Tuân theo nguyên tắc “nước phù sa không chảy ruộng ngoài”, An Tịnh Tuyết dẫn Hera đến trung tâm thương mại XSX của “người đàn ông nào đó” để mua sắm. Hera không biết rằng “trừng phạt” của mình chẳng chẳng có mấy tác dụng với An Tịnh Tuyết, vẫn thản nhiên shopping như thường, đồ mà cô ta ném cho nhân viên đi phía sau càng lúc càng nhiều, gần như sắp thành một ngọn núi nhỏ luôn rồi. An Tịnh Tuyết nhìn cô nhân viên vốn có khuôn mặt xinh xắn đáng yêu giờ đã bị núi đồ ôm trên tay che đi gần hết thì có chút thông cảm. Cô bắt đầu có ý nghĩ, có nên ngăn kẻ cuồng mua sắm phía trước lại không đây?
An Tịnh Tuyết còn đang phân vân, Hera bỗng nhiên kích động reo lên:
“Red, lại đây, bộ váy này rất hợp với em này!”
An Tịnh Tuyết vừa đi tới liền phát hiện Hera đang chỉ tay vào một cái tủ kính trưng bày rất cao. Trong đó là một con ma nơ canh được tạo dáng rất sinh động với mái tóc giả màu vàng vừa dài vừa óng ả, trên người nó mang một bộ váy dạ hội ren trắng xếp tầng, mỗi tầng đều được đính những viên pha lê li ti lấp lánh vô cùng cầu kì. Phần thân váy đã đẹp, phần ngực áo càng đẹp hơn, chỗ này được phủ rất nhiều lông vũ trắng muốt không tỳ vết, tuy cổ áo có khoét hơi sâu, nhưng khẳng định người mặc vào sẽ không mang một chút cảm giác tục tĩu hớ hênh nào, thậm chí còn mang vẻ nữ thiên sứ thanh cao thánh thiện. Đừng nói là Hera, ngay cả An Tịnh Tuyết nhìn vào cũng nghĩ bộ váy này rất hợp với mình, à không, phải nói là rất hợp với lớp da thiên sứ của cô mới đúng.
“Hai vị tiểu thư thật tinh mắt, bộ váy này có tên là Angel Tear, nằm trong bộ sưu tập Heaven mới ra mắt của nhà thiết kế đệ nhất nước Mỹ Harry Houston. Bộ sưu tập này chỉ bao gồm năm chiếc váy, hai chiếc ở Úc, hai chiếc khác lần lượt ở Ý và Anh, còn lại chiếc duy nhất này được tập đoàn XSX chúng tôi dùng giá cao mua về và chỉ bán cho khách hàng VIP có thẻ kim cương đen. Vị tiểu thư này, tôi thấy nó rất hợp với cô, cô có muốn mặc thử không ạ?”
Nữ nhân viên đi đằng sau không biết từ khi nào đã gác tạm đống đồ cồng kềnh kia sang một bên, mở miệng thao thao bất tuyệt về bộ váy trưng bày trong tủ kính với hai người An Tịnh Tuyết và Hera. Ban nãy lúc mới vào quầy hàng này mua đồ, An Tịnh Tuyết có xuất thẻ kim cương đen cho cô ta xem, vì thế hai người bọn cô mới được hưởng sự tiếp đón nồng nhiệt thế này. An Tịnh Tuyết thầm cảm ơn sự chu đáo của Bạc Á Thần, nếu anh không lén đút chiếc thẻ VIP của tập đoàn XSX vào ví của cô, chắc hôm này cô đành nuối tiếc bỏ qua bộ váy xinh đẹp này thôi.
An Tịnh Tuyết vừa định gật đầu đồng ý với đề nghị của nữ nhân viên, đột nhiên một giọng nói lảnh lót xen lẫn bảy phần làm nũng vang lên từ phía sau, phá hoại hoàn toàn tâm trạng vui vẻ của cô.
“Mẹ ơi, con muốn bộ váy đính lông vũ kia, mẹ mau bảo ả nhân viên đó lấy xuống cho con thử đi, nhanh đi mẹ ~”
An Tịnh Tuyết và Hera quay đầu lại liền phát hiện người tới là hai mẹ con trông cực kì giàu có. Người mẹ vì chăm sóc sắc đẹp kĩ càng nên nhìn rất trẻ so với tuổi thật, thân hình đẫy đà quyến rũ, mặc váy ôm Chanel cùng áo khoác lông chồn cao cấp, trên vành tai, cổ, và cổ tay cổ chân đều đeo trang sức sản xuất giới hạn của Tiffany. Cô con gái bên cạnh hình như cũng trạc tuổi An Tịnh Tuyết, nhưng vì trang điểm khá đậm nên dù đẹp lại có vẻ giả tạo quá mức. Chiếc váy chiffon màu xanh tím than hơi mỏng tôn lên dáng người nhỏ nhắn thướt tha của cô ta, kết hợp với giày cao gót Christian Louboutin đính đá quý lấp lánh khiến cô ta rất giống một nàng công chúa bước ra từ lâu đài. Tuy nhiên, mái tóc uốn lọn sóng quá mức cầu kì cùng trang sức đeo trên người quá nhiều làm cô ta có vẻ hơi rườm rà, người khác nhìn vào đều cảm thấy không thoải mái.
“Cô kia, cô không nghe con gái tôi nói gì sao, còn không mau lấy bộ váy đó đến đây.”
Người mẹ nhìn nữ nhân viên rồi dùng giọng nói hách dịch ra lệnh, hoàn toàn coi An Tịnh Tuyết và Hera biến thành không khí. Ngay cả cô con gái của bà ta cũng dùng ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn hai người, khiến Hera lập tức nổi điên.
“Ê, bà cô, bà không có mắt sao, chúng tôi rõ ràng nhìn trúng bộ váy này trước, em gái tôi còn đang chuẩn bị thử nó, bà và con gái bà xen vào là ý gì?”
Người mẹ bị Hera gọi là “bà cô” thì cực kì tức giận, phụ nữ trời sinh đã xem vấn đề tuổi tác là cấm kị, bà ta đương nhiên cũng không ngoại lệ. Bà ta giận đến xanh mặt, vươn ngón trỏ được sơn móng bóng lưỡng chỉ thẳng vào mặt Hera, lớn tiếng quát mắng:
“Ở đâu ra lại có hạng người vô văn hóa như thế này. Đây là đẳng cấp mà trung tâm thương mại các người luôn nói đến hay sao, hả, cô nhân viên kia? Cô lập tức gọi bảo vệ tống bọn họ ra khỏi đây ngay cho tôi, nếu không để tôi khiếu nại lên bộ phận quản lý thì cô cũng đừng mong còn việc nữa!”
Nữ nhân viên bị lời bà ta dọa sợ, gấp đến độ run rẩy cả người. Hai cô gái này là khách hàng VIP đẳng cấp kim cương đen, là người không thể đắc tội, nhưng hai mẹ con kia vừa trông cũng biết là người không dễ chọc, cô ta phải làm sao mới tốt a.
Lúc này, người vốn im lặng nãy giờ là An Tịnh Tuyết lại đột nhiên lên tiếng:
“Cô cứ đi gọi quản lí đến đây đi, không sao đâu.”
Được An Tịnh Tuyết giải vây, nữ nhân viên cực kì vui mừng, vội vàng chạy đi ngay. Hai mẹ con kia không ngờ rằng An Tịnh Tuyết lại chịu để cho quản lý đến giải quyết, có chút kinh ngạc. Tuy nhiên, nghĩ đến bộ dạng rẻ tiền của Hera, bọn họ đều cho rằng mình nhất định sẽ chiến thắng trong vụ tranh chấp này.
“Hừ, các người khôn hồn thì mau cút đi cho nhanh, đợi quản lý gọi bào vệ đuổi đi thì chỉ có nhục nhã hơn thôi.”
Cô con gái mở miệng chế giễu, tuy nhiên đáp lại cô ta chỉ là sự im lặng của An Tịnh Tuyết. Hera vốn nóng tính nên không kiềm chế được như An Tịnh Tuyết, mắng lại ngay:
“Câu đó phải dành cho hai quý bà mới phải, hai quý bà cao quý sang trọng thế này, nếu bị bảo vệ đuổi đi thì còn mất mặt hơn chúng tôi gấp trăm lần đó nha, hai quý bà nói có đúng không?”
Từ “quý bà” nghe có vẻ tất hay, rất tôn kính, nhưng kết hợp với giọng nói đầy châm biếm của Hera thì tuyệt không dễ nghe chút nào, nhất là từ đó dùng để gián tiếp chê hai mẹ con kia già cả. Qủa nhiên vừa nghe xong, khuôn mặt vốn đã tái xanh của người mẹ càng thêm xấu đi, cô con gái đứng bên cạnh cũng biến sắc. Hai người họ đang định mở miệng mắng chửi lại thì lúc này nữ nhân viên ban nãy đã trở lại, còn dẫn theo một người đàn ông đeo tấm bảng “quản lí” ở ngực bước vào.
“Xin chào hai vị tiểu thư. Chúng tôi chân thành xin lỗi vì đã làm phiền nhã hứng mua sắm của hai vị, bộ váy Angel Tear kia coi như là tặng phẩm chuộc lỗi của chúng tôi, mong hai vị tiểu thư thứ lỗi cho.”
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột khiến hai mẹ con kia kinh ngạc không nói lên lời, ngay cả Hera cũng không ngờ quản lí sẽ xử lí thiên vị như vậy, chỉ riêng An Tịnh Tuyết vẫn bình thản giống như đã biết trước kết quả này. Cô biết chiếc thẻ Bạc Á Thần đưa cho mình tuyệt đối không chỉ mang ý nghĩa là thẻ VIP kim cương đen bình thường, nên mới nhân cơ hội không ai để ý bào nữ nhân viên kia cầm nó đi tìm quản lí, quả nhiên… An Tịnh Tuyết khẽ nở một nụ cười ngọt ngào, xem ra người kia cũng sắp xuống đây rồi a…
“Hai vị, xin mời đi theo tôi.”
Quản lí quay sang nói với hai mẹ con giàu có kia, ý tứ đuổi khách vô cùng rõ ràng. Hai mẹ con kia vốn xuất thân không tầm thường, kiêu ngạo đã quen, nay bị đối xử như thế tất nhiên không chịu được.
“Giỏi cho một trung tâm thương mại XSX nho nhỏ. Các người cư nhiên dám đối xử như thế với người Kim gia chúng ta, xem ra là không muốn tồn tại nữa rồi!!!”
Vừa nghe đến hai chữ “Kim gia”, sắc mặt An Tịnh Tuyết lập tức thay đổi. Cô quan sát thật kĩ hai mẹ con kia một lần nữa, cố gắng tìm kiếm dấu hiệu cho thấy bọn họ là người của Kim gia mà Bạc Á Thần đã nhắc đến trưa nay. Đương nhiên, cô cũng không loại trừ khả năng bọn họ là một “Kim gia” khác.
“Mẹ!”
Lúc này, cô con gái bỗng nhiên la lên, khuôn mặt cực kì khó coi xen lễn vài phần sợ hãi. Người mẹ bị con gái quát dường như cũng nhận ra mình đã nói lời không nên nói, hơi bối rối một chút, sau đó vì muốn giữ vững lòng tự kiêu của mình nên mắng lại người con:
“Quát cái gì mà quát, con dùng thái độ gì với mẹ vậy hả? Chúng ta đang ở Trung Quốc, không phải chịu sự quản thúc của ả đàn bà kia nữa, việc gì phải sợ hãi chứ. Chúng ta là người Kim gia, con mang dòng máu của Kim gia, vì cớ gì mà không dám thừa nhận đây.”
Cô con gái nghe vậy liền tức đến giậm chân, vội nói:
“Mẹ, chúng ta lén về Trung Quốc đã là chuyện lớn rồi, mẹ còn dám mở miệng dùng danh hiệu Kim gia để khoe khoang, nếu để bà già kia cùng cha biết, cả đời này mẹ và con đừng hòng bước vào được nhà chính!!!”
Có vẻ như việc vào nhà chính rất quan trọng với người mẹ, vì thế nên khi vừa nghe cô con gái nói xong, sự cao ngạo trên mặt bà ta lập tức thối lui, thay vào đó là sự lo lắng tột độ.
“Được…được rồi, xong chuyện này chúng ta lập tức bay về Mĩ.”
Cô con gái nhận được câu trả lời như ý nguyện liền thở phào một hơi, sau đó liền căm giận liếc An Tịnh Tuyết và Hera một cái. Vì hai con tiện nhân này mà cô ta và mẹ suýt nữa bị lộ thân phận, cho dù hôm nay phải tiêu hết sạch tiền trong tài khoản, cô ta cũng nhất định phải chiếm được bộ váy Angel Tear kia!!!
An Tịnh Tuyết có thính lực như thế nào chứ, là thính lực đẳng cấp sát thủ mười sao đấy, vì thế tất cả những gì hai mẹ con kia nói ban nãy đều bay vào tai cô không sót một chữ. An Tịnh Tuyết gần như khẳng định % rằng hai mẹ con này là người có liên quan đến Kim gia hiển hách đang đóng đô ở Mĩ kia, tuy nhiên, nhất thời cô vẫn chưa đoán ra đó là quan hệ gì.
Lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân từ ngoài cửa vang lên. An Tịnh Tuyệt vừa nghe thấy liền nở một nụ cười vô cùng sáng lạn. “Ông chú yêu dấu” của cô cuối cùng cũng không nhịn được mà tới tận đây rồi. Chẳng qua, nếu anh biết hai mẹ con kia là người Kim gia thì tâm trạng có bị tổn hại hay không đây? Vừa nghĩ, ánh mắt An Tịnh Tuyết nhìn hai mẹ con đứng đối diện không khỏi lạnh đi vài phần.
Bạc Á Thần xuất hiện lập tức rước lấy tiếng hút không khí của tất cả động vật giống cái trong phòng. Hai mẹ con Kim gia giống như bị phù phép, ánh mắt chẳng hề dời Bạc Á Thần lấy một phút, thậm chí còn hận không thể hóa sói xông lên. Nữ nhân viên đứng gần An Tịnh Tuyết hai má cũng đỏ bừng, chân cẳng mềm nhũn dường như có thể ngã xuống bất kì lúc nào. Hera tuy không có biểu cảm thái quá như ba người đó, nhưng ánh mắt phẳng lặng đã sớm nổi đầy gợn sóng. Đối với Hera, hình ảnh của Bạc Á Thần lúc này chẳng khác gì ánh hào quang rực rỡ chiếu xuyên qua trái tim u tối của cô ta, khiến nó bắt đầu đập một cách khác biệt, đập như thật sự đang sống. Hera nhận ra, mình đã rung động rồi, rung động trước người đàn ông tuấn mỹ phi phàm như một vị thần này. Trong lúc cô ta đang bơi trong biển tình màu hồng phấn vô cùng xinh đẹp, một hình ảnh tiếp theo đã phá hỏng toàn bộ ảo tưởng ấy.
“Sao lại đến đây? Đã ăn gì chưa?”
Bạc Á Thần vượt qua tất cả mọi người, đi thẳng đến trước mặt An Tịnh Tuyết, ân cần hỏi han rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô. An Tịnh Tuyết cũng không cố kỵ gì, ôm chầm lấy lấy thắt lưng Bạc Á Thần, cười đáp:
“Đi mua sắm mà thôi. Ban nãy em đã ăn với Hera rồi. À quên giới thiệu, đây là Hera, đồng nghiệp của em.”
Bạc Á Thần hơi nhếch khóe miệng, tâm trạng cực kì tốt. Anh biết cô thay đổi cách xưng hô đột ngột như thế là muốn xác định chủ quyền lãnh thổ của mình, đương nhiên, lãnh thổ đó chính là anh.
Hera có cảm giác tất cả mọi thứ trong đầu mình đang vỡ vụn, cô ta ngẩn người nhìn hình ảnh quấn quýt của Bạc Á Thần và An Tịnh Tuyết, cổ họng như nghẹ đặc, không thể phát ra bất kì âm thanh nào. Người đàn ông của Red…thật sự là anh ta sao???
An Tịnh Tuyết cũng phát hiện ra sự khác thường của Hera, tâm trạng không khỏi trầm xuống. Cô vốn cũng có chút tình cảm với cô ta, nhưng nếu cô ta đã có ý nghĩ không nên với người đàn ông của cô thì…xin thứ cho cô tàn nhẫn.
“Hera, chị sao thế, vì anh ấy quá đẹp trai nên choáng váng đầu óc rồi sao?”
Câu nói mang hơi lạnh của An Tịnh Tuyết thành công khiến Hera tỉnh ra. Cô ta cố gắng tỏ ra bình tĩnh, sau đó lập tức nở một nụ cười vô cùng quyến rũ, giơ tay phải ra rồi nói:
“Xin chào, tôi là Hera, rất vui được gặp anh. Tôi cũng đã nghe An Tịnh Tuyết nói về anh rồi, nhưng không ngờ người thật còn hoàn mỹ hơn trong tưởng tượng, thật khiến cho tim tôi đập nhanh nha.”
Bạc Á Thần rõ ràng không thích dáng vẻ đầy quyến rũ của cô ta, anh không hề có ý định bắt tay, chỉ nhàn nhạt đáp:
“Bạc Á Thần.”
Câu trả lời quá mức ngắn gọn cùng lạnh lùng của Bạc Á Thần khiến Hera vừa thất vọng vừa có chút ngượng ngập. Cô ta nhanh chóng rút tay về rồi nói tiếp:
“Thì ra là anh Thần, tên giống như người, thật sự rất hay.”
Cô ta vừa nói xong, An Tịnh Tuyết và Bạc Á Thần đều đồng loạt biến sắc. Nhất là Bạc Á Thần, cả người anh đã tản ra sát khí ẩn hiện, ánh mắt tràn đầy ý tứ cảnh cáo:
“Tôi không nghĩ chúng ta thân thiết đến mức gọi thẳng tên nhau đâu, cô Hera. Cô nên gọi tôi bằng họ thì tốt hơn.”
Hera bị khí thế của Bạc Á Thần làm cho hơi run lên, cô ta biết người đàn ông trước mắt này không phải loại sẽ bị sắc đẹp mê hoặc hay biết thương hoa tiếc ngọc gì đó, vội vàng trở nên thông minh hơn mà thu liễm lại:
“Xin lỗi, anh Bạc, tôi hơi bất lịch sự rồi.”
Bạc Á Thần lần này đến đáp cũng lười đáp, quay sang nói chuyện với quản lí:
“Cậu gọi bảo vệ lôi bọn họ ra đi. Đây không phải khu vực dành cho khách hàng bình thường.”
Hai mẹ con Kim gia nghe vậy liền lập tức từ con mê trai tỉnh lại, bất mãn la lên:
“Anh là cái gì ở đây mà dám đuổi chúng tôi đi, giám đốc sao? Tôi nói cho anh biết, nhà họ Kim chúng tôi đến tổng giám đốc các anh cũng phải nể đến mười phần đó…”
An Tịnh Tuyết nhìn thấy ánh mắt Bạc Á Thần hơi đổi liền cực kì tức giận, hận không thể lập tức giết chết hai mẹ con kia để làm bọn họ câm miệng lại. Tâm trạng tốt của Bạc Á Thần bị ảnh hưởng rồi, làm sao bây giờ?!
“Thần~”
An Tịnh Tuyết làm nũng cọ má vào lồng ngực Bạc Á Thần, ý định lôi kéo sự chú ý của anh. Sự thật chứng minh, cách này cực kì hữu dụng. Bạc Á Thần lập tức bị dỗ vui vẻ, phất tay cho bảo vệ vừa đến khiến bọn họ lôi hai mẹ con Kim gia kia đi.
Hai mẹ con nọ còn không cam lòng muốn mắng chửi, Bạc Á Thần đột nhiên lạnh lùng nói thêm:
“Kim gia hiển hách thế nào tôi đương nhiên biết, nếu hai vị thật sự là người của Kim gia, tôi sẽ không nói hai lời tặng miễn phí bộ váy Angel Tear kia cho hai vị. Tuy nhiên, để đề phòng gian trá, tôi bắt buộc phải gọi cho gia chủ Kim gia để xác nhận, hai vị có muốn làm vậy không?”
Hai mẹ con Kim gia nghe xong liền lập tức câm miệng rồi ngoan ngoãn để bảo vệ dẫn đi. An Tịnh Tuyết thầm than Bạc Á Thần phúc hắc, tuy nhiên, thế này mới hợp khẩu vị của cô.