Chỉ dựa vào uống nước duy trì mấy ngày, đại khái đã nắm rõ ràng quy luật thay đổi của bảy loại mặt trời, mặc dù vẫn không thể chính xác %, nhưng mà Bạch Thương Đông đã không có thời gian chờ đợi thêm nữa, cảm giác đói bụng đã giống như dao cắt dạ dày hắn.
Hơn nữa hô hấp của Tử Y lại càng ngày càng yếu ớt, thoạt nhìn thương thế chẳng những là không chuyển biến tốt đẹp, ngược lại còn nặng thêm.
Ở dưới tình huống không có đan dược không có thức ăn này, thương thế nặng như vậy muốn tốt lên thì dường như là không có khả năng.
Sau khi mặt trời màu xanh lục xuất hiện một lần nữa, Bạch Thương Đông nhìn từng con Ma Vật đến bên cạnh hồ uống nước, trong đôi mắt đều đã bắn ra tia sáng hừng hực, giống như là đang nhìn từng con dê nướng.
Thật vất vả mới chờ đến lúc Ma Vật dần dần thưa thớt, Bạch Thương Đông biết rõ lúc này mặt trời màu xanh lục cũng sẽ sắp đổi thành mặt trời màu xanh rồi, cắn răng một cái, trực tiếp triệu hoán Hồng Lệ ra, hướng một con Ma Vật giống như là một con nai ở gần đó lướt đi.
Hồng Lệ xuất kiếm thật sự là quá nhanh, con Ma Vật kia căn bản là không kịp phản ứng, liền trực tiếp bị Hồng Lệ dùng một kiếm chém đầu xuống rồi.
Nhưng những Ma Vật khác liền lập tức chú ý tới Hồng Lệ, khí tức của Hồng Lệ không giống với Ma Vật, lập tức làm cho Ma Vật ở bốn phía vây hắn lại.
Bạch Thương Đông lúc này không thể đem Hồng Lệ thu hồi lại, một là sợ Ma Vật theo quỹ tích Hồng Lệ bị thu hồi tìm được vị trí của hắn, thứ hai là nếu bỏ lại thi thể kia, những Ma Vật khác cũng sẽ ăn nó, sợ rằng một chút cặn bã đều sẽ không để lại cho bọn họ.
Hồng Lệ vung kiếm nghênh chiến, còn may là Ma Vật xung quanh trên căn bản đều là một ít Ma binh nhỏ yếu, cũng không có tồn tại nào mạnh mẽ quá đáng, Hồng Lệ ứng phó thoải mái, Bạch Thương Đông cũng không để cho Hồng Lệ hạ sát thủ, giết chóc quá nhiều cùng máu tươi sẽ đưa tới Ma Vật mạnh mẽ, đó cũng không phải là việc Bạch Thương Đông muốn.
Vận may của Bạch Thương Đông rất không tồi, mặt trời màu xanh không lâu lắm đã từ từ thay thế mặt trời màu xanh lục, những con Ma Vật vây công Hồng Lệ kia dần dần thối lui, khi mặt trời hoàn toàn biến thành màu xanh, bên trên mặt đất cũng chỉ còn lại Hồng Lệ cùng thi thể của con Ma Vật kia.
Bạch Thương Đông để cho Hồng Lệ từ trên người Ma Vật kia giải ra từng miếng thịt đem tới hồ nước rửa sạch sẽ, phân biệt đút cho hắn và Tử Y, mặc dù thịt sống có chút khó ăn, làm người khó mà nuốt trôi, nhưng lúc này vì cứu mạng cũng chỉ có thể nuốt xuống.
Cố nén cảm giác muốn nôn mửa, sau khi ăn ba bốn miếng thịt Ma Vật, Bạch Thương Đông mặc kệ như thế nào cũng không nhịn được nữa, nếu như ăn thêm vào, chỉ sợ là sẽ ói ra toàn bộ, liền ngăn cản Hồng Lệ thôi đút cho mình.
Nhìn Tử Y ở bên cạnh một chút, chỉ thấy hắn từng miếng từng miếng thịt sống, giống như là hoàn toàn không cảm giác được mùi tanh của máu thịt kia vậy, trong nháy mắt vậy mà ăn mười mấy miếng thịt, ít nhất cũng có hai ba cân.
Tử Y, ngươi thật giỏi! Bạch Thương Đông từ bên trong bùn lầy giơ lên một ngón tay cái về phía Tử Y, phần sức chịu đựng này quả là mạnh hơn hắn rất nhiều.
Không nên để cho thân thể rời khỏi bùn lầy, bùn lầy này có hiệu dụng tu bổ vết thương, trước khi vết thương chưa hoàn toàn kết vảy, không nên để cho vết thương gặp không khí.
Tử Y trầm giọng quát lên.
Bạch Thương Đông cười khổ đem tay thu hồi về bên trong bùn lầy, trên thực tế hắn cảm giác được vết thương trên người đã đang kết vảy, toàn thân cao thấp đều vô cùng ngứa, nhưng lại không có cách nào dùng tay gãi, loại cảm giác này làm hắn vô cùng không thoải mái.
Ăn một chút thịt, trạng thái của Tử Y giống như đã khá hơn nhiều, lúc Bạch Thương Đông nói chuyện với hắn, tình cờ hắn cũng sẽ đáp lại một chút, mặc dù phần lớn đều là câu trả lời kiểu Ừ, nhưng cũng để cho Bạch Thương Đông cảm giác được mình còn sống rõ ràng thêm mấy phần.
Có động tĩnh, đừng nói chuyện.
Tử Y đột nhiên thấp giọng.
Bạch Thương Đông cũng nghe thấy tiếng bước chân đạp bụi cỏ, vội vàng im miệng nín thở, không bao lâu sau liền thấy một bóng người xách thùng nước đi tới cạnh hồ nước.
Không phải đã nói là thời điểm có mặt trời màu xanh, mặc kệ là Ma Nhân hay là Ma Vật đều sẽ không xuất hiện dưới ánh mặt trời hay sao? Bây giờ vẫn còn là mặt trời màu xanh a, vì sao lại có một Ma Nhân xuất hiện ở nơi này? Trong lòng Bạch Thương Đông nghi ngờ, đó rõ ràng là một sinh vật bộ dáng thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, sinh vật ở Ma giới nắm giữ bề ngoài như vậy đương nhiên là chỉ có Ma Nhân.
Hai tay cô gái kia xách thùng nước, thoạt nhìn vậy mà khá cố sức, đi đường đều có chút lung la lung lay, đi không được bao xa liền đem thùng nước để dưới đất thở hào hển nghỉ ngơi.
Bên trong Ma Nhân cũng có tồn tại yếu như vậy sao? Bạch Thương Đông còn tưởng rằng chỉ có Nhân Loại không tu hành mới có thể yếu như vậy, Ma Nhân trực tiếp từ bên trong Ma Bia sinh ra, trực tiếp chính là Ma binh, hẳn là không có khả năng yếu như vậy mới đúng.
Chẳng lẽ nàng là Nhân Loại? Bạch Thương Đông suy nghĩ một chút lại cảm thấy đó là không có khả năng, đừng bảo là Nhân Loại nhỏ yếu như vậy, cho dù Nhân Loại mạnh hơn gấp trăm lần đi nữa, sợ rằng cũng không có khả năng sinh tồn ở Ma giới.
Đợi sau khi nàng đi xa, Bạch Thương Đông không nhịn được nhìn Tử Y nghi ngờ hỏi Ngươi không phải nói là Ma Nhân sẽ không xuất hiện ở thời điểm mặt trời màu xanh hay sao? Nàng không phải là Ma Nhân à?Không phải.
Lần này vậy mà Tử Y trả lời rất dứt khoát.
A, chẳng lẽ nàng là Nhân Loại? Bạch Thương Đông trợn to hai mắt, không tưởng tượng nổi nhìn Tử Y.
Cũng không phải.
Tử Y hơi do dự một chút nói.
Không phải Nhân Loại cũng không phải là Ma Nhân, vậy nàng là cái gì? Bạch Thương Đông có chút không hiểu ý của Tử Y, thế giới này ngoại trừ Ma Nhân cùng Nhân Loại ra, hẳn là không còn sinh vật nào có hình dáng như vậy đi, mặc dù Thánh Thú hình người rất giống Nhân Loại, thế nhưng nhìn tới chính là Thánh Thú, có khác biệt không nhỏ so với Nhân Loại cùng Ma Nhân.
Á Nhân.
Âm thanh của Tử Y có chút kiềm chế.
Á Nhân? Bạch Thương Đông nghi ngờ nhìn Tử Y, hắn chưa từng nghe nói qua Á Nhân.
Ma Nhân cùng Nhân Loại sinh ra đời sau, đồng thời nắm giữ huyết thống của Ma Nhân cùng Nhân Loại, chính là Á Nhân.
Tử Y chậm rãi nói.
Ah? Ma Nhân cùng Nhân Loại có thể sinh ra đời sau? Làm sao cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua? Bạch Thương Đông hơi ngẩn người một chút, mặc dù Nhân Loại cùng Ma Nhân rất giống nhau, nhưng dù sao cũng là hai giống loài khác biệt, lại có thể tạo ra đời sau.
Nhưng mà suy nghĩ một chút sự khác biệt ở vẻ bề ngoài giữa Ma Nhân cùng Nhân Loại, còn không khác biệt lớn bằng người da đen cùng người da trắng, có vẻ như là sinh dục đời sau cũng không phải là chuyện không thể tiếp nhận.
Ở Thánh Giới, Á Nhân bị coi là tồn tại bẩn thỉu, bị người đời phỉ nhổ, không cho phép tồn tại trên đời, ngươi không biết cũng là chuyện bình thường.
Tử Y lạnh lùng nói.
Nói như vậy thì Á Nhân được tiếp nhận ở Ma giới à? Bạch Thương Đông đại khái cũng có thể rõ ràng nguyên nhân Á Nhân không thể sinh tồn ở Thánh Giới, Nhân Loại ở trên địa cầu, đã làm không ít loại chuyện này, nếu không cũng sẽ không có chuyện kỳ thị chủng tộc.
Từ phương diện nào đó mà nói, Á Nhân ở Ma giới càng bi thảm hơn so với ở Thánh Giới.
Dừng lại một chút, Tử Y lại tiếp tục nói: Ở Thánh Giới, Á Nhân là địch nhân, thế nhưng ở Ma giới, Á Nhân là nô lệ.
Nô lệ? Bạch Thương Đông khẽ cau mày.
Chính là nô lệ.
Ma Nhân không coi trọng huyết thống, coi như là đời sau của chính mình, trừ khi nắm giữ văn đạo tài hoa hoặc là thiên phú tu luyện tuyệt cao mới có thể được coi trọng một chút, thế nhưng Á Nhân không có năng lực bất tử bất diệt cùng kiến thức, lực lượng bẩm sinh như Ma Nhân, lại không thể giống Nhân Loại có thể tiếp nhận được giáo dục tốt, cho nên Á Nhân ở Ma giới chính là tồn tại cấp thấp nhất, ngay cả Ma Vật cũng không bằng, Ma Vật còn nắm giữlực lượng, Á Nhân lại chỉ có thể làm nô lệ cấp thấp nhất, liền heo chó cũng không bằng.
Nhưng mà nơi này lại có Á Nhân tồn tại, đối với chúng ta thì cũng là chuyện tốt, nếu như chúng ta có khả năng lẫn vào bên trong Á Nhân, ít nhất cũng không cần lo lắng bị Ma Nhân hoặc là Ma Vật mạnh mẽ đuổi giết nữa.
.