Vậy mà đã 6 ngày trôi qua kể từ khi con Cừu cái vào phòng hóa kén. Hôm nay là Chủ nhật, 1 ngày ngập tràn nắng đẹp, tiếng chim hót líu lo ngoài sân từng hồi "Quạ quạ quạ" (/' ▼')/
TFBOYS theo lịch trình thì hôm nay có buổi chụp hình cho tạp chí KFC. Sứa thân là trợ lý nên cũng xách mông đi theo.
Con Heo thì dưới danh nghĩa TF thực tập sinh mới, âm thầm hổ trợ Sứa, một phần đẩy nhanh quá trình khai mở linh lực của từng người.
Còn Hoành thì bận khỏi nói. Này nhé, 1 tay bóc đồ ăn cho vào miệng, 1 tay thì bận lướt laptop, mắt bận nhìn, tai bận nghe nhạc, mỏ bận nhai, đùi bận rung. Ối giời ơi, nói chung là bận chết được.
- Sứa hả, Cừu tỷ nhập viện rồi - Heo nói như hét vào điện thoại.
- Cái... - Sứa nghe mà ngu mặt.
- Bả giờ đang ở bệnh viện hồi trước cậu ở ấy. - Nói xong liền cúp máy.
Sứa liền lao ra quán ăn bắt xe, sau khi chụp hình xong, mọi người về nhà. Cô chỉ lòng vòng ăn chơi 1 lát mà đã bỏ lỡ Hot Even như vậy.
Rốt cuộc là quỷ hồn mạnh tới mức nào mới có thể đánh trọng thương Cừu.
Chạy ngay tới phòng bệnh được chỉ dẫn. Cmn chứ. Đây là cái phòng bệnh lần trước cô nằm chứ đâu.
Cừu đã được cấp cứu xong, hiện giờ đã tỉnh. Nằm dưỡng trên giường. Chiếc giường trắng toát có 1 mỹ nữ an tỉnh lười biếng tựa lưng lên vách. Trên đầu quấy mấy vòng khăn trắng. Phía bên trán trái có thấm ra ít máu. Đôi mắt phượng sắc sảo mở to, phóng ra những tia lửa điện cháy lách tách.
Vựa đẩy cửa bước vào đã nghe thấy mùi thuốc súng nồng nặc. Cô không khỏi nuốt nước bọt.
- Rốt cuộc lá có chuyện gì xảy ra?
-... - Người nằm trên giường bệnh kia im lặng 1 hồi mới từ từ nói. Giọng nói trầm trầm như đang kể chuyện ma làm cô nhột hết sống lưng.
- Hôm nay cảm thấy đã lấy sức đủ nên tôi quyết định ra ngoài ăn. Vừa bước tới cầu thanh thì thấy Hắn ( chỉ Khải) và nó (chỉ Hoành) đang hôn nhau trên sopha. Kết quả là ngã cắm đầu.
XOẢNG
Mấy từ cuối cùng như táng vào mặt Sứa. Đê ma ma. Chuyện này thật chất nghe còn ghê hơn ma vương địa ngục sống lại vậy. Nguyên và Thiên thì từ đù tới cuối chỉ trưng ra cái bộ mặt (°_°) Kiểu: Tui ổn. Ok
- KHÔNG CÓ!!!! - Khải và Hoành lập tức vùng lên biện minh.
- Lúc đó tôi qua nhà cô chơi. Thấy Hoành đang nằm nên đùa với em ấy dậy. Xong kéo em ấy đứng lên, ai ngờ tay tôi ướt quá. Kéo không được nên ngã ra sau, em ấy nhanh tay kéo ngược lại nhưng hơi mạnh tay. Cuối cùng là cô thấy đấy. - Khải giải rối. Mà càng giảm giải nó càng rối.
-... Đùa? Tay ướt?- Đối với Hủ nữ, bất cứ thông tin gì đi vào não đều được soi rất kỹ càng. Những lời bào chữa kia thật quá mờ ám. Quá nhiều JQ* ( Ai hiểu ý con Cừu thì nói cái)
JQ: Giang tình
-... - Khải toát mồ hôi. Ruốt cuộc cái não kia đang suy nghĩ cái gì.
- Thế sao không sang mấy nhà khác chơi mà phải sang nhà tôi? - Cừu nheo mắt nhìn. Cứ như đang tra khảo phạm nhân.
-... - Thưa cô, cô có khả năng làm luật sư VIP đấy
- Dù có như vậy đi. Thì không phải là đã hôn rồi sao? - Cừu luật sư đã ra đòn quyết định, phạm nhân Vương Tuấn Khải không có luật sư bào chữa liền nhận tội.
-... - Cơ bản là chính xác. Không thể chối cải. Người ta nói: Bắt gian tận giường. Cấm có sai.
- Chung quy lại. Anh vẫn là người cướp mất nụ hôn đầu tiên của em trai tôi. - Cừu thẩm tòa bắt đầu tuyên án.
-... tôi cũng là nụ hôn đầu. - Bị cáo Khải meo meo biện hộ. Mong nhận được sự khoan hồng của tòa án đáng ghét kia.
-... - Anh nhìn mặt tôi có giống như đang quan tâm không.
- Thế cô muốn sao? - Khải bị cáo thở dài.
- Tháng 5 sắp tới, Chí Hoành sẽ debut tại Dịch An. Dù không cùng công ty nhưng tôi mong anh giúp đỡ nó. Nếu không... - Cừu nhướng mày, nhấn mạnh mấy từ cuối cùng. Kiểu: Anh hiểu cái gì sẽ xảy ra rồi chứ.
-... - Khải im lặng. Tin tức Hoành debut không phải anh không biết. Nhưng sớm như vậy thì có ý gì không?
- Sao?- Cừu nhìn thẳng vào anh. Bỗng chóc cảm thấy toàn bộ lông tơ trên người đều dựng lên. Cái nhìn đó thậy sự làm anh phát hoảng đi được.
- Tất nhiên. Tôi đồng ý. - Khải chậm rãi gật đầu. Dù cô không nói nhưng anh vẫn sẽ giúp em ấy. Huynh đệ. We are Hao huynh de a ( We are hảo huynh đệ a( /'且')/).
- Được vậy thì tốt quá. - Cừu dời tầm nhìn sang hướng Hoành, thoáng cái ánh mắt tràn ngập ôn nhu.
-... - Nhân vật chính của chúng ta đang ngồi ngây ngốc. Cả động a cảm động. Chị hai dù hơi xấu tính nhưng thực thương em mình nha. (>////<).
- Trong thời gian sắp đến, có lẽ tôi sẽ vắng nhà một thời gian. - Cừu hơi trượt người xuống giường. Ánh mắt sắc sảo nay mông lung nhìn đến một điểm vô định đâu đó sau lưng Thiên Tỷ.
Tay móc trong túi áo khoác ra 1 hộp hình hộp chữ nhật. Trông khá giống với bao thuốc lá nhưng bé hơn. Có màu xanh bạc hà. Lôi ra 1 điếu nhỏ hơn thuốc lá 1 tí. Ngoài trừ nhỏ hơn thì không khác thuốc lá tí nào nữa.
- Chị vắng nhà à? - Heo nhìn Cừu.
- Ừ. Chừng một hay hai tuần gì đó. - Cừu nhẹ châm điếu thuốc. Lại liếc thấy Nguyên đang khẽ cau mày liền mỉm cười.
- Đây không phải thuốc lá. Tác dụng của nó khá giống nước xịt thơm miệng ấy, thư giản đầu óc, chắc răng. Cái này cũng giống như Bertie Bott trong Harry Potter ấy. Có đủ vị. - Ngón trỏ và ngón giữa kẹp điếu thuốc khẽ vung vẫy phụ họa theo lờ Cừu nói.
Khẽ cười nhìn gương mặt ngốc ra của bọn kia. Tay đưa thuốc lên nhẹ rít một hơi dài rồi chầm chậm thả khói ra lại. Quả thật khói không có mùi. Ngược lại lại thoang thoảng mùi hương bạc hà.
- Nếu không tin. Thanh niên sắp 18 tuổi thử đi. - Cừu hắc hắc cười ta với tay vào túi áo. Đoạn lại lôi ra một hộp thuốc lá giống hộp cô đang cầm. Nhưng màu đỏ. Lại vút qua cho Khải.
Chụp lấy.
Chần chừ nhìn. Tay chậm chạp mở nắp gói thuốc ra. Bên trong còn hơn nửa gói
Có nên thử hông ta. Nhỡ đâu bị lừu là thấy má luôn.
- Sao? Không dám? - Cừu nhướng mày tỏ vẽ khinh thuờng. Bờ môi nhợt nhạt khẽ nhếch lên.
- Tôi...
- Thực nhát. - Cái chiêu khích tướng này... Lưu Hạo Nhiên, anh ra nhanh không bị nó cướp bản quyền kìa.
- Hứ. Sợ gì. - Anh Đại dù thấy chiêu này quen nhưng vẫn nhảy vào. Anh đây chính là muốn tỏa ra khí chất đađàn ông a. ( cơ mà mấy bạn nam không phải là hút thuốc lá mới thể hiện nam tính nhé. Au là ghét nhất nam nhân hút thuốc nơi công cộng và trước mặt phụ nữ nhé. Au nghĩ mấy bạn nữ cũng sẽ có suy nghĩ giống Au)
Đốt cháy điếu thuốc. Tay cầm vụng về đưa lên bắt chước Cừu rít dài 1 hơi. Cảm giác đầu tiên là cảm thấy luồn khí nóng lan vào khoang miệng. Sau đó.
- AAAAAAA. CAY QUÁ. - Anh vứt điếu thuốc ra xa. Lưỡi le ra. Sống mũi đỏ lên. A cái cảm giác này...
Khải nhìn xuống bìa gói thuốc. Hình trái ớt in trên bìa đang cười rất gợi đòn.
Cừu bên này cũng bị anh làm cho sặc thuốc.
- Hắc hắc. Lần sau đụng cái gì cũng phải mở to mắt ra mà giám định. Không thì có ngày chết không biết vì sao a.
- Mà em đi đâu? - Thiên hỏi. Ánh mắt nhìn xuyên qua lớp khói mờ mờ quanh gương mặt Cừu làm cô thêm phần ta mị.
- Tôi phải tới trụ sở. Sắp có phi vụ làm ăn lớn. Tôi cũng cần chỉnh đốn lại một số thứ. - Cừu lại thở một hơi thuốc.
- Trụ sở ở đâu a?- Nguyên thắc mắc. Là Thượng Hải hay Quảng Châu a.
- Thủ đô Beclin của Đức. Tên thật của công ty là Dark Flowers gọi tắt là DFs.
ỌvỌ. Chào các cô. Tui đã come back rồi đây. Au ăn hại đã trở lại. Có ai nhớ tui hông. Tui dạo này bắt đầu vào học C3 nên hơi bận a. TvT.
TFBOYS theo lịch trình thì hôm nay có buổi chụp hình cho tạp chí KFC. Sứa thân là trợ lý nên cũng xách mông đi theo.
Con Heo thì dưới danh nghĩa TF thực tập sinh mới, âm thầm hổ trợ Sứa, một phần đẩy nhanh quá trình khai mở linh lực của từng người.
Còn Hoành thì bận khỏi nói. Này nhé, 1 tay bóc đồ ăn cho vào miệng, 1 tay thì bận lướt laptop, mắt bận nhìn, tai bận nghe nhạc, mỏ bận nhai, đùi bận rung. Ối giời ơi, nói chung là bận chết được.
- Sứa hả, Cừu tỷ nhập viện rồi - Heo nói như hét vào điện thoại.
- Cái... - Sứa nghe mà ngu mặt.
- Bả giờ đang ở bệnh viện hồi trước cậu ở ấy. - Nói xong liền cúp máy.
Sứa liền lao ra quán ăn bắt xe, sau khi chụp hình xong, mọi người về nhà. Cô chỉ lòng vòng ăn chơi 1 lát mà đã bỏ lỡ Hot Even như vậy.
Rốt cuộc là quỷ hồn mạnh tới mức nào mới có thể đánh trọng thương Cừu.
Chạy ngay tới phòng bệnh được chỉ dẫn. Cmn chứ. Đây là cái phòng bệnh lần trước cô nằm chứ đâu.
Cừu đã được cấp cứu xong, hiện giờ đã tỉnh. Nằm dưỡng trên giường. Chiếc giường trắng toát có 1 mỹ nữ an tỉnh lười biếng tựa lưng lên vách. Trên đầu quấy mấy vòng khăn trắng. Phía bên trán trái có thấm ra ít máu. Đôi mắt phượng sắc sảo mở to, phóng ra những tia lửa điện cháy lách tách.
Vựa đẩy cửa bước vào đã nghe thấy mùi thuốc súng nồng nặc. Cô không khỏi nuốt nước bọt.
- Rốt cuộc lá có chuyện gì xảy ra?
-... - Người nằm trên giường bệnh kia im lặng 1 hồi mới từ từ nói. Giọng nói trầm trầm như đang kể chuyện ma làm cô nhột hết sống lưng.
- Hôm nay cảm thấy đã lấy sức đủ nên tôi quyết định ra ngoài ăn. Vừa bước tới cầu thanh thì thấy Hắn ( chỉ Khải) và nó (chỉ Hoành) đang hôn nhau trên sopha. Kết quả là ngã cắm đầu.
XOẢNG
Mấy từ cuối cùng như táng vào mặt Sứa. Đê ma ma. Chuyện này thật chất nghe còn ghê hơn ma vương địa ngục sống lại vậy. Nguyên và Thiên thì từ đù tới cuối chỉ trưng ra cái bộ mặt (°_°) Kiểu: Tui ổn. Ok
- KHÔNG CÓ!!!! - Khải và Hoành lập tức vùng lên biện minh.
- Lúc đó tôi qua nhà cô chơi. Thấy Hoành đang nằm nên đùa với em ấy dậy. Xong kéo em ấy đứng lên, ai ngờ tay tôi ướt quá. Kéo không được nên ngã ra sau, em ấy nhanh tay kéo ngược lại nhưng hơi mạnh tay. Cuối cùng là cô thấy đấy. - Khải giải rối. Mà càng giảm giải nó càng rối.
-... Đùa? Tay ướt?- Đối với Hủ nữ, bất cứ thông tin gì đi vào não đều được soi rất kỹ càng. Những lời bào chữa kia thật quá mờ ám. Quá nhiều JQ* ( Ai hiểu ý con Cừu thì nói cái)
JQ: Giang tình
-... - Khải toát mồ hôi. Ruốt cuộc cái não kia đang suy nghĩ cái gì.
- Thế sao không sang mấy nhà khác chơi mà phải sang nhà tôi? - Cừu nheo mắt nhìn. Cứ như đang tra khảo phạm nhân.
-... - Thưa cô, cô có khả năng làm luật sư VIP đấy
- Dù có như vậy đi. Thì không phải là đã hôn rồi sao? - Cừu luật sư đã ra đòn quyết định, phạm nhân Vương Tuấn Khải không có luật sư bào chữa liền nhận tội.
-... - Cơ bản là chính xác. Không thể chối cải. Người ta nói: Bắt gian tận giường. Cấm có sai.
- Chung quy lại. Anh vẫn là người cướp mất nụ hôn đầu tiên của em trai tôi. - Cừu thẩm tòa bắt đầu tuyên án.
-... tôi cũng là nụ hôn đầu. - Bị cáo Khải meo meo biện hộ. Mong nhận được sự khoan hồng của tòa án đáng ghét kia.
-... - Anh nhìn mặt tôi có giống như đang quan tâm không.
- Thế cô muốn sao? - Khải bị cáo thở dài.
- Tháng 5 sắp tới, Chí Hoành sẽ debut tại Dịch An. Dù không cùng công ty nhưng tôi mong anh giúp đỡ nó. Nếu không... - Cừu nhướng mày, nhấn mạnh mấy từ cuối cùng. Kiểu: Anh hiểu cái gì sẽ xảy ra rồi chứ.
-... - Khải im lặng. Tin tức Hoành debut không phải anh không biết. Nhưng sớm như vậy thì có ý gì không?
- Sao?- Cừu nhìn thẳng vào anh. Bỗng chóc cảm thấy toàn bộ lông tơ trên người đều dựng lên. Cái nhìn đó thậy sự làm anh phát hoảng đi được.
- Tất nhiên. Tôi đồng ý. - Khải chậm rãi gật đầu. Dù cô không nói nhưng anh vẫn sẽ giúp em ấy. Huynh đệ. We are Hao huynh de a ( We are hảo huynh đệ a( /'且')/).
- Được vậy thì tốt quá. - Cừu dời tầm nhìn sang hướng Hoành, thoáng cái ánh mắt tràn ngập ôn nhu.
-... - Nhân vật chính của chúng ta đang ngồi ngây ngốc. Cả động a cảm động. Chị hai dù hơi xấu tính nhưng thực thương em mình nha. (>////<).
- Trong thời gian sắp đến, có lẽ tôi sẽ vắng nhà một thời gian. - Cừu hơi trượt người xuống giường. Ánh mắt sắc sảo nay mông lung nhìn đến một điểm vô định đâu đó sau lưng Thiên Tỷ.
Tay móc trong túi áo khoác ra 1 hộp hình hộp chữ nhật. Trông khá giống với bao thuốc lá nhưng bé hơn. Có màu xanh bạc hà. Lôi ra 1 điếu nhỏ hơn thuốc lá 1 tí. Ngoài trừ nhỏ hơn thì không khác thuốc lá tí nào nữa.
- Chị vắng nhà à? - Heo nhìn Cừu.
- Ừ. Chừng một hay hai tuần gì đó. - Cừu nhẹ châm điếu thuốc. Lại liếc thấy Nguyên đang khẽ cau mày liền mỉm cười.
- Đây không phải thuốc lá. Tác dụng của nó khá giống nước xịt thơm miệng ấy, thư giản đầu óc, chắc răng. Cái này cũng giống như Bertie Bott trong Harry Potter ấy. Có đủ vị. - Ngón trỏ và ngón giữa kẹp điếu thuốc khẽ vung vẫy phụ họa theo lờ Cừu nói.
Khẽ cười nhìn gương mặt ngốc ra của bọn kia. Tay đưa thuốc lên nhẹ rít một hơi dài rồi chầm chậm thả khói ra lại. Quả thật khói không có mùi. Ngược lại lại thoang thoảng mùi hương bạc hà.
- Nếu không tin. Thanh niên sắp 18 tuổi thử đi. - Cừu hắc hắc cười ta với tay vào túi áo. Đoạn lại lôi ra một hộp thuốc lá giống hộp cô đang cầm. Nhưng màu đỏ. Lại vút qua cho Khải.
Chụp lấy.
Chần chừ nhìn. Tay chậm chạp mở nắp gói thuốc ra. Bên trong còn hơn nửa gói
Có nên thử hông ta. Nhỡ đâu bị lừu là thấy má luôn.
- Sao? Không dám? - Cừu nhướng mày tỏ vẽ khinh thuờng. Bờ môi nhợt nhạt khẽ nhếch lên.
- Tôi...
- Thực nhát. - Cái chiêu khích tướng này... Lưu Hạo Nhiên, anh ra nhanh không bị nó cướp bản quyền kìa.
- Hứ. Sợ gì. - Anh Đại dù thấy chiêu này quen nhưng vẫn nhảy vào. Anh đây chính là muốn tỏa ra khí chất đađàn ông a. ( cơ mà mấy bạn nam không phải là hút thuốc lá mới thể hiện nam tính nhé. Au là ghét nhất nam nhân hút thuốc nơi công cộng và trước mặt phụ nữ nhé. Au nghĩ mấy bạn nữ cũng sẽ có suy nghĩ giống Au)
Đốt cháy điếu thuốc. Tay cầm vụng về đưa lên bắt chước Cừu rít dài 1 hơi. Cảm giác đầu tiên là cảm thấy luồn khí nóng lan vào khoang miệng. Sau đó.
- AAAAAAA. CAY QUÁ. - Anh vứt điếu thuốc ra xa. Lưỡi le ra. Sống mũi đỏ lên. A cái cảm giác này...
Khải nhìn xuống bìa gói thuốc. Hình trái ớt in trên bìa đang cười rất gợi đòn.
Cừu bên này cũng bị anh làm cho sặc thuốc.
- Hắc hắc. Lần sau đụng cái gì cũng phải mở to mắt ra mà giám định. Không thì có ngày chết không biết vì sao a.
- Mà em đi đâu? - Thiên hỏi. Ánh mắt nhìn xuyên qua lớp khói mờ mờ quanh gương mặt Cừu làm cô thêm phần ta mị.
- Tôi phải tới trụ sở. Sắp có phi vụ làm ăn lớn. Tôi cũng cần chỉnh đốn lại một số thứ. - Cừu lại thở một hơi thuốc.
- Trụ sở ở đâu a?- Nguyên thắc mắc. Là Thượng Hải hay Quảng Châu a.
- Thủ đô Beclin của Đức. Tên thật của công ty là Dark Flowers gọi tắt là DFs.
ỌvỌ. Chào các cô. Tui đã come back rồi đây. Au ăn hại đã trở lại. Có ai nhớ tui hông. Tui dạo này bắt đầu vào học C3 nên hơi bận a. TvT.