. Dạy ngươi cái gì gọi là ‘‘đắc tội” []
Nói tới đây, Liên Y nhớ lúc mình còn ở trong nhà ăn trên núi Thần Sơn, vốn muốn vả Lâm Hồi Âm mấy cái, nhưng cuối cùng lại bị nàng hung hăng quăng vài cái tát, sắc mặt Liên Y khó coi, nhìn chằm chằm cô gái quỳ trước điện, đáy mắt hiện lên một chút sát ý, ngữ khí bẫn âm độc:“Hôm nay ta sẽ trả lại cho ngươi những gì ngươi từng làm với ta! Vả miệng hình như hơi nhẹ.......” Dừng một chút, Liên Y liền nhìn hai thị nữ đứng ngoaid điện, nói “Kéo nó vào trong đại điện, phá tiên lực của nó!"
Hai thị nữ nhìn thoáng qua, liền không nói hai lời vây quanh Lâm Hồi Âm.
Lâm Hồi Âm phòng bị nhìn hai người, vẻ mặt cẩn thận.
Liên Y ôm lấy tay cười lạnh một tiếng:“Nó rất thông minh, các ngươi nhớ rõ dùng tiên thuật trói nó lại trước!”
Lâm Hồi Âm muốn giãy dụa, lại vô kế khả thi, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị hai thị nữ nâng lên, đi vào trong đại điện.
Liên Y đợi Lâm Hồi Âm vào rồi mới phất tay áo, đóng chặt cửa đại điện lại!
Trong điện trang hoàng xa hoa, nữ đệ tử Liên Y mời lên núi đang ở tronguống rượu mua vui.
Lâm Hồi Âm bị hai thị ném vài giữa các nàng.
Liên Y đi tới, trong mắt là hàn khí bức người:“Lâm Hồi Âm, lúc trước ngươi trêu chọc ta, có khi nào nghĩ tới một ngày, ngươi sẽ rơi vào tay ta không?”
Nói xong, Liên Y cười khanh khách:“Kỳ thật, ngươi cũng không thể rơi vào tay ta là ngươi to gan lớn mật, cũng dám dùng hoa sen hương, chỉ cần điểm này, cũng đủ khiến Tiên phi xử tử ngươi mấy chục lần! Ta vốn định chờ Tiên ohi trở về tận mắt nhìn kết cục của ngươi, nhưng hiện tại ta chờ không kịp, liền lược thi trừng phạt, trước thay Tiên phi sửa trị sửa trị ngươi!”
Sau đó, Liên Y quay đầu, liếc mắt nhìn hai thị nữ sau lưng Lâm Hồi Âm, hai thị nữ kia cúi người, một người nắm cánh tay Lâm Hồi Âm, hung hăng dùng sức, bẻ cong cổ tay nàng.
Lâm Hồi Âm cảm thấy một trận đau tê tâm liệt phế, đau đến suýt nữa liền ngất đi, mặt nàng tái nhợt, cắn chặt môi, không để mình kêu ra tiếng!