Quách Thuận, Tam xoa quỷ Dao Đồng, Kim kiếm quỷ Tiêu Lượng, Luật lịnh quỷ Hà Thanh, Thám hoa quỷ Mã Thành, Ải nguyệt phong Bào Lôi, Lôi Minh, Trần Lượng… cộng tất cả 36 người kết bái, cũng chúc mừng Hoa Vân Long giữ chánh giới dâm hoa, mọi người cùng trích huyết hòa rượu uống thề. Sau khi mọi người giải tán, Hoa Vân Long vẫn ở lại nhà Dương Minh, không việc gì cũng đến phiêu cục học cách điều hành việc của Dương Minh và học thêm một pho Bát quái triệu hoàn đao. Ở luôn đó ba năm có lẻ, ngày kia Hoa Vân Long muốn lên thành Lâm An chơi, Dương Minh lấy cho 100 lượng bạc, khi đi dặn dò chớ có sinh sự lôi thôi, không có việc gì nên về sớm. Rời thôn Như ý ở Phụng Hoàng Lãnh ra, cứ đói ăn khát uống, ngày đi đêm nghỉ, ngày kia đến thành Lâm An, trước hết đến cửa Tiền Đường, trên đường cái người qua lại nhộn nhịp, bán buôn phố chợ tấp nập, xế bên đường có một tòa tửu lầu với bảng hiệu Vọng Giang lâu, với những tên rượu tên trà nổi tiếng, hai cột trụ hai bên có đôi liễn đề rằng:
Rượu vào trời đất rộng,
Bầu rót tháng năm dài.
Hoa Vân Long định lên lai rai vài ly rượu bèn thả bước tới gần. Nơi thang lầu người xuống lên rất nhộn nhịp, trên lầu có một chiếc bàn, ngồi xuống định kêu rượu uống, Hoa Vân Long nhìn trực sang chiếc bàn đặt dưới cửa sổ phía Đông, một người ngồi sẳn ở đó tự bao giờ, người này đầu đội khăn 6 múi màu tía, mình mặc áo tụ bào cùng màu, lưng thắt dây da, bên hông giắt một yêu đao, chân mang giày đế mỏng để lộ đội vớ bằng đoạn xanh thêu hoa. Da mặt hơi tía, trong tía ửng hồng, hai chân mày rộng đen thui trên đôi quái nhãn đen trắng phân minh. Tam sơn cân đối, dưới chữ tứ bộ quai râu nón đâm tua tủa. Gương mặt oai phong dẫy đầy sát khí. Hoa Vân Long thấy người đó đang ngồi nhâm nhi trước bàn rượu lật đật bước tới thi lễ, nói:
- Nhị ca mạnh giỏi, lâu quá không gặp, từ khi chúng ta chia tay ở Tây Xuyên, thấm thoát đã bốn năm dài, nào ngờ gặp nhau ở chốn đô hội này, huynh đài vẫn khỏe chứ?
Người ấy cười hà hà nói: Té ra là Hoa nhị đệ.
Thật là:
Có duyên ngàn dặm không ngăn,
Vô duyên gặp mặt cũng bằng người dưng!
Người mà Hoa Vân Long vừa gặp họ Vương tên Thông, trác hiệu là Thiết thối viên hầu, một tên giang dương đại đạo ở Tây Xuyên, với Hoa Vân Long là đôi bạn thiết. Đã lâu mới gặp lại, hai người rất mừng bèn bày tiệc mới liên hoan. Vừa uống rượu, Vương Thông hỏi:
- Này nhị đệ, từ ngày chia tay ở Tây Xuyên, hiền đệ trú ngụ Ở đâu mà hôm nay trôi dạt đến chốn này?
Hoa Vân Long mới đem việc gặp Oai trấn bát phương Dương Minh ở Giang Tây và kết bái với 36 anh em trong lễ mừng thủ chánh giới dâm hoa thuật lại tỉ mỉ và hỏi:
- Huynh trưởng hôm nay đến chơi ở đây có việc gì không?
- Ta đến đây cốt tìm một kẻ thù, vì anh ta làm chức thư lại ở phủ Thành Đô, vì 200 lượng bạc làm tang vật mà bị tên cẩu quan bắt bỏ ngục, rồi buồn tình chết trong ngục thất. Lúc đó ta không có ở nhà, đến chừng về mới hay cớ sự. Ta muốn tìm tên cẩu quan ấy để báo thù, nào ngờ hắn đã chuyển đi nơi khác, ta đến kinh đô là cốt đê tìm hắn, hôm nay ta mới tới đây chưa có trọ Ở đâu, hai chúng ta cùng ở một chỗ cho vui.
- Được, tôi cũng mới đến.
Hai người đang nói tới đó bỗng nghe có tiếng chân lộp cộp từ thang lầu, một người đang cầm giỏi trái cây đi lên, người này độ tuổi 40, đầu đội khăn vải xanh, quần áo cũng cùng màu, vớ trắng làm lộ rõ đôi giày màu xanh cũ. Trên khuôn mặt vàng ợt, đôi mắt tròn long lanh dưới cặp mày nhỏ, dưới cái trán nhăn, chiếc mũi ó dòm xuống đôi môi nứt nẻ với bộ râu chết nước đầu này một cọng, đầu kia vài ngoẹ Người ấy đến các bàn mời mua lần lượt, khi đến mời mua ở bàn Hoa Vân Long bèn để giỏ xuống, nói:
- Chu choa, té ra là hai vị thái gia, tiểu nhân xin kính chào.
Nói xong, người ấy quỳ mọp xuống đất, dập đầu cộp cộp, Hoa Vân Long nhận ra mới nói:
- Ta tưởng ai, té ra là Lưu Xương.
Nguyên Lưu Xương sanh quán tại Tây Xuyên, sống với bọn lục lâm đã lâu, làm công việc phổ ky hầu bàn. Nhân vì gặp việc rã đàn tan nghé, hắn mới trốn đến Lâm An buôn bán lặt vặt qua ngày. Hôm nay gặp bọn Hoa Vân Long mới đến thi lễ. Vương Thông nói:
- Thôi đứng dậy đi, Lưu Xương, ngươi độ này có khá không? Và hiện ở đâu? Ở đây có chỗ nào phồn hoa náo nhiệt ngươi hãy nói cho ta biết, bọn ta mới tới đây lần đầu, cái gì cũng lạ hết.
- Hai vị thái gia muốn đi thì ở đây có Tây Hồ, núi Thành Hoàng thiên hạ đệ nhất danh, đều là những chỗ náo nhiệt cả, hai vị thái gia muốn đi chơi thì tôi sẽ dẫn đi. Tối lại không cần ngủ ở khách điếm, tôi có một gian thượng phòng bên trong rất sạch sẽ lại không có ai tới lui lộn xộn, cũng có thể ngủ được.
Hoa Vân Long nghe nói vậy rất vừa ý, Lưu Xương cũng ngồi vào cùng bọn ăn uống. Ăn xong Vương Thông trả tiền, ba người thong thả ra khỏi quán rượu. Bên đường người đi qua lại dập dìu, thả bước tới núi Thành Hoàng, ở đây thật là nơi tuyệt hảo! Cây cối um tùm, khách du tới lui không ngớt. Đang đi, bỗng ngược chiều đi lại một chiếc kiệu nhỏ, bên trong ngồi ung dung một người nữ, mặt như hoa lê, má như nhụy hạnh. Thật là:
Tiên tử Dao Trì có khác,
Hằng Nga nguyệt điện không bằng.
Hoa Vân Long vốn là tay sành hái hoa, nếu không phải là người tuyệt đẹp thì không để mắt tới, vậy mà khi thấy người trong kiệu, tà tâm phát động, ao ước không thôi, theo riếc chiếc kiệu ấy đến cửa Tiền Đường, thấy kiệu đi thẳng vào Trúc Am ở đường Bắc. Hoa Vân Long lững thững trở lại thì cũng gặp Lưu Xương và Vương Thông đi tới. Đến chỗ không có ai, Hoa Vân Long mới hỏi:
- Này Lưu Xương, ngươi có biết người nữ ngồi trong kiệu đó không?
- Người đó hả? Nhị thái gia ơi, đừng hòng mơ tưởng đến làm chi, cô ta là con gái của Triệu Thông Phán, hứa gả cho con của Tôn Hiếu Liêm, chưa kịp thành hôn thì con của Tôn Hiếu Liêm đã chết, con gái họ Triệu đòi đi điếu tang, nói: - Tôi với con ông có danh mà không có phận vợ chồng, xin mở nắp quan tài để nhìn mặt lần cuối. Người họ Tôn mới mở nắp quan tài ra, cô nương ấy mới hớt tóc trên đầu mình để giữ phận góa bụa, cha mẹ hai bên xúm lại can ngăn không được. Cô ấy giận đến am Ô Trúc, tập sự xuất gia, xuống tóc tu hành, lão nhân gia đừng mơ tưởng làm chi vô ích, không được đâu!
Hoa Vân Long nghe nói trong lòng phát động, muốn ngay trong đêm đó vào ni am hái hoa.