Buổi sáng, trời trong xanh, chim chóc ríu rít trên cành. Nó thức dậy, vươn vai một cái, hôm nay là cuối tuần nên nó quyết định ''nướng'' một chút. Nó vừa đánh răng rửa mặt xong, chưa kịp thay đồ thì có người gõ cửa. Nó vội vàng chạy ra - Sáng hảo hảo chua cay nga, Tiểu An An_ Người đó cười và sau đó đơ ngay lập tức
- Mới sáng sớm, cậu đến đây có chuyện gì không?_ Nó gãi đầu thắc mắc.
Cậu liệt toàn tập. Bộ dạng của nó lúc này thực đáng yêu, yêu vô cùng luôn.''Có lẽ sáng nay An An nướng trên giường hơi lâu nên giờ mới dậy. Cái bộ áo ngủ Kuma này và Tiểu An thực dễ thương quá đi, mình muốn véo cậu ấy một cái quá'' Cậu mải mê suy nghĩ mà không để ý đến hành động của nó cứ huơ huơ tay trước mặt cậu.
- TÊN NGỐC MẶT LIỆT, RỐT CUỘC CẬU ĐẾN ĐÂY CÓ VIỆC GÌ HẢ?_ Nó dùng tuyệt chiêu loa phát thanh
- À....hả, tôi hả? Tôi đến muốn rủ cậu đi chơi ấy mà, có đi không?_ Cậu giật mình hỏi lại nó
- Đi, đi liền, cơ mà sao cậu lại cao hứng rủ tôi đi chơi? Cậu tốt với tôi quá mình sợ đó_ Nó cười cười, lời nói nửa thật nửa đùa
- Tại vì thời gian qua có nhiều chuyện xảy ra quá, là tôi có lòng tốt, biết tâm trạng cậu không tốt nên tới rủ thôi. Vào thay đồ đi, tôi dẫn đi ăn_ Cậu nói (nhưng trong lời nói và thái độ có chút ngượng ngượng)
- Chờ tôi chút nha
Xong nó chạy vù vô phòng, 1 phút sau phi ra. Nó mặc quần jeans ( phải, trời sinh nó và quần jeans là một cặp),áo len trắng cao cổ và một cái áo khoác bên ngoài, giày thể thao và bao giờ nó cũng lôi theo cái balo đi.
- Ta đi thôi, khỏi cần ăn, tôi không đói_ Nó cứ tưng tưng lên
- Đi, không phải nhoi thế đâu_ Cậu cười tươi để lộ đôi đồng điếu
Cậu dẫn nó đi công viên giải trí chơi tàu lượn siêu tốc. Hai người họ hét thả ga luôn, cảm giác như được trút hết nỗi giận ra ngoài. Tiếp theo là chơi đua xe, chơi gắp gấu bông và bắn súng,.....vv. Họ cười với nhau rất vui vẻ. Cuối cùng là đi ăn kem
- Cảm ơn cậu nha, hôm nay thực sự tôi vui lắm_ Nó vừa cười, vừa ăn vừa cảm ơn cậu
- Ăn đi, mất công kem chảy hết giờ_ Cậu giục nó
Nó ăn hết sạch luôn với tốc độ chóng mặt quay ra cười cười nhìn cậu.
- Thế nào, chưa kịp chảy nhỉ, tôi rất siêu, à không vốn dĩ tôi đã là một cao thủ rồi mà
Cậu ngơ ngác nhìn nó
- Cậu ăn nhanh thế làm sao cảm nhận được vị ngon của kem, cơ mà cậu tính phần kem cho Hạ Băng đấy à?
- Hả, tôi có phần đâu?_ Nó khó hiểu
- Thế sao để nhiều kem vòng quanh mép thế, rõ ràng có ý phần còn gì, khăn đây lau đi_ Cậu trêu nó
- Troll nhau hả_ Nó lườm, giật khăn giấy quay đi
- Xong rồi đó_ 3 chữ ngắn gọn, đúng trọng tâm của đứa con gái đang giận
- Haizzz vẫn còn dính này, lau kiểu gì thế
Cậu nói xong lấy khăn giấy lau lại cho nó. Lau hết kem trên mặt nó, bất ngờ bốn mắt nhìn nhau, mặt cậu đỏ, tiếng tim đập:''THỊCH....THỊCH.....THỊCH''
- Này, cậu ốm à? Mặt đỏ phừng phừng rồi này. Hay tôi đổi biệt danh cho cậu nha_ Nó quan tâm, lấy tay đặt lên trán cậu
- Cậu đang làm gì đấy?_ Cậu giật mình
- Nhiệt độ 37'C, bình thường mà sao mặt đỏ thế?
- Thôi bỏ đi, ta về thôi_ Cậu nói rồi đứng dậy đi luôn
- Này, chờ tôi với, tên ngốc mặt liệt_ Nó chạy theo
.........................................................................
Một ngày đi chơi của nó kết thúc như thế. Nó đã vui vẻ trở lại. Con người thật của nó đã về
''Cái gì đây? Sao mình lại có cảm giác ấy? Mình thực sự thích cậu ấy sao?''
- Mới sáng sớm, cậu đến đây có chuyện gì không?_ Nó gãi đầu thắc mắc.
Cậu liệt toàn tập. Bộ dạng của nó lúc này thực đáng yêu, yêu vô cùng luôn.''Có lẽ sáng nay An An nướng trên giường hơi lâu nên giờ mới dậy. Cái bộ áo ngủ Kuma này và Tiểu An thực dễ thương quá đi, mình muốn véo cậu ấy một cái quá'' Cậu mải mê suy nghĩ mà không để ý đến hành động của nó cứ huơ huơ tay trước mặt cậu.
- TÊN NGỐC MẶT LIỆT, RỐT CUỘC CẬU ĐẾN ĐÂY CÓ VIỆC GÌ HẢ?_ Nó dùng tuyệt chiêu loa phát thanh
- À....hả, tôi hả? Tôi đến muốn rủ cậu đi chơi ấy mà, có đi không?_ Cậu giật mình hỏi lại nó
- Đi, đi liền, cơ mà sao cậu lại cao hứng rủ tôi đi chơi? Cậu tốt với tôi quá mình sợ đó_ Nó cười cười, lời nói nửa thật nửa đùa
- Tại vì thời gian qua có nhiều chuyện xảy ra quá, là tôi có lòng tốt, biết tâm trạng cậu không tốt nên tới rủ thôi. Vào thay đồ đi, tôi dẫn đi ăn_ Cậu nói (nhưng trong lời nói và thái độ có chút ngượng ngượng)
- Chờ tôi chút nha
Xong nó chạy vù vô phòng, 1 phút sau phi ra. Nó mặc quần jeans ( phải, trời sinh nó và quần jeans là một cặp),áo len trắng cao cổ và một cái áo khoác bên ngoài, giày thể thao và bao giờ nó cũng lôi theo cái balo đi.
- Ta đi thôi, khỏi cần ăn, tôi không đói_ Nó cứ tưng tưng lên
- Đi, không phải nhoi thế đâu_ Cậu cười tươi để lộ đôi đồng điếu
Cậu dẫn nó đi công viên giải trí chơi tàu lượn siêu tốc. Hai người họ hét thả ga luôn, cảm giác như được trút hết nỗi giận ra ngoài. Tiếp theo là chơi đua xe, chơi gắp gấu bông và bắn súng,.....vv. Họ cười với nhau rất vui vẻ. Cuối cùng là đi ăn kem
- Cảm ơn cậu nha, hôm nay thực sự tôi vui lắm_ Nó vừa cười, vừa ăn vừa cảm ơn cậu
- Ăn đi, mất công kem chảy hết giờ_ Cậu giục nó
Nó ăn hết sạch luôn với tốc độ chóng mặt quay ra cười cười nhìn cậu.
- Thế nào, chưa kịp chảy nhỉ, tôi rất siêu, à không vốn dĩ tôi đã là một cao thủ rồi mà
Cậu ngơ ngác nhìn nó
- Cậu ăn nhanh thế làm sao cảm nhận được vị ngon của kem, cơ mà cậu tính phần kem cho Hạ Băng đấy à?
- Hả, tôi có phần đâu?_ Nó khó hiểu
- Thế sao để nhiều kem vòng quanh mép thế, rõ ràng có ý phần còn gì, khăn đây lau đi_ Cậu trêu nó
- Troll nhau hả_ Nó lườm, giật khăn giấy quay đi
- Xong rồi đó_ 3 chữ ngắn gọn, đúng trọng tâm của đứa con gái đang giận
- Haizzz vẫn còn dính này, lau kiểu gì thế
Cậu nói xong lấy khăn giấy lau lại cho nó. Lau hết kem trên mặt nó, bất ngờ bốn mắt nhìn nhau, mặt cậu đỏ, tiếng tim đập:''THỊCH....THỊCH.....THỊCH''
- Này, cậu ốm à? Mặt đỏ phừng phừng rồi này. Hay tôi đổi biệt danh cho cậu nha_ Nó quan tâm, lấy tay đặt lên trán cậu
- Cậu đang làm gì đấy?_ Cậu giật mình
- Nhiệt độ 37'C, bình thường mà sao mặt đỏ thế?
- Thôi bỏ đi, ta về thôi_ Cậu nói rồi đứng dậy đi luôn
- Này, chờ tôi với, tên ngốc mặt liệt_ Nó chạy theo
.........................................................................
Một ngày đi chơi của nó kết thúc như thế. Nó đã vui vẻ trở lại. Con người thật của nó đã về
''Cái gì đây? Sao mình lại có cảm giác ấy? Mình thực sự thích cậu ấy sao?''