Sáng hôm sau nó ráng dậy sớm, đi ra trạm xe bus đợi Thiên Tỉ. Nó ngó tới ngó lui chẳng thấy Thiên Tỉ đâu nên nó đành lên xe đi trước. Đến lớp học, đầu óc nó cứ nghĩ đâu đâu. Chẳng hề tập trung vào bài học. - * Bốp * Thiên Giao em đang mơ anh nào vậy ? Tập trung lại cho tôi - Thầy chọi viên phấn ngay đầu nó
- Uida ! Vâng ạ ! - Nó giật mình nhìn thầy
Tới giờ ăn trưa. Nó lôi con bạn chạy ra đi thật nhanh. Nó vòng một vòng sang lớp Thiên Tỉ rồi mới xuống phòng ăn.
- Điên hã Giao ? Đi đường này chi cho xa vậy ? - Anh Anh nhìn nó
- Tập thể dục luôn. Dạo này tớ mập quá ! - Nó cười
- 37 độ chứ có tăng đâu ta ? - Anh Anh đưa tay giả sờ trán nó
- Tớ bình thường mà !
Nó đi ngang lớp Thiên. Ngó vào lớp cũng chẳng thấy Thiên đâu. Nụ cười trên miệng nó bỗng tắt bụp.
- Chắc Thiên Tỉ xuống phòng ăn rồi quá - Nó tự nhủ
- Đi mau mua. Tớ đói quá !
Con bạn đang đi thanh thảng thì bị nó lôi như đời tới. Tới phòng ăn. Nó nhìn nhìn kiếm cậu như cũng chẳng thấy. Nó thở dài.
- Này ! Nhật Anh, hôm nay idol của cậu đâu không thấy ?
- * Huhu * Sáng giờ tớ không gặp anh ấy, nhớ muốn chết rồi đây ! - Fan cuồng đây rồi
- Tớ cũng nhớ ! - Nó nói thầm trong miệng
- Hã ? Cậu nói gì ?
- Tớ có nói gì đâu - Nó cúi đầu xuống ăn
- Hồi tan học đi ăn kem không ? - Nhật Nam hỏi nó
- . . . hồi tan học tớ đi tập nhảy rồi !
- Em đi nè sao hai không rủ ? - Nhật Anh ghen tị
- Về nhà anh mua một thùng kem cho em ăn
- Thôi em cám ơn ! - Nhật Anh nhét miếng gà vô miệng rồi đi dẹp khay
- Vậy còn chiều ?
- . . . Tớ hơi bận. - Nó từ chối Nhật Nam để đi kiếm Thiên
- Cậu đi kiếm Thiên Tỉ đúng không ? - Nhật Nam tự nhiên nhắc đến Thiên
- Đâu có . . . tớ bận thật mà. Tớ ăn xong rồi tớ lên lớp trước đây ! - Nó đứng dậy lôi con bạn đang ngồi ăn đứng lên theo.
Trong lúc tình địch đang càng ngày càng lấn tới thì Thiên Tỉ . . .
- Trả cho tớ ! Đại ca ! Nhị Nguyên lại giựt điện thoại của em kìa ! - Thiên chạy theo Nguyên
- Từ từ ! Để tớ coi tài khoản weibo của cô ấy rồi trả cho cậu ! - Hai đứa chạy vòng vòng làm mấy cô chú cứ phải né tới né lui
- Hai em ngồi yên có được không ? - Khải ngồi trang điểm cũng không yên với hai đứa
- Dạ ! - Vương Nguyên lẻo mép dạ trước
- Vâng ạ !
- Trả cậu này ! Tớ đọc dùm tin nhắn luôn rồi ! Theo kế hoạch, cấm cậu trả lời ! - Đọc xong - tin nhắn mới chịu đưa cho Thiên Tỉ
- Cậu thật là ! Muốn chết không ? - Thiên cầm điện thoại đọc tin nhắn. Tính trả lời thì
- Theo kế hoach ! - Khải Ca giật điện thoại lại
- Em nhớ cậu ấy quạ ! - Chỉ có đứng trước anh em mình thì Thiên mới như vậy thôi
Nó đi học nhảy về, mồ hôi đổ ướt cả áo. Đang đứng trong thang máy định nhấn nút thì có bàn tay người con trai chặn lại. Bấm nút lên tới sân thượng
- Xin chào ! Tớ là TFBoys Vương Nguyên !
- Vươ . . ơ . . ng Vương Nguyên ! - Nó ngạc nhiên y như lần gặp Thiên Tỉ vậy
- Cậu có thể nhắm mắt lại được không ? - Nguyên nhi yêu cầu nó
- Nhưng nhà tớ đâu phải tầng này - Nó vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra. Thì thang máy mở ra. Tuấn Khải đã đón nó trước cửa
- Xin chào ! Tôi là TFBoys Vương Tuấn Khải.
- . . . - Nó không thốt nên lời
- Em có thể nhắm mắt lại không ?
- Đúng đấy ! Cậu nhắm mắt lại đi ! - Vương Nguyên đáng yêu nói
Nó không nói gì, ngoan ngoãn nghe lời hai ông anh rể tương lai kêu. Hai người dắt nó đi qua một đường toàn nến. Các cây nến được sắp xếp thành hình trái tim tuyệt đẹp. Nó được dẫn đứng trước cậu.
- Xin chào ! Tôi là TFBoys Dịch Dương Thiên Tỉ ! - Thiên Tỉ cầm một chùm bong bong đỏ buộc hộp nhẫn chào nó
Nó mở mắt ngạc nhiên, mắt nó đỏ đỏ vì xúc động. Miệng nó chẳng nói được lời nào thì Thiên Tỉ đã nói tiếp
- Ngay từ khi mới nhìn thấy cậu tớ đã rất thích cậu rồi, không ai có thể thay thế sự yêu thương này đâu. Khi ôm cậu rất ấm áp. Tớ thích cậu ! Thiên Giao à ! - Thiên Tỉ ngượng ngùng bày tỏ
- Hẹn hò với tớ nhé !
Không phải dành cho rilakuma mà là dành cho nó. Nó vỡ oà trong niềm hạnh phúc. Yêu đơn phương ba năm cuối cùng cũng được đáp trả. Tình yêu chân thành của nó cuối cùng cũng được đền đáp.
- Tớ . . . - Nó cúi đầu xuống không để Thiên Tỉ thấy nó khóc
- Nếu cậu không đồng ý tớ sẽ thả chùm bónh bay này ! Coi như tớ chưa từng nói vậy ! - Thiên Tỉ giả vờ thả bóng bay
- Đừng mà ! Tớ đồng ý !
Nó lấy tay chụp chùm bóng lại. Thiên Tỉ nhìn nó nở một nụ cười đẹp nhất mà nó từng thấy. Nó cũng nhìn Thiên.
- Nào nào ! Hết lãng mạn rồi! Chúng ta chụp hình kỉ niệm thôi ! - Khải ca bay vô
- Chưa hôn mà !
- Hôn cái đầu cậu ! - Thiên quay qua gõ đầu Nguyên, nó nhìn TFBoys rồi cười hạnh phúc
- 1 2 3 Cười lên nào ! - Vương Nguyên vui vẻ hô to
- * Rắc *
Sáng hôm sau nó ráng dậy sớm, đi ra trạm xe bus đợi Thiên Tỉ. Nó ngó tới ngó lui chẳng thấy Thiên Tỉ đâu nên nó đành lên xe đi trước. Đến lớp học, đầu óc nó cứ nghĩ đâu đâu. Chẳng hề tập trung vào bài học. - Bốp Thiên Giao em đang mơ anh nào vậy ? Tập trung lại cho tôi - Thầy chọi viên phấn ngay đầu nó
- Uida ! Vâng ạ ! - Nó giật mình nhìn thầy
Tới giờ ăn trưa. Nó lôi con bạn chạy ra đi thật nhanh. Nó vòng một vòng sang lớp Thiên Tỉ rồi mới xuống phòng ăn.
- Điên hã Giao ? Đi đường này chi cho xa vậy ? - Anh Anh nhìn nó
- Tập thể dục luôn. Dạo này tớ mập quá ! - Nó cười
- độ chứ có tăng đâu ta ? - Anh Anh đưa tay giả sờ trán nó
- Tớ bình thường mà !
Nó đi ngang lớp Thiên. Ngó vào lớp cũng chẳng thấy Thiên đâu. Nụ cười trên miệng nó bỗng tắt bụp.
- Chắc Thiên Tỉ xuống phòng ăn rồi quá - Nó tự nhủ
- Đi mau mua. Tớ đói quá !
Con bạn đang đi thanh thảng thì bị nó lôi như đời tới. Tới phòng ăn. Nó nhìn nhìn kiếm cậu như cũng chẳng thấy. Nó thở dài.
- Này ! Nhật Anh, hôm nay idol của cậu đâu không thấy ?
- Huhu Sáng giờ tớ không gặp anh ấy, nhớ muốn chết rồi đây ! - Fan cuồng đây rồi
- Tớ cũng nhớ ! - Nó nói thầm trong miệng
- Hã ? Cậu nói gì ?
- Tớ có nói gì đâu - Nó cúi đầu xuống ăn
- Hồi tan học đi ăn kem không ? - Nhật Nam hỏi nó
- . . . hồi tan học tớ đi tập nhảy rồi !
- Em đi nè sao hai không rủ ? - Nhật Anh ghen tị
- Về nhà anh mua một thùng kem cho em ăn
- Thôi em cám ơn ! - Nhật Anh nhét miếng gà vô miệng rồi đi dẹp khay
- Vậy còn chiều ?
- . . . Tớ hơi bận. - Nó từ chối Nhật Nam để đi kiếm Thiên
- Cậu đi kiếm Thiên Tỉ đúng không ? - Nhật Nam tự nhiên nhắc đến Thiên
- Đâu có . . . tớ bận thật mà. Tớ ăn xong rồi tớ lên lớp trước đây ! - Nó đứng dậy lôi con bạn đang ngồi ăn đứng lên theo.
Trong lúc tình địch đang càng ngày càng lấn tới thì Thiên Tỉ . . .
- Trả cho tớ ! Đại ca ! Nhị Nguyên lại giựt điện thoại của em kìa ! - Thiên chạy theo Nguyên
- Từ từ ! Để tớ coi tài khoản weibo của cô ấy rồi trả cho cậu ! - Hai đứa chạy vòng vòng làm mấy cô chú cứ phải né tới né lui
- Hai em ngồi yên có được không ? - Khải ngồi trang điểm cũng không yên với hai đứa
- Dạ ! - Vương Nguyên lẻo mép dạ trước
- Vâng ạ !
- Trả cậu này ! Tớ đọc dùm tin nhắn luôn rồi ! Theo kế hoạch, cấm cậu trả lời ! - Đọc xong - tin nhắn mới chịu đưa cho Thiên Tỉ
- Cậu thật là ! Muốn chết không ? - Thiên cầm điện thoại đọc tin nhắn. Tính trả lời thì
- Theo kế hoach ! - Khải Ca giật điện thoại lại
- Em nhớ cậu ấy quạ ! - Chỉ có đứng trước anh em mình thì Thiên mới như vậy thôi
Nó đi học nhảy về, mồ hôi đổ ướt cả áo. Đang đứng trong thang máy định nhấn nút thì có bàn tay người con trai chặn lại. Bấm nút lên tới sân thượng
- Xin chào ! Tớ là TFBoys Vương Nguyên !
- Vươ . . ơ . . ng Vương Nguyên ! - Nó ngạc nhiên y như lần gặp Thiên Tỉ vậy
- Cậu có thể nhắm mắt lại được không ? - Nguyên nhi yêu cầu nó
- Nhưng nhà tớ đâu phải tầng này - Nó vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra. Thì thang máy mở ra. Tuấn Khải đã đón nó trước cửa
- Xin chào ! Tôi là TFBoys Vương Tuấn Khải.
- . . . - Nó không thốt nên lời
- Em có thể nhắm mắt lại không ?
- Đúng đấy ! Cậu nhắm mắt lại đi ! - Vương Nguyên đáng yêu nói
Nó không nói gì, ngoan ngoãn nghe lời hai ông anh rể tương lai kêu. Hai người dắt nó đi qua một đường toàn nến. Các cây nến được sắp xếp thành hình trái tim tuyệt đẹp. Nó được dẫn đứng trước cậu.
- Xin chào ! Tôi là TFBoys Dịch Dương Thiên Tỉ ! - Thiên Tỉ cầm một chùm bong bong đỏ buộc hộp nhẫn chào nó
Nó mở mắt ngạc nhiên, mắt nó đỏ đỏ vì xúc động. Miệng nó chẳng nói được lời nào thì Thiên Tỉ đã nói tiếp
- Ngay từ khi mới nhìn thấy cậu tớ đã rất thích cậu rồi, không ai có thể thay thế sự yêu thương này đâu. Khi ôm cậu rất ấm áp. Tớ thích cậu ! Thiên Giao à ! - Thiên Tỉ ngượng ngùng bày tỏ
- Hẹn hò với tớ nhé !
Không phải dành cho rilakuma mà là dành cho nó. Nó vỡ oà trong niềm hạnh phúc. Yêu đơn phương ba năm cuối cùng cũng được đáp trả. Tình yêu chân thành của nó cuối cùng cũng được đền đáp.
- Tớ . . . - Nó cúi đầu xuống không để Thiên Tỉ thấy nó khóc
- Nếu cậu không đồng ý tớ sẽ thả chùm bónh bay này ! Coi như tớ chưa từng nói vậy ! - Thiên Tỉ giả vờ thả bóng bay
- Đừng mà ! Tớ đồng ý !
Nó lấy tay chụp chùm bóng lại. Thiên Tỉ nhìn nó nở một nụ cười đẹp nhất mà nó từng thấy. Nó cũng nhìn Thiên.
- Nào nào ! Hết lãng mạn rồi! Chúng ta chụp hình kỉ niệm thôi ! - Khải ca bay vô
- Chưa hôn mà !
- Hôn cái đầu cậu ! - Thiên quay qua gõ đầu Nguyên, nó nhìn TFBoys rồi cười hạnh phúc
- Cười lên nào ! - Vương Nguyên vui vẻ hô to
- Rắc