Tinh quang rực rỡ.
Hàng trăm viên thất thải thần thạch phát quang mang lấp lánh, đan thành một màn lưới ánh sáng.
Đạm Đài Tuyền nhẹ nhàng bay vào trong Tinh không rực rỡ đó, vừa tiến vào cổ trận, nàng liền khống chế đại trận vận chuyển, một vầng tinh mang rực rỡ phát ra, vây lấy Phật tổ và Vô Ưu Tiên tôn đang xông vào.
Đồng thời, Lý Đạo Chân và Quang Minh thần cũng bị nàng đưa vào trong trận, hai người theo chỉ điểm của Đạm Đài Tuyền, lần lượt đứng tại hai vị trí đặc thù giúp nàng thủ trận.
Cửu U ma vương, Tuyệt Tình ma vương, Phá Diệt ma vương, hỗn thiên ma vương cũng bị thần quang từ trong trận phát ra ngăn lại.
Trước khi chưa hoàn toàn khống chế được Phật tổ và Vô Ưu Tiên tôn, Đạm Đài Tuyền không muốn cho tên ma vương này nhập trận.
Bốn lão ma vương có vẻ vội vàng, bọn họ biết việc phục sinh cho Vô Tình tiên tử đã đến lúc quan trọng, trên Nguyệt điện đang triệu hoán linh thức, bọn họ cần nhanh chóng ngăn cản, do đó bốn lão ma vương bắt đầu dốc sức tấn công cổ trận.
Hiện giờ, chỉ còn duy nhất Thần Nam và Hiên Viên Thần vương đang đấm đá dã man với nhau.
hôm nay Hiên Viên Thần vương triệt để không còn mặt mũi, trước mặt vô số tu luyện giả thiên giới, bị tên tiểu tử trước mặt đánh đến tối tăm mặt mũi.
Tuy đối phương cũng phải trả một cái giá đắt, nhưng thân phận của y làm sao so sánh được với một Thần vương.
Lúc này, Hiên Viên Thần vương bị đánh đến cuồng nọ, đấy là cuộc chiến mất mặt nhất của y, không ngờ lại cùng với một tên tiểu bối đánh mãi không xong.
Rõ ràng đối phương không phải là Thần vương, nhưng lại có khôi bảo Huyền Vũ giáp hộ thể, hơn nữa lại có thể phát huy hết uy lực của Hậu Nghệ cung,không ngờ lại có thể đánh ngang với y.
Hơn nữa còn bằng sức trâu ăn miếng trả miếng với y, khiến y mình đầy thương tích.
Hiên Viên Thần vương sớm đã thẹn quá hóa giận, y đã không còn quan tâm tới việc ngăn cản Vô Tình tiên tử phục sinh, lúc này y chỉ muốn bắt lấy Thần Nam, sau đó lôi hắn ra ngoài trước mặt tu giả thiên giới, xé xác hắn để rửa mối nhục này
Bụp bụp
Thần Nam liên tiếp bị trúng hai quyền vào ngực và bụng, Hiên Viên Thần vương không chút nương tay, đánh cho Huyền Vũ giáp cũng tơi tả, nếu như không có Huyền Vũ giáp hộ thân, chắc rằng Thần Nam nhất định bị đấm xuyên qua.
Bất quá Thần Nam cũng càng tàn độc, khi bị dính đòn, ba quyền liên tiếp cũng đồng thời đấm thẳng vào mặt Hiên Viên Thần vương, hoàn toàn liều mạng.
“A….tiểu tử đáng chết, không đùa với ngươi nữa.
Chết đi! Đánh đấm theo kiểu này, Hiên Viên Thần vương thật không chịu được nữa, cuối cùng y từ bỏ lối đánh này, điều này khiến y vô cùng phẫn nộ và mất mát, không ngờ y lại là người rút lui trước tiên.
Hiên Viên thần giới, mở.
Cùng với một tiếng gầm lớn, Hiên Viên Thần vương khai mở tiểu thế giới của y, một đạo không gian liệt phùng cự đại xuất hiện trong hư không, chớp mắt đã cuốn Thần Nam vào trong
“Tiểu tử, ngươi có thể chết rồi đó.
Đây là thế giới của ta, tất cả pháp tắc do ta chế định”.
Hiên Viên Thần vương cũng tiến vào trong không gian đó.
Trong này hoàn toàn khác với bên ngòai, núi cao sừng sững, sông dài cuồn cuộn, thảo nguyên rộng lớn, là một vùng đất vô cùng rộng.
Thần Nam cười lạnh nói: “Người lợi hại hơn ngươi ta đã thấy quá.
Lúc đó ta chỉ có Hậu Nghệ cung trong tay, đã không sợ những pháp tắc trong nội thiên địa của kẻ đó, bây giờ ta lại có thêm Huyền Vũ giáp, ta muốn xem ngươi làm thế nào có thể giết được ta.
Không giết được ta, ta sẽ phát nát tiểu thế giới của ngươi”.
Dứt lời, Thần Nam gầm lên một tiếng, thần ma thi hài xung quanh người hắn cũng điên cuồng gào thét.
Hiên Viên Thần vương dùng thực tế đáp lại Thần Nam.
Ầm ầm ầm
Hoàng loạt tiếng nổ vang lên, hai tòa đại sơn bay lên, tấn công về phía Thần Nam.
Thần Nam không sợ, gầm lên một tiếng, một quyền đấm về phía trước, chớp mắt đã đánh xuyên qua một tòa đại sơn.
Cát đá tung tóe.
Đồng thời, những thần ma nhìn giống như ảo tượng xung quanh cũng phát cuồng lên, không ngờ lại đánh tan ngọn đại sơn còn lại thành cát bụi
Thần Nam ngây người ra, sau đó đại hỉ, xem ra thần ma ảnh này không phải chỉ là đồ trang trí, dưới những điều kiện nhất định, không ngờ cũng có thể phát ra uy lực
“Ngươi muốn không chế ta, ta đánh tan tiểu thế giới của ngươi trước”.
lúc này, thần cung vốn đã nhập vào cơ thể Thần Nam, cùng với ý niệm của hắn, đột nhiên xuất hiện trên tay, một đạo thần tiễn nhiễm huyết đặt lên dây cung, hắn chuẩn bị dùng huyết tiễn cường tuyệt đột phá.
Ngoài miệng nói không sợ nội thiên địa của Hiên Viên Thần vương, nhưng Thần Nam trong lòng vẫn thắc thỏm, dù sao đây vẫn là nơi đối phương nắm quyền khống chế.
Lần này, thần hồn ma phách càng cuồng loạn, vô số thần ma tàn ảnh bao quang Thần Nam, khi một tiễn kinh thiên đó bắn ra, tất cả những thần ma ảnh tượng hợp lại với nhau, biến thành một mũi tên cực lớn, bay theo mũi huyết tiễn của hắn, tạo lên dao động cuồng mãnh, chấn tan cả mấy dãy núi bên dưới.
Không nghi ngờ gì, một tiễn này uy lực cường tuyệt, không thể tưởng tượng, tập trung sức mạnh của thần ma tàn hồn.
Hiên Viên Thần vương sắc mặt đại biến, gầm lên một tiếng: “Lên”.
Phía xa, năm tòa núi bay vụt lên, hợp thành một đường ngăn chặn trước mặt y, nhưng căn bản không ngăn được huyết tiễn và cự tiễn do thần ma tàn hồn hợp thành
Oành
Oành
…
Huyết tiễn cùng cự tiễn xuyên qua, năm ngọn núi sụp đổ.
Hiên Viên Thần vương biến sắc, thân thể nhanh như chớp bắn về phía những dãy núi liên miên bất tuyệt bên dưới, thần tiễn bay sát theo phía sau.
Nhìn từ xa, những ngọn núi liên tiếp sụp đổ, cát đá tung bay.
Một tiễn kinh thiên uy lực khủng khiếp đó, đã hủy đi cả một dãy núi
Hàng chục ngọn núi ngăn cản, nhưng không chặn được một tiễn đó, chỉ có làm thần quang của nó ảm đạm đi một chút.
“Đáng chết” Hiên Viên Thần vương sắc mặt vô cùng khó coi, y nhanh chóng khai mở tiểu thế giới, muốn đẩy thần tiễn ra ngoài
Bất quá, khi tiểu thế giới của y vừa mở ra, Hiên Viên Thần vương còn chưa kịp lao ra, một đạo tiên ảnh đã bay vụt vào.
Đạm Đài Tiên tử hóa thành một đạo cầu vồng, bay đến bên cạnh Thần Nam, kéo hắn bay vụt ra ngoài.
Hiên Viên Thần vương tức giận, nhưng không làm được gì.
Huyết tiễn cùng cự tiễn bay theo Hiên Viên Thần vương ra ngòai, rồi lại bay theo y vào lại trong tiểu thế giới.
Cuối cùng, khi Hiên Viên Thần vương từ trong tiểu thế giới bay ra, sắc mặt của y trắng bệch, hiển nhiên, mặc dù cuối cùng phá được một tiễn đó, nhưng y cũng phải trả giá rất đắt.
Lúc này, Tinh không cổ trận rung chuyển kịch liệt, bốn đại ma vương đã đột phá vào bên trong trận, cùng Phật tổ và Vô Ưu Tiên tôn hợp sức tiến lại gần Nguyệt điện.
Tòa đại trận lưu lại từ thời thượng cổ, mặc dù uy lực cực đại, nhưng dưới sự hợp lực của vị Thần vương, cuối cùng cũng không ngăn cản được bước tiến của bọn họ
Thần Nam được Đạm Đài Tuyền đưa vào Tinh không cổ trận, cùng Quang Minh thần và Lý Đạo Chân phối hợp trụ trậnm
cùng lúc, Hiên Viên Thần vương sắc mặt trắn bệch cũng tiến vào, kiệt lực tiến đến chỗ vị Thần vương kia.
Lúc này bảy vị Thần vương hợp lực, giống như một mũi đao, thọc sâu vào gần Nguyệt điện
Thần Nam lo lắng, nhưng không có cách nào khác.
Dưới sự chỉ dẫn của Đạm Đài Tuyền, Thần Nam và Quang Minh thần, Lý Đạo Chân chỉ có thể cố gắng ngăn trở.
Bất quá vị Thần vương quyết tâm, người hợp lực, sức người khó có thể ngăn cản
Lúc, nghi thức phục sinh trên Tinh không đã tiến vào giai đoạn cuối, từng tiếng triệu hoán vọng xuống bên dưới
“Thần hồn ma phách cổ lão chu du trong trời đất, xin hãy nghe ta triệu hoán, đem linh hồn u mê trở về đây…”
Hai vị Sinh mệnh nữ thần thành tâm cầu nguyện
Một trận gió cuồng mãnh bay vào trong Tinh không, làm lắc lư cả trăm viên thất thải thần thạch.
Tiếng gió gào thét, âm âm u u, vô số bóng đen khổng lồ giương nanh múa vuốt, phát ra từng tiếng gào inh tai.
Đó là ma hồn thần phách cổ lão trong trời đất đang gào thét.
Tinh không rực rỡ chợt biến thành âm u không chút ánh sáng, chỉ còn tiếng gào rống của thần ma tàn hồn
Âm khí càng ngày càng nặng, Tinh không Nguyệt điện biến thành quỷ khí lạnh lẽo
“Không được, Vô Tình tiên tử sắp hoàn hồn, chúng ta nhanh lên”.
Cửu u ma vương gầm lên
vị Thần vương lần lượt vận khởi sức mạnh toàn thân, bảy đạo thần quang hợp làm một, chớp mắt chấn văng người Đạm Đài Tiên tử ra, nhanh chóng tiến lại gần mặt trăng
Thần Nam điên cuồng gầm lên, lao theo sau
Bên trên vầng trăng đó, là một tòa tiên cung lơ lửng
Lúc này, Vô Tình tiên tử lơ lửng giữa không trung, hàng trăm đạo tinh quang tụ tập hướng về cơ thể nàng, viên Cổ phật xá lợi và bốn viên sinh mệnh thần thạch đã bị hấp thu toàn bộ, hòa thành từng màn hào quang bao phủ lấy người nàng, không ngừng thấm vào bên trong cơ thể nàng.
Thân thể của nàng đã khôi phục sinh cơ, chỉ còn đợi linh thức trở về.
Đại bàng Thần vương cùng hai vị Sinh mệnh nữ thần thủ hộ các phương, lúc này bọn họ mặt đầy mồ hôi, đang kiệt lực triệu hoán linh hồn cho Vô Tình tiên tử.
“Ha ha…Vô Tình tiên tử ngươi rốt cục chỉ còn một chút nữa là có thể hồi sinh, các ngươi rốt cuộc cũng chỉ là công cốc mà thôi”.
Hỗn Thiên ma vương cười vang, một quyền đấm thẳng về phía Vũ Hinh đang nằm giữa không trung.
Lúc này, Đại Bằng thần vương cùng hai vị Sinh mệnh nữ thần đã động dùng toàn bộ thần thức, đến lúc quan trọng nhất, không thể phân tâm.
Lúc này chỉ còn trông cậy vào bốn người Đạm Đài Tuyền ngăn cản mà thôi
Đạm Đài Tuyền hóa thành một đạo cầu vồng, chặn trước người Vũ Hinh, hóa giải chưởng lực bài sơn đảo hải đó.
Bọn Cửu U ma vương, Tuyệt Tình ma vương cười vang, bọn chúng chia nhau tấn công Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnh nữ thần, chủ cần cắt ngang nghi thức triệu hoán của ba người, Vô Tình tiên tử lập tức tan thành cát bụi.
Thần Nam trợn muốn rách cả mắt, cùng Quang Minh thần, Lý Đạo Chân vội vàng bay lên, chặn trước mặt Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnh nữ thần.
Vô Ưu Tiên tôn cười lớn: “Đã đến lúc này, các ngươi còn muốn ngăn cản, thật là phí công, bốn người các ngươi có thể ngăn cản được người chúng ta sao.
Thần vương đồng thời cười lạnh, đạo thần quang chớp mắt chiếu rọi cả tinh không, toàn bộ hướng về Vũ Hinh.
Vũ Hinh lơ lửng giữa không trung, bộ trang phục trắng tinh lốm đốm những vết máu trông càng bắt mắt, đó là những vệt máu mà ngày trước, vì muốn tránh mình giết nhầm Thần Nam, nàng đã tự sát.
Thần Nam lệ chảy như suối, hiện tại, Vũ Hinh phục sinh chỉ còn một khoảng cách nhỏ, nhưng cuối cùng bị Thần vương tấn công đến nơi.
Thần Nam bi phẫn, tuyệt vọng nhìn bạch y nữ hài sắp bị hủy diệt đó, dù đứng trước mặt nàng, hắn cũng chỉ đành trơ mắt nhìn nàng biến mất như vậy.
trong lúc sinh tử chỉ cách nhau một đường tơ, bảy Thần vương lại đến phá hỏng mọi thứ
Nhưng vào lúc này, trong khoảng Tinh không liên tiếp vang lên bảy tiếng nổ vang, toàn bộ Tinh không như muốn vỡ tan, rung chuyển kịch liệt
Bảy đạo thần quang đột nhiên biến mất trước mặt Vũ Hinh.
Trời đât trỗi dậy một cơn gió cực lớn, hắc ám vô tận bao phủ tinh không, thần hồn ma phách cổ lão tạp ra từng trận âm phong, thôn phệ bảy đạo thần quang
“Làm sao lại như thế?”.
Cửu U ma vương vừa kinh vừa sợ, tức run người quát: “Lẽ nào…lẽ nào Vô Tình tiên tử đã thành công phục sinh”.
Có thể ngăn được một đòn tấn công do bảy Thần vương hợp lực, thật khiến bảy người chấn động.
“Không phải.
Vô Tình tiên tử vẫn chưa có linh hồn dao động, linh thức của ả còn chưa tụ về, không phải ả”.
Hỗn Thiên ma vương kinh nộ nói: “Có thể là cổ lão ma hồn vô ý tụ về”.
Vô Ưu Tiên tôn biến sắc hét lớn: “Hắc ảnh mờ tỏ kia, có lẽ là tàn hồn của cổ lão thần ma lưu lại, bọn họ không có linh thức, không biết tư duy, đều là do bị thu hút đến khi triệu hoán linh thức cho Vô Tình tiên tử.
Bọn họ là dã hồn chu du trong trời đất, chúng ta không cần để ý, nhanh chóng tiếp tục công kích, nếu không Vô Tình tiên tử sẽ thực sự được phục sinh”.
Hiên Viên Thần vương cũng thét lên: “Chúng ta bảy người liên thủ, còn sợ gì mấy vật chết đó, nhanh chóng tiêu diệt đám quỷ mị đó đi”.
Bảy Thần vương huy động công lực toàn thân, bảy đạo thần quang bạo phát, chớp mắt soi sáng cả khoảng hắc ám
Bất quá, lần tấn công này càng dẫn đến những tiếng âm hồn càng thêm mãnh liệt, thổi vào từ lối vào Tinh không, vô số hắc ảnh gầm thét.
Bảy đạo thần quang trong phút chốc bị thôn phệ, thần lực có thể hủy diệt cả một khoảng trời đất, không ngờ lại dễ dàng bị hủy đi như thế, thật là vô cùng tà dị
Tuyệt tình ma vương kinh hoàng tức giận nói: “Những thần hồn ma phách cổ lão này, dường như không phải là không có linh thức, bọn chúng…có tinh thần dao động.
Vô Ưu Tiên tôn quát lên: “Lẽ nào lại triệu hoán đến vài chiến hồn bất tử, rút cục là kẻ nào bị triệu hoán đến đây? Là linh hồn bất diệt của vị tiền bối nào ở đây?”.
Lúc này, một tiếng phật hiệu như một tiếng chuông vang vọng khắp thiên địa, tiếng phật hiệu này thật đặc thù, chỉ có duy nhất một chữ: “Phật…”.
Phật tổ biến sắc, thanh âm run rẩy: “Sư….phụ…”