Sáu năm sau, Giang Kính Thu và Tạ Tụng Vân tốt nghiệp đại học A.
Diễn đàn Đại học A.
[Nghe tin gì chưa? Hôm nay đàn anh Tạ và đàn anh Giang đi lĩnh chứng.
Hu hu, hôm nay lại là một ngày khóc chết vì tình yêu tuyệt mỹ của các đàn anh.
]
[Oaaaaa, nghe nói họ ở bên nhau từ trung học, sau đó cùng nhau thi vào đại học A]
[Tốt nghiệp rồi kết hôn là đây.
]
►[Chúc phúc +]
...!
[Nghe nói đàn anh Tạ còn vì đàn anh Giang làm loại phẫu thuật kia.
]
[Trên lầu, thật không đó? ]
[Tôi cũng không rõ ràng lắm.]
[Thật đó, chị tôi và đàn anh học cùng một khóa.
]
[Hu hu, khi nào tôi mới có thể gặp loại A tốt này! ]
►[+]
......!
Sau đó, vào một đêm nào đó, Giang Kính Thu cũng hỏi Tạ Tụy Vân vì sao lại mạo hiểm làm ca phẫu thuật kia.
Tạ Tụy Vân từ sau lưng Giang Kính Thu ôm lấy cậu, nói: "Tôi sợ tôi sẽ trở nên không giống chính mình, sau đó cậu không cần tôi nữa.
"
"Không, tôi tin cậu.
"
"Nhưng tôi không tin vào bản thân mình.
Còn nhớ năm đó tập huấn không? "
"Còn nhớ, sao vậy?"
"Omega đó đã đến vì tôi.
Nếu không phải có cậu ở cùng, tôi cũng không biết tôi sẽ làm gì.
"
"Thu Thu, đừng bỏ tôi.
"
Giang Kính Thu xoay người lại, ôm lấy anh, "Sẽ không.
"
Đêm xuống, bóng đêm mềm mại.
[HẾT]
Ủa gì zậy?? Không bỏ sót chỗ nào mà? Sao bà tác giả chạy tiết tấu nhanh vậy? Vì sự thật là quả đầu voi đuôi chuột nên tôi Xin phép up hết tất cả các phần.
Tôi thấy mọi người cũng phải thấy:).