Tại nhà của cô, khắp nơi đều được trang trí bong bóng và hoa lung linh kì lạ, trước nhà còn có dòng chữ Lễ Vu Quy đỏ tươi tuyệt đẹp. Căn nhà vốn đã đẹp nay lại khan trang hơn, nhưng sắp vắng đi bóng dáng của cô chủ nhỏ rồi.
***
Một buổi sáng đẹp trời, những tia nắng nhỏ len qua cửa sổ rọi vào căn phòng màu xanh nước tuyệt diệu. Một cô gái nhỏ trong bộ váy cưới màu trắng dài chấm đất, tay cầm một bó hướng dương vàng rực rỡ. Trên môi vẫn nở một nụ cười tươi mà ngắm mình trong gương, cô đang đợi chú rể của mình đến đây mà. Thấp thoáng đó mà cô đã 23 tuổi, cái tuổi bắt đầu một cuộc sống mới, một khởi đầu mới và những rắc rối mới.
Tại sảnh Vip của một nhà hàng sang trọng mà những người được xem là khá giả cũng khó có thể vào được, chỉ dành cho những ông to bà lớn trên cả nước này-nhà hàng The Sun. Giới báo chí đứng ngập hai bên cửa ra vào và liên tục chụp hình, toàn là người trong giới thượng lưu có tiếng và cả những người lãnh đạo của nhiều tập đoàn nổi tiếng thế giới cũng có mặt.
_Kính thưa các vị quan khách, tôi rất hân hạnh và cũng rất cảm ơn mọi người đã dành chút ít thời gian đến góp vui với gia đình chúng tôi ngày hôm nay. Xin mọi người cứ tự nhiên! Từ hôm nay, tôi sẽ chính thức nghỉ huơu và nhường chiếc ghế chủ tịch lại cho con trai tôi-Vương Khải Huy và tổng giám đốc sẽ do con dâu yêu quý của tôi đảm nhiệm. Rất hân hạnh! Mời mọi người ra sàn nhảy.-ông Lâm đứng trên bục dõng dạc, dáng vẻ uy nghi cùng gương mặt lãnh đạm khiến ai cũng khiếp sợ. Đúng thật là một vị lãnh đạo tài giỏi.
Từ hai phía, các cặp đôi cầm tay nhau ra khiêu vũ vui vẻ, chỉ còn duy nhất bốn người đứng nhìn nhau.
_Oh, tiếc thật! Cậu Kenny đâu không ra nhảy sao?-Phong hớp một ngụm rượu nhìn anh chàng tóc vàng trước mặt đang không rời mắt khỏi cô bạn của mình.
_Tôi không có ai nhảy cùng.-Kenny đáp lại.
_Vậy thì xin chào nhé, nhảy cùng tui nha?-Phong lắc đầu, đưa tay nắm lấy tay Nhi và kéo ra ngoài sàn, không quên nháy mặt đầy ẩn ý với Kenny. Chị Nhi nhà ta thì mặt đỏ bừng bừng mà hòa theo từng nhịp nhảy của người con trai phong độ trước mặt.
_Cô...cô có muốn nhảy không?-Kenny ngập ngừng nói với Như, cô nàng đang dáo dát tìm thứ gì đó thì phải(tìm anh chứ ai).
_Tại sao tôi phải nhảy với anh?-Như giật mình, quay mặt lại thì thấy một tên con trai đang nhìn mình đầy tò mò mà gắt lên.
_Không, ý tôi chỉ hỏi vậy thôi.-Kenny đành quay lưng lại và đi chỗ khác nhưng chưa được bao lâu thì có một bàn tay kéo lại.
_Tôi có nói là không đồng ý sao?-Như hấc mặt lên rồi kéo Ken ra sàn nhảy, Phong nhìn Kenny đầy thích thú. Phong biết là Ken cảm nắng chị Như mất rồi nên tìm cơ hội tống chị Như đây ra khỏi hội độc thân luôn. Đúng là ngốc hết sức, chuyện người ta thì nhanh lắm còn chuyện của mình thì chẳng thèm để ý, đứa con gái ngay trước mặt cậu thương thầm cậu gần 10 năm trời kìa mà không nhận ra.
_Phong...ông có định sẽ quen ai khác không?-Nhi đột nhiên lên tiếng, mặt vẫn cúi gầm xuống.
_Không phải bây giờ nhưng chắc chắn tui sẽ kiếm chứ, không ở trong hội FA này mãi đâu. Chị Như nhà ta cũng đi mất rồi kìa.-Phong trả lời ngây thơ, chẳng thèm để ý đến Nhi đây đang nở hoa trong lòng.
_Vậy Phong định khi nào sẽ thương ai đó?
_Không biết nhưng cũng sẽ sớm thôi!!-cậu trả lời không do dự.
_Vậy thì lúc đó có thể ưu tiên cho tui là ứng cử viên số 1 không?-Nhi ngấc mặt, đôi mắt xoáy vào con ngươi đang rung chuyển kia. Khoảng cách xa xôi ngàn dặm kia như được kéo gần lại chỉ cách một gang tay. Có thể nghe rõ tiếng tim Nhi đang đập nhanh liên tục, nhìn rõ được gương mặt mặt bất ngờ vui nhộn của cậu.
_À à ờm ờ!-cậu quay mặt đi, trong miệng lẫm bẫm cái gì đó không rõ ràng.
Lúc này thì hai nhân vật chính của bữa tiệc cũng xuất hiện, họ khoác tay nhau tình cảm đi trên thảm đỏ. Nàng công chúa trong chiếc váy đỏ tươi đi cùng với vị hoàng tử khoác trên mình bộ vest trắng tinh khôi. Họ như sinh ra để dành cho nhau, vẻ đẹp ma mị thoát tục đến kì lạ.
_Đại Băng Linh, chúng ta đã chính thức là của nhau. Em phải ghi rõ cái khoảnh khắc này hiểu chưa?-anh thì thầm vào tai cô, nhẹ nhàng êm dịu như tình yêu thắm thiết chờ đợi 5 năm qua của anh
___~~~~___End Chap___~~~~_
Tại nhà của cô, khắp nơi đều được trang trí bong bóng và hoa lung linh kì lạ, trước nhà còn có dòng chữ Lễ Vu Quy đỏ tươi tuyệt đẹp. Căn nhà vốn đã đẹp nay lại khan trang hơn, nhưng sắp vắng đi bóng dáng của cô chủ nhỏ rồi.
Một buổi sáng đẹp trời, những tia nắng nhỏ len qua cửa sổ rọi vào căn phòng màu xanh nước tuyệt diệu. Một cô gái nhỏ trong bộ váy cưới màu trắng dài chấm đất, tay cầm một bó hướng dương vàng rực rỡ. Trên môi vẫn nở một nụ cười tươi mà ngắm mình trong gương, cô đang đợi chú rể của mình đến đây mà. Thấp thoáng đó mà cô đã tuổi, cái tuổi bắt đầu một cuộc sống mới, một khởi đầu mới và những rắc rối mới.
Tại sảnh Vip của một nhà hàng sang trọng mà những người được xem là khá giả cũng khó có thể vào được, chỉ dành cho những ông to bà lớn trên cả nước này-nhà hàng The Sun. Giới báo chí đứng ngập hai bên cửa ra vào và liên tục chụp hình, toàn là người trong giới thượng lưu có tiếng và cả những người lãnh đạo của nhiều tập đoàn nổi tiếng thế giới cũng có mặt.
_Kính thưa các vị quan khách, tôi rất hân hạnh và cũng rất cảm ơn mọi người đã dành chút ít thời gian đến góp vui với gia đình chúng tôi ngày hôm nay. Xin mọi người cứ tự nhiên! Từ hôm nay, tôi sẽ chính thức nghỉ huơu và nhường chiếc ghế chủ tịch lại cho con trai tôi-Vương Khải Huy và tổng giám đốc sẽ do con dâu yêu quý của tôi đảm nhiệm. Rất hân hạnh! Mời mọi người ra sàn nhảy.-ông Lâm đứng trên bục dõng dạc, dáng vẻ uy nghi cùng gương mặt lãnh đạm khiến ai cũng khiếp sợ. Đúng thật là một vị lãnh đạo tài giỏi.
Từ hai phía, các cặp đôi cầm tay nhau ra khiêu vũ vui vẻ, chỉ còn duy nhất bốn người đứng nhìn nhau.
_Oh, tiếc thật! Cậu Kenny đâu không ra nhảy sao?-Phong hớp một ngụm rượu nhìn anh chàng tóc vàng trước mặt đang không rời mắt khỏi cô bạn của mình.
_Tôi không có ai nhảy cùng.-Kenny đáp lại.
_Vậy thì xin chào nhé, nhảy cùng tui nha?-Phong lắc đầu, đưa tay nắm lấy tay Nhi và kéo ra ngoài sàn, không quên nháy mặt đầy ẩn ý với Kenny. Chị Nhi nhà ta thì mặt đỏ bừng bừng mà hòa theo từng nhịp nhảy của người con trai phong độ trước mặt.
_Cô...cô có muốn nhảy không?-Kenny ngập ngừng nói với Như, cô nàng đang dáo dát tìm thứ gì đó thì phải(tìm anh chứ ai).
_Tại sao tôi phải nhảy với anh?-Như giật mình, quay mặt lại thì thấy một tên con trai đang nhìn mình đầy tò mò mà gắt lên.
_Không, ý tôi chỉ hỏi vậy thôi.-Kenny đành quay lưng lại và đi chỗ khác nhưng chưa được bao lâu thì có một bàn tay kéo lại.
_Tôi có nói là không đồng ý sao?-Như hấc mặt lên rồi kéo Ken ra sàn nhảy, Phong nhìn Kenny đầy thích thú. Phong biết là Ken cảm nắng chị Như mất rồi nên tìm cơ hội tống chị Như đây ra khỏi hội độc thân luôn. Đúng là ngốc hết sức, chuyện người ta thì nhanh lắm còn chuyện của mình thì chẳng thèm để ý, đứa con gái ngay trước mặt cậu thương thầm cậu gần năm trời kìa mà không nhận ra.
_Phong...ông có định sẽ quen ai khác không?-Nhi đột nhiên lên tiếng, mặt vẫn cúi gầm xuống.
_Không phải bây giờ nhưng chắc chắn tui sẽ kiếm chứ, không ở trong hội FA này mãi đâu. Chị Như nhà ta cũng đi mất rồi kìa.-Phong trả lời ngây thơ, chẳng thèm để ý đến Nhi đây đang nở hoa trong lòng.
_Vậy Phong định khi nào sẽ thương ai đó?
_Không biết nhưng cũng sẽ sớm thôi!!-cậu trả lời không do dự.
_Vậy thì lúc đó có thể ưu tiên cho tui là ứng cử viên số không?-Nhi ngấc mặt, đôi mắt xoáy vào con ngươi đang rung chuyển kia. Khoảng cách xa xôi ngàn dặm kia như được kéo gần lại chỉ cách một gang tay. Có thể nghe rõ tiếng tim Nhi đang đập nhanh liên tục, nhìn rõ được gương mặt mặt bất ngờ vui nhộn của cậu.
_À à ờm ờ!-cậu quay mặt đi, trong miệng lẫm bẫm cái gì đó không rõ ràng.
Lúc này thì hai nhân vật chính của bữa tiệc cũng xuất hiện, họ khoác tay nhau tình cảm đi trên thảm đỏ. Nàng công chúa trong chiếc váy đỏ tươi đi cùng với vị hoàng tử khoác trên mình bộ vest trắng tinh khôi. Họ như sinh ra để dành cho nhau, vẻ đẹp ma mị thoát tục đến kì lạ.
_Đại Băng Linh, chúng ta đã chính thức là của nhau. Em phải ghi rõ cái khoảnh khắc này hiểu chưa?-anh thì thầm vào tai cô, nhẹ nhàng êm dịu như tình yêu thắm thiết chờ đợi năm qua của anh
___~~~~___End Chap___~~~~_