Phố người Hoa, Đại Đỉnh tửu lâu.
Bởi vì muốn chú ý tới chuyện của Hồng Dịch, Lý Chấn dứt khoát chuyển tới tửu lâu ở.
Đường Hoài Đức để Lý Chấn nghỉ ngơi tốt, cũng hao hết tâm tư, tách toàn bộ hậu viện Đại Đỉnh tửu lâu ra để Lý Chấn cùng với nhân viên đi theo nghỉ ngơi. Trong viện tử, Tả Tông Đường mặc áo bông màu đen, ngồi bên cạnh Lý Chấn, chậm rãi nói: "Tổng thống, chúng ta đến San Francisco Francisco đã lưu lại một đoạn thời gian, hiện giờ bởi vì chuyện Hồng Dịch bị bắt mà tiếp tục,, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới an bài chúng ta viếng thăm những nơi còn lại."
Dừng một chút, Tả Tông Đường còn nói thêm: "Theo ta thấy, có thể tăng tốc kế hoạch hay không? Mau chóng giải quyết chuyện của Hồng Dịch, sau đó cùng tổng thống Mỹ Lâm Khẳng tới Washington."
Lý Chấn mỉm cười, gật đầu nói: "Quý Cao huynh yên tâm, chuyện của Hồng Dịch rất nhanh sẽ được giải quyết. Kế hoạch ta chế định có bước, trong đó mấu chốt nhất vẫn là bước đầu tiên, phải xây dựng ra hình tượng chính phủ San Francisco tham ô, hiện tại đã thành công tạo ra rồi, chuyện kế tiếp rất dễ xử lý, rất nhanh cơ hội sẽ hoàn thành. Thậm chí, kế hoạch bước ta chế định không nhất định phải thực thi toàn bộ, đều có khả năng cứu ra Hồng Dịch."
Tả Hiếu Uy chen miệng nói: "Tổng thống, kỳ thật ở San Francisco chơi rất vui, ở thâm mấy ngày cũng không sao."
"Đồ khốn, chỉ biết chơi, không lo chính sự." Tả Tông Đường quát lớn.
Tả Hiếu Uy thè lưỡi, vẻ mặt cợt nhả.
Lý Chấn khoát tay, cười nói nói: "Hiếu Uy à, ngươi chưa tiến vào quan trường, hơn nữa ta và phụ thân ta và ngươi là cùng thế hệ, trực tiếp gọi thúc thúc đi, cho thân thiết, không cần phải gọi xa lạ như vậy.
"Vâng, Tả Tông Đường.
Lý Chấn tiếp tục nói: "Quý Cao huynh, tất cả bọn nhỏ bao gồm cả Hiếu Uy, chơi một chút cũng không sao. Lần này dẫn bọn họ, chủ yếu là để mở rộng tầm mắt, để họ thấy hình dạng của nước Mỹ, xem người Mỹ sống thế nào, xem quốc gia ở ngoài Trung Quốc là thế nào, người ta sống thế nào, chỉ cần tầm nhìn của bọn họ được mở mang chính là thành công."
Tả Tông Đường lắc đầu nói: "Tổng thống quá chiều chúng."
Một trận tiếng bước chân truyền đến, Hồng Thanh Long và Vương Hồng đi vào.
Hai người nhìn thấy Lý Chấn, lập tức khom mình hành lễ.
Lý Chấn xua tay bảo đám nhóc Tả Hiếu Uy, Tằng Kỷ Trạch, Tằng Kỷ Hồng ra ngoài chơi rồi mới hỏi: "Có tiến triển gì?"
Hồng Thanh Long hồi đáp: "Vừa có được tin tức, Bảo Uy Nhĩ trước áp lực của dư luận, đã thả tất cả đệ tử Hồng môn Trung Quốc bị bắt. Hắc hắc, hắn khẳng định không ngờ đệ tử Hồng môn chúng ta tử đoàn kết nhất trí, đều một mực chắc chắn là dân chúng bình thường, cho nên bắt cũng vô dụng."
Vương Hồng tươi cười, lại nói tiếp: "Ngoài ra, Bảo Uy Nhĩ công khai xin lỗi dân chúng Trung Quốc bị bắt. Hơn nữa, Bảo Uy Nhĩ còn nói tội phạm giết chết vợ chồng Bỉ Đắc đã lẩn trốn, chính phủ đang gia tăng truy tra, sẽ mau chóng phá án."
Lý Chấn cười một tiếng, nói: "Bảo Uy Nhĩ chỉ là con tốt, Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức mới là kẻ thao túng đằng sau. Hiện giờ Bảo Uy Nhĩ khuất phục, đại biểu cho Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức tạm thời gập cờ cất trống."
Tả Tông Đường nói: "Ta cho rằng Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức sẽ không từ bỏ ý đồ, sẽ tiếp tục tra tìm chứng cớ."
Lý Chấn nói: "Bất kể bọn họ làm như thế nào, bọn họ cũng muộn rồi."
Dừng một chút, Lý Chấn cao giọng nói: "Đến giờ bước đầu tiên của kế hoạch đã hoàn thành viên mãn. Hồng Thanh Long, Vương Hồng, lập tức truyền lệnh cho tất cả đệ tử Hồng môn, bắt đầu chấp hành bước thứ hai, Chúng ta nếu bỏ thêm một bó lửa, khiến Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức như đứng đống lửa, như ngồi đống than, thậm chí cuộc sống hàng ngày cũng khó khăn. Chọ cho nhiều người tức giận không phải là dễ giải quyết tốt như vậy, nhất là nơi được tuyên bố dân chủ tự do này."
"Vâng."
Hồng Thanh Long và Vương Hồng hưng phấn dạ ran, xoay người rời khỏi.
San Francisco, thành tây.
Từng tờ truyền đơn phát ra, bên trên lại có tin tức mới.
trên truyền đơn ghi lại rõ ràng chuyện Hồng Dịch bị bắt. Hơn nữa, về chuyện của Hồng Dịch cũng chỉnh sửa đôi chút. Lúc đầu, quản sự người da trắng quấy rối thê tử của huynh đệ Hồng môn, nữ tử liền phản ánh tình huống với lãnh đạo nhà xưởng, nhưng lãnh đạo nhà xưởng coi như không thấy, thế cho nên quản sự người da trắng cưỡng gian nữ tử, nhưng không ai dám nói.
Sửa lại như vậy khiến nhà xưởng cũng bị kéo vào.
Hơn nữa Lý Chấn phủ sáng hình tượng của Hồng Dịch, tuyên truyền Hồng Dịch ghét ác như thù, miêu tả Hồng Dịch thành một người tốt. Chính bởi vì tính cách của Hồng Dịch, cho nên Hồng Dịch biết thê tử của huynh đệ bị quản sự người da trắng cưỡng gian, lập tức dẫn theo người đi đòi lại công đạo. Nhưng Hồng Dịch là một người giảng đạo lý, sau khi gặp quản sự người da trắng của nhà xưởng thì không lập tức khởi xướng đánh nhau, hơn nữa biết dùng lý, muốn quản sự người da trắng chịu nhận lỗi.
Nhưng quản sự người da trắng thái độ ác liệt, không chỉ không xin lỗi, còn hung ác gọi nhân viên bảo vệ của nhà xưởng tùy ý đánh đập đoàn người của Hồng Dịch.
Hồng Dịch không thể nhịn được nữa mới khởi xướng phản kích.
Hai bên tranh đấu, cuối cùng đều dùng vũ khí, mới xuất hiện sự kiện giết người.
Tin tức truyền tới thành của San Francisco, cùng lúc đó, thành nam, thành bắc, thành đông cùng với các khu vực lớn của trung tâm đều lan truyền tin tức của Hồng Dịch.
trong Một đêm thiên hạ không ai không biết Hồng Dịch.
Trong đó, người Mỹ quen Hồng Dịch sau khi nhận được tin tức của Hồng Dịch thì lại đứng ra nói Hồng Dịch này thường ngày rất hòa thuận và thích giúp người. Trải qua sự tuyên truyền của người Mỹ, hình tượng của Hồng Dịch trở nên càng thêm cao lớn, mà quản sự người da trắng cùng với người còn lại của nhà xưởng thì xấu xí xấu xí. Về phần quan viên bắt Hồng Dịch, càng trở thành đối tượng bị chỉ trích.
Trước có thảm án toàn gia vợ chồng Bỉ Đắc phát sinh, hiện tại chuyện của Hồng Dịch lại bị khêu ra, khiến cho dân chúng San Francisco tức giận, tạo thành áp lực cực lớn cho chính phủ.
Bảo Uy Nhĩ nhận được tin tức, trực tiếp tới chỗ ở của Lâm Khẳng.
Trong phòng, Bảo Uy Nhĩ thấy được Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức đang sầu mi khổ kiểm.
Sau khi Bảo Uy Nhĩ ngồi xuống, rất bất đắc dĩ nói: "Tổng thống các hạ, quốc vụ khanh các hạ, tình huống hiện tại hai vị đều đã biết. Mục đích của Lý Chấn cũng vô cùng rõ ràng. Hắn chế tạo chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc để làm chăn đệm cho Hồng Dịch. Hiện giờ vô số dân chúng đang thị uy, bắt chúng ta phóng thích Hồng Dịch, Lý Chấn đã đạt được mục đích. Nhất là tình cảm quần chúng xúc động, đã đến mức pháp luật khó có thể xử lý. Một khi đi theo quy trình pháp luật thì hậu quả khó lường."
Lâm Khẳng nhíu mày nói: "Lý Chấn thâm thật."
Tây Hoa Đức hừ một tiếng, lạnh giọng nói: "Chuyện đã tới nước này, tuyệt đối không thể chịu thua. Hiện tại không phải chính phủ San Francisco tranh đấu với Lý Chấn, mà là cao tầng của hai nước đọ sức, Hồng Dịch chỉ là một quân cờ trong đó mà thôi. Ta cho rằng, hiện tại nhất định phải cắn chặt răng, tuyệt đối không thể nhả ra. Chúng ta tiếp tục tra rõ chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc, mau chóng giải quyết việc này, đến lúc đó lại xử lý Hồng Dịch, chuyện sẽ dễ dàng hơn."
"Thùng thùng."
Tiếng đập cửa vang lên, Lâm Khẳng nói: "Tiến vào đi."
Binh lính đi vàonói: "Tổng thống Trung Quốc tới, đang chờ trong phòng khách."
Lâm Khẳng không ngờ Lý Chấn lại tự mình tới bái phỏng, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc, nhưng vẫn không chút do dự nói: "Thỉnh Lý tổng thống đến phòng khách, ta lập tức sẽ tới."
Binh lính gật gật đầu, xoay người đi truyền tin.
Lâm Khẳng xoay chuyển ánh mắt, nhìn sang Tây Hoa Đức, hỏi: "Tây Hoa Đức tiên sinh, Lý Chấn vào thời điểm mấu chốt này tới bái phóng, ngài cho rằng mục đích của hắn là gì?"
Tây Hoa Đức cẩn thận nghĩ nghĩ, nói: "Có thể có chuyện gì nữa? Đơn giản là muốn chúng ta thả Hồng Dịch. Lý Chấn tỉ mỉ bày ra chuyện vợ chồng Bỉ Đắc, biến San Francisco hỗn loạn. Hiện giờ, Lý Chấn đạt được mục đích, đương nhiên muốn khoe khoang một phen. Nhưng, chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc nói trắng ra cũng chỉ là chuyện vặt, chỉ là dân chúng thỉnh nguyện mà thôi. Chỉ cần chúng ta cắn chặt răng, vẫn có thể đứng vững."
Bảo Uy Nhĩ khóe miệng run rẩy, trong lòng cực khó chịu.
Hắn nghĩ thầm, Tây Hoa Đức ngươi là quốc vụ khanh, không phải người phụ trách của San Francisco, đương nhiên không liên quan.
Nhưng, Bảo Uy Nhĩ là thị trưởng San Francisco, áp lực phải chịu đựng phi thường lớn, thậm chí khiến Bảo Uy Nhĩ không thở nổi, tóc muối tiêu trên đầu đã biến thành bạc trắng. Không chỉ như vậy, Bảo Uy Nhĩ cũng không dám ra khỏi cửa, bởi vì một khi gặp phải người quen, nhất định sẽ chỉ trích hắn. Cho dù là người nhà của Bảo Uy Nhĩ cũng bắt đầu chỉ trích Bảo Uy Nhĩ.
Bảo Uy Nhĩ muốn giải thích, lại không có cách nào giải thích, đành phải lặng lẽ thừa nhận.
Kết quả Như vậy là Bảo Uy Nhĩ không muốn nhìn thấy. Hiện giờ Tây Hoa Đức còn kiên trì, Bảo Uy Nhĩ trong lòng rất không đồng ý. Nhưng không đồng ý có hữu dụng không? Người ta là quốc vụ khanh, quyền cực lớn, hắn chỉ là một thị trưởng nhỏ.
Cho dù có lòng phản đối, thì cũng bất lực.
Bảo Uy Nhĩ hít sâu, vẻ mặt uể oải nói: "Thỉnh quốc vụ khanh các hạ và tổng thống các hạ mau chóng xử lý tốt chuyện này, nếu không kéo dài thêm một đoạn thời gian, ta chỉ có thể tự nhận lỗi rồi từ chức."
Lâm Khẳng nói: "Bảo Uy Nhĩ tiên sinh, cố chống đỡ đi, chúng ta sẽ thắng lợi."
Dừng một chút, Lâm Khẳng nói: "Đi thôi, gặp Lý Chấn."
Ba người đứng dậy rời khỏi, đi tới phòng tiếp khách. Lâm Khẳng và Lý Chấn bắt tay, sau đó khách và chủ ngồi xuống, Lâm Khẳng nói: "Lý tổng thống lần này tới, có chuyện gì sao?"
Lý Chấn nói: "Người thông minh không nói lời thừa, ta lần này đến, là muốn xin tổng thống tiên sinh phóng thích dân chúng Trung Quốc Hồng Dịch, hắn là bị bức phải giết người để tự vệ, không phải cố ý giết người."
Tây Hoa Đức lạnh giọng nói: "Dựa theo pháp luật, không thể phóng thích!"
Khóe miệng Lý Chấn nhếch lên, không mặn không nhạt nói: "Trước có chuyện toàn gia vợ chồng Bỉ Đắc bị giết, hiện tại lại có chuyện của Hồng Dịch, thật sự là rất xấu! Quốc vụ khanh các hạ nên nắm vững pháp trị của quốc gia, nếu ngay cả lợi ích của dân chúng cũng không được bảo đảm, căn cơ của quốc gia cũng không vững. Trung Quốc có một câu ngạn ngữ, người được dân tâm thì có thiên hạ. Nếu dân chúng không công nhận chính phủ, như vậy chính phủ này chỉ sợ khó có thể duy trì."
Dừng một chút, Lý Chấn còn nói thêm: "Có câu nước có thể nâng thuyền cũng có thể làm lật thuyền, dân chúng chính là dòng nước không bắt mắt, có thể nâng một chiếc thuyền lớn là chính phủ này. Đồng dạng, dân chúng cũng có thể dấy lên cơn sóng gió động trời, có thể tạo thành ảnh hưởng cực lớn. Ta cho rằng, Tây Hoa Đức các hạ nên nghĩ tới chuyện của Hồng Dịch, đừng mang theo cảm xúc mà làm việc."
Tây Hoa Đức già rồi lại bị Lý Chấn thuyết giáo, trong lòng lại phẫn nộ, lớn tiếng rít gào nói: "Đừng cho là ta không biết, chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc đều là một tay Lý Chấn tạo ra. Chờ chúng ta tra rõ rồi, nhất định sẽ cho ngươi biết pháp luật của chính phủ nước Mỹ không thể giẫm đạp."
Pháp luật nước Mỹ, các hạ vừa rồi là xúc phạm ta, ta có thể kiện ngươi tội phỉ báng. Chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc là sự thật, ta không bịa đặt. Huống hồ, bên trên còn có ảnh làm chứng, chẳng lẽ cái này là giả?"
Một câu khiến Tây Hoa Đức lập tức sửng sốt.
Đúng vậy, bộ dạng máu chảy đầm đìa trên ảnh chụp, Tây Hoa Đức vẫn còn ấn tượng.
Lâm Khẳng chuyển đề tài, mỉm cười bảo: "Lý tổng thống, Hồng Dịch thực sự đã phạm pháp, tạm thời không thể phóng thích. Thỉnh Lý tổng thống yên tâm, chúng ta nhất định sẽ điều tra rõ chuyện của Hồng Dịch, nếu Hồng Dịch thực sự là lỡ tay giết người chúng ta sẽ cho Hồng Dịch một công đạo. Nhưng, Hồng Dịch tạm thời không thể phóng thích, lưu lại phối hợp điều tra với chúng ta."
Lý Chấn cười lạnh lùng, kéo dài thời gian giỏi lắm. Nếu Lý Chấn tin thì đúng là thằng ngu.
Lý Chấn lắc đầu nói: "Tổng thống tiên sinh, chuyện vợ chồng Bỉ Đắc cùng với chuyện của Hồng Dịch đã khiến dư luận xôn xao, thậm chí Bảo Uy Nhĩ các hạ cũng phải chịu ủy khuất. Theo ta thấy, sớm phóng thích Hồng Dịch, đối với tổng thống tiên sinh là chuyện tốt, đối với quốc vụ khanh các hạ cũng tốt, đối với thị trưởng Bảo Uy Nhĩ cũng tốt, , đối với ta cũng tốt. Đương nhiên, đối với nước Mỹ cũng tốt, đây là chuyện mọi người đều vui."
"Không thể!"
Tây Hoa Đức lườm Lý Chấn từ chối.
Lý Chấn thấy đối phương không buông, trầm giọng nói: "Chư vị, nhớ rõ lời ta từng nói chứ? Quốc gia rung chuyển không phải đùa đâu."
Khẳng nhướn mày, trong mắt hiện lên vẻ trầm tư.
Lý Chấn tiếp tục nói: "Hiện tại chuyện đã xảy ra, chỉ là một mình Bảo Uy Nhĩ tiên sinh khó chịu, tổng thống tiên sinh và quốc vụ khanh các hạ vẫn chưa tới mức sứt đầu mẻ trán. Nếu không nhanh chóng kết thúc chuyện này, tùy ý để chuyện phát triển tiếp, cuối cùng khẳng định không thể vãn hồi. Theo phỏng đoán của ta, khả năng kế tiếp sẽ có chuyện mãnh liệt hơn, khiến cho tổng thống tiên sinh và quốc vụ khanh các hạ đều bị cuốn vào trong đó, nước Mỹ cũng sẽ bởi vì việc nhỏ của Hồng Dịch mà chịu ảnh hưởng.
Tây Hoa Đức nói: "Ngươi đây là đang uy hiếp chúng ta ư?"
Lý Chấn vẻ mặt thản nhiên, không nhìn ra bất kỳ tâm tư gì, hắn lắc đầu nói: "Không phải uy hiếp, ta chỉ là đứng trên lập trường của các ngươi phỏng đoán chuyện này cho các ngươi thôi, đừng hiểu lầm."
Bảo Uy Nhĩ nói: "Quốc vụ khanh các hạ, đây..."
Hắn vừa mở miệng, Tây Hoa Đức ngắt lời: "Không cần khuyên bảo, ta không tin có chuyện lớn hơn."
Lâm Khẳng trong lòng cũng cảm thấy hồ nghi, nhưng vừa nghĩ tới nếu thật sự phóng thích Hồng Dịch, hắn cũng mất hết mặt mũi, gật đầu nói: "Lý tổng thống, đối với phỏng đoán của ngài, ta mỏi mắt mong chờ."
"Nếu như thế, chúng ta xem ai có thể cười tới cuối cùng?"
Lý Chấn đứng dậy cáo từ, rất nhanh liền rời khỏi.
Bảo Uy Nhĩ nhìn Lý Chấn rời đi, sự ức chế trong lòng xộc lên.
Cơn bão tiếp đây hắn có vượt qua được không?
Tây Hoa Đức vẻ mặt lơ đễnh, trong mắt ánh ra vẻ phẫn nộ, lớn tiếng nói: "Lý Chấn thật là cuồng vọng, hừ, ta cũng muốn xem xem hắn có thể làm được trò gì. Chúng ta có lực lượng tuyệt đối, ta không tin Lý Chấn có thể dở trò."
Lâm Khẳng nói: "Cẩn thận làm đầu."
Bảo Uy Nhĩ đột nhiên nói: "Tổng thống tiên sinh, quốc vụ khanh các hạ, ta chuẩn bị từ chức."
Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức nhướn mày, đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Nhưng, Bảo Uy Nhĩ thần sắc kiên định, bất đắc dĩ nói: "Chuyện toàn gia vợ chồng Bỉ Đắc cùng với Hồng Dịch, khiến ta thể xác và tinh thần mỏi mệt, khó có thể chống đỡ được tiếp, thỉnh hai vị lượng giải.".
Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức khuyên bảo không có kết quả, cuối cùng đều đồng ý với yêu cầu của Bảo Uy Nhĩ. Ngày đó, chính phủ San Francisco phát ra thông cáo, Bảo Uy Nhĩ vì chuyện của Hồng Dịch và vợ chồng Bỉ Đắc mà tự nhận trách nhiệm rồi từ chức.
Chính phủ một lần nữa bổ nhiệm thị trưởng tân nhiệm, xử lý chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc và Hồng Dịch.