*Xin nói đôi chút về cảnh tượng hiện giờ*
Tỷ đang ôm Nhi thì Nhi ngồi bật dậy, Tỷ gối đầu luôn lên người Nhi.( Sao ôm ng' ta giống như ôm gối ôm vậy trời)
-Chị Bảo Anh!!!!!- Nhi chạy ra ôm.
- Ngoan nào Bảo Ly, không sao đâu. Thiên Tỷ k làm gì em đâu mà sợ( đen tối dữ vậy.).
- Thiên Tỷ? Chị nói là Thiên Tỷ sao?!?
-Ừ.
Nhi.. ấy chết, Ly quay lại phía chiếc giường - nơi mà Thiên Tỷ đang say giấc.
- Oa!!! Lần đầu tiên em đc gặp Thiên Tỷ á.
- Vui không?- Bảo Anh xoa đầu.-Hôm nay tới phiên em hả?
- Dạ vui. Nhưng em thấy chị Nhi có vẻ sẽ trốn lâuhơn mọi khi chị ạ.
- Tại sao thế?- Bảo Anh hoảng hốt.
- Chị í có chuyện cần suy nghĩ.
- Vậy sao? Bây giờ em gọi Thiên Tỷ dậy, rồi hai đứa xuống nhà ăn sáng.
- Yes, madam.- Ly cười rồi quay sang gọi Tỷ.( thím này cũng biết nói tiếng Trung nốt)- Anh Tỷ à. Dậy thôi, sang rồi.
-....
- Nè, dậy thôi.
-.....
- Dậy thôi nào, đến giờ ăn sáng rồi.
-.......
- Em hết kiên nhẫn rồi đấy. - Ly gắt
-......
- DẬY MAU!!!!!- Loa phát thanh Ly.
-......
-Thôi đc, em sẽ - Ly khẽ kéo áo Tỷ ( Ối móe ơi)- Chụp ảnh body anh đăng lên weibo.( Ớ ớ)
- Này, em đang làm cái trò gì vậy????- Tỷ bật dậy
- Em có làm gì đâu?
- Em nói cái gì mà..... Đúng rồi chụp ảnh body anh đăng lên weibo là sao hả?
- Ai bảo anh không chịu dậy.
- Khoan đã, em k phải Thiên Minh. Cũng không phải Thiên Nhi nốt. Vậy em là ai?( cùng một gương mặt sao anh có thể nói như thế?)
- Bảo Ly. 14 tuổi. Bây giờ anh mau làm vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng.
- À.....Ờ.
Thế là Bảo Ly bỏ Thiên một mình vẫn còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Còn cô bé thì vừa đi, vừa cười tủm tỉm trông rất chi là đáng yêu. Xuống tới nhà, cô vui vẻ chào mọi ng' khiến Hai ng' nào đó suýt xịt máu mũi ( Chỉ là hiện tại thôi nha)
- Em xuông rồi à? Thiên đâu?- Hà hỏi.
- 3s nữa anh ấy xuông.
- Mình xuông rồi đây.- Thiên Tỷ ló đầu vào bếp
- Vẫn như ngày nào, căn thời gian rất chính xác- Bảo Anh nói.- Em căn thử thời gian Nhi xuất hiện lại xem nào.
- 1 ngày 2h 45 phút 39 giây.
- Vậy hả? Khải! Anh đặt báo thức lúc ( bây giờ là 8h sáng) 10h 45 phút hộ em.
- Okê, nhg để làm gì?
- Thời gian Nhi quay lại chứ sao.
Sau đó, tất cả cùng ngồi vào bàn ăn ăn sáng vui vẻ. Riêng TFBOYS thì lại có vẻ hơi choáng, vì bé Ly cứ cười cười nói nói, rất chi là đáng yêu. " Bây giờ mới thấy em ấy đang yêu a~" Suy nghĩ của Cục Chiên~~~
Ăn xong, Ly lập tức đòi đi chơi. Hơn nữa, đi chơi vs cô bé thì thật sự là rất vui. Cô bé không hề quạy như Thiên Minh, cx chả lạnh lùng như Thiên Nhi. Ước gì, Thiên Nhi cx vui tươi như bé Ly thì tốt biết bao.Bao giờ ms có ng' chữa đc bệnh cho Nhi đây? Các chap sau mọi ng' sẽ biết dung mạo của ng' đó sau, còn bây giờ Bảo Bảo ta xin phép kết thúc để đi ăn sáng.
____________________________________________________________________
năm trước........
- Ưm....ưm.... bỏ tôi ra..... bỏ tôi ra.....
- Mày câm mồm cho tao. Mày nói nữa tao cho mày xuống địa ngục mà ở.
Nói rồi, cái tên đó vứt nó đang giãy giụa trong cái bao tải ở trước cửa một ngôi nhà, bấm chuông rồi bỏ chạy. Nghe thấy tiếng chuông, 1 cặp vợ chông trẻ cùng với cậu con trai chạy ra. Thấy có cái bao tải đang động đậy thì lập tức mở ra xem. Ở trong đó là một cô bé xinh xắn, bị trói chặt, đôi mắt ướt nhòa. Hai người liên vội vàng bế cô bé vào nhà, sơ cứu cho cô. Sau khi cô bé tỉnh lại thì bỗng hét toáng lên
- Bố, mẹ! Bố mẹ ơi!!!!! Cứu connnnn.
Tỷ đang ôm Nhi thì Nhi ngồi bật dậy, Tỷ gối đầu luôn lên người Nhi.( Sao ôm ng' ta giống như ôm gối ôm vậy trời)
-Chị Bảo Anh!!!!!- Nhi chạy ra ôm.
- Ngoan nào Bảo Ly, không sao đâu. Thiên Tỷ k làm gì em đâu mà sợ( đen tối dữ vậy.).
- Thiên Tỷ? Chị nói là Thiên Tỷ sao?!?
-Ừ.
Nhi.. ấy chết, Ly quay lại phía chiếc giường - nơi mà Thiên Tỷ đang say giấc.
- Oa!!! Lần đầu tiên em đc gặp Thiên Tỷ á.
- Vui không?- Bảo Anh xoa đầu.-Hôm nay tới phiên em hả?
- Dạ vui. Nhưng em thấy chị Nhi có vẻ sẽ trốn lâuhơn mọi khi chị ạ.
- Tại sao thế?- Bảo Anh hoảng hốt.
- Chị í có chuyện cần suy nghĩ.
- Vậy sao? Bây giờ em gọi Thiên Tỷ dậy, rồi hai đứa xuống nhà ăn sáng.
- Yes, madam.- Ly cười rồi quay sang gọi Tỷ.( thím này cũng biết nói tiếng Trung nốt)- Anh Tỷ à. Dậy thôi, sang rồi.
-....
- Nè, dậy thôi.
-.....
- Dậy thôi nào, đến giờ ăn sáng rồi.
-.......
- Em hết kiên nhẫn rồi đấy. - Ly gắt
-......
- DẬY MAU!!!!!- Loa phát thanh Ly.
-......
-Thôi đc, em sẽ - Ly khẽ kéo áo Tỷ ( Ối móe ơi)- Chụp ảnh body anh đăng lên weibo.( Ớ ớ)
- Này, em đang làm cái trò gì vậy????- Tỷ bật dậy
- Em có làm gì đâu?
- Em nói cái gì mà..... Đúng rồi chụp ảnh body anh đăng lên weibo là sao hả?
- Ai bảo anh không chịu dậy.
- Khoan đã, em k phải Thiên Minh. Cũng không phải Thiên Nhi nốt. Vậy em là ai?( cùng một gương mặt sao anh có thể nói như thế?)
- Bảo Ly. 14 tuổi. Bây giờ anh mau làm vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng.
- À.....Ờ.
Thế là Bảo Ly bỏ Thiên một mình vẫn còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Còn cô bé thì vừa đi, vừa cười tủm tỉm trông rất chi là đáng yêu. Xuống tới nhà, cô vui vẻ chào mọi ng' khiến Hai ng' nào đó suýt xịt máu mũi ( Chỉ là hiện tại thôi nha)
- Em xuông rồi à? Thiên đâu?- Hà hỏi.
- 3s nữa anh ấy xuông.
- Mình xuông rồi đây.- Thiên Tỷ ló đầu vào bếp
- Vẫn như ngày nào, căn thời gian rất chính xác- Bảo Anh nói.- Em căn thử thời gian Nhi xuất hiện lại xem nào.
- 1 ngày 2h 45 phút 39 giây.
- Vậy hả? Khải! Anh đặt báo thức lúc ( bây giờ là 8h sáng) 10h 45 phút hộ em.
- Okê, nhg để làm gì?
- Thời gian Nhi quay lại chứ sao.
Sau đó, tất cả cùng ngồi vào bàn ăn ăn sáng vui vẻ. Riêng TFBOYS thì lại có vẻ hơi choáng, vì bé Ly cứ cười cười nói nói, rất chi là đáng yêu. " Bây giờ mới thấy em ấy đang yêu a~" Suy nghĩ của Cục Chiên~~~
Ăn xong, Ly lập tức đòi đi chơi. Hơn nữa, đi chơi vs cô bé thì thật sự là rất vui. Cô bé không hề quạy như Thiên Minh, cx chả lạnh lùng như Thiên Nhi. Ước gì, Thiên Nhi cx vui tươi như bé Ly thì tốt biết bao.Bao giờ ms có ng' chữa đc bệnh cho Nhi đây? Các chap sau mọi ng' sẽ biết dung mạo của ng' đó sau, còn bây giờ Bảo Bảo ta xin phép kết thúc để đi ăn sáng.
____________________________________________________________________
năm trước........
- Ưm....ưm.... bỏ tôi ra..... bỏ tôi ra.....
- Mày câm mồm cho tao. Mày nói nữa tao cho mày xuống địa ngục mà ở.
Nói rồi, cái tên đó vứt nó đang giãy giụa trong cái bao tải ở trước cửa một ngôi nhà, bấm chuông rồi bỏ chạy. Nghe thấy tiếng chuông, 1 cặp vợ chông trẻ cùng với cậu con trai chạy ra. Thấy có cái bao tải đang động đậy thì lập tức mở ra xem. Ở trong đó là một cô bé xinh xắn, bị trói chặt, đôi mắt ướt nhòa. Hai người liên vội vàng bế cô bé vào nhà, sơ cứu cho cô. Sau khi cô bé tỉnh lại thì bỗng hét toáng lên
- Bố, mẹ! Bố mẹ ơi!!!!! Cứu connnnn.