Tối hôm đó, buổi tối cuối cùng khi kết thúc chuyến đi chơi, mọi người quyết định đốt lửa nhảy múa. Phong cách hôm nay mà cả lũ hướng tới chính là " NGƯỜI CỔ ĐẠI" Chúng nó sẽ nhảy múa như những người rừng luôn. Trước lúc đó, mọi người đương nhiên phải bắt tay vào làm việc. Bọn con trai đi kiếm củi, bọn con gái đi xách mấy xô nước về. Chắc mọi người sẽ thắc mắc tại sao phải xách nước về đúng không? Chính là để chữa cháy đó, nếu như có quậy thái quá gây họa thì còn có đồ mà chữa. Nghịch quá mà nhưng biết suy nghĩ như thế là đáng khen rồi.
7 giờ tối, cả lũ họp mặt quây quần bên đống củi được đốt cháy, nhìn như một gia đình lớn. Chúng nó bắt đầu đứng dậy nhảy múa. Nhưng ngặt lỗi lại không có nhạc gì hết, haizzz đau lòng quá, nhảy múa kiểu đó thì sẽ vô cùng chán luôn. Cơ mà vẫn không gì có thể cản được sự sáng tạo của tuổi trẻ. Bọn con trai cứ"Hú...hú...hú, hây" rồi đủ thể loại trên đời không thiếu, bọn con gái thì đứng thành vòng tròn, nắm tay nhau quay quay cái đầu như mấy con điên. Tiếng cười như lắc lẻ vang lên không ngừng. Phải, tuổi trẻ chính là đây, là không phải lo nghĩ mà là tận hưởng. Nhảy múa chán chúng nó quay ra kể chuyện ma. Những câu chuyện tưởng chừng nhạt nhẽo nay lại được kể vào đêm tối, âm thanh xào xạc của gió, lá cây vang lên khiến những câu chuyện kia đột nhiên trở lên đáng sợ vô cùng. Đứa này ôm tay đứa kia, đứa hét, đứa xanh mặt, như vậy cũng đủ thấy chúng nó sợ và nhát gan thế nào.
Trời đã khuya, mọi người về lều mình ngủ. Thực chất thì cũng không hẳn, có vài ba người ôm chăn gối sang lều kế bên. Lý do ở đây chính là "SỢ MA" aiya, bó tay luôn. Khi mọi người đã ngủ hết, nó bắt đầu lọ mọ ra ngoài. Nó thấy hơi đau đầu nên không ngủ được, nó hy vọng khí trời sẽ giúp nó phần nào. Vừa ra ngoài thì nó gặp cậu
- Chưa ngủ sao?_ Cậu hỏi
- Nhìn thì biết còn hỏi, haizz, ngốc quá mà_ Nó trêu
- Muộn rồi sao chưa ngủ? Sẽ có hại cho sức khỏe đó_ Cậu quan tâm
- Thì ai kia cũng vậy còn gì_ Nó lườm
- Bó tay
- Cậu đã gãy tay đôi mà bó_ Nó tiếp tục bắt bẻ
- Tôi chịu cậu rồi
Nó không nói gì thêm, ngồi bệt xuống đất, ngước mắt nhìn trời một lúc rồi nhắm mắt lại, không quan tâm tới ai kia bên cạnh. Không khí chìm vào im lặng, cậu cứ thế nhìn gương mặt nó. Hôm nay gương mặt này sáng lạ thường, phải chăng chính ánh trăng kia cũng muốn tôn lên gương mặt thuần khiết của nó
- Đang làm gì đấy?_ Cậu hỏi
- Đang ngắm sao, tận hưởng khí trời_ Nó trả lời
- Trời hôm nay thật đẹp_ Nó tiếp
- Cậu đang nghĩ gì thế?_ Thiên hỏi
- Tôi đang nhớ đến một người. Người đó luôn ở bên tôi, xuất hiện lúc tôi cần, âm thầm bảo vệ tôi và đặc biệt cái tên này cực ngốc_ Nó nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu" Vậy cậu đang nghĩ gì thế?"
- Tôi cũng như cậu thôi, cũng nghĩ đến một người. Người đó rất đáng yêu, rất quan tâm đến người khác, quan tâm đến mức sẵn sàng chịu đau khổ vì người đó. Suy nghĩ đơn giản và rất sáng tạo
- ÂY, tôi thấy người cậu tả quen quen a~~_ Hai người đồng thanh rồi nhìn nhau
- Không phải cậu đang nói tôi đấy chứ?_ Nó hỏi
- Tôi thực sự đã có tình cảm với cậu rồi thì phải_ Thiên quay qua, nghiêm túc nhìn nó
- Xin lỗi cậu, tôi không thể đồng ý được_ Nó quay qua nói làm Thiên Thiên bất ngờ
- Tại sao chứ?????
7 giờ tối, cả lũ họp mặt quây quần bên đống củi được đốt cháy, nhìn như một gia đình lớn. Chúng nó bắt đầu đứng dậy nhảy múa. Nhưng ngặt lỗi lại không có nhạc gì hết, haizzz đau lòng quá, nhảy múa kiểu đó thì sẽ vô cùng chán luôn. Cơ mà vẫn không gì có thể cản được sự sáng tạo của tuổi trẻ. Bọn con trai cứ"Hú...hú...hú, hây" rồi đủ thể loại trên đời không thiếu, bọn con gái thì đứng thành vòng tròn, nắm tay nhau quay quay cái đầu như mấy con điên. Tiếng cười như lắc lẻ vang lên không ngừng. Phải, tuổi trẻ chính là đây, là không phải lo nghĩ mà là tận hưởng. Nhảy múa chán chúng nó quay ra kể chuyện ma. Những câu chuyện tưởng chừng nhạt nhẽo nay lại được kể vào đêm tối, âm thanh xào xạc của gió, lá cây vang lên khiến những câu chuyện kia đột nhiên trở lên đáng sợ vô cùng. Đứa này ôm tay đứa kia, đứa hét, đứa xanh mặt, như vậy cũng đủ thấy chúng nó sợ và nhát gan thế nào.
Trời đã khuya, mọi người về lều mình ngủ. Thực chất thì cũng không hẳn, có vài ba người ôm chăn gối sang lều kế bên. Lý do ở đây chính là "SỢ MA" aiya, bó tay luôn. Khi mọi người đã ngủ hết, nó bắt đầu lọ mọ ra ngoài. Nó thấy hơi đau đầu nên không ngủ được, nó hy vọng khí trời sẽ giúp nó phần nào. Vừa ra ngoài thì nó gặp cậu
- Chưa ngủ sao?_ Cậu hỏi
- Nhìn thì biết còn hỏi, haizz, ngốc quá mà_ Nó trêu
- Muộn rồi sao chưa ngủ? Sẽ có hại cho sức khỏe đó_ Cậu quan tâm
- Thì ai kia cũng vậy còn gì_ Nó lườm
- Bó tay
- Cậu đã gãy tay đôi mà bó_ Nó tiếp tục bắt bẻ
- Tôi chịu cậu rồi
Nó không nói gì thêm, ngồi bệt xuống đất, ngước mắt nhìn trời một lúc rồi nhắm mắt lại, không quan tâm tới ai kia bên cạnh. Không khí chìm vào im lặng, cậu cứ thế nhìn gương mặt nó. Hôm nay gương mặt này sáng lạ thường, phải chăng chính ánh trăng kia cũng muốn tôn lên gương mặt thuần khiết của nó
- Đang làm gì đấy?_ Cậu hỏi
- Đang ngắm sao, tận hưởng khí trời_ Nó trả lời
- Trời hôm nay thật đẹp_ Nó tiếp
- Cậu đang nghĩ gì thế?_ Thiên hỏi
- Tôi đang nhớ đến một người. Người đó luôn ở bên tôi, xuất hiện lúc tôi cần, âm thầm bảo vệ tôi và đặc biệt cái tên này cực ngốc_ Nó nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu" Vậy cậu đang nghĩ gì thế?"
- Tôi cũng như cậu thôi, cũng nghĩ đến một người. Người đó rất đáng yêu, rất quan tâm đến người khác, quan tâm đến mức sẵn sàng chịu đau khổ vì người đó. Suy nghĩ đơn giản và rất sáng tạo
- ÂY, tôi thấy người cậu tả quen quen a~~_ Hai người đồng thanh rồi nhìn nhau
- Không phải cậu đang nói tôi đấy chứ?_ Nó hỏi
- Tôi thực sự đã có tình cảm với cậu rồi thì phải_ Thiên quay qua, nghiêm túc nhìn nó
- Xin lỗi cậu, tôi không thể đồng ý được_ Nó quay qua nói làm Thiên Thiên bất ngờ
- Tại sao chứ?????