Hôm nay là ngày mà cuộc thi Royal Musik chính thức bắt đầu. Phía sau sân khấu, phòng trang điểm.....
Buổi thi hôm nay cô mặc một chiếc áo croptop màu đen có chữ Dance màu trắng. Quần bó dài kết hợp với giày thể thao trắng tôn lên dáng vẻ cao của Minh Thư.
-Xin mời em Mỹ Ngà của trường quốc tế China ra sân khấu trình bày phần nhảy dance ạ!_tiếng của MC vang vọng lên. Yin bước ra phía ánh đèn, thể hiện phần thi. Giai điệu đầu vừa cất lên, cả Thiên Tỉ, Minh Thư và cả nhóm Ma Sói đều sửng sốt khi cả bài hát và vũ đạo đều là của Minh Thư.
-Nè! Chẳng phải đó là tiết mục của cô à?_Thiên Tỉ chạy vào.
-Tôi....tôi không biết!_Thư bối rối.
-bây giờ nói đó là tiết mục của cô thì ai tin chứ? Cô ta diễn trước đó!_Thiên Tỉ có vẻ hơi nóng làm cô rối lại càng rối hơn.
Cả hai lúc này chẳng còn suy nghĩ được gì hết, người thì bối rối nhưng nhiều kẻ lại vui mừng.
-A! Tôi có bài hát này!_một suy nghĩ lóe lên trong đầu Thư khi cô nghĩ đến mẹ
-Cô hát thử xem!
Và trong bóng tối, giọng hát thánh thót vang lên, giọng hát ngọt ngào làm cho trái tim anh như tan chảy. Đoạn điệp khúc, anh bất ngờ reo lên "VŨ KHÚC ÁNH TRĂNG!". Giọng hát ngừng hẳn, thay vào đó là sự ngạc nhiên:
-Sao....sao anh biết?
-Năm 8 tuổi, mẹ tôi từng cho tôi nghe qua rồi!
-Phải! Vũ Khúc Ánh Trăng là bài hát do mẹ tôi sáng tác....chưa kịp ra mắt thì......
-Không sao đâu! Cô đi thay trang phục, tôi sẽ đàn bài này cho cô trình diễn! Mau đi! Không kịp đâu!-----------------------------------
"Mời em Thái Minh Thư lớp 11A1" Giọng MC lại một lần nữa vang vọng khắp sân khấu. Nhưng gọi đến hai ba lần vẫn không thấy ra. Tiếp đó là những tiếng bàn tán, xôn xao, những ánh mặt ngạc nhiên, tìm kím của tất cả mọi người.
-Để xem lần này cô ứng xử ra sao?....
MC vừa chuẩn bị giới thiệu tiết mục khác thì tiếng đàn vang lên. Tiếng đàn du dương khiến cho bông hoa khô héo cũng phải nở. Bên dưới càng hò hét dữ dội hơn khi Thiên Tỉ đánh đàn.
Bóng dáng nhỏ bé bước ra giữa ánh đèn. Cô gái mang nét đẹp thuần việt cùng một chiếc váy trắng có đính vài chú bướm. Trong cô gái ấy bây giờ tựa một đóa hoa bách hợp đang nở rộ. Từ điệu múa dẻo dai và khéo léo làm vũ khúc càng xinh đẹp như một bức tranh hài hòa cảm hóa trái tim người nghe.
Giọng hát và giai điệu khiến cho ban giám khảo và một người nào đó ngỡ ngàng khi nhớ đến nữ ca sĩ đã từng nổi tiếng nhất Trung Quốc- Phương Nhã của mười hai năm trước. Hình ảnh của bà lại một lần nữa sống dậy....
-Minh Thư! Con...làm được rồi!_Dì Hàn phía dưới lấy giấy lau nước mắt vì phần trình diễn. Ký ức từ 12 năm trước chợt ùa về. Vũ khúc diễn ra một cách hoàn hảo.....
Theo như ý muốn của Thiên Tỉ thì Như Ngọc cũng sẽ tham dự Royal Musik. Sau phần thi của Song Nghi thì Như Ngọc sẽ biểu diễn....
---Tolet nữ---
Minh Thư bước vào và chợt giật mình khi đụng phải vật gì dưới đất. Là Như Ngọc! Cô ấy ngất rồi!
-Ngọc! Bạn có sao không?_cô đỡ Ngọc vào lòng mình.
-Khô..ng!_Mắt Ngọc có mở như trông rất mệt mỏi. Có lẽ...cô đang phải cố chống lại căn bệnh.
-Tôi gọi Thiên Tỉ!- "Đừng gọi! Đừng cho cậu ấy biết!" Ngọc nắm chặc tay cô, máu mũi lại túa ra, ước đẫm nơi cổ áo của chiếc váy trắng....
Minh Thư cũng hơi thắt lòng, cô lấy bộ trang phục còn lại của mình đưa cho Ngọc, cầm máu cho cô ấy và....cô gái đã có thể ra sân khấu.
Bài hát nổi lên.....bản tình ca mà Ngọc đã sáng tác trong quãng thời gian trị bệnh ở Mỹ....từng nốt nhạc như hàng ngàn mũi dao đâm vào tim Thiên Tỉ, càng đau đớn hơn khi người mà anh yêu thương đang phải chiến đấu từng ngày......
Cuối cùng là phần lễ trao giải.
-Và....năm nay....người nối ngôi cho Royal Musik chính là.... Nguyễn Như Ngọc!
"BỤP BỤP BỤP"..... Vậy là nguyện vọng của Minh Thư vào đại học MONTERS đã không thành. Vương miện Royal đã ở trên đỉnh đầu của Như Ngọc! Nên vui hay buồn nhỉ?
-Xin cảm ơn tất cả mọi người! Vương miện này.....tôi không nhận được! Có người xứng đáng hơn tôi!_Như Ngọc gỡ nó xuống, tiến tới chỗ Thư đang đứng và trao nó cho cô. Cả hai ôm nhau, cảm động đến phát khóc......-Hết chương 9-
Chương này tg thật sự bí! Văn phong rất tệ! "MONG CÁC ĐỘC GIẢ GÓP Ý" tg sẽ triển khai ở chương sau!♡♡*cuối đầu*
Buổi thi hôm nay cô mặc một chiếc áo croptop màu đen có chữ Dance màu trắng. Quần bó dài kết hợp với giày thể thao trắng tôn lên dáng vẻ cao của Minh Thư.
-Xin mời em Mỹ Ngà của trường quốc tế China ra sân khấu trình bày phần nhảy dance ạ!_tiếng của MC vang vọng lên. Yin bước ra phía ánh đèn, thể hiện phần thi. Giai điệu đầu vừa cất lên, cả Thiên Tỉ, Minh Thư và cả nhóm Ma Sói đều sửng sốt khi cả bài hát và vũ đạo đều là của Minh Thư.
-Nè! Chẳng phải đó là tiết mục của cô à?_Thiên Tỉ chạy vào.
-Tôi....tôi không biết!_Thư bối rối.
-bây giờ nói đó là tiết mục của cô thì ai tin chứ? Cô ta diễn trước đó!_Thiên Tỉ có vẻ hơi nóng làm cô rối lại càng rối hơn.
Cả hai lúc này chẳng còn suy nghĩ được gì hết, người thì bối rối nhưng nhiều kẻ lại vui mừng.
-A! Tôi có bài hát này!_một suy nghĩ lóe lên trong đầu Thư khi cô nghĩ đến mẹ
-Cô hát thử xem!
Và trong bóng tối, giọng hát thánh thót vang lên, giọng hát ngọt ngào làm cho trái tim anh như tan chảy. Đoạn điệp khúc, anh bất ngờ reo lên "VŨ KHÚC ÁNH TRĂNG!". Giọng hát ngừng hẳn, thay vào đó là sự ngạc nhiên:
-Sao....sao anh biết?
-Năm 8 tuổi, mẹ tôi từng cho tôi nghe qua rồi!
-Phải! Vũ Khúc Ánh Trăng là bài hát do mẹ tôi sáng tác....chưa kịp ra mắt thì......
-Không sao đâu! Cô đi thay trang phục, tôi sẽ đàn bài này cho cô trình diễn! Mau đi! Không kịp đâu!-----------------------------------
"Mời em Thái Minh Thư lớp 11A1" Giọng MC lại một lần nữa vang vọng khắp sân khấu. Nhưng gọi đến hai ba lần vẫn không thấy ra. Tiếp đó là những tiếng bàn tán, xôn xao, những ánh mặt ngạc nhiên, tìm kím của tất cả mọi người.
-Để xem lần này cô ứng xử ra sao?....
MC vừa chuẩn bị giới thiệu tiết mục khác thì tiếng đàn vang lên. Tiếng đàn du dương khiến cho bông hoa khô héo cũng phải nở. Bên dưới càng hò hét dữ dội hơn khi Thiên Tỉ đánh đàn.
Bóng dáng nhỏ bé bước ra giữa ánh đèn. Cô gái mang nét đẹp thuần việt cùng một chiếc váy trắng có đính vài chú bướm. Trong cô gái ấy bây giờ tựa một đóa hoa bách hợp đang nở rộ. Từ điệu múa dẻo dai và khéo léo làm vũ khúc càng xinh đẹp như một bức tranh hài hòa cảm hóa trái tim người nghe.
Giọng hát và giai điệu khiến cho ban giám khảo và một người nào đó ngỡ ngàng khi nhớ đến nữ ca sĩ đã từng nổi tiếng nhất Trung Quốc- Phương Nhã của mười hai năm trước. Hình ảnh của bà lại một lần nữa sống dậy....
-Minh Thư! Con...làm được rồi!_Dì Hàn phía dưới lấy giấy lau nước mắt vì phần trình diễn. Ký ức từ 12 năm trước chợt ùa về. Vũ khúc diễn ra một cách hoàn hảo.....
Theo như ý muốn của Thiên Tỉ thì Như Ngọc cũng sẽ tham dự Royal Musik. Sau phần thi của Song Nghi thì Như Ngọc sẽ biểu diễn....
---Tolet nữ---
Minh Thư bước vào và chợt giật mình khi đụng phải vật gì dưới đất. Là Như Ngọc! Cô ấy ngất rồi!
-Ngọc! Bạn có sao không?_cô đỡ Ngọc vào lòng mình.
-Khô..ng!_Mắt Ngọc có mở như trông rất mệt mỏi. Có lẽ...cô đang phải cố chống lại căn bệnh.
-Tôi gọi Thiên Tỉ!- "Đừng gọi! Đừng cho cậu ấy biết!" Ngọc nắm chặc tay cô, máu mũi lại túa ra, ước đẫm nơi cổ áo của chiếc váy trắng....
Minh Thư cũng hơi thắt lòng, cô lấy bộ trang phục còn lại của mình đưa cho Ngọc, cầm máu cho cô ấy và....cô gái đã có thể ra sân khấu.
Bài hát nổi lên.....bản tình ca mà Ngọc đã sáng tác trong quãng thời gian trị bệnh ở Mỹ....từng nốt nhạc như hàng ngàn mũi dao đâm vào tim Thiên Tỉ, càng đau đớn hơn khi người mà anh yêu thương đang phải chiến đấu từng ngày......
Cuối cùng là phần lễ trao giải.
-Và....năm nay....người nối ngôi cho Royal Musik chính là.... Nguyễn Như Ngọc!
"BỤP BỤP BỤP"..... Vậy là nguyện vọng của Minh Thư vào đại học MONTERS đã không thành. Vương miện Royal đã ở trên đỉnh đầu của Như Ngọc! Nên vui hay buồn nhỉ?
-Xin cảm ơn tất cả mọi người! Vương miện này.....tôi không nhận được! Có người xứng đáng hơn tôi!_Như Ngọc gỡ nó xuống, tiến tới chỗ Thư đang đứng và trao nó cho cô. Cả hai ôm nhau, cảm động đến phát khóc......-Hết chương 9-
Chương này tg thật sự bí! Văn phong rất tệ! "MONG CÁC ĐỘC GIẢ GÓP Ý" tg sẽ triển khai ở chương sau!♡♡*cuối đầu*