Trên mặt Lý Chấn lộ ra nụ cười thản nhiên, không nhanh không chậm nói: "Điều kiện Thứ hai rất đơn giản. Ta chuẩn bị thành lập quan hệ ngoại giao với liên bang Mỹ, thành lập đại sứ quán ở Liên bang Mỹ, để xúc tiến trao đổi giữa hai bên. Thậm chí, để tiện dân chúng của Trung Quốc ở các bang phản ánh tình huống với Trung Quốc, ta còn định thành lập đại sứ quán ở các bang. Điều kiện này là tương hỗ, ta cũng hoan nghênh Liên bang Mỹ thành lập đại sứ quán ở Trung Quốc, xúc tiến phát triển giữa hai nước."
"Có thể."
Lâm Khẳng không cần suy nghĩ, trực tiếp đáp ứng.
Tây Hoa Đức cũng gật đầu đồng ý, đối với điều kiện này không có ý kiến gì.
Dù sao đây là chuyện có lợi cho đôi bên.
Lý Chấn giơ ba ngón tay lên, nghiêm túc nói: "Điều kiện thứ ba Của ta, phàm là người Trung Quốc đã phạm tội ở nước Mỹ, Liên bang Mỹ phải giao cho Trung Quốc Trung Quốc, không thể tự tiện xử lý người Trung Quốc."
"Không thể!"
Tây Hoa Đức sắc mặt đại biến, từ chối ngay.
Điểm này, ảnh hưởng quá lớn.
Nếu dân chúng Trung Quốc ở nước Mỹ giết người phóng hỏa, mà nước Mỹ không có quyền xử trí, quốc gia khẳng định sẽ lộn xộn. Đây là hiệp ước không bình đẳng, điều ước như vậy, giống như điều ước Liên bang Mỹ ngày xưa ký kết với Mãn Thanh, cũng giống như hiệp ước không bình đẳng Mãn Thanh ký kết với Anh. Cho dù Tây Hoa Đức rất muốn Lý Chấn giúp, cũng không thể đồng ý chuyện này. Đồng dạng, quốc hội và pháp viện cao nhất cũng sẽ không đồng ý.
Ảnh hưởng Điều ước mang tới quá lớn, Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức không thể quyết định được.
Bốn điều kiện trước là trong phạm vi quyền lực của Lâm Khẳng.
Nhưng liên quan tới điểm mấu chốt của quốc gia, tình huống lại khác ngay.
Lâm Khẳng vỗ bàn tức giận cao giọng nói: "Lý tổng thống, ta và Tây Hoa Đức các hạ là mang theo thành ý mà tới, là thành tâm nhờ ngài hỗ trợ. Nhưng các hạ lại giở công phu sư tử ngoạm, đưa ra điều kiện không thể, dùng điều kiện hà khắc thậm chí là vô lễ như vậy để cản trở, cho rằng cho rằng đây là sự vũ nhục đối với chúng ta. Nếu Lý tổng thống không muốn giúp Liên bang Mỹ, coi như ta và Tây Hoa Đức chưa tới, cáo từ."
Dứt lời, Lâm Khẳng đứng lên, cất bước chuẩn bị rời khỏi.
Tây Hoa Đức cảm thấy Lâm Khẳng rất khí phách, đây mới là tổng thống của một nước chứ.
Đối mặt với Lý Chấn, nên cường thế.
Lý Chấn cũng không gấp, hắn cũng đứng lên, cản Lâm Khẳng lại, cười nói: "Tổng thống tiên sinh, quốc vụ khanh các hạ, đừng nóng. Bất kỳ chuyện nào cũng thương lượng được, điều kiện ta đưa ra không thích hợp thì mọi người thương lượng lại. Ngươi đùng đùng bỏ đi thì còn bàn bạc gì nữa? Đây là thiếu trách nhiệm đối với Liên bang Mỹ."
Hắn vội vàng xua tay, nói: "Ngồi xuống, ngồi xuống nói, đừng nóng."
Lý Chấn đã chịu thua, Lâm Khẳng lại về chỗ ngồi.
Sau khi Tây Hoa Đức ngồi xuống, nhìn về phía Lý Chấn, trong mắt lại có vẻ kiêng kị.
Người này rất xảo quyệt, giảo hoạt, co được dãn được, rất khủng bố.
Tây Hoa Đức rất rất không muốn đối lập với Lý Chấn, cũng không muốn giao tiếp với Lý Chấn, bởi vì áp lực Lý Chấn tạo cho hắn quá lớn, giống như một tòa núi khổng lồ không thể trèo lên được.
Lý Chấn giống như quên đi sự không vui vừa rồi, nói: "Điều kiện Vừa rồi là vì chuyện của Hồng Dịch đã xảy ra trong đoạn thời gian trước ở San Francisco, cho nên trong lòng có cảm xúc, đưa ra điều kiện như vậy. Không ngờ phản ứng của nhị vị lại mạnh thế, sớm biết vậy thì ta không nói rồi." Trên thực tế, Lý Chấn đưa ra điều kiện này, cũng không mang hy vọng quá lớn, bởi vì điều ước làm nhục nước như vậy, tuyệt đối không thể được đồng ý, nhưng Lý Chấn dù sao cũng phải thử một lần.
Bất kể là như thế nào, cũng nên thử phản ứng của đối phương.
Vạn nhất đối phương đáp ứng, lợi ích mang tới là cực lớn.
Chỉ có điều, Lý Chấn vẫn thất bại.
Lâm Khẳng đã khôi phục bình tĩnh, cũng như là chưa hề gặp phải chuyện không vui, từ từ noi: "Lý tổng thống, về chuyện của Hồng môn Hồng Dịch, đó chỉ là một chuyện rất khó xử lý. Chuyện như vậy sẽ không phát sinh nữa, xin ngài yên tâm. Đồng thời, cũng xin Lý tổng thống tin vào pháp luật của Liên bang Mỹ, tuyệt đối có thể bảo vệ an toàn cho dân chúng Trung Quốc đang sống ở Trung Quốc."
Lý Chấn gật gật đầu, nói: "Ta yên tâm, yên tâm!"
Dừng một chút, Lý Chấn lại nói: "Điều kiện thứ tư chúng ta điều chỉnh lại một chút, sau khi dân chúng Trung Quốc phạm tội, theo trình tự của pháp luật nước Mỹ, dựa theo pháp luật nước Mỹ để thẩm tra xử lí. Nhưng, một khi thẩm vấn dân chúng Trung Quốc thì phải có quan viên của đại sứ quán Trung Quốc tham dự dự thính. Ta nghĩ, cái này chắc không có vấn đề gì chứ? Quan viên Trung Quốc chỉ là người chứng kiến, không can thiệp tới sự xử lý của pháp viện. Nếu thì phạm tội, người đáng chết thì chúng ta tuyệt đối sẽ không can thiệp. Mục đích quan viên Trung Quốc ở đó, chỉ là để tạo một hoàn cảnh công bình cho dân chúng."
Lời này vừa được nói ra, Lâm Khẳng và quốc vụ khanh Tây Hoa Đức đều lâm vào thế khó xử.
Điều kiện này nghe ra thì không khó1
Nhưng nếu thật sự muốn an trí một quan viên của đại sứ quán Trung Quốc ở trong thì có chút không thích hợp.
Lý Chấn mỉm cười, nói: "Hai vị nếu tạm thời không thể quyết định thì ta sẽ cho hai vị một giờ để thương lượng, rồi nói cho ta kết quả."
Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức không chút do dự, lập tức xuống thương lượng.
Tả Tông Đường thần sắc cổ quái, mỉm cười nói: "Tổng thống, nội dung cuối cùng của ngài có chút cổ quái. Ta cảm thấy không có ý nghĩa, ngài nghĩ xem, phán xử đều là chuyện của pháp viện Mỹ, quan viên chúng ta phái đi chỉ có thể ngồi đó, chứ không có quyền phán xét, cũng không có cơ hội biện giải. Vị trí như vậy khác gì gân gà."
Lý Chấn lắc đầu nói."Thêm một quan viên Trung Quốc, hiệu quả sẽ khác. Dân chúng Thẩm vấn dân chúng Trung Quốc, có một quan viên Trung Quốc ngồi đó, ít nhất cũng khiến dân chúng Trung Quốc phía dưới có lòng tin, có thể không sợ hãi. Đồng thời, chỉ cần quan viên Trung Quốc dám tranh thủ, rất nhiều chuyện không làm được sẽ thành làm được. Đây là một chuyện biến đổi ngầm, chuyện là ở người."
Tả Tông Đường khẽ gật đầu, như đã hiểu.
Lý Chấn cũng không vội, chậm rãi chờ đợi. Hắn tin đám người Lâm Khẳng sẽ làm ra lựa chọn tốt nhất.
Hiện tại nước Mỹ đang ở trong thời kì khó khăn, nhất định sẽ đồng ý.
Một giờ nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, rất nhanh Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức đã quay lại phòng họp. Sau khi Lâm Khẳng nhìn thấy Lý Chấn thì gật đầu mỉm cười bảo: "Lý tổng thống, chúng ta đồng ý khi thẩm vấn dân chúng Trung Quốc sẽ để quan viên Trung Quốc dự thính. Nhưng, hắn không có quyền nhúng tay, điểm này xin ngài hãy hiểu cho."
Lý Chấn cười nói: "Được, ta muốn có quan viên Trung Quốc dự thính, mục đích là để dân chúng Trung Quốc gia tăng dũng khí, để bọn họ có thể bình tĩnh nói ra sự thật, không bị người khác dọa dẫm."
Lâm Khẳng thở hắt ra, cuối cùng cũng giải quyếtđược một đại sự, hưng phấn nói: "Nếu đã đạt thành ý kiến thống nhất, xin Lý tổng thống mau chóng cùng chúng ta tới Washington. Đồng thời, kiêu tướng như Lưu lữ trường, Trần lữ trưởng cũng đi tham dự trận chiến này."
Lý Chấn nói: "An bài Nhân viên thế nào thì ta đã có quyết định."
"An bài thế nào?" Tây Hoa Đức hỏi
Lý Chấn nói: "Ta, Lưu Cẩm Đường, Trần Ngọc Thành, Hoàng Cường, cùng với hai trăm binh lính của Tiêm Đao Doanh sẽ tới Washington, giúp Liên bang Mỹ bình định nội loạn. Phương Tố, Tả Tông Đường, Dung Hoành, Tằng Kỉ Trạch, Tằng Kỉ Hồng cùng với một trăm binh lính của Tiêm Đao Doanh sẽ tới đại học Cáp Phật và đại học Da Lỗ. Vốn là, chuyện viếng thăm do Tả Tông Đường dẫn đầu, hiện tại hắn dẫn đội đi trước, vừa hay là thích hợp."
Lâm Khẳng không chút do dự nói: "Ta ủng hộ."
Tây Hoa Đức cũng nói: "Ta cũng ủng hộ."
Hai người đều biết Lý Chấn, Lưu Cẩm Đường và Trần Ngọc Thành phi thường lợi hại, hiện tại này ba người cường hãn nhất tới Washington là đủ rồi. Về phần Tả Tông Đường không bắt mắt này, hai người đều không để ở trong mắt, cho nên trực tiếp đồng ý.
Hiện tại, hai người chỉ muốn về Washington.
Về sớm một ngày sẽ có thêm một phần cơ hội.
Lý Chấn đổi đề tài, nói: "Hiện giờ đã đạt thành hiệp nghị, thỉnh hai vị tổng thống mau chóng an bài. Ta ở lại Liên bang Mỹ thay các ngươi chủ trì chiến tranh, nhưng đám người Tả Tông Đường và Dung Hoành thì phải dẫn phần lớn nhân viên về Trung Quốc. Ta nghĩ, nên mau chóng thực thi bảy điều kiện này, để nhân viên học thuật cùng với giáo thụ chuyên gia đi theo Tả Tông Đường về."
Tây Hoa Đức nói: "Theo ta thấy, cứ để sau khi chiến tranh kết thúc đã."
"Thối lắm." Lý Chấn nổi giận đùng đùng nói.
Tây Hoa Đức bị mắng, cũng nổi giận.
Lý Chấn vẻ mặt lãnh túc, nói: "Ta lưu lại chủ trì chiến tranh nam bắc đã là rất có thành ý rồi. Các ngươi lại muốn đem khấu lưu nhân viên tương quan, chờ chiến tranh kết thúc rồi mới phái đi. Nếu đến lúc đó các ngươi lật kèo, ta tìm ai đòi? Nếu hiện tại không phái ra thì ta sẽ về Trung Quốc."
Lâm Khẳng nghĩ nghĩ, rồi gật đầu nói: " Ta nhớ rõ chiến hạm của Lý tổng thống đỗ ở San Francisco, Tả Tông Đường về Trung Quốc, nhất định phải tới San Francisco, ta lập tức phái nhân viên tương quan tới San Francisco trước, đến lúc đó sẽ hội hợp ở San Francisco, cùng nhau về Trung Quốc, thế nào?"
" Sảng khoái! Thế mới sảng khoái chứ." Lý Chấn gật đầu.
Tây Hoa Đức bị lờ đi, liền nói: "Chúng ta trả giá nhiều như vậy, hy vọng Lý tổng thống sau khi chiến tranh chiến tranh sẽ mau chóng mở ra cục diện. Trước mắt, phía bắc thật sự từng bước khó đi."
Lý Chấn nói: "Chỉ cần chịu suy nghĩ thì cục diện khó khăn tới mấy cũng có thể phá vỡ."
Lâm Khẳng nói: "Ta mỏi mắt mong chờ!"
Lý Chấn đứng lên, nói: "Hai vị đi về trước đi, ta còn có một số chuyện riêng muốn an bài."
"Cáo từ!"
Lâm Khẳng đứng lên, cùng Tây Hoa Đức rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại có Lý Chấn cùng với người tâm phúc dưới trướng.
Lý Chấn nhìn về phía Hoàng Cường, ý bảo Hoàng Cường kiểm tra một chút xem có người nghe lén hay không, chờ xác định chung quanh không có ai nghe lén rồi, Lý Chấn mới hạ giọng nói: "Lần này, ta, Lưu Cẩm Đường và Trần Ngọc Thành, cùng với Hoàng Cường cũng có nhiệm vụ, tạm thời ở lại Liên bang Mỹ, giúp Liên bang Mỹ giải quyết vấn đề nội chiến. Còn đoàn người của Quý Cao huynh thì cũng có nhiệm vụ."
Tả Tông Đường:: "Nhiệm vụ Gì!"
Lý Chấn nói: "Đoàn người Các ngươi tới đại học Cáp Phật và đại học Da Lỗ thật nhanh rồi mau chóng kết thúc, đừng ở lại quá lâu. Dù sao Liên bang Mỹ cũng phải người phụ trách của trường đại học tới Trung Quốc, cho nên mau chóng về mới là quan trọng nhất. Hơn nữa, mỗi một người đi theo cùng về Trung Quốc đều phải chú ý, bởi vì bọn họ có thể là gián điệp của Liên bang Mỹ, muốn tới tìm hiểu tin tức về Trung Quốc, cho nên phải làm tốt công tác bảo hộ. Đây là một con dao hai lưỡi, dùng tốt, thì có lợi với chúng ta, dùng không tốt thì sẽ nguy hại tới bản thân."
Tả Tông Đường gật đầu nói: "Tổng thống yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
Lý Chấn lại nói khẽ: "Còn có một việc, sau khi về nước lập tức phái người liên hệ với hải tặc Đế Kì của Hawai. Bắt đầu cung cấp vũ khí cho hắn, hơn nữa, bảo Đế Kì bán một lượng súng máy và súng lục nhất định tới phía nam nước Mỹ, gia tăng sức chiến đấu của Súc Nô châu phía nam. Đến lúc đó, phía bắc thiếu vũ khí, tất nhiên sẽ mua súng máy. Trận chiến này, chúng ta phải phát tài chiến tranh."
Tả Tông Đường nói: "Ta vẫn nhớ lúc trước ngài đã móc ngoặc với Đế Kì."
Dung Hoành đảo mắt, nói: "Tổng thống, buôn bán vũ khí cho phía nam sẽ tồn tại vấn đề rất lớn."
"Vấn đề gì?" Lý Chấn hỏi.
Dung Hoành hồi đáp: "Một khi súng máy xuất hiện trong quân đội phía nam, giao chiến với quân đội phía bắc, khẳng định sẽ chiếm thượng phong, quân đội phiền toái cho quân đội phía bắc. Đến lúc đó, người phía bắc thế tất sẽ phát hiện vũ khí là từ Trung Quốc lưu truyền ra. Bọn họ có thể sẽ cho rằng là tổng thống cố ý ủng hộ phía nam, muốn phát tài chiến tranh. Tổng thống đang ở nước Mỹ, sẽ rất dễ gặp phải nguy hiểm."
Lý Chấn cười cười, lắc đầu nói: "Không có nguy hiểm gì cả, bọn họ không dám làm gì ta đâu. Về phần vấn đề mà ngươi nói, ta sẽ nói đây là chiêu số của hải tặc Đế Kì, nói thẳng ra là vũ khí của chúng ta bán cho Đế Kì, mà Đế Kì lại bán sang tay cho Súc Nô châu phía nam. Liên bang Mỹ không bắt được thóp, cũng chỉ đành chịu. Cuối cùng bọn họ còn phải mua vũ khí của chúng ta. Như vậy, gia tăng thu nhập của vũ khí. Tiền chiến tranh, cái này rất quan trọng."
Dung Hoành gật đầu, đồng ý với cách nói của Lý Chấn.
Tả Tông Đường lại một lần nữa nói: "Còn có một việc, phu nhân theo chúng ta về, liệu có đồng ý không? Sau khi trở về, Phương Tố phu nhân nhìn thấy Chỉ Lan phu nhân cùng với các vị phu nhân ở Quảng châu, vậy nên giải thích thế nào?"
Lý Chấn khẽ cười một tiếng, nói: "Ta sẽ nói rõ ràng với Tố Tố, các ngươi chuẩn bị đi chuẩn bị đi, ta trở về về nói chuyện với Phương Tố."
Đoàn người đứng dậy rời khỏi, Lý Chấn cũng trở về chỗ ở, nói tin tức cho Phương Tố.
Phương Tố ngồi bên cạnh Lý Chấn, vẻ mặt quyến luyến, nói: "Phu quân, cho ta ở lại đi. Người khác đều cho rằng ta là nữ tử yếu đuối, nhưng kiếm thuật của ta đã đại thành, có thể ở bên cạnh bảo vệ cho chàng. Ta sẽ là một kỳ binh âm thầm, rất hữu dụng đấy."
Nàng ta lắc lư cánh tay của Lý Chấn, muốn Lý Chấn đồng ý.
Lý Chấn lắc đầu, kiên quyết nói: "Tố Tố, nơi này không thích hợp với nàng. ở lại, nàng cũng không thể bảo vệ được ta, ngược lại sẽ làm ta phân tâm, thậm chí ta có thể còn phải bảo vệ nàng. Quý Cao huynh sắp dẫn người về, nàng đi cùng họ ta mới yên tâm được."
Phương Tố nói: "Chàng không tin vào võ nghệ của ta!"
Lý Chấn cười nói: "Võ thuật cao tới đâu cũng chẳng bằng súng."
Lý Chấn từ trong ngực lấy ra một khẩu súng lục, nói: "Đối mặt với khẩu súng này, đừng nói nàng võ nghệ đại thành, cho dù đến mức của Đại La Kim Tiên cũng bị bắn thủng đầu."
Phương Tố nói: "Ta vẫn muốn ở lại."
Lý Chấn nắm tay Phương Tố, nói: "ngoan, nghe lời ta đi. Nàng về ta mới yên tâm được. Giao chiến tiếp đây sẽ có rất nhiều vấn đề, nàng ở lại ta sẽ phân tâm. Chuyện cứ quyết định như vậy, đến lúc đó nàng đi cùng Quý Cao huynh."
Phương Tố bất đắc dĩ đáp ứng: "Trước khi đi, thiếp thân hầu hạ phu quân một lần."
Sau khi nói xong, nàng ta chủ động cởi quần áo cho Lý Chấn, lại cởi quần áo trên người mình, hai người trần trụi ôm nhau, không lâu sau, trong phòng là một mảng xuân ý dạt dào