Hằng năm, cứ đến độ đầu Đông là trường The Nobility_ ngôi trường mà Vy và các nhân vật trong truyện đang theo học_ lại tất bật, bận bịu hơn bao giờ hết bởi cứ độ đầu Đông là trường lại tổ chức "Lễ hội đầu Đông" do học sinh tự tổ chức, tự thi cử (tự biên, tự diễn) nhưng ban giám khảo lại là những thầy cô uy tín của trường. Các lớp có quyền thi những môn năng khiếu dưới mọi cách thức: diễn kịch, ca hát, nhảy múa, chơi các loại nhạc cụ, ảo thuật,..... Phần thưởng dành cho lớp thắng cuộc sẽ là danh hiệu "Lớp học năng khiếu" và 1 chuyến đi du lịch trong nước, mỗi thành viên trong lớp sẽ được quyền dẫn theo 1_2 người thân đi kèm. Thật hấp dẫn!!! Vì vậy các thành viên trong mọi lớp đều đang cố gắng hết sức để giành được vòng nguyệt quế và đây cũng là dịp tốt để mọi người khoe tài. Lớp 10E nhốn nháo lời ra tiếng vào. Người ý kiến này, kẻ ý kiến nọ, ko ai chịu ai. Họ đang bàn tán tiết mục cho lễ hội sắp tới. Năm nay, trên khuôn mặt ai cũng bừng lên ý chí quyết chiến, quyết thắng bởi vì mọi năm, lớp chưa 1 lần nào qua nổi "vòng gửi xe". Cuối cùng, mọi người đã chọn được 1 câu chuyện xứng đáng để diễn, chuyện "Công chúa ngủ trong rừng" và bây giờ đây là phần hay nhất của màn chuẩn bị: Chọn vai diễn. Chọn ai đây???? Cả lớp lại tiếp tục xôn xao sau 3'24s yên tĩnh. Vy ngồi lặng yên đưa ánh mắt nhìn về phía mọi người nhưng thực chất tâm hồn cô đang phiêu du về quá khứ, lời nói của người con trai ấy vang vọng trong đầu, ko thể nào quên được. Lâm Khánh Thiên, cậu ấy từng là người cô rất thích, từng là người khiến cô buồn và giờ cậu là người chiếm lĩnh 1 vị trí lớn trong suy nghĩ của cô. Trong suy nghĩ của cô giờ đây ko thể phai nhòa kí ức của buổi sáng hôm ấy. 1 Chàng trai mặc áo sơ mi đen, quần thụng đen và chiếc mũ lưỡi trai cùng màu đứng trước 1 cô gái.....Khoan đã, áo sơ mi đen, quần thụng đen và chiếc mũ lưỡi trai cùng màu........Là.....Đôi mắt Vy mở to......... Thiên là người con trai đó, là người mà cô rất thường gặp trên phố. Bất giác, cô nhớ tới lời nói của Thiên trong chiếc CD:"Hạ Vy, có lẽ trước giờ em ko biết tôi là ai, cũng ko biết tôi luôn là người ĐỨNG NƠI CUỐI CON ĐƯỜNG DÕI THEO MỖI BƯỚC CHÂN EM ĐI". Những lời nói đó là sự thật, ko phải là 1 lời nói xuông.
- Á!!! Cái gì??? Hạ Vy á????_ 1 cô gái hét toáng lên, cả lớp hướng về phía Vy đang mở to đôi mắt ngơ ngác ko hiểu chuyện gì. Những suy nghĩ của cô bé chợt bị gián đoạn
- Cái gì vậy???? Cô đưa mắt nhìn mọi người với hy vọng tìm được 1 lời giải đáp
- Thôi được rồi, với danh nghĩa là tổ trưởng tổ văn nghệ tớ chấp thuận cho Hạ Vy diễn vai Công Chúa, dù sao cậu ấy cũng là Lớp trưởng cũng nên tham gia vào các hoạt động này. Và... hơn nưa, Vy diễn vai Công Chúa thì Đăng mới nhận vai Hoàng Tử. Thôi bàn bạc tớ đây thôi, là khá ổn rồi. Giải tán_ Tổ trưởng tổ văn nghệ lớp 10E, Hoàng Thái Trân tuyên bố.Cả lớp giải tán theo sự chỉ huy của bạn ấy. Có vài ánh mắt nhìn Vy ghanh tị, lí do thì đơn giản thôi..... bởi cô là Công Chúa của Hoàng Tử Hải Đăng trong câu chuyện cổ tích ngọt ngào ấy.
Qua lời nói của Thái Trân ,Vy như hiểu ra được chút gì đó, nhưng cô bé vẫn khẳng định lại vấn đề bằng phương án quay sang hỏi Châu Giang:
- Mọi người đang nói cái gì đó liên quan tới mình thì phải
- Ừ..._ Châu Giang bỏ cuốn sách xuống bàn, quay sang cười với Vy- Mọi người quyết định cậu sẽ là công chúa trong vở kịch mà lớp ta dự định sẽ diễn trong "Lễ hội đầu Đông" sắp tới_ Châu Giang dù đang cười nhưng trong đôi mắt có một nét gì đó đượm buồn.
Vy đưa đôi mắt cảm ơn sang Châu Giang đang nhấc cuốn sách lên đọc rồi nhìn ra khung cửa sổ, nơi đây có thể nhìn thấy lớp 11A, lớp của Khánh Thiên. Cô ko muốn nói gì tới vụ diễn kịch nữa, có nói cũng vậy, mọi người sẽ ko đồng ý chuyển nhân vật dù có rất nhiều người muốn diễn cái vai ấy. Cô ko muốn suy nghĩ tới nó nữa. Dạo gần đây xung quanh cô có quá nhiều chuyện, phải chi lúc này có Lam ở đây thì hay biết mấy.
Keng Keng Keng ....
Chuông học điểm 3 tiếng quen thuộc, tất cả lớp trở nên yên ắng. Thầy giáo bước vào với Khuôn mặt vui vẻ quen thuộc. Giờ học bắt đầu. Xung quanh ko 1 tiếng động, chỉ nghe vài tiếng rên khe khẽ của điều hòa và tiếng ngòi bút tung hoành trên trang giấy. Ngôi trường trở nên yên tĩnh hơn bao giờ hết
Hằng năm, cứ đến độ đầu Đông là trường The Nobility_ ngôi trường mà Vy và các nhân vật trong truyện đang theo học_ lại tất bật, bận bịu hơn bao giờ hết bởi cứ độ đầu Đông là trường lại tổ chức "Lễ hội đầu Đông" do học sinh tự tổ chức, tự thi cử (tự biên, tự diễn) nhưng ban giám khảo lại là những thầy cô uy tín của trường. Các lớp có quyền thi những môn năng khiếu dưới mọi cách thức: diễn kịch, ca hát, nhảy múa, chơi các loại nhạc cụ, ảo thuật,..... Phần thưởng dành cho lớp thắng cuộc sẽ là danh hiệu "Lớp học năng khiếu" và chuyến đi du lịch trong nước, mỗi thành viên trong lớp sẽ được quyền dẫn theo _ người thân đi kèm. Thật hấp dẫn!!! Vì vậy các thành viên trong mọi lớp đều đang cố gắng hết sức để giành được vòng nguyệt quế và đây cũng là dịp tốt để mọi người khoe tài. Lớp E nhốn nháo lời ra tiếng vào. Người ý kiến này, kẻ ý kiến nọ, ko ai chịu ai. Họ đang bàn tán tiết mục cho lễ hội sắp tới. Năm nay, trên khuôn mặt ai cũng bừng lên ý chí quyết chiến, quyết thắng bởi vì mọi năm, lớp chưa lần nào qua nổi "vòng gửi xe". Cuối cùng, mọi người đã chọn được câu chuyện xứng đáng để diễn, chuyện "Công chúa ngủ trong rừng" và bây giờ đây là phần hay nhất của màn chuẩn bị: Chọn vai diễn. Chọn ai đây???? Cả lớp lại tiếp tục xôn xao sau 's yên tĩnh. Vy ngồi lặng yên đưa ánh mắt nhìn về phía mọi người nhưng thực chất tâm hồn cô đang phiêu du về quá khứ, lời nói của người con trai ấy vang vọng trong đầu, ko thể nào quên được. Lâm Khánh Thiên, cậu ấy từng là người cô rất thích, từng là người khiến cô buồn và giờ cậu là người chiếm lĩnh vị trí lớn trong suy nghĩ của cô. Trong suy nghĩ của cô giờ đây ko thể phai nhòa kí ức của buổi sáng hôm ấy. Chàng trai mặc áo sơ mi đen, quần thụng đen và chiếc mũ lưỡi trai cùng màu đứng trước cô gái.....Khoan đã, áo sơ mi đen, quần thụng đen và chiếc mũ lưỡi trai cùng màu........Là.....Đôi mắt Vy mở to......... Thiên là người con trai đó, là người mà cô rất thường gặp trên phố. Bất giác, cô nhớ tới lời nói của Thiên trong chiếc CD:"Hạ Vy, có lẽ trước giờ em ko biết tôi là ai, cũng ko biết tôi luôn là người ĐỨNG NƠI CUỐI CON ĐƯỜNG DÕI THEO MỖI BƯỚC CHÂN EM ĐI". Những lời nói đó là sự thật, ko phải là lời nói xuông.
- Á!!! Cái gì??? Hạ Vy á????_ cô gái hét toáng lên, cả lớp hướng về phía Vy đang mở to đôi mắt ngơ ngác ko hiểu chuyện gì. Những suy nghĩ của cô bé chợt bị gián đoạn
- Cái gì vậy???? Cô đưa mắt nhìn mọi người với hy vọng tìm được lời giải đáp
- Thôi được rồi, với danh nghĩa là tổ trưởng tổ văn nghệ tớ chấp thuận cho Hạ Vy diễn vai Công Chúa, dù sao cậu ấy cũng là Lớp trưởng cũng nên tham gia vào các hoạt động này. Và... hơn nưa, Vy diễn vai Công Chúa thì Đăng mới nhận vai Hoàng Tử. Thôi bàn bạc tớ đây thôi, là khá ổn rồi. Giải tán_ Tổ trưởng tổ văn nghệ lớp E, Hoàng Thái Trân tuyên bố.Cả lớp giải tán theo sự chỉ huy của bạn ấy. Có vài ánh mắt nhìn Vy ghanh tị, lí do thì đơn giản thôi..... bởi cô là Công Chúa của Hoàng Tử Hải Đăng trong câu chuyện cổ tích ngọt ngào ấy.
Qua lời nói của Thái Trân ,Vy như hiểu ra được chút gì đó, nhưng cô bé vẫn khẳng định lại vấn đề bằng phương án quay sang hỏi Châu Giang:
- Mọi người đang nói cái gì đó liên quan tới mình thì phải
- Ừ..._ Châu Giang bỏ cuốn sách xuống bàn, quay sang cười với Vy- Mọi người quyết định cậu sẽ là công chúa trong vở kịch mà lớp ta dự định sẽ diễn trong "Lễ hội đầu Đông" sắp tới_ Châu Giang dù đang cười nhưng trong đôi mắt có một nét gì đó đượm buồn.
Vy đưa đôi mắt cảm ơn sang Châu Giang đang nhấc cuốn sách lên đọc rồi nhìn ra khung cửa sổ, nơi đây có thể nhìn thấy lớp A, lớp của Khánh Thiên. Cô ko muốn nói gì tới vụ diễn kịch nữa, có nói cũng vậy, mọi người sẽ ko đồng ý chuyển nhân vật dù có rất nhiều người muốn diễn cái vai ấy. Cô ko muốn suy nghĩ tới nó nữa. Dạo gần đây xung quanh cô có quá nhiều chuyện, phải chi lúc này có Lam ở đây thì hay biết mấy.
Keng Keng Keng ....
Chuông học điểm tiếng quen thuộc, tất cả lớp trở nên yên ắng. Thầy giáo bước vào với Khuôn mặt vui vẻ quen thuộc. Giờ học bắt đầu. Xung quanh ko tiếng động, chỉ nghe vài tiếng rên khe khẽ của điều hòa và tiếng ngòi bút tung hoành trên trang giấy. Ngôi trường trở nên yên tĩnh hơn bao giờ hết
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hằng năm, cứ đến độ đầu Đông là trường The Nobility_ ngôi trường mà Vy và các nhân vật trong truyện đang theo học_ lại tất bật, bận bịu hơn bao giờ hết bởi cứ độ đầu Đông là trường lại tổ chức "Lễ hội đầu Đông" do học sinh tự tổ chức, tự thi cử (tự biên, tự diễn) nhưng ban giám khảo lại là những thầy cô uy tín của trường. Các lớp có quyền thi những môn năng khiếu dưới mọi cách thức: diễn kịch, ca hát, nhảy múa, chơi các loại nhạc cụ, ảo thuật,..... Phần thưởng dành cho lớp thắng cuộc sẽ là danh hiệu "Lớp học năng khiếu" và 1 chuyến đi du lịch trong nước, mỗi thành viên trong lớp sẽ được quyền dẫn theo 1_2 người thân đi kèm. Thật hấp dẫn!!! Vì vậy các thành viên trong mọi lớp đều đang cố gắng hết sức để giành được vòng nguyệt quế và đây cũng là dịp tốt để mọi người khoe tài. Lớp 10E nhốn nháo lời ra tiếng vào. Người ý kiến này, kẻ ý kiến nọ, ko ai chịu ai. Họ đang bàn tán tiết mục cho lễ hội sắp tới. Năm nay, trên khuôn mặt ai cũng bừng lên ý chí quyết chiến, quyết thắng bởi vì mọi năm, lớp chưa 1 lần nào qua nổi "vòng gửi xe". Cuối cùng, mọi người đã chọn được 1 câu chuyện xứng đáng để diễn, chuyện "Công chúa ngủ trong rừng" và bây giờ đây là phần hay nhất của màn chuẩn bị: Chọn vai diễn. Chọn ai đây???? Cả lớp lại tiếp tục xôn xao sau 3'24s yên tĩnh. Vy ngồi lặng yên đưa ánh mắt nhìn về phía mọi người nhưng thực chất tâm hồn cô đang phiêu du về quá khứ, lời nói của người con trai ấy vang vọng trong đầu, ko thể nào quên được. Lâm Khánh Thiên, cậu ấy từng là người cô rất thích, từng là người khiến cô buồn và giờ cậu là người chiếm lĩnh 1 vị trí lớn trong suy nghĩ của cô. Trong suy nghĩ của cô giờ đây ko thể phai nhòa kí ức của buổi sáng hôm ấy. 1 Chàng trai mặc áo sơ mi đen, quần thụng đen và chiếc mũ lưỡi trai cùng màu đứng trước 1 cô gái.....Khoan đã, áo sơ mi đen, quần thụng đen và chiếc mũ lưỡi trai cùng màu........Là.....Đôi mắt Vy mở to......... Thiên là người con trai đó, là người mà cô rất thường gặp trên phố. Bất giác, cô nhớ tới lời nói của Thiên trong chiếc CD:"Hạ Vy, có lẽ trước giờ em ko biết tôi là ai, cũng ko biết tôi luôn là người ĐỨNG NƠI CUỐI CON ĐƯỜNG DÕI THEO MỖI BƯỚC CHÂN EM ĐI". Những lời nói đó là sự thật, ko phải là 1 lời nói xuông.
- Á!!! Cái gì??? Hạ Vy á????_ 1 cô gái hét toáng lên, cả lớp hướng về phía Vy đang mở to đôi mắt ngơ ngác ko hiểu chuyện gì. Những suy nghĩ của cô bé chợt bị gián đoạn
- Cái gì vậy???? Cô đưa mắt nhìn mọi người với hy vọng tìm được 1 lời giải đáp
- Thôi được rồi, với danh nghĩa là tổ trưởng tổ văn nghệ tớ chấp thuận cho Hạ Vy diễn vai Công Chúa, dù sao cậu ấy cũng là Lớp trưởng cũng nên tham gia vào các hoạt động này. Và... hơn nưa, Vy diễn vai Công Chúa thì Đăng mới nhận vai Hoàng Tử. Thôi bàn bạc tớ đây thôi, là khá ổn rồi. Giải tán_ Tổ trưởng tổ văn nghệ lớp 10E, Hoàng Thái Trân tuyên bố.Cả lớp giải tán theo sự chỉ huy của bạn ấy. Có vài ánh mắt nhìn Vy ghanh tị, lí do thì đơn giản thôi..... bởi cô là Công Chúa của Hoàng Tử Hải Đăng trong câu chuyện cổ tích ngọt ngào ấy.
Qua lời nói của Thái Trân ,Vy như hiểu ra được chút gì đó, nhưng cô bé vẫn khẳng định lại vấn đề bằng phương án quay sang hỏi Châu Giang:
- Mọi người đang nói cái gì đó liên quan tới mình thì phải
- Ừ..._ Châu Giang bỏ cuốn sách xuống bàn, quay sang cười với Vy- Mọi người quyết định cậu sẽ là công chúa trong vở kịch mà lớp ta dự định sẽ diễn trong "Lễ hội đầu Đông" sắp tới_ Châu Giang dù đang cười nhưng trong đôi mắt có một nét gì đó đượm buồn.
Vy đưa đôi mắt cảm ơn sang Châu Giang đang nhấc cuốn sách lên đọc rồi nhìn ra khung cửa sổ, nơi đây có thể nhìn thấy lớp 11A, lớp của Khánh Thiên. Cô ko muốn nói gì tới vụ diễn kịch nữa, có nói cũng vậy, mọi người sẽ ko đồng ý chuyển nhân vật dù có rất nhiều người muốn diễn cái vai ấy. Cô ko muốn suy nghĩ tới nó nữa. Dạo gần đây xung quanh cô có quá nhiều chuyện, phải chi lúc này có Lam ở đây thì hay biết mấy.
Keng Keng Keng ....
Chuông học điểm 3 tiếng quen thuộc, tất cả lớp trở nên yên ắng. Thầy giáo bước vào với Khuôn mặt vui vẻ quen thuộc. Giờ học bắt đầu. Xung quanh ko 1 tiếng động, chỉ nghe vài tiếng rên khe khẽ của điều hòa và tiếng ngòi bút tung hoành trên trang giấy. Ngôi trường trở nên yên tĩnh hơn bao giờ hết