Bận rộn cả buổi trưa, cuối cùng cũng đem những chuyện không vui trong trò chơi quăng hết ra sau đầu.
Tống Tu Văn dưỡng thương hai tháng, theo như lời ông ngoại buộc phải dưỡng tròn hai tháng, để tránh lưu lại di chứng, đến khi hồi phục như lúc đầu, cậu phải về công ty đi làm. Cho dù công việc mang tính tự do, nhưng tóm lại vẫn phải đi làm, làm công thì phải tuân theo quy định, không thể tùy ý một mình hưởng ưu đãi được phải không?
Cuối tuần trở lại công ty cậu cần cùng khách hàng hẹn thời gian gặp mặt, mỗi nhà có một phong cách khác nhau, Tống Tu Văn cũng có quy tắc của mình, nếu như ý kiến của khách hàng vượt qua năng lực thiết kế của cậu, hoặc là không hiểu rõ phong cách khách hàng yêu cầu thiết kế, cậu cho rằng nên đề cử người khác làm, dù sao cũng là khiến khách hàng cảm thấy hài lòng không phải sao? Nếu như ý kiến của khách hàng cùng cậu giống nhau, lại là thứ cậu hiểu rõ, cậu tất nhiên dốc sức mà làm rồi.
Gọi điện cho Tống muội khi về ghé mang theo bữa chiều, Tống Tu Văn đi tắm, lại gặm nốt phần pizza bữa trưa con dư lại, nhớ tới nhóc con màu xám kia… Không biết nhóc con có được ăn no không, có một chủ nhân vô lương tâm như vậy thật sẽ không xảy ra chuyện sao?
Tần Thời: “Hắt xì!” Ai ở sau lưng nói xấu ta?!
Thẳng đến tám giờ rưỡi, Tống Tu Văn mới bất mãn lên trò chơi, nhớ tới Trì Vãn Tình cùng Mộc Thiên Trạch cậu liền im lặng, trợn mắt nói dối, mấy loại tình tiết này được đạo diễn thật lưu loát, hai người này có phải viết tiểu thuyết không? Còn là trình độ học sinh tiểu học, thêu dệt dựng chuyện, không biết hai người kia học được trò này ở đâu.
Dùng từ ngữ của Tống Tu Văn để diễn tả về Trì Vãn Tình cùng Mộc Thiên Trạch, cậu nghĩ tới nghĩ lui chỉ có một từ: Não tàn.
Bị Tống đại thiếu được giáo dục hoàn hảo dùng từ miêu tả mắng chửi người, Trì Vãn Tình cùng Mộc Thiên Trạch cũng rất là liều mạng.
Tống Tu Văn tải xong ban đồ, lời mời tổ đội của Kiếm Chỉ Thiên Hạ liền bay qua.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: vào chiến trường trước, đi ra sẽ ngược con
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: …..
Chiến trường Cổ Tam Quốc mười lăm người, Kiếm Chỉ Thiên Hạ trong kênh YY gọi người vào chiến trường, rất nhanh liền có không ít người xin vào đoàn, Tống Tu Văn nghe giọng nói của hắn đột nhiên cảm thấy có chút quen tai… Không kịp nghĩ xem vì sao nghe giọng thấy quen, Mộc Thiên Trạch đã vào đoàn.
Ha ha, chung đội với não tàn sẽ không bị truyền nhiễm thành não tàn luôn chứ?
Ngay sau đó Trì Vãn Tình cũng vào đoàn, Tống Tu Văn lạnh nhạt nhìn não tàn thứ hai, tránh để mình xúc động mở cừu sát hai người kia, cậu liền lui. Trì Vãn Tình cùng Mộc Thiên Trạch hai người này cậu không xen vào, nhưng mà hai người một là tình duyên của Kiếm Chỉ Giang Sơn, một là đệ tử, hơn nữa bây giờ còn đang trong một bang, cậu và hai người này đối chọi, cũng khiến Kiếm Chỉ Giang Sơn lúng túng.
Tán gẫu riêng của Kiếm Chỉ Thiên Hạ cơ hồ cũng đi theo tới —–
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Sao rời đi rồi?
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta đi đoàn hai
Ghét Trì Vãn Tình cùng Mộc Thiên Trạch là một chuyện, có nói cho người khác không là một chuyện khác, nếu như cậu ở trước mặt Kiếm Chỉ Thiên Hạ nói này nọ các cô nàng, cậu cùng não tàn có khác gì nhau đâu chứ?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: đi đoàn hai làm gì, ở chỗ ta còn có một slot đây này
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Cảm ơn ngài, cái slot kia để cho người khác đi
Đoàn hai là Mặc Tả Ý mở, Tống Tu Văn vừa vô Tống muội liền nối gót đi vào, bất quá nhỏ chơi acc Tú Tú, hình như đã hai ngày không thấy acc Cái Bang của nhỏ rồi.
Trước có một Nhị thiếu là Diệp Trầm Uyên ghét bỏ Cái Bang, hiện tại Tống muội cũng ghét bỏ Cái Bang, Cái Bang rốt cục là bị bao nhiêu người ghét bỏ đây? Cũng không biết lúc trước phát thệ quyết tâm sẽ chơi thật tốt Cái Bang là ai? Chớp mắt một cái liền đem Cái loli quăng ra sau đầu, đúng là phong cách em gái nhà cậu.
[Đoàn][Kính Nhiêu Tuyết]: Sư phụ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ….
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Buff ta cho tốt
[Đoàn][Kính Nhiêu Tuyết]: Dạ!
[Đoàn][Gà nhỏ hầm trà nấm]: Dương Tuyết cậu lại muốn độc chiếm một buff sao
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: có giỏi thì cậu cũng đi tìm buff cố định đi
[Đoàn][Gà nhỏ hầm trà nấm]: ….
[Đoàn][Gà con hầm trà nấm]: Có tin ta đổi Bổ Thiên ngay và luôn không
[Đoàn][Tử Sam Long Vương]: Đốt chết đôi cơ lão các ngươi #đuốc
[Đoàn][Gà nhỏ hầm trà nấm]: …..
[Đoàn][Quách Đống]: Đốt chết đôi cơ lão các ngươi #đuốc
[Đoàn][Ái Tân Giác La Tu]: Đốt chết đôi cơ lão các ngươi #đuốc
[Đoàn][Gà con hầm trà nấm]: Dương Tuyết cuối tuần còn đánh 33 không
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Đánh
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Cuối tuần hủy đội đánh lại, lên 2200
[Đoàn][Gà nỏ hầm trà nấm]: Thật tốt quá, ta cần lên 2200 đổi vũ khí!
[Đoàn][Khúc Vân]:
[Đoàn][Khúc Vân]: Tiểu Tuyết Nhi cưng đem điểm ta đánh lên cao như vậy, cưng khiến ta góp tiền đến đắng mề sao
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: 22, 55 góp tiền là đủ
[Đoàn][Khúc Vân]:
Lúc nói chuyện, đoàn đầy người.
Mặc Tả Ý gửi qua một cái xác nhận đoàn đội, xác nhận mọi người đều ở YY, Tống Tu Văn ở trên bãi đất cùng người ta cắm cờ, về việc đang cắm một nửa thì vào bản đồ đúng là có lỗi….
Chiến trường cổ Tam Quốc thì không khó, chính là điểm thưởng, hai bên đánh nhau chiếm vòng cờ, lấy điểm. Ở giữa điểm gấp đôi, vì vậy là điểm quan trọng tranh đoạt của Hạo Khí cùng Ác Nhân. Nhưng mà, một mực canh ở giữa cũng không xong, chỉ giữ điểm giữa mà buông tay bốn điểm xung quanh cũng giống như thua.
Tống Tu Văn cùng một Độc Kinh một buff canh ở giữa, người rất nhiều, Tàng Kiếm cũng thường chạy tới quay một chuyến Phong Lai, bị cướp đầu người Tống Tu Văn cũng không vui nổi, cho nên cậu cũng hay đi qua điểm khác cướp đầu người. Qua qua lại lại, chiến trường kết thúc cư nhiên số đầu người nắm nhiều nhất lại là một Kiếm Thuần như cậu???
Đoàn không có Trì Vãn Tình cùng Mộc Thiên Trạch Tống Tu Văn mọi người thật yên bình, trong đoàn mấy vị thánh buff cùng cậu cũng quen biết tốt, cậu căn bản không lo mình bị thả cho chết. Cậu không chỉ không bị thả, từ đầu tới cuối lượng máu hầu như chưa rớt dưới 70%, chiến trường kết thúc, cậu một lần cũng không chết, Tàng Kiếm chết lên chết xuống nhìn cậu rất là đỏ mắt.
Sau khi đoàn hai ra khỏi chiến trường, đoàn một còn chưa có xong, Tống muội để Tống Tu Văn huấn luyện mình, hai người ở sân rộng Thành Đô cắm cờ.
Tống muội nhìn thấy Kiếm Thuần liền tay chân mềm nhũn, cho dù bây giờ Tống Tu Văn cũng chỉ là một tiểu Kiếm Thuần mà thôi.
Nói thế nào Tống muội cũng chơi buff Tú nhiều năm, dù sao đi nữa đối kỹ năng cũng có hiểu biết, trải qua Tống Tu Văn chỉ bảo, vài lần tự mình thử, nhỏ càng ngày càng thành thục, kỳ huyệt, kỹ năng rất nhanh có hiểu biết.
Dạy xong Tống muội, Tống Tu Văn cũng rất nhanh liền bị người “dạy” —- Kiếm Chỉ Thiên Hạ mở acc hòa thượng đến ngược cậu.
Tống Tu Văn đối với kỹ năng của hoa thượng chỉ có một ấn tượng duy nhất: Vàng!
Kỹ năng gì cũng là màu vàng, tuy rằng kỹ năng Xả Thân khi sử dụng cũng toàn màu vàng lấp lánh, thế nhưng cậu đối với Xả Thân cũng không thích thú, đặc biệt lúc đánh JJC, thật vất vả đánh buff gần chết, hòa thượng một cái Xả Thân ném qua, buff không chết phải đánh lại, quả thật thần phiền.
Đối với kẻ địch không biết quả nhiên là không thể xuống tay, chỉ dựa vào cắm cờ biểu hiệu miễn khống giảm thương cũng không đủ để đối phó được.
Thay vì Tống Tu Văn nghiêm túc dạy Tống muội từng kỹ năng, Kiếm Chỉ Thiên Hạ trực tiếp đem mấy cái kỹ năng thường dùng cho cậu xem, sau đó đối chiếu kỹ năng cho cậu làm quen, gồm thời gian CD, cũng cần phải biết. Nói chung, chân chính võng du cao thủ sẽ đem kỹ năng CD xếp vào một thanh quan trọng, hơn nữa là muốn đem thành thanh quan trọng.
Tống Tu Văn một bên tính toán thời gian CD kỹ năng của mình, một bên tính toán thời gian CD kỹ năng đối thủ, còn phải dự đoán hành động kế tiếp của đối phương… Đầu có chút không đủ dùng.
Qua mấy giờ, đầu Tống Tu Văn thiếu chút là đầy ắp, cuối cùng thu hoạch không nhỏ.
Kiếm Chỉ Thiên Hạ dùng acc mình tổ đội cậu.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Trẻ nhỏ dễ dạy
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Thái sư tổ, hôm nay cảm ơn ngài
Bị ngược thì ngược, Kiếm Chỉ Thiên Hạ ngược lại cũng thành thành thật thật dạy cậu, lời cảm ơn cũng không khó nói.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ta là sư phụ con
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: ….
Nói đến sư phụ cậu liền nghĩ đến Trì Vãn Tình, giống như Dương Quá không thích gọi Tiểu Long Nữ là sư phụ vậy, hai chữ sư phụ này biểu thị cho sự đáng ghét. Cho nên, dù Kiếm Chỉ Thiên Hạ thật sự là sư phụ cậu, cậu cũng không muốn gọi, hơn nữa thời gian dài kêu Thái sư tổ, bảo cậu sửa cậu có chút không quen.
—– Dương Quá không gọi Tiểu Long Nữ là sư phụ vì một nguyên nhân để sau này dễ làm vợ chồng hơn.
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Vẫn là gọi Thái sư tổ đi, ta quen
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: sao không thấy con gọi Giang Sơn là sư công vậy
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Khó nghe
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Qủa thật đủ khó nghe
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Hết chuyện thì ta đi ngủ
[Đoàn][Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: tiểu đồ tôn con đây là đem ta dùng xong thì vứt sao
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]:…..
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Ngài không phải đã lấy thân báo đáp ta sao
[Đoàn][Kiếm Chỉ Dương Tuyết]: Dùng xong ngài sẽ còn tái sử dụng
Hai câu này vừa gõ xong, Tống Tu Văn trừng mắt nhìn, lập tức vỗ một cái vào gáy, cậu là lên cơn gì đây, bị Kiếm Chỉ Thiên Hạ lây bệnh không nói, cư nhiên còn đem mấy chữ như lấy thân báo đáp treo ngoài miệng, lại còn dùng xong sẽ tái sử dụng…
Không chỉ có Tống Tu Văn giật mình, đến Kiếm Chỉ Thiên Hạ cũng sợ đơ người.
Nếu cái này không tính là đùa giỡn, thì còn cái gì mới gọi là đùa giỡn đây?
Tống Tu Văn quả thật nước mắt đầy mặt, cậu đang suy nghĩ, có nên trực tiếp giả thành nhỏ em mình hay không.
Tống muội: Có một người anh trai như vậy chính là nguy cơ lớn nhất trong đời nhỏ!
Sau một phen đấu tranh, Tống Tu Văn im lặng tắt trò chơi, chuẩn bị ngủ. Mọi người đều biết, người rơi vào đường cùng hoặc uống nhiều sẽ nói ra đều là hồ ngôn loạn ngữ, lúc tỉnh lại sẽ không nhớ rõ.
Tống Tu Văn quyết định, cái gì cũng chưa từng xảy ra, ngủ một giấc.
Tống Tu Văn nơi này nghĩ thông, nằm trên giường mấy phút liền ngủ.
Về phần Kiếm Chỉ Thiên Hạ….
Hắn nhìn chằm chằm hình nhân vật trong đội đen thui im lặng một lát, đùa giỡn xong cứ như vậy rời mạng? Cho dù chỉ một câu ngủ ngon cũng không nói sao?
Mấy phút sau….
[Kiếm Chỉ Giang Sơn] nói nhỏ với bạn: Ta sắp phiền chết rồi
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Giang Sơn]: phiền thì đi ngủ
[Kiếm Chỉ Giang Sơn] nói nhỏ với bạn: Chú không hỏi anh đây vì sao mà phiền à
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Giang Sơn]: Ta hỏi mi sẽ hết phiền sao?
[Kiếm Chỉ Giang Sơn] nói nhỏ với bạn:…..
[Kiếm Chỉ Giang Sơn] nói nhỏ với bạn: Trì Vãn Tình cứ liên tục hỏi anh đây và Dương Tuyết có quan hệ gì, hỏi anh đây thích cậu ta sao
[Kiếm Chỉ Giang Sơn] nói nhỏ với bạn: Cậu ta là con trai nha, ta mới không thích con trai o(╯□╰)o
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Giang Sơn]: cút ngay