Nó về nhà, tận hưởng phút giây yên bình còn sót lại thì tin nhắn của hắn phá tan giấc ngủ ngàn thu của nó. Lại phải đi dọn. Nó đã lên kế hoạch từ hôm đầu, nhưng vì cái chân đau của nó mà nhiều chuyện xảy ra. Sáng nay đi học dù có đi chung nó vẫn không dám nhìn hắn một cái, mặt nó bất giác đỏ khi chạm mặt hắn, vẫn cái dáng vẻ kiêu ngạo nghênh ngang ấy. Mà trông hắn có vẻ vô vô cùng bình thường. Nó có chút tức giận. Nó không biết rằng hắn đang kìm chế cảm xúc thật đấy chứ, thật ra hắn đang rất gượng. Nói chung cả ngày nó chẳng thể nào học vô được.
Nó đã đứng trước cổng nhà hắn. Nó hít thật sâu rồi bước vào. Chưa kịp mở cửa thì tờ giấy note đỏ chói đã cản bước chân của nó. Nội dung chính như sau:
“ Chào ô – sin mới. ( lịch sự quá)
Hôm nay em cần làm những việc sau đây:
1.nấu cơm
2.quét lau dọn tất tần tật các phòng mở ngoặc tổng cộng 5 phòng ngủ ,1 phòng bếp và hai phòng tắm đóng ngoặc. =.=
3.lau nhà, nhà khách thôi cũng được.
4.dọn chổ ngủ cho cậu chủ
5.…..
6.…..
12. quét sân + tưới vườn.
Chúc ô – sin dọn dẹp vui vẻ. T.T”
Nó nhìn tờ giấy, mặt đơ đơ như con heo đeo nơ, môi giật giật. Mới ngày đầu thôi mà. Cần gì mà một đống việc như vậy không.
-Quá đáng !!!! – Nó gầm lên.
Vẫn với nét mặt tươi vui ( do kìm nén), nó bước vào. Ngôi nhà im lặng đến nỗi con ruồi bay ngang cũng biết. Nhưng như vậy không có nghĩa không có người. Hắn đang đọc sách ở trên phòng. Bắt tay vào thôi. Nó xoay xoàng xoạt như chong chóng. Làm nhanh nhất trong vòng 30 phút. Hắn có chút ngạc nhiên. Nó kết thúc bằng cái quẹt tay lên trán. Nhìn sàn nhà sáng bóng đến độ có thể soi được, nó cười. Hắn tức tối, rồi cười nham hiểm. Chắc lại có suy nghĩ mờ ám gì đây.
-Lấy giùm tôi ly nước lọc.
Nó nhăn mặt nhưng cũng cố gắng đi lấy. Vài phút sau…
-Tôi bảo em lấy nước lọc trong tủ lạnh ấy. Nước nguội tôi uống không quen.
Nghe xong nó tái mặt vì giận.
“ – Phải nhịn, nhất định phải nhịn. Mĩ nhân trả thù mười năm cũng chả muộn.” – Nó quyết tâm.
5 phút sau…
- Không thích uống nữa, lấy nước cam cho tôi đi.
- Anh quá đáng vừa thôi chứ !!!
- Ô – sin mà nói nhiều quá, cô tin cái chuyện….
- Thôi được rồi. Nhưng lần cuối nhé. – Nó mất kiên nhẫn trầm trọng.
- Ừ …. Tôi khát thật đấy.
Nó tiếp tục cố gắng khuấy cho hắn ly nước, miệng lầm bầm chửa cái tên làm giá bệnh nặng đó. Chợt mắt nó lóe lên tia lửa nham hiểm. Nó lại chổ gia vị, lâu rồi chưa phá ai hết, nó cũng đang ngứa tay ngứa chân đây. Nó nhìn xung quanh, cái hủ đo đỏ làm nó dừng lại. Đây rồi, “ bảo bối giết người” của nó đây. Cho anh uống nước đã luôn. Nó cho ba muỗng ớt bột to vào ly, khuấy lên, ánh mắt vẻ nham hiểm.Nó hí hửng đem ly nước cam “ngon ngọt” lên mời hắn. Hắn đưa ly lên miệng, định uống thì dừng lại, nó phát hỏa:
-Sao không uống?
-Em nhìn tôi chằm chằm như thế sao tôi uống được ?Đi làm việc đi.
Ờ, đi thì đi… nhớ uống đó.
---------------------------------------------- hết
Aaaaaaaaaaaaa!!!!! mệt quá, vừa trải qua 1 đợt kiểm tra " lên núi đao, xuống chảo dầu" đây. Au vẫn sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình. mọi người đừng quên Au nghen... bye bye * chắc hk ai để ý âu nhỉ*
Nó về nhà, tận hưởng phút giây yên bình còn sót lại thì tin nhắn của hắn phá tan giấc ngủ ngàn thu của nó. Lại phải đi dọn. Nó đã lên kế hoạch từ hôm đầu, nhưng vì cái chân đau của nó mà nhiều chuyện xảy ra. Sáng nay đi học dù có đi chung nó vẫn không dám nhìn hắn một cái, mặt nó bất giác đỏ khi chạm mặt hắn, vẫn cái dáng vẻ kiêu ngạo nghênh ngang ấy. Mà trông hắn có vẻ vô vô cùng bình thường. Nó có chút tức giận. Nó không biết rằng hắn đang kìm chế cảm xúc thật đấy chứ, thật ra hắn đang rất gượng. Nói chung cả ngày nó chẳng thể nào học vô được.
Nó đã đứng trước cổng nhà hắn. Nó hít thật sâu rồi bước vào. Chưa kịp mở cửa thì tờ giấy note đỏ chói đã cản bước chân của nó. Nội dung chính như sau:
“ Chào ô – sin mới. ( lịch sự quá)
Hôm nay em cần làm những việc sau đây:
.nấu cơm
.quét lau dọn tất tần tật các phòng mở ngoặc tổng cộng phòng ngủ , phòng bếp và hai phòng tắm đóng ngoặc. =.=
.lau nhà, nhà khách thôi cũng được.
.dọn chổ ngủ cho cậu chủ
.…..
.…..
. quét sân + tưới vườn.
Chúc ô – sin dọn dẹp vui vẻ. T.T”
Nó nhìn tờ giấy, mặt đơ đơ như con heo đeo nơ, môi giật giật. Mới ngày đầu thôi mà. Cần gì mà một đống việc như vậy không.
-Quá đáng !!!! – Nó gầm lên.
Vẫn với nét mặt tươi vui ( do kìm nén), nó bước vào. Ngôi nhà im lặng đến nỗi con ruồi bay ngang cũng biết. Nhưng như vậy không có nghĩa không có người. Hắn đang đọc sách ở trên phòng. Bắt tay vào thôi. Nó xoay xoàng xoạt như chong chóng. Làm nhanh nhất trong vòng phút. Hắn có chút ngạc nhiên. Nó kết thúc bằng cái quẹt tay lên trán. Nhìn sàn nhà sáng bóng đến độ có thể soi được, nó cười. Hắn tức tối, rồi cười nham hiểm. Chắc lại có suy nghĩ mờ ám gì đây.
-Lấy giùm tôi ly nước lọc.
Nó nhăn mặt nhưng cũng cố gắng đi lấy. Vài phút sau…
-Tôi bảo em lấy nước lọc trong tủ lạnh ấy. Nước nguội tôi uống không quen.
Nghe xong nó tái mặt vì giận.
“ – Phải nhịn, nhất định phải nhịn. Mĩ nhân trả thù mười năm cũng chả muộn.” – Nó quyết tâm.
phút sau…
- Không thích uống nữa, lấy nước cam cho tôi đi.
- Anh quá đáng vừa thôi chứ !!!
- Ô – sin mà nói nhiều quá, cô tin cái chuyện….
- Thôi được rồi. Nhưng lần cuối nhé. – Nó mất kiên nhẫn trầm trọng.
- Ừ …. Tôi khát thật đấy.
Nó tiếp tục cố gắng khuấy cho hắn ly nước, miệng lầm bầm chửa cái tên làm giá bệnh nặng đó. Chợt mắt nó lóe lên tia lửa nham hiểm. Nó lại chổ gia vị, lâu rồi chưa phá ai hết, nó cũng đang ngứa tay ngứa chân đây. Nó nhìn xung quanh, cái hủ đo đỏ làm nó dừng lại. Đây rồi, “ bảo bối giết người” của nó đây. Cho anh uống nước đã luôn. Nó cho ba muỗng ớt bột to vào ly, khuấy lên, ánh mắt vẻ nham hiểm.Nó hí hửng đem ly nước cam “ngon ngọt” lên mời hắn. Hắn đưa ly lên miệng, định uống thì dừng lại, nó phát hỏa:
-Sao không uống?
-Em nhìn tôi chằm chằm như thế sao tôi uống được ?Đi làm việc đi.
Ờ, đi thì đi… nhớ uống đó.
---------------------------------------------- hết
Aaaaaaaaaaaaa!!!!! mệt quá, vừa trải qua đợt kiểm tra " lên núi đao, xuống chảo dầu" đây. Au vẫn sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình. mọi người đừng quên Au nghen... bye bye chắc hk ai để ý âu nhỉ