Edit: bé Na
Từ sau khi Thiên Lý công khai chuyện cuối năm sắp xuất ngoại, liên tục mỗi ngày, đều bị đám người nào đó dây dưa không bỏ. Như là Quả Quả một bên nước mũi một bên lệ rơi, như là đám người Đu Đủ, Cửu Cửu trong hội. Bởi vì luyến tiếc Thiên Lý rời đi, cho nên, mới nghĩ trong khoảng thời gian hữu hạn còn lại tranh thủ ở chung.
Vì thế Thiên Lý hôm nay bị đám người này kéo theo cùng đi thực hiện toàn bộ hành trình lữ hành, ngày mai lại bị đám người kia kéo tham gia đủ loại hoạt động…… Cơ hồ không có thời gian nhàn rỗi.
Đương nhiên bản thân Thiên Lý, cũng coi như là thích thú.
Buổi chiều, bị Quả Quả cùng Đu Đủ tranh đến cướp đi náo loạn nửa ngày, mọi người mới thống nhất ý kiến, cùng đi săn boss.
“Đu Đủ chết tiệt, không tìm em gây phiền toái thì trong lòng anh không thoải mái hả?”
“Đúng vậy đúng vậy, anh rất thích tìm em gây phiền toái.”
“Anh thật biến thái.”
“……”
Dọc theo đường đi tới Vĩnh Dạ Địa Cung, liền thấy đôi oan gia này tranh cái không ngừng.
Mèo Lười vui đùa nói:“Thiên Lý, em thật đúng là được hoan nghênh đó.”
Thiên Lý chỉ còn nước cười khổ.
“Đi đánh Chó ba đầu, vài người chúng ta liệu có đủ hay không đó?”
“Theo lý thì như vậy là đủ rồi, bất quá kỹ thuật cùng phối hợp thì……” Cá Chết sờ sờ cằm,“Tựa hồ còn có khiếm khuyết.”
Quả Quả, Thiên Lý, Đu Đủ, Ly Ca, hơn nữa còn có tổ hợp Cá Chết, Mèo Lười, chức nghiệp phân phối cũng không cân đối.
“Mặc kệ nó…… Dù sao cũng là chỉ là đi chơi, diệt cả đoàn thì cũng đành chịu.”
“Ừ.” Thiên Lý gật gật đầu,“Mọi người đều cùng nhau, làm cái gì cũng tốt.”
“Tiểu Hàn cùng Linh Linh, hai người trước kia tích cực như vậy, hôm nay tự nhiên cả hai đều biến mất, ha ha ha……”
“Úc? Nghe lời khẩu khí của cậu, hình như biết cái tin tức gì phải không?” Mèo Lười rất hứng thú hỏi.
“Khụ…… Đây là đương nhiên.” Cá Chết mỉm cười,“Bạn học Tiểu Hàn hôm nay bị Noãn Nhi nhà cậu ta tha đi rồi, mục đích là để thương lượng cho kế hoạch du lịch vào tháng mười sắp tới.”
“Nha, chẳng lẽ đây là tuần lữ hành trăng mật trong truyền thuyết!?”
“Không, phải gọi là lần gặp mặt đầu tiên cảm động giữa hai người.” Cá Chết cười gian,“Noãn Nhi vào cửa, bảy ngày kia của Tiểu Hàn, ít nhất có một nửa thời gian không thể yên ắng được.”
“Thật sự là đại sự cao hứng đáng giá chúc mừng nha……” Mèo Lười còn kém không vỗ tay hoan hô,“Có cần luộc trứng gà đỏ không?”
“Tiểu Hàn mà biết anh nói như vậy, chắc chắn sẽ giết anh trong nháy mắt.” Thiên Lý mặc dù nói như vậy, nhưng bản thân cũng đã sớm cười đến ngửa tới ngửa lui.
Không biết vì cái gì, nhìn cảnh Tiểu Hàn kinh ngạc, tựa hồ là mong muốn tột đỉnh của cộng đồng chư vị Ánh Sáng[?].
“Về phần Linh Linh à…… Mọi người đều biết còn hỏi sao, đi giúp đại ca Khả Nhạc chứ còn sao nữa.”
“Chậc chậc, đại ca Khả Nhạc thực sự có phúc khí.” Mèo Lười hâm mộ nói,“Xem ra, lấy tiền lì xì của hai người chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.”
“Người ta là nam nhi thành thục, nữ hài tử bình thường đều thích loại hình này.” Cá Chết cười nói,“Mèo, chẳng lẽ cậu cũng muốn tìm bà xã sao?”
“Sao lại có thể……” Mèo Lười ánh mắt lòe lòe,“Mình đã có cậu, trong mắt làm sao còn có thể dung nạp ai nữa?”
“Thì ra cậu coi trọng mình như vậy sao…… Mình thực cảm động nha, thân ái.”
“Cá à–”
“Mèo con –”
“Phốc ha ha ha ha……”
Mấy người còn lại đều bị đoạn biểu diễn buồn nôn này chọc cho nở nụ cười, cho dù là bản thân đương sự, cũng lăn ra cười đập cả vào bàn phím.
“Thiết…… Các cậu thật sự quá nhàm chán……”
Chỉ có Đu Đủ, không có hứng thú tiếp tục tiến về phía trước, đem quái vật xuất hiện bên đường nhất nhất tiêu diệt sạch.
Thủ đoạn cực kì nhanh chóng lại hung ác. Hình như còn mang chút hương vị tiết hận.
“Tiểu Mộc Mộc, cậu thực không có tinh thần giải trí……” Mèo Lười lắc lắc đầu,“Quả thực làm tổn thương trái tim của người ta mà……”
“Cậu so với núi đá còn cứng rắn hơn, làm gì có chuyện dễ dàng bị tổn thương như vậy, nếu có thì cũng là kỳ tích to lớn đi?”
“……”
Mèo Lười sửng sốt, bỗng nhiên khoa trương kêu lên:
“Châm chọc! Châm chọc!? Tiểu Mộc Mộc cậu cư nhiên lại học được châm chọc người! Tuy rằng so sánh không có gì đặc sắc, nhưng thân làm cha mẹ, tôi từ tận đáy lòng cũng cảm thấy cao hứng cho cậu đó……!”
“…… Cút!”
Chữ này, Đu Đủ là học được của Tiểu Hàn. Ký tự ý nghĩa ngắn gọn lại chính xác.
“Được rồi, Mèo, đừng chọc nó nữa.” Cá Chết ý nói,“Thật ra Tiểu Mộc Mọc chính là…… Tâm tình không tốt.”
“Ừ.”
Mèo Lười hiểu được gật gật đầu.
Ở đây nhiều người đều hiểu một chút ẩn tình — Đu Đủ có hảo cảm với Linh Linh, cho nên sau khi biết Linh Linh chung tình với Khả Nhạc, mới có thể cảm thấy khó chịu như vậy.
Mặc kệ nói thế nào, Đu Đủ vẫn là một thằng nhóc…… Bề ngoài cao lớn uy mãnh, đương nhiên chỉ là cái một hiện tượng ở mặt ngoài.
Tới tầng cuối cùng của địa cung, đoàn người thuận lợi tìm được Boss ba đầu, Khả Lỗ Bối Lạc Tư.
Khi diễn đàn lên danh sách hoạt động của các Boss trong game[?], uy lực của Chó ba đầu, tự nhiên là boss có cường lực nằm trong top tối cường.
Tổ hợp lâm thời, hơn nữa đội ngũ phân bố chức nghiệp không cân đối, không thể dễ dàng đem giết. Huống hồ trong đội ngũ còn có một thằng nhóc đang trong tâm trạng buồn bực không được tự nhiên.
Vài người đã chết chết sống sống, chạy thoát lại đi, đi lại trốn, thật vất vả mới đánh rớt một nửa huyết của con boss.
“Nếu tiếp theo chúng ta bị toàn diệt, hơn nữa một tổ săn boss khác lại vừa vặn đi đến đây…… Đó hoàn toàn chính là bị chiếm mất tiện nghi a.”
Mèo Lười cân nhắc một chút quan hệ lợi hại, bắt đầu ở kênh hội triệu hồi:
“Anh em nào có rảnh, mau tới địa cung hỗ trợ chúng tôi.”
“Các cậu đang săn boss?”
— Người rất nhanh đáp lại Mèo Lười, là Bạch Hân.
Sau khi Bạch Hân tham dự, Boss vốn huyết nhiều, tấn công mạnh rốt cục cũng bị đẩy ngã xuống khoảng đất tối đen phía trước.
“Hô…… Vừa lúc tới giờ cơm chiều.”
“Chẳng rơi ra được thứ gì tốt, thật sự là tên Boss nghèo nàn.”
“Chắc là còn chưa lĩnh được tiền lương, chúng ta tới không đúng thời điểm rồi.”
Mọi người an ủi lẫn nhau một phen, đều logout tiến về bàn ăn.
“Thiên Lý, em không đi ăn cơm chiều?”
Bạch Hân thấy Thiên Lý còn chưa có ý rời đi.
“Em không muốn ăn, thôi bỏ đi.”
“Không ăn cơm sao được? Em đã đủ gầy rồi.” Bạch Hân khẽ cười cười,“Hay là, còn chuyện gì làm cho em đau đầu hả?”
“Không……”
“Thiên Lý, anh cuối cùng cảm thấy, có đôi khi em nghĩ nhiều quá. Để bản thân thoải mái một chút có lẽ sẽ tốt hơn.”
“Nói đến nghĩ nhiều……” Thiên Lý nho nhỏ phản bác,“Anh nói những lời này, chính anh mới là người suy nghĩ nhiều nhất đi?”
“Anh cũng không phủ nhận.” Bạch Hân rất rõ ràng nói,“Nhưng dù sao anh cũng là người lớn nha.”
“Đối với rời đi, bây giờ em đã không còn điều gì băn khoăn nữa. Chẳng qua……”
“Chẳng qua?”
“Em có chút lo lắng tới tình hình hiện tại của công hội.”
“Vì sao vậy?” Bạch Hân hỏi,“Có Thanh Dạ cùng Luật đại ca của em, còn không yên tâm?”
“Một số việc nhỏ thôi.” Thiên Lý nhớ tới thái độ mới vừa rồi của Đu Đủ, nhẹ nhàng thở dài.
“Có lẽ hiện tại xác thực tồn tại một ít nhân tố bất an, nhưng em phải tin tưởng vào Ánh Sáng.” Bạch Hân cười cười,“Quốc chiến lớn như vậy đều có thể thuận lợi mà vượt quá, còn có cái gì không thể vượt qua được nữa? Cảm tình giữa các anh em được tích lũy qua ngày tháng, không gì có thể thay thế.”
“…… Vâng.” Nghe xong mấy câu này, Thiên Lý liền đem tâm thoải mái hơn một chút.
“Anh Vân.”
“Sao vậy?”
“Em có chút yêu cầu, hy vọng anh có thể đáp ứng.”
“Ừ……?”
**
Ở một nơi khác, giữa hai người nào đó……
“Bà xã Tiểu Hàn thân án, kỳ nghỉ tháng mười này tôi đến thành phố C tìm cậu chơi nhé.”
“Thứ lỗi tôi không thể tiếp đãi.”
“Tôi biết cậu là nói năng chua ngoa, tâm đậu hủ. Cho nên, lời nói của cậu tôi cũng sẽ không đặt trong lòng.”
“Anh làm ơn cần phải để những lời tôi nói trong lòng!!”
“Không cần.”
“…… Vậy anh cứ tự mình đến thành C tìm tôi đi.” Tiểu Hàn cười lạnh,“Hy vọng trước khi kì nghỉ chấm dứt anh có thể tìm được.”
“Không sao cả.” Noãn Nhi cười đến ấm áp, ngọt ngào,“Tìm không thấy cậu, tôi sẽ tới đài truyền hình làm một cái quảng cáo tìm người. Dù sao tôi cũng biết tên của cậu, ảnh chụp cũng đã xem qua……”
Ảnh chụp?
“Ai…… Là ai bán đứng anh mày–!?!?”
Tiểu Hàn chỉ kém chút nữa không lật cái bàn.
**
Đầu tháng mười, có một hoạt động phi thường quan trọng.
Người chơi nữ báo danh, được các Mod và Admin sàng chọn. Cuối cùng tuyển ra ba người chơi nữ kiệt xuất nhất, ở phạm vi toàn server tiến hành luận võ chọn rể.
Cái gọi là luận võ chọn rể, tất nhiên là các người chơi nam dùng võ lực phân thắng bại.
Có những người đối với loại hoạt động này cười nhạt, cho rằng bất quá là chỉ làm trò, đem trò chơi biến thành chẳng ra cái gì; Mà càng nhiều người hơn, ở một bên ôm chặt tâm tình xem náo nhiệt chờ mong.
Thành viên Ánh Sáng phần lớn đều thuộc loại thứ hai. Bởi vì thứ này, Thấm Lam của Thủy Tinh cũng tham dự trong đó. Mà Thấm Lam này, cùng Bạch Hân có chút quan hệ.
Lão hội viên của Ánh Sáng đều biết, năm đó nhân vật nữ cùng Bạch Hân tạo ra chuyện thị phi, chính là Thấm Lam.
Thời gian luận võ chọn rể diễn ra vào ngày 3/10.
Nhưng từ 1/10 đến buổi tối ngày 2/10, trong Ánh Sáng đã xảy ra một sự tình.
Rất nhiều người đã không dự đoán trước được lại xảy ra chuyện như vậy.
Đầu tiên, Linh Linh vì vui đùa mà đi báo danh, kết quả lại bị lựa chọn. Vì thế Khả Nhạc cũng quyết định đi theo tham gia.
Tiếp theo, là Đu Đủ cùng bà xã của cậu ta, Tiểu Ngọc, ly hôn.
Sau đó, lại là Đu Đủ quyết định xuất hiện trong đội ngũ theo đuổi Linh Linh.
Trong lúc nhất thời, mọi người có điểm ăn không tiêu.
Vốn dĩ quan hệ thực bình thường, từ khi nào lại biến thành quan hệ tam giác?
Có người nói, Đu Đủ là bị mọi người bắt nạt, xúc động nên mới tuyên bố tham gia.
Thật ra, vợ trước của Đu Đủ, Tiểu Ngọc, là một cô gái rất được, tuy rằng miệng lưỡi có lợi hại, nhưng tấm lòng lại tốt lắm. Đu Đủ lựa chọn cùng cô ly hôn, đã bị rất nhiều người chỉ trích.
Sau khi tin tức truyền khai, mỗi người thấy Đu Đủ, câu đầu tiên nói sẽ là “Vì sao lại ly hôn với Tiểu Ngọc?”. Trong trò chơi ảo, quan hệ hôn nhân vốn khuyết thiếu tính ổn định, phân phân hợp hợp là chuyện bình thưởng, Đu Đủ nghe rồi thấy phiền toái, cũng là có thể lý giải.
Chính là, vì sao nhất định phải cùng “Đấu đá nội bộ” với Khả Nhạc đi tranh cái ghế kia chứ?
Phải biết rằng, bất luận kết quả luận võ chọn rể có thế nào, cuối cùng quyền quyết định vẫn nằm trên tay nàng dâu. Nàng nguyện ý lựa chọn người thắng, có thể đạt được lễ vật từ GM gửi tặng, không muốn lựa chọn, cũng không ai có thể ép buộc nàng.
Hành vi của Đu Đủ, cơ hồ là vô tình nghĩa.
Chu Luật đối với việc này cũng không có phát biểu cách nhìn của mình, chỉ nói mọi người trách cứ Đu Đủ là không đúng, đồng thời, cũng tỏ vẻ không hy vọng Đu Đủ cùng Khả Nhạc bởi vậy mà quan hệ bị tổn thương.
Tình cảm giữa huynh đệ lâu như vậy, làm sao nói vứt bỏ liền vứt bỏ? Nhưng là, giữa hai người trong lúc đó sinh ra ngăn cách, cũng là thật sự.
Ngày luận võ chọn rể, người theo đuổi Linh Linh đến đây không ít. Toàn bộ trận đấu được chia thành ba vòng, mỗi vòng đều đánh trượt một số người, đến cuối cùng lưu lại một người thắng. Đáng tiếc là, có lẽ bởi vì cảm xúc không tốt, Đu Đủ ở đợt thứ hai, đã bị một vị tuyển thủ không nổi danh đánh cho knockout.
Trận đấu của Khả Nhạc, cùng với hôn lễ sau cùng giữa Khả Nhạc cùng Linh Linh, Đu Đủ đều không có xuất hiện.
Khả Nhạc nói:“Vốn định cùng cậu nhóc hai người nói chuyện, nhưng cậu ta vẫn không để ý tới tôi.”
Cá Chết nói:“Đứa nhỏ này chỉ là đang giận lẩy mà thôi, để cậu ấy tự bản thân suy nghĩ lại đi.”
Mèo Lười nói:“Hy vọng lần này cậu ta giận dỗi, không cần kéo dài quá.”
Từ sau khi Thiên Lý công khai chuyện cuối năm sắp xuất ngoại, liên tục mỗi ngày, đều bị đám người nào đó dây dưa không bỏ. Như là Quả Quả một bên nước mũi một bên lệ rơi, như là đám người Đu Đủ, Cửu Cửu trong hội. Bởi vì luyến tiếc Thiên Lý rời đi, cho nên, mới nghĩ trong khoảng thời gian hữu hạn còn lại tranh thủ ở chung.
Vì thế Thiên Lý hôm nay bị đám người này kéo theo cùng đi thực hiện toàn bộ hành trình lữ hành, ngày mai lại bị đám người kia kéo tham gia đủ loại hoạt động…… Cơ hồ không có thời gian nhàn rỗi.
Đương nhiên bản thân Thiên Lý, cũng coi như là thích thú.
Buổi chiều, bị Quả Quả cùng Đu Đủ tranh đến cướp đi náo loạn nửa ngày, mọi người mới thống nhất ý kiến, cùng đi săn boss.
“Đu Đủ chết tiệt, không tìm em gây phiền toái thì trong lòng anh không thoải mái hả?”
“Đúng vậy đúng vậy, anh rất thích tìm em gây phiền toái.”
“Anh thật biến thái.”
“……”
Dọc theo đường đi tới Vĩnh Dạ Địa Cung, liền thấy đôi oan gia này tranh cái không ngừng.
Mèo Lười vui đùa nói:“Thiên Lý, em thật đúng là được hoan nghênh đó.”
Thiên Lý chỉ còn nước cười khổ.
“Đi đánh Chó ba đầu, vài người chúng ta liệu có đủ hay không đó?”
“Theo lý thì như vậy là đủ rồi, bất quá kỹ thuật cùng phối hợp thì……” Cá Chết sờ sờ cằm,“Tựa hồ còn có khiếm khuyết.”
Quả Quả, Thiên Lý, Đu Đủ, Ly Ca, hơn nữa còn có tổ hợp Cá Chết, Mèo Lười, chức nghiệp phân phối cũng không cân đối.
“Mặc kệ nó…… Dù sao cũng là chỉ là đi chơi, diệt cả đoàn thì cũng đành chịu.”
“Ừ.” Thiên Lý gật gật đầu,“Mọi người đều cùng nhau, làm cái gì cũng tốt.”
“Tiểu Hàn cùng Linh Linh, hai người trước kia tích cực như vậy, hôm nay tự nhiên cả hai đều biến mất, ha ha ha……”
“Úc? Nghe lời khẩu khí của cậu, hình như biết cái tin tức gì phải không?” Mèo Lười rất hứng thú hỏi.
“Khụ…… Đây là đương nhiên.” Cá Chết mỉm cười,“Bạn học Tiểu Hàn hôm nay bị Noãn Nhi nhà cậu ta tha đi rồi, mục đích là để thương lượng cho kế hoạch du lịch vào tháng mười sắp tới.”
“Nha, chẳng lẽ đây là tuần lữ hành trăng mật trong truyền thuyết!?”
“Không, phải gọi là lần gặp mặt đầu tiên cảm động giữa hai người.” Cá Chết cười gian,“Noãn Nhi vào cửa, bảy ngày kia của Tiểu Hàn, ít nhất có một nửa thời gian không thể yên ắng được.”
“Thật sự là đại sự cao hứng đáng giá chúc mừng nha……” Mèo Lười còn kém không vỗ tay hoan hô,“Có cần luộc trứng gà đỏ không?”
“Tiểu Hàn mà biết anh nói như vậy, chắc chắn sẽ giết anh trong nháy mắt.” Thiên Lý mặc dù nói như vậy, nhưng bản thân cũng đã sớm cười đến ngửa tới ngửa lui.
Không biết vì cái gì, nhìn cảnh Tiểu Hàn kinh ngạc, tựa hồ là mong muốn tột đỉnh của cộng đồng chư vị Ánh Sáng[?].
“Về phần Linh Linh à…… Mọi người đều biết còn hỏi sao, đi giúp đại ca Khả Nhạc chứ còn sao nữa.”
“Chậc chậc, đại ca Khả Nhạc thực sự có phúc khí.” Mèo Lười hâm mộ nói,“Xem ra, lấy tiền lì xì của hai người chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.”
“Người ta là nam nhi thành thục, nữ hài tử bình thường đều thích loại hình này.” Cá Chết cười nói,“Mèo, chẳng lẽ cậu cũng muốn tìm bà xã sao?”
“Sao lại có thể……” Mèo Lười ánh mắt lòe lòe,“Mình đã có cậu, trong mắt làm sao còn có thể dung nạp ai nữa?”
“Thì ra cậu coi trọng mình như vậy sao…… Mình thực cảm động nha, thân ái.”
“Cá à–”
“Mèo con –”
“Phốc ha ha ha ha……”
Mấy người còn lại đều bị đoạn biểu diễn buồn nôn này chọc cho nở nụ cười, cho dù là bản thân đương sự, cũng lăn ra cười đập cả vào bàn phím.
“Thiết…… Các cậu thật sự quá nhàm chán……”
Chỉ có Đu Đủ, không có hứng thú tiếp tục tiến về phía trước, đem quái vật xuất hiện bên đường nhất nhất tiêu diệt sạch.
Thủ đoạn cực kì nhanh chóng lại hung ác. Hình như còn mang chút hương vị tiết hận.
“Tiểu Mộc Mộc, cậu thực không có tinh thần giải trí……” Mèo Lười lắc lắc đầu,“Quả thực làm tổn thương trái tim của người ta mà……”
“Cậu so với núi đá còn cứng rắn hơn, làm gì có chuyện dễ dàng bị tổn thương như vậy, nếu có thì cũng là kỳ tích to lớn đi?”
“……”
Mèo Lười sửng sốt, bỗng nhiên khoa trương kêu lên:
“Châm chọc! Châm chọc!? Tiểu Mộc Mộc cậu cư nhiên lại học được châm chọc người! Tuy rằng so sánh không có gì đặc sắc, nhưng thân làm cha mẹ, tôi từ tận đáy lòng cũng cảm thấy cao hứng cho cậu đó……!”
“…… Cút!”
Chữ này, Đu Đủ là học được của Tiểu Hàn. Ký tự ý nghĩa ngắn gọn lại chính xác.
“Được rồi, Mèo, đừng chọc nó nữa.” Cá Chết ý nói,“Thật ra Tiểu Mộc Mọc chính là…… Tâm tình không tốt.”
“Ừ.”
Mèo Lười hiểu được gật gật đầu.
Ở đây nhiều người đều hiểu một chút ẩn tình — Đu Đủ có hảo cảm với Linh Linh, cho nên sau khi biết Linh Linh chung tình với Khả Nhạc, mới có thể cảm thấy khó chịu như vậy.
Mặc kệ nói thế nào, Đu Đủ vẫn là một thằng nhóc…… Bề ngoài cao lớn uy mãnh, đương nhiên chỉ là cái một hiện tượng ở mặt ngoài.
Tới tầng cuối cùng của địa cung, đoàn người thuận lợi tìm được Boss ba đầu, Khả Lỗ Bối Lạc Tư.
Khi diễn đàn lên danh sách hoạt động của các Boss trong game[?], uy lực của Chó ba đầu, tự nhiên là boss có cường lực nằm trong top tối cường.
Tổ hợp lâm thời, hơn nữa đội ngũ phân bố chức nghiệp không cân đối, không thể dễ dàng đem giết. Huống hồ trong đội ngũ còn có một thằng nhóc đang trong tâm trạng buồn bực không được tự nhiên.
Vài người đã chết chết sống sống, chạy thoát lại đi, đi lại trốn, thật vất vả mới đánh rớt một nửa huyết của con boss.
“Nếu tiếp theo chúng ta bị toàn diệt, hơn nữa một tổ săn boss khác lại vừa vặn đi đến đây…… Đó hoàn toàn chính là bị chiếm mất tiện nghi a.”
Mèo Lười cân nhắc một chút quan hệ lợi hại, bắt đầu ở kênh hội triệu hồi:
“Anh em nào có rảnh, mau tới địa cung hỗ trợ chúng tôi.”
“Các cậu đang săn boss?”
— Người rất nhanh đáp lại Mèo Lười, là Bạch Hân.
Sau khi Bạch Hân tham dự, Boss vốn huyết nhiều, tấn công mạnh rốt cục cũng bị đẩy ngã xuống khoảng đất tối đen phía trước.
“Hô…… Vừa lúc tới giờ cơm chiều.”
“Chẳng rơi ra được thứ gì tốt, thật sự là tên Boss nghèo nàn.”
“Chắc là còn chưa lĩnh được tiền lương, chúng ta tới không đúng thời điểm rồi.”
Mọi người an ủi lẫn nhau một phen, đều logout tiến về bàn ăn.
“Thiên Lý, em không đi ăn cơm chiều?”
Bạch Hân thấy Thiên Lý còn chưa có ý rời đi.
“Em không muốn ăn, thôi bỏ đi.”
“Không ăn cơm sao được? Em đã đủ gầy rồi.” Bạch Hân khẽ cười cười,“Hay là, còn chuyện gì làm cho em đau đầu hả?”
“Không……”
“Thiên Lý, anh cuối cùng cảm thấy, có đôi khi em nghĩ nhiều quá. Để bản thân thoải mái một chút có lẽ sẽ tốt hơn.”
“Nói đến nghĩ nhiều……” Thiên Lý nho nhỏ phản bác,“Anh nói những lời này, chính anh mới là người suy nghĩ nhiều nhất đi?”
“Anh cũng không phủ nhận.” Bạch Hân rất rõ ràng nói,“Nhưng dù sao anh cũng là người lớn nha.”
“Đối với rời đi, bây giờ em đã không còn điều gì băn khoăn nữa. Chẳng qua……”
“Chẳng qua?”
“Em có chút lo lắng tới tình hình hiện tại của công hội.”
“Vì sao vậy?” Bạch Hân hỏi,“Có Thanh Dạ cùng Luật đại ca của em, còn không yên tâm?”
“Một số việc nhỏ thôi.” Thiên Lý nhớ tới thái độ mới vừa rồi của Đu Đủ, nhẹ nhàng thở dài.
“Có lẽ hiện tại xác thực tồn tại một ít nhân tố bất an, nhưng em phải tin tưởng vào Ánh Sáng.” Bạch Hân cười cười,“Quốc chiến lớn như vậy đều có thể thuận lợi mà vượt quá, còn có cái gì không thể vượt qua được nữa? Cảm tình giữa các anh em được tích lũy qua ngày tháng, không gì có thể thay thế.”
“…… Vâng.” Nghe xong mấy câu này, Thiên Lý liền đem tâm thoải mái hơn một chút.
“Anh Vân.”
“Sao vậy?”
“Em có chút yêu cầu, hy vọng anh có thể đáp ứng.”
“Ừ……?”
**
Ở một nơi khác, giữa hai người nào đó……
“Bà xã Tiểu Hàn thân án, kỳ nghỉ tháng mười này tôi đến thành phố C tìm cậu chơi nhé.”
“Thứ lỗi tôi không thể tiếp đãi.”
“Tôi biết cậu là nói năng chua ngoa, tâm đậu hủ. Cho nên, lời nói của cậu tôi cũng sẽ không đặt trong lòng.”
“Anh làm ơn cần phải để những lời tôi nói trong lòng!!”
“Không cần.”
“…… Vậy anh cứ tự mình đến thành C tìm tôi đi.” Tiểu Hàn cười lạnh,“Hy vọng trước khi kì nghỉ chấm dứt anh có thể tìm được.”
“Không sao cả.” Noãn Nhi cười đến ấm áp, ngọt ngào,“Tìm không thấy cậu, tôi sẽ tới đài truyền hình làm một cái quảng cáo tìm người. Dù sao tôi cũng biết tên của cậu, ảnh chụp cũng đã xem qua……”
Ảnh chụp?
“Ai…… Là ai bán đứng anh mày–!?!?”
Tiểu Hàn chỉ kém chút nữa không lật cái bàn.
**
Đầu tháng mười, có một hoạt động phi thường quan trọng.
Người chơi nữ báo danh, được các Mod và Admin sàng chọn. Cuối cùng tuyển ra ba người chơi nữ kiệt xuất nhất, ở phạm vi toàn server tiến hành luận võ chọn rể.
Cái gọi là luận võ chọn rể, tất nhiên là các người chơi nam dùng võ lực phân thắng bại.
Có những người đối với loại hoạt động này cười nhạt, cho rằng bất quá là chỉ làm trò, đem trò chơi biến thành chẳng ra cái gì; Mà càng nhiều người hơn, ở một bên ôm chặt tâm tình xem náo nhiệt chờ mong.
Thành viên Ánh Sáng phần lớn đều thuộc loại thứ hai. Bởi vì thứ này, Thấm Lam của Thủy Tinh cũng tham dự trong đó. Mà Thấm Lam này, cùng Bạch Hân có chút quan hệ.
Lão hội viên của Ánh Sáng đều biết, năm đó nhân vật nữ cùng Bạch Hân tạo ra chuyện thị phi, chính là Thấm Lam.
Thời gian luận võ chọn rể diễn ra vào ngày 3/10.
Nhưng từ 1/10 đến buổi tối ngày 2/10, trong Ánh Sáng đã xảy ra một sự tình.
Rất nhiều người đã không dự đoán trước được lại xảy ra chuyện như vậy.
Đầu tiên, Linh Linh vì vui đùa mà đi báo danh, kết quả lại bị lựa chọn. Vì thế Khả Nhạc cũng quyết định đi theo tham gia.
Tiếp theo, là Đu Đủ cùng bà xã của cậu ta, Tiểu Ngọc, ly hôn.
Sau đó, lại là Đu Đủ quyết định xuất hiện trong đội ngũ theo đuổi Linh Linh.
Trong lúc nhất thời, mọi người có điểm ăn không tiêu.
Vốn dĩ quan hệ thực bình thường, từ khi nào lại biến thành quan hệ tam giác?
Có người nói, Đu Đủ là bị mọi người bắt nạt, xúc động nên mới tuyên bố tham gia.
Thật ra, vợ trước của Đu Đủ, Tiểu Ngọc, là một cô gái rất được, tuy rằng miệng lưỡi có lợi hại, nhưng tấm lòng lại tốt lắm. Đu Đủ lựa chọn cùng cô ly hôn, đã bị rất nhiều người chỉ trích.
Sau khi tin tức truyền khai, mỗi người thấy Đu Đủ, câu đầu tiên nói sẽ là “Vì sao lại ly hôn với Tiểu Ngọc?”. Trong trò chơi ảo, quan hệ hôn nhân vốn khuyết thiếu tính ổn định, phân phân hợp hợp là chuyện bình thưởng, Đu Đủ nghe rồi thấy phiền toái, cũng là có thể lý giải.
Chính là, vì sao nhất định phải cùng “Đấu đá nội bộ” với Khả Nhạc đi tranh cái ghế kia chứ?
Phải biết rằng, bất luận kết quả luận võ chọn rể có thế nào, cuối cùng quyền quyết định vẫn nằm trên tay nàng dâu. Nàng nguyện ý lựa chọn người thắng, có thể đạt được lễ vật từ GM gửi tặng, không muốn lựa chọn, cũng không ai có thể ép buộc nàng.
Hành vi của Đu Đủ, cơ hồ là vô tình nghĩa.
Chu Luật đối với việc này cũng không có phát biểu cách nhìn của mình, chỉ nói mọi người trách cứ Đu Đủ là không đúng, đồng thời, cũng tỏ vẻ không hy vọng Đu Đủ cùng Khả Nhạc bởi vậy mà quan hệ bị tổn thương.
Tình cảm giữa huynh đệ lâu như vậy, làm sao nói vứt bỏ liền vứt bỏ? Nhưng là, giữa hai người trong lúc đó sinh ra ngăn cách, cũng là thật sự.
Ngày luận võ chọn rể, người theo đuổi Linh Linh đến đây không ít. Toàn bộ trận đấu được chia thành ba vòng, mỗi vòng đều đánh trượt một số người, đến cuối cùng lưu lại một người thắng. Đáng tiếc là, có lẽ bởi vì cảm xúc không tốt, Đu Đủ ở đợt thứ hai, đã bị một vị tuyển thủ không nổi danh đánh cho knockout.
Trận đấu của Khả Nhạc, cùng với hôn lễ sau cùng giữa Khả Nhạc cùng Linh Linh, Đu Đủ đều không có xuất hiện.
Khả Nhạc nói:“Vốn định cùng cậu nhóc hai người nói chuyện, nhưng cậu ta vẫn không để ý tới tôi.”
Cá Chết nói:“Đứa nhỏ này chỉ là đang giận lẩy mà thôi, để cậu ấy tự bản thân suy nghĩ lại đi.”
Mèo Lười nói:“Hy vọng lần này cậu ta giận dỗi, không cần kéo dài quá.”