Lý Chấn không quan tâm tới ánh mắt của Lưu Cẩm Đường, hồi đáp: "Được, ta đưa ngươi về."
Lưu Cẩm Đường trợn mắt, thầm nghĩ, xong rồi, lần này xong rồi.
Nữ nhân này rất biết câu dẫn người ta, nháy mắt đã câu đi linh hồn nhỏ bé của tổng thống, Lưu Cẩm Đường nói: "Tổng thống, nếu Kiệt Tây Tạp nữ sĩ lo lắng tới an toàn thì không bằng phái huynh đệ của Tiêm Đao doanh đưa nàng ta về, như vậy, ngài cũng không cần đi cùng, có thể sớm về nghỉ ngơi."
"Không, ta muốn Lý tổng thống đưa về."
Kiệt Tây Tạp bộ dạng đề phòng, khiến Lưu Cẩm Đường không biết nói gì.
Lý Chấn nói: "Không cần huynh đệ của Tiêm Đao doanh, ta tự mình đi một chuyến."
Tâm tư Lưu Cẩm Đường vừa chuyển, lập tức nảy ra ý hay, lại nói: "Tổng thống, vì an toàn của ngài, ta sẽ sai mười huynh đệ Tiêm Đao doanh cùng ngài đưa Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, bảo hộ an toàn cho ngài và Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, lúc trước đắc tội với La Tư Sài Nhĩ Đức, hắn rất có thể sẽ trả thù, cho nên ngài mang theo mười huynh đệ sẽ an toàn hơn."
Lý Chấn nói: "Ngươi đi an bài, "
Lưu Cẩm Đường xoay người rời khỏi, Lý Chấn nói: "Đi thôi, ta đưa ngươi."
Kiệt Tây Tạp vươn tay, nói: "Ngươi kéo ta dậy."
Lý Chấn lạnh giọng nói: "Ta chỉ là đưa ngươi về, đừng có nghĩ nhiều."
Nói xong, Lý Chấn chắp tay sau lưng, xoay người đi ra ngoài Nhà Trắng, Kiệt Tây Tạp u oán lườm Lý Chấn một cái, cũng đứng lên, đuổi theo Lý Chấn, nàng ta đi theo bên cạnh Lý Chấn, nhỏ giọng nói: "Buổi tối Hôm nay cám ơn ngươi đã hỗ trợ, nếu không phải có ngươi, ta khẳng định bị Hán Sâm vũ nhục."
Lý Chấn lắc đầu, nghiêm túc nói: "Ta chỉ là khó chịu khi hắn nói tới ta, không có ý gì khác."
Kiệt Tây Tạp nói tiếp: "Ngươi lúc ấy nói không quen nhìn hắn đánh nữ nhân, "
Lý Chấn nói: "Đó chỉ là lấy cớ, không cần để ở trong lòng, "
"Ta không tin, ngươi thích ta đúng không." Kiệt Tây Tạp chớp chớp mắt to hỏi.
Lý Chấn vừa nghe thấy câu này, máu tươi muốn phun ra.
Cảm giác tồn tại của Nữ nhân này quá mạnh mẽ, hắn giả bộ buồn nôn, nói: "Ngươi sao không đi soi gương đi, bằng vào bộ dáng này của ngươi ta sao có thể thích ngươi được, bất kỳ một thê tử na của ta cũng không kém hơn ngươi, thậm chí so với ngươi thì hấp dẫn hơn nhiều."
Kiệt Tây Tạp sau khi nghe xong, trầm mặc.
Nàng ta đi theo Lý Chấn ra khỏi Nhà Trắng, còn mười binh lính Tiêm Đao doanh Lưu Cẩm Đường an bài cũng đã ra, đi theo bảo hộ an toàn cho Lý Chấn, bởi vì là Kiệt Tây Tạp dẫn đường, đoàn người đi cũng không nhanh, sau khi đi xa khỏi Nhà Trắng, Kiệt Tây Tạp đột nhiên dừng lại, nàng ta nhìn chằm chằm Lý Chấn, nghiêm túc nói: "Lúc trước ngươi nói ta đã đi vào một con đường không nên đi, nói rõ ràng đi, rốt cuộc là con đường nào."
Khóe miệng Lý Chấn nhếch lên, thản nhiên nói: "Lời nói của Hán Sâm chẳng lẽ là sai sao, hắn nói ngươi sau khi tt Washington, mọi việc đều thuận lợi, thông đồng v quan viên chính phủ, hoặc là thương nhân thương giới, có vẻ như, thanh danh của ngươi không tốt."
Kiệt Tây Tạp cắn răng, bất đắc dĩ nói: "Ta là trong sạch, ngươi tin khoong ?"
Lý Chấn nghĩ nghĩ, hồi đáp: "Ta tin."
Đối phương là một nữ tử, Lý Chấn tuy rằng hoài nghi, nhưng gật đầu đồng ý, dù sao sau khi đưa Kiệt Tây Tạp về nhà, hắn cũng quay lại, giữa hắn và Kiệt Tây Tạp sẽ không có tiếp xúc, Kiệt Tây Tạp nghe thấy lời nói của Lý Chấn, lập tức vui vẻ ra mặt, trong nhất thời cười tươi như hoa, Lý Chấn trong nháy mắt cũng thất thần, bị dung nhan này hấp dẫn.
Lý Chấn thở dài trong lòng, nữ nhân này dáng người đẹp, cũng xinh, đáng tiếc.
Từ trong đáy lòng, Lý Chấn cũng không tin lời nói của Kiệt Tây Tạp.
Dù sao, đây là lời nói một bên của Kiệt Tây Tạp.
Kiệt Tây Tạp thấy Lý Chấn không giống như đang giả bộ, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn, lại tiếp tục dẫn đường.
Đi được chừng hai mươi phút thì tới một khu nhà.
Khu nhà này không lớn, cũng không xa hoa, ngược lại rất cũ nát, tường đầy dấu vết loang lổ, Lý Chấn dừng lại ở lối vào dưới lầu, hắn nhìn Kiệt Tây Tạp, mỉm cười, nói: "Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, dựa theo thỉnh cầu của ngươi, ta đã đưa ngươi về tới nhà, lên đi, ta phải về rồi."
Mắt đẹp của Kiệt Tây Tạp, chuyển động mỉm cười bảo: "Lý tổng thống, đi lên ngồi chơi đã."
Lý Chấn nói: "Không được, ta còn phải trở về."
Kiệt Tây Tạp lắc đầu nói: "Nếu Hán Sâm sai người mai phục ở trên lầu, đến lúc đó ta khẳng định sẽ nguy hiểm, ngươi đã đưa đến dưới lầu rồi, người tốt hãy làm tới cùng, đưa ta lên lầu đi."
Lý Chấn nghĩ nghĩ, cũng không tiện cự tuyệt, liền đáp ứng.
Hắn nhìn về phía binh lính Tiêm Đao doanh, phân phó: "Các ngươi chờ nhé, ta sẽ xuống nhanh thôi."
Sau khi nói xong, Lý Chấn và Kiệt Tây Tạp cùng tiến lên lâu.
Khu nhà này có sáu tầng, Kiệt Tây Tạp ở tầng năm, gần cao nhất, nàng ta và Lý Chấn đi lên trên, tới nơi, Kiệt Tây Tạp mỉm cười, nói: "Lý tổng thống, vào nhà ngồi một lát nhé." Không đợi Lý Chấn lên tiếng, nàng ta đã kéo Lý Chấn vào trong phòng.
Rầm một tiếng, cửa phòng đóng lại.
Trên mặt Kiệt Tây Tạp mang theo sáng lạn sáng lạn, nói: "Ngươi là người đầu tiên tới nhà ta."
Lý Chấn không trả lời, quan sát bốn phía.
Căn nhà Kiệt Tây Tạp ở không lớn, đổi lại là đời sau thì chỉ như nhà một buồng, , có điều căn nhà ngăn ngăn nắp sạch sẽ, toàn bộ sơn màu ấm, rất thoải mái.
Kiệt Tây Tạp mời Lý Chấn ngồi xuống, lấy ra hai cái cốc chân dài, lại cầm ra một chai rượu vang, ngồi xuống phía trước Lý Chấn, hai mắt ngấn nước nói: "Lý tổng thống, cũng may có ngài giúp đỡ, ta mới tránh được một nạn, bất kể là thế nào thì ta cũng phải cảm tạ ngài, đây là rượu vang sáu mươi năm mà ta cất giữ, rất thơm ngon."
Lý Chấn nhìn Kiệt Tây Tạp, trong lòng cười lạnh, nữ nhân này làm như vậy khẳng định có mục đích,
Nửa đêm nửa hôm, cô nam quả nữ ở chung một nhà.
Đồng thời, còn uống rượu.
Lý Chấn cũng không sợ, thầm nghĩ xem ngươi giở trò gì.
Kiệt Tây Tạp rót đầy hai chén rượu, đưa cho Lý Chấn một chén, sau đó chạm cốc với Lý Chấn rồi mỉm cười bảo: "Để cảm tạ Lý tổng thống đã giúp đỡ, cũng chúc mừng chúng ta làm quen, cụng ly."
Nàng ta ngửa đầu uống cạn chén rượu, từng giọt rượu đỏ chảy xuống khe ngực.
Thậm chí còn làm ướt váy che ngực.
Lý Chấn nhìnthấy một màn này, một tia dục vọng trong đáy lòng bị gợi lên, buổi tối khi ở Nhà Trắng, Lý Chấn đã uống chút rượu tuy rằng không bị ảnh hưởng, nhưng dưới sự kích thích của cồn, thấy một màn này, trong lòng vẫn rục rịch, có điều, Lý Chấn thần chí vẫn thanh tỉnh, hắn bất động thần sắc uống rượu, thử thăm dò: "Kiệt Tây Tạp tiểu thư, thời gian không còn sớm nữa, ta cũng nên về rồi."
Kiệt Tây Tạp vội vàng kéo Lý Chấn, nói: "Đừng nóng vội, chúng ta tiếp tục uống rượu." Nàng ta lại rót đầy cho Lý Chấn một chén, nói: "Ta vẫn chưa cám ơn ngươi, nào, uống rượu."
Vừa thấy tình huống này, trong lòng Lý Chấn đã chắc chắn, nữ nhân này khẳng định có mục đích.
Kiệt Tây Tạp mời rượu, Lý Chấn liền không chút do dự uống hết chén rượu này.
Đồng thời, Lý Chấn cũng nhìn chằm chằm Kiệt Tây Tạp, khiến Kiệt Tây Tạp cũng phải uống, cứ như vậy, hai người ngươi một ly ta một ly chuốc nhau, hoàn toàn không nghĩ tới hậu quả, một chai rượu vang rất nhanh đã thấy đáy, Kiệt Tây Tạp lại cầm thêm mấy bình, hai người tiếp tục cụng ly, tiếp tục đấu rượu.
Dần dần, mắt Kiệt Tây Tạp trở nên mê man, mặt đỏ bừng, như là quý phi say rượu, khuôn mặt ấy mang theo khí tức mê người, khiến người ta không nhịn được muốn lao lên cắn mấy cái, Lý Chấn uống nhiều, nhưng liên tục đi WC hai lần, rượu uống vào đã nôn hết ra, tuy rằng nhìn thì say, nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo.
"Nóng, nóng quá."
Kiệt Tây Tạp nói khẽ, rồi vươn tay ra kéo áo trên người, hất tóc.
Động tác này có chút hào sảng.
Đáng tiếc là, nàng ta đang mơ mơ màng màng, không chú ý tới váy đã kéo, khiến cho hơn nửa bộ ngực lộ ra, tất cả đều sờ sờ trong tầm mắt của Lý Chấn.
Lúc này, Lý Chấn no mắt.
Trong lòng hắn cũng như có con sâu nhỏ đang bò.
Sâu trong lòng, một thanh âm đang rít gào.
Nhưng đầu óc Lý Chấn vẫn vô cùng tỉnh táo, đồng thời cũng lo đây là bẫy của Kiệt Tây Tạp, cho nên Lý Chấn án binh bất động, tĩnh tọa uống rượu với Kiệt Tây Tạp, Kiệt Tây Tạp cầm cốc, sau khi ngửa cổ uống cạn thì ợ một cái, sau đó nói: "Đám nam nhân các ngươi, ai nấy nhìn thấy ta, đều như là một con sói đói nhìn mồi, hận không thể nuốt chửng, đều là nam nhân thôi, ta sẽ không bị các ngươi lừa đâu."
Nàng ta vươn tay ra chỉ vào Lý Chấn, hỏi: "Nói thật đi, ngươi có phải cũng muốn ngủ với ta không."
"Không có, không có, "
Lý Chấn cười khổ, vội vàng lắc đầu.
Nữ nhân này sau khi uống, quả thực rất bưu hãn, hào phóng vô cùng.
Nữ nhân giở trò lưu manh, đến thần tiên cũng không cản được.
Kiệt Tây Tạp lộ ra vẻ khinh thường, lắc đầu nói: "Ta không tin lời nói của ngươi, buổi tối khi khiêu vũ, ngươi nhìn chằm chằm ngực ta, ta nếu tin ngươi thì heo nái cũng biết leo cây, ngươi nếu muốn ngủ ta, có thể trực tiếp nói với ta, ta sẽ không mắng ngươi đâu, là nam nhân đều như vậy, nhưng, Kiệt Tây Tạp ta là nữ nhân giữ mình trong sạch, tuyệt đối sẽ không ngủvới ngươi, tuyệt đối sẽ không."
Lý Chấn sờ sờ mũi, ta nếu thật sự muốn ngủ với ngươi thì ngươi chạy được à.
"Nào, nào, uống rượu."
Thời điểm mấu chốt, Lý Chấn sử ra tuyệt chiêu, chỉ có một chiêu uống rượu này là lợi hại nhất.
Chuốc say Kiệt Tây Tạp mới tiện nói nhiều.
Kiệt Tây Tạp đã mơ mơ màng màng, lại uống thêm một ly, Lý Chấn thì ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, uống rượu rất ít, chỉ uống một chút tượng trưng, sau đó lại rót đầy rượu cho Kiệt Tây Tạp, tiếp tục cười tủm tỉm khuyên: "Nào, hôm nay cao hứng, uống rượu, chúng ta uống thống khoái."
" Cụng ly vì cao hứng."
Kiệt Tây Tạp sau khi uống xong một chén rượu thì gục xuống bàn.
Nàng ta nhìn chằm chằm chén rượu, ánh mắt đã mơ hồ, nói: "Ta sau khi từ phía nam tới phía bắc, vốn chưa bao giờ cao hứng, mỗi ngày đều áp lực vô cùng; mỗi một ngày đều sống một cuộc sống không thể tự chủ, mỗi ngày đều gặp phải vô số xú nam nhân muốn ngủ với ta, vì sao cứ phải tiếp tục làm, thật sự không muốn nữa."
Nàng ta nhẹ nhàng lắc đầu, vẻ mặt chua sót, dần dần, gục xuống bàn gào khóc.
Tình huống này làm Lý Chấn nhíu mày.
Nữ nhân này tựa hồ không phải đơn giản như ngoài mặt, rốt cuộc là làm sao, khi Lý Chấn đang đăm chiêu thì Kiệt Tây Tạp lại đứng lên vung tay, không để ý tới hình tượng của bản thân, lớn tiếng nói: "Ta thực sự muốn mặc kệ, không quản gì nữa, chiến tranh phía nam và phía bắc, quan hệ gì tới một nữ nhân như ta. Vì sao cứ bắt ta tham dự."
Nàng ta thấp giọng thì thào, Lý Chấn sau khi nghe xong thì thân thể chấn động.
Hắn nhìn chằm chằm Kiệt Tây Tạp, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.
Kiệt Tây Tạp nói nàng ta là từ phía nam đến, hiện tại còn nói chiến tranh nam bắc có liên quan gì tới nàng ta.
Suy đoán Như vậy, Lý Chấn trong lòng đã nắm chắc.
Kiệt Tây Tạp nhất định là người của chính phủ phía nam, mục đích tới phía bắc là muốn đánh vào bên trong kẻ địch thăm dò tin tức, nói trắng ra, Kiệt Tây Tạp là một nữ gián điệp thân bất do kỷ, Lý Chấn ngược lại có chút thông cảm cho Kiệt Tây Tạp, một nữ nhân đến phía bắc thăm do tin tức đích xác không dễ dàng gì, những lời của Kiệt Tây Tạp lúc trước chắc không phải lừa người ta.
Trong nhà Của nàng ta, hắn hẳn là nam nhân đầu tiên tới.
Chỉ là, Lý Chấn vẫn tò mò, nữ nhân này nếu là người do phía nam phái tới, làm sao lại sợ La Tư Sài Nhĩ Đức trả thù, thậm chí, Kiệt Tây Tạp không cần Lý Chấn đưa về, nàng ta hoàn toàn có thể về một mình.
Chẳng lẽ, Kiệt Tây Tạp thật sự thích hắn.
Lý Chấn liên tục lắc đầu, cảm thấy đây là điều không thể.
Kiệt Tây Tạp hai tay chống lên bàn, mắt mơ mơ màng màng, đã uống say khướt, khi nàng ta nhìn về phía Lý Chấn, ánh mắt mơ hồ, nhìn không rõ, nàng ta mặc kệ Lý Chấn, xoay người đi vào WC, Lý Chấn nghĩ nàng ta muốn đi tiểu, nhưng mãi không thấy nàng ta ra, hơn nữa trong WC đã truyền ra tiếng nước róc rách.
Tình huống này như là tiếng tắm rửa.
Lý Chấn ngẩng đầu nhìn, ánh mắt dừng ở vị trí WC.
WC trong nhà Kiệt Tây Tạp không phải là một phòng nhỏ tách biệt, mà là thiết kế một góc WC được che bằng kính, bởi vì chỗ ở của Kiệt Tây Tạp không có người ngoài đến, cho dù chỉ có kính che cũng không sao, nhưng hiện tại Lý Chấn vẫn còn ở trong phòng, mà Kiệt Tây Tạp lại coi như không có gì cởi quần áo, rất nhanh liền để lộ thân hình quyến rũ.
Lý Chấn tuy nhìn không rõ, nhưng hình dáng đại khái của nàng ta thì đã hiện ra.
Lý Chấn nuốt nước miếng, thầm nghĩ nữ nhân này thật sự là quá dễ dãi.
Người như hắn còn suýt nữa không nhịn được, nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ trực tiếp sẽ từ người hóa thú xông vào, sau đó tiến hành động tác giao phối nguyên thủy nhất, Lý Chấn uống hết rượu trong chén, nghĩ thầm trong lòng, lúc này có phải nên đi hay không, nếu tiếp tục lưu lại, đến lúc đó Kiệt Tây Tạp tỉnh rượu, thực sự khó xử.
Huống hồ, Kiệt Tây Tạp vẫn đang tắm rửa, lại càng không tiện giải thích.
Lý Chấn suy nghĩ một chút, , đã có chủ ý, hắn từ trong phòng lấy ra một cây bút, tìm một tờ giấy, viết lại lời nhắn, đại ý là ta về đây, sau đó Lý Chấn xoay người đi ra cửa.
"A!"
Một tiếng thét kinh hãi từ trong WC truyền đến.
Lý Chấn sau khi nghe thấy thanh âm của Kiệt Tây Tạp thì lập tức dừng lại, xoay người chạy tới WC.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lý Chấn không quan tâm tới ánh mắt của Lưu Cẩm Đường, hồi đáp: "Được, ta đưa ngươi về."
Lưu Cẩm Đường trợn mắt, thầm nghĩ, xong rồi, lần này xong rồi.
Nữ nhân này rất biết câu dẫn người ta, nháy mắt đã câu đi linh hồn nhỏ bé của tổng thống, Lưu Cẩm Đường nói: "Tổng thống, nếu Kiệt Tây Tạp nữ sĩ lo lắng tới an toàn thì không bằng phái huynh đệ của Tiêm Đao doanh đưa nàng ta về, như vậy, ngài cũng không cần đi cùng, có thể sớm về nghỉ ngơi."
"Không, ta muốn Lý tổng thống đưa về."
Kiệt Tây Tạp bộ dạng đề phòng, khiến Lưu Cẩm Đường không biết nói gì.
Lý Chấn nói: "Không cần huynh đệ của Tiêm Đao doanh, ta tự mình đi một chuyến."
Tâm tư Lưu Cẩm Đường vừa chuyển, lập tức nảy ra ý hay, lại nói: "Tổng thống, vì an toàn của ngài, ta sẽ sai mười huynh đệ Tiêm Đao doanh cùng ngài đưa Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, bảo hộ an toàn cho ngài và Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, lúc trước đắc tội với La Tư Sài Nhĩ Đức, hắn rất có thể sẽ trả thù, cho nên ngài mang theo mười huynh đệ sẽ an toàn hơn."
Lý Chấn nói: "Ngươi đi an bài, "
Lưu Cẩm Đường xoay người rời khỏi, Lý Chấn nói: "Đi thôi, ta đưa ngươi."
Kiệt Tây Tạp vươn tay, nói: "Ngươi kéo ta dậy."
Lý Chấn lạnh giọng nói: "Ta chỉ là đưa ngươi về, đừng có nghĩ nhiều."
Nói xong, Lý Chấn chắp tay sau lưng, xoay người đi ra ngoài Nhà Trắng, Kiệt Tây Tạp u oán lườm Lý Chấn một cái, cũng đứng lên, đuổi theo Lý Chấn, nàng ta đi theo bên cạnh Lý Chấn, nhỏ giọng nói: "Buổi tối Hôm nay cám ơn ngươi đã hỗ trợ, nếu không phải có ngươi, ta khẳng định bị Hán Sâm vũ nhục."
Lý Chấn lắc đầu, nghiêm túc nói: "Ta chỉ là khó chịu khi hắn nói tới ta, không có ý gì khác."
Kiệt Tây Tạp nói tiếp: "Ngươi lúc ấy nói không quen nhìn hắn đánh nữ nhân, "
Lý Chấn nói: "Đó chỉ là lấy cớ, không cần để ở trong lòng, "
"Ta không tin, ngươi thích ta đúng không." Kiệt Tây Tạp chớp chớp mắt to hỏi.
Lý Chấn vừa nghe thấy câu này, máu tươi muốn phun ra.
Cảm giác tồn tại của Nữ nhân này quá mạnh mẽ, hắn giả bộ buồn nôn, nói: "Ngươi sao không đi soi gương đi, bằng vào bộ dáng này của ngươi ta sao có thể thích ngươi được, bất kỳ một thê tử na của ta cũng không kém hơn ngươi, thậm chí so với ngươi thì hấp dẫn hơn nhiều."
Kiệt Tây Tạp sau khi nghe xong, trầm mặc.
Nàng ta đi theo Lý Chấn ra khỏi Nhà Trắng, còn mười binh lính Tiêm Đao doanh Lưu Cẩm Đường an bài cũng đã ra, đi theo bảo hộ an toàn cho Lý Chấn, bởi vì là Kiệt Tây Tạp dẫn đường, đoàn người đi cũng không nhanh, sau khi đi xa khỏi Nhà Trắng, Kiệt Tây Tạp đột nhiên dừng lại, nàng ta nhìn chằm chằm Lý Chấn, nghiêm túc nói: "Lúc trước ngươi nói ta đã đi vào một con đường không nên đi, nói rõ ràng đi, rốt cuộc là con đường nào."
Khóe miệng Lý Chấn nhếch lên, thản nhiên nói: "Lời nói của Hán Sâm chẳng lẽ là sai sao, hắn nói ngươi sau khi tt Washington, mọi việc đều thuận lợi, thông đồng v quan viên chính phủ, hoặc là thương nhân thương giới, có vẻ như, thanh danh của ngươi không tốt."
Kiệt Tây Tạp cắn răng, bất đắc dĩ nói: "Ta là trong sạch, ngươi tin khoong ?"
Lý Chấn nghĩ nghĩ, hồi đáp: "Ta tin."
Đối phương là một nữ tử, Lý Chấn tuy rằng hoài nghi, nhưng gật đầu đồng ý, dù sao sau khi đưa Kiệt Tây Tạp về nhà, hắn cũng quay lại, giữa hắn và Kiệt Tây Tạp sẽ không có tiếp xúc, Kiệt Tây Tạp nghe thấy lời nói của Lý Chấn, lập tức vui vẻ ra mặt, trong nhất thời cười tươi như hoa, Lý Chấn trong nháy mắt cũng thất thần, bị dung nhan này hấp dẫn.
Lý Chấn thở dài trong lòng, nữ nhân này dáng người đẹp, cũng xinh, đáng tiếc.
Từ trong đáy lòng, Lý Chấn cũng không tin lời nói của Kiệt Tây Tạp.
Dù sao, đây là lời nói một bên của Kiệt Tây Tạp.
Kiệt Tây Tạp thấy Lý Chấn không giống như đang giả bộ, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn, lại tiếp tục dẫn đường.
Đi được chừng hai mươi phút thì tới một khu nhà.
Khu nhà này không lớn, cũng không xa hoa, ngược lại rất cũ nát, tường đầy dấu vết loang lổ, Lý Chấn dừng lại ở lối vào dưới lầu, hắn nhìn Kiệt Tây Tạp, mỉm cười, nói: "Kiệt Tây Tạp nữ sĩ, dựa theo thỉnh cầu của ngươi, ta đã đưa ngươi về tới nhà, lên đi, ta phải về rồi."
Mắt đẹp của Kiệt Tây Tạp, chuyển động mỉm cười bảo: "Lý tổng thống, đi lên ngồi chơi đã."
Lý Chấn nói: "Không được, ta còn phải trở về."
Kiệt Tây Tạp lắc đầu nói: "Nếu Hán Sâm sai người mai phục ở trên lầu, đến lúc đó ta khẳng định sẽ nguy hiểm, ngươi đã đưa đến dưới lầu rồi, người tốt hãy làm tới cùng, đưa ta lên lầu đi."
Lý Chấn nghĩ nghĩ, cũng không tiện cự tuyệt, liền đáp ứng.
Hắn nhìn về phía binh lính Tiêm Đao doanh, phân phó: "Các ngươi chờ nhé, ta sẽ xuống nhanh thôi."
Sau khi nói xong, Lý Chấn và Kiệt Tây Tạp cùng tiến lên lâu.
Khu nhà này có sáu tầng, Kiệt Tây Tạp ở tầng năm, gần cao nhất, nàng ta và Lý Chấn đi lên trên, tới nơi, Kiệt Tây Tạp mỉm cười, nói: "Lý tổng thống, vào nhà ngồi một lát nhé." Không đợi Lý Chấn lên tiếng, nàng ta đã kéo Lý Chấn vào trong phòng.
Rầm một tiếng, cửa phòng đóng lại.
Trên mặt Kiệt Tây Tạp mang theo sáng lạn sáng lạn, nói: "Ngươi là người đầu tiên tới nhà ta."
Lý Chấn không trả lời, quan sát bốn phía.
Căn nhà Kiệt Tây Tạp ở không lớn, đổi lại là đời sau thì chỉ như nhà một buồng, , có điều căn nhà ngăn ngăn nắp sạch sẽ, toàn bộ sơn màu ấm, rất thoải mái.
Kiệt Tây Tạp mời Lý Chấn ngồi xuống, lấy ra hai cái cốc chân dài, lại cầm ra một chai rượu vang, ngồi xuống phía trước Lý Chấn, hai mắt ngấn nước nói: "Lý tổng thống, cũng may có ngài giúp đỡ, ta mới tránh được một nạn, bất kể là thế nào thì ta cũng phải cảm tạ ngài, đây là rượu vang sáu mươi năm mà ta cất giữ, rất thơm ngon."
Lý Chấn nhìn Kiệt Tây Tạp, trong lòng cười lạnh, nữ nhân này làm như vậy khẳng định có mục đích,
Nửa đêm nửa hôm, cô nam quả nữ ở chung một nhà.
Đồng thời, còn uống rượu.
Lý Chấn cũng không sợ, thầm nghĩ xem ngươi giở trò gì.
Kiệt Tây Tạp rót đầy hai chén rượu, đưa cho Lý Chấn một chén, sau đó chạm cốc với Lý Chấn rồi mỉm cười bảo: "Để cảm tạ Lý tổng thống đã giúp đỡ, cũng chúc mừng chúng ta làm quen, cụng ly."
Nàng ta ngửa đầu uống cạn chén rượu, từng giọt rượu đỏ chảy xuống khe ngực.
Thậm chí còn làm ướt váy che ngực.
Lý Chấn nhìnthấy một màn này, một tia dục vọng trong đáy lòng bị gợi lên, buổi tối khi ở Nhà Trắng, Lý Chấn đã uống chút rượu tuy rằng không bị ảnh hưởng, nhưng dưới sự kích thích của cồn, thấy một màn này, trong lòng vẫn rục rịch, có điều, Lý Chấn thần chí vẫn thanh tỉnh, hắn bất động thần sắc uống rượu, thử thăm dò: "Kiệt Tây Tạp tiểu thư, thời gian không còn sớm nữa, ta cũng nên về rồi."
Kiệt Tây Tạp vội vàng kéo Lý Chấn, nói: "Đừng nóng vội, chúng ta tiếp tục uống rượu." Nàng ta lại rót đầy cho Lý Chấn một chén, nói: "Ta vẫn chưa cám ơn ngươi, nào, uống rượu."
Vừa thấy tình huống này, trong lòng Lý Chấn đã chắc chắn, nữ nhân này khẳng định có mục đích.