Ngươi muốn trợ giúp ta ngưng kết ra ý cảnh như thế nào? Bạch Thương Đông có chút giật mình nhìn Lang Nữ, ngay cả loại cao thủ kiếm đạo như Hồng Lệ cũng không dám nói có phương pháp tốc thành, lời nói này của Lang Nữ quả là hơi lớn.
Ta đường đường là một Đế Quân, muốn ngưng kết ý cảnh cho một môn bí kỹ cấp Văn Sĩ thì có cái gì khó khăn.
Trong lòng Lang Nữ nghĩ như thế, ngoài miệng lại nói: Chuyện này rất đơn giản, ta diễn luyện kiếm pháp chính xác một lần trước, chủ nhân học theo ta là được.
Nói xong, Lang Nữ lấy chỉ thay kiếm, đem Long Môn Bát Kỳ Kiếm mà Bạch Thương Đông luyện tập diễn luyện lại một lần, để cho Bạch Thương Đông trợn to hai mắt là, Lang Nữ chẳng những đem Long Môn Bát Kỳ Kiếm luyện một chút cũng không sai, hơn nữa không biết còn mạnh hơn gấp bao nhiêu lần so với Bạch Thương Đông, quan trọng nhất là, vậy mà Lang Nữ đem Long Môn Bát Kỳ Kiếm này thật sự ngưng kết ra ý cảnh.
Long Môn Bát Kỳ Kiếm một làn sóng đẩy một làn sóng, trong chớp mắt kiếm thứ tám Cá Vượt Long Môn đâm ra, trong nháy mắt vậy mà uy lực của kiếm pháp tăng vọt hơn mười lần, uy thế kinh khủng tới cực điểm.
Ngươi lúc trước đã biết Long Môn Bát Kỳ Kiếm? Bạch Thương Đông có chút khó tin nhìn Lang Nữ.
Cũng không phải, đây là năng lực nho nhỏ của ta.
Trong lòng Lang Nữ cả kinh, thầm nghĩ có phải là mình biểu hiện ra hơi quá mức rồi hay không.
Rất tốt, ngươi rất tốt, dạy ta trước xem kiếm pháp chính xác phải luyện như thế nào.
Bạch Thương Đông lập tức mừng rỡ, có một sự so sánh chính xác, không thể nghi ngờ là học sẽ đơn giảnhơn rất nhiều, so với việc để chính hắn luyện, hiệu quả sẽ tốt hơn không biết là bao nhiêu lần.
Dù sao mặc kệ là văn đạo hay là võ đạo, đều cần đứng ở trên bả vai người đi trước, mới có thể nhanh chóng leo lên chỗ càng chỗ cao hơn, mặc dù một người từ không tới có thì không phải là chuyện không thể, thế nhưng tốc độ sẽ chậm hơn nhiều.
Học tập giống như là đi trong mê cung, những vĩ nhân đi tuốt ở đàng trước kia, đối với mỗi một con đường mà bọn họ đã đi, đều phải bỏ ra không biết bao nhiêu gian khổ cùng mồ hôi và máu, hơn nữa còn đi rất chậm, chỉ có thể từ từ màsy mò.
Thế nhưng hậu nhân chỉ cần dựa theo dấu chân mà bọn họ đã đi qua, liền có thể tùy tiện đến những vị trí mà những vĩ nhân kia đã tới.
Bây giờ tu vi võ đạo của Bạch Thương Đông còn yếu, còn xa xa chưa tới thời điểm đi ra con đường của chính mình, học tập mới là phương thức mau lẹ nhất để tăng lên.
Cách dạy học của Lang Nữ và Hồng Lệ hoàn toàn chính là hai loại cách thức khác nhau, sau khi Bạch Thương Đông đi theo Hồng Lệ học, chính là bị dày xéo từ đầu tới cuối.
Mà lúc Lang Nữ dạy Bạch Thương Đông, Bạch Thương Đông lại giống như là đại gia, muốn để cho Lang Nữ diễn luyện liền diễn luyện, muốn cho nàng giảng giải liền giảng giải, giảng mà Bạch Thương Đông nghe không hiểu, bàn tay còn đùng đùng vài cái, đánh lên trên mông Lang Nữ.
Lang Nữ giảng giải tương đối cặn kẽ, hoàn toàn chính là nắm tay chỉ ra từng chút sai lầm nhỏ của Bạch Thương Đông, cùng với nói ra một ít lý giải của chính nàng đối với Long Môn Bát Kỳ Kiếm, liền để cho kiếm pháp của Bạch Thương Đông tiến triển cực nhanh, mặc dù muốn ngưng kết ra ý cảnh thì vẫn còn kém rất nhiều, nhưng mà đã vượt xa lúc trước.
Thu hồi Lang Nữ về hư giới, Bạch Thương Đông không kịp chờ đợi lại kêu gọi Hồng Lệ ra, hắn muốn để cho Hồng Lệ thất kinh.
Nhưng thực tế thường thường còn tàn khốc hơn lý tưởng rất nhiều, mặc dù Long Môn Bát Kỳ Kiếm của Bạch Thương Đông có tiến bộ rất lớn, nhưng lại vẫn khó mà chặn lại một kiếm của Hồng Lệ, kiếm của Hồng Lệ thật sự là quá nhanh.
Xem ra quả nhiên là kiếm pháp không phải một sớm một chiều có thể tốc thành.
Bạch Thương Đông hơi có chút buồn rầu, hôm nay đã không biết lại bị Hồng Lệ giày xéo bao nhiêu kiếm.
Thật ra thì Bạch Thương Đông cũng không biết, thoạt nhìn có vẻ như là hắn không có tiến bộ, nhưng thật ra thì Hồng Lệ vẫn luôn căn cứ vào tốc độ kiếm pháp tăng lên của hắn, mà tăng lên tốc độ kiếm của mình, bây giờ Hồng Lệ đã sắp phải dùng ra hết tốc độ, có thể nói là tốc độ tăng lên của Bạch Thương Đông đã vô cùng nhanh chóng.
Có Lang Nữ đích thân dạy dỗ, lại có Hồng Lệ thực chiến dày xéo, kiếm pháp của Bạch Thương Đông có thể dùng từ tiến triển cực nhanh để hình dung, lúc mặt trời màu xanh xuất hiện lần thứ , Bạch Thương Đông quyết định đi Ma Đấu Thai thử kiếm pháp của mình một lần xem đến cùng là có tiến bộ hay không, một mực luyện tập với Lang Nữ và Hồng Lệ, hắn luôn có cảm giác kiếm pháp của mình giống như là dậm chân tại chỗ, thật giống như không có một chút tiến bộ nào.
Sau khi Bạch Thương Đông xuất hiện ở Ma Đấu Thai, rất nhanh tin tức liền truyền ra trong thành, bên này còn chưa có Ma Nhân lên đài khiêu chiến Bạch Thương Đông, trong Ma Đấu Tràng liền đã có thêm rất nhiều Ma Nhân.
Đám Á Nhân bọn A Khuyển mỗi một lần mặt trời màu xanh đều ở bên ngoài len lén nhìn vào, nhìn thấy Bạch Thương Đông cuối cùng đã xuất hiện, cao hứng dường như muốn nhảy lên.
Độc Cô Cầu Bại, ta tới đánh với ngươi một trận.
Một tên Ma Nhân không kịp chờ đợi nhảy lên Ma Đấu Thai, cầm lấy một cán thương thép chỉ vào Bạch Thương Đông la lên.
Được.
Bạch Thương Đông đáp một tiếng.
Ma Nhân kia lại không lập tức tấn công về phía Bạch Thương Đông, thần sắc có chút cổ quái nhìn Bạch Thương Đông, hồi lâu mới cắn răng nói: Ngươi không hỏi Ma Danh của ta sao?Bạch Thương Đông lập tức biết tâm tư của Ma Nhân kia, nhiều Ma Nhân như vậy tới Ma Đấu Tràng, sợ rằng đều là muốn được giải Ma Danh mà tới, bây giờ Ma Nhân chân chính muốn dạy dỗ tên Á Nhân là hắn cũng không nhiều.
Nếu ngươi có thể tiếp tám kiếm của ta, mới có tư cách để cho ta hỏi Ma Danh của ngươi.
Bạch Thương Đông lạnh nhạt nói.
Cuồng vọng, đừng nói là tám kiếm, coi như là kiếm kiếm, ngươi cũng không gây thương tổn cho ta được.
Ma Nhân kia tức giận nói, hắn đi lên chỉ vì để cho Bạch Thương Đông giải ra Ma Danh của hắn, về phần đối chiến, hắn cũng không coi Bạch Thương Đông ra gì.
Độc Cô Cầu Bại có chút quá sơ suất, mặc dù Nham Sơn Quỷ còn kém hơn Động Thiên Chân rất nhiều, nhưng dù sao cũng là Ma binh Bát cấp, so với những Ma binh hắn chiến thắng lúc trước đều mạnh hơn rất nhiều, hắn có thể thắng hay không vẫn là một ẩn số, tám kiếm lại làm sao có thể đánh bại Nham Sơn Quỷ! Đám thiếu niên bọn A Khuyển đều đang âm thầm lo lắng cho Bạch Thương Đông.
Trận chiến lúc trước giữa Bạch Thương Đông và Động Thiên Chân, mặc kệ là Ma Nhân hay là Á Nhân, đều cho rằng nếu quả thật động thủ, Bạch Thương Đông sẽ thua không cần nghi ngờ, cũng không có ai cho rằng Bạch Thương Đông thật sự có thể chống lại Động Thiên Chân.
Ngươi còn ngẩn ra đấy làm cái gì, mau mau đâm xong tám kiếm của ngươi, chúng ta cũng dễ bàn chính sự.
Nham Sơn Quỷ sốt ruột chỉ vào Bạch Thương Đông la lên.
Bạch Thương Đông cười một tiếng, cũng không khách khí với Nham Sơn Quỷ, trực tiếp liền lấy Không Sắc Xích làm kiếm, đâm tới một chiêu Nước Đến Cá Đi.
Bởi vì nhìn cấp bậc của Nham Sơn Quỷ cũng không thấp, có vẻ như là một Ma Nhân rất mạnh, Bạch Thương Đông cũng không nương tay, trực tiếp để cho Không Sắc Xích ẩn hình, kiếm pháp cũng đem hết toàn lực thi triển ra.
Vốn cho rằng một kiếm này sẽ không thu được hiệu quả gì, nhưng ai biết một kiếm kia đâm ra, vậy mà Nham Sơn Quỷ giống như là đã bị choáng váng, chờ cho Không Sắc Xích đâm trúng hắn, hắn mới nâng thương thép lên chặn Không Sắc Xích lại, động tác xem ra giống như là đã chậm nửa nhịp.
Một kiếm này của Bạch Thương Đông vốn chính là dò xét, không nghĩ tới việc đả thương địch thủ, sau khi đâm bị thương Nham Sơn Quỷ, ngay cả chính hắn đều hơi ngẩn người một chút, sau khi nghi ngờ né tránh thương thép của Nham Sơn Quỷ lại một lần nữa xuất kiếm, rốt cuộc lại là một kiếm nữa đánh trúng Nham Sơn Quỷ.
Trúng mấy kiếm, máu tươi trên người Nham Sơn Quỷ lập tức văng khắp nơi, hoàn toàn không chống đỡ được kiếm thế của Bạch Thương Đông, liên tục lui lại, cuối cùng sắc mặt tái nhợt trực tiếp bị ép xuống Ma Đấu Thai.
Toàn bộ Ma Đấu Tràng đã hoàn toàn yên tĩnh, đám Ma Nhân căn bản là không nghĩ tới chuyện Nham Sơn Quỷ sẽ bại, hơn nữa còn bại thảm như vậy, bọn họ cũng còn đang chờ nhìn xem Bạch Thương Đông có thể giải ra Ma Danh của Nham Sơn Quỷ hay không, mới đâm ra mấy kiếm, vậy mà Nham Sơn Quỷ đã thua, để cho bọn họ lập tức đều tỉnh táo lại.
Đám Á Nhân bọn A Khuyển lúc này lại kích động giống như muốn nhảy lên, trái tim đập kịch liệt dường như muốn từ trong lồ ng ngực lao ra, thật vất vả mới đè nén xuống xúc động muốn rống to, chỉ là siết chặt quả đấm tàn nhẫn vung cánh tay một cái.
.