“Hoàng thượng, ở đây hình như có chút gì đó không đúng. Yểu tần chọn trúng đan dược tứ phẩm còn Diệp quận Chúa lại là đan dược ngũ phẩm. Độ khó của luyện đan hoàn toàn không giống nhau.” Thái hậu cau mày.
Hạ Đế đối mặt với sự nghi ngờ của thái hậu, sớm đã có cách đối phó.
“Mẫu hậu, ngự dụng phương sĩ không chỉ có chức trách trọng đại, mà còn đại diện cho bộ mặt phương sĩ Đại Hạ của trẫm. Trẫm vừa viết mười mấy loại đan dược, đan dược tứ phẩm và ngũ phẩm mỗi loại có một nửa. Tỷ lệ chọn trúng của Yểu tần và Diệp quận chúa mỗi người chiếm một nửa. Trẫm không thiên vị bất kỳ ai. Hay còn nói, Diệp quận chúa ngay cả đan dược ngũ phẩm cũng không có cách nào luyện chế. Nếu thân đã là ngự dụng phương sĩ của Đại Hạ, ngay cả đan dược ngũ phẩm cũng không có cách nào luyện chế, chẳng phải là sẽ bị phương sĩ nước khác nhạo báng sao?” Hạ Đế không chút hoang mang giải thích cặn kẽ.
Trên thực tế, ngài chỉ viết có một loại đan dược tứ phẩm, cũng chính là loại mà Yểu tần bốc được.
Chỉ là lúc này, ai lại dám nghi ngờ Hạ Đế.
“Thái hậu, hoàng thượng nói rất đúng. Lăng Nguyệt xin được thử một lần.” Diệp Lăng Nguyệt cười lạnh, trong lòng bộ mặt khiêm nhường.
Tưởng nàng là người mù nhưng không thành, kẻ ngốc cũng nhìn ra được. Hạ Đế và Yểu tần kẻ tung người hứng.
Xem thường nàng đúng không. Nàng sẽ để cho những kẻ không coi ai ra gì trắng mắt ra.
Hai người mỗi người mang theo một đan phương, bắt đầu luyện chế đan dược.
“Long Ngữ, Lăng Nguyệt trước đây đã từng luyện chế qua đan dược ngũ phẩm?” Thái hậu lo lắng hỏi Long Ngữ đại sư.
“Chuyện này... Theo thần được biết, Lăng Nguyệt nhiều nhất chỉ có thể luyện chế đan dược tứ phẩm, loại thất tâm đan này chắc là lần đầu tiên nó luyện chế.” Long Ngữ đại sư lúc này cũng có chút rối loạn.
Sớm biết Hạ Đế sẽ thiên vị như vậy, lão thà đích thân ra trận.
Nhưng lúc này nghĩ lại hối hận cũng đã không kịp. Diệp Lăng Nguyệt và Yểu tần mỗi người đều đã tiến vào đan phòng.
Qua một canh giờ, Yểu tần dẫn đầu đi ra trước. Trong tay nàng có hơn mười viên đan dược tứ phẩm nguyệt hoa đan.
Nhìn thấy những viên nguyệt hoa đan, một người luôn kén chọn như Long Ngữ đại sư cũng có chút ngạc nhiên. Trong mười viên đan có tám viên là lam văn, hai viên là hoàng văn, không có viên nào là đan dược bình thường.
Như vậy tỷ lệ luyện thành đan, đủ để sánh bằng với phương sĩ lục thất đỉnh.
Yểu tần này, ở phương diện luyện đan quả đúng là một cao thủ. Khó trách thái hậu lại mời Long Ngữ đại sư đích thân ra tay.
Qua một hồi, Diệp Lăng Nguyệt cũng đi ra.
“Học trò cưng, thế nào rồi? Con có luyện ra được thất tâm đan không?” Long Ngữ đại sư liền vội vàng tiến lên trước nghênh đón.
“Luyện thì luyện chế được, nhưng chất lượng...” Diệp Lăng Nguyệt mặt có nét u buồn, muốn nói nhưng lại thôi.
Sau khi nghe xong, trong lòng Long Ngữ đại sư cùng thái hậu không kìm nén được trầm hẳn xuống.
Yểu tần cùng Hạ Đế âm thầm hoan hỉ. Đan dược ngũ phẩm đối phương chẳng qua chỉ là một tứ đỉnh phương sĩ, có thể luyện ra một nửa viên cũng đã là không tệ rồi.
Vừa nói, Diệp Lăng Nguyệt chậm rãi đổ ra đan dược của mình. Trong bình dược năm viên đan dược đầu tiên lăn ra, đúng là thất tâm đan, nhưng chất lượng rất bình thường chỉ là thất tâm đan phổ thông.
“Dù sao đây là lần đầu tiên con luyện chế đan dược ngũ phẩm. Tỉ lệ thành đan này đã là rất tốt rồi.” Long Ngữ đại sư an ủi Diệp Lăng Nguyệt.
Nhưng Long Ngữ đại sư còn chưa kịp nói hết thì trong bình dược lại lăn ra mấy viên đan dược. So với mấy viên đan dược thông thường trước đó hoàn toàn khác biệt, năm viên thất tinh đan trong bình còn thừa lại, trên viên đan vệt sáng lấp lánh giống như đường vân màu ánh kim của ánh trăng.
“Năm viên thất tâm đan hoàng văn?” Long Ngữ đại sư nhất thời cứng họng.
“Đồ nhi đã luyện chế ra mười viên đan. Đây là lần đầu tiên luyện chế, cảm giác không được tốt chỉ có thể luyện chế ra năm viên hoàng văn, lãng phí không ít dược liệu, đã làm mất mặt sư phụ. Lăng Nguyệt thật là tội đáng chết vạn lần.” Bộ dạng vô cùng đau đớn của Diệp Lăng Nguyệt.
“Ầy.” Long Ngữ đại sư giật giật khóe miệng.
Đứa đồ nhi tốt của lão này, thật đúng là tài giỏi như vậy còn khiêm tốn.
Năm viên hoàng văn đan dược, hơn nữa còn là đan dược ngũ phẩm. Tỉ lệ thành đan như vậy, e rằng cũng chỉ có phương sĩ cấp cao giống như Long Ngữ đại sư mới có thể làm được.
Nếu ngay cả tỉ lệ thành đan như vậy cũng coi là lãng phí, vậy Yểu tần luyện đan quả là tổn thất dược liệu quá lớn.
Yểu tần so với Diệp Lăng Nguyệt, không phân cao thấp.
Bị Diệp Lăng Nguyệt nói như vâỵ, tâm trạng của Yểu tần cũng không được tốt.
“Hoàng thượng, thắng bại đã phân. Cuộc tỷ thí này...” Thái hậu cười cặp mắt cũng híp lại thành một đường.
Người càng ngày càng thích nhị tiểu thư này của Lam gia. Thấy tâm trạng của Yểu tần, trong lòng thái hậu như mở cờ trong bụng.
“Mẫu hậu, tuy nói Diệp quận chúa luyện chế ra hoàng văn đan dược. Nhưng Yểu tần cũng luyện chế ra lam văn đan dược. Cuộc tỷ thí này, nếu thật sự muốn bàn về kết quả, trẫm cho rằng nên tính là hòa.” Lòng thiên vị của Hạ Đế khiến thái hậu và Long Ngữ đại sư rất bất mãn.
Nhưng Hạ Đế là cốt nhục mà thái hậu sinh ra. Thái hậu cũng không tiện trước mặt nhiều người làm mất thể diện của hắn.
Dù sao Diệp Lăng Nguyệt đã một thắng một hòa, vòng tỷ thí cuối cùng chỉ cần hòa cũng có thể giành chiến thắng. Long Ngữ đại sư cùng thái hậu rất có lòng tin với chiến thắng của Diệp Lăng Nguyệt.
Nhận biết đan dược, luyện chế đan dược đều đã qua. Vòng thứ ba này nên so tài cái gì, sau một hồi suy nghĩ, thái hậu và hoàng thượng cũng không đưa ra được chủ ý.
“Hoàng thượng, bàn về luyện đan Long Ngữ đại sư là người có tiếng nói nhất ở Hạ Đô, hay là vòng thứ ba này sẽ do Long Ngữ đại sư ra đề?”
Hạ Đế không biết ý kiến thế nào nghĩ thầm trong lòng. Long Ngữ đại sư là sư phụ của Diệp quận chúa chắc chắn sẽ thiên vị cho Diệp Lăng Nguyệt.
Long Ngữ đại sư thấy vậy, cười cười.
“Lão phu là sư phụ của Lăng Nguyệt chủ trì vòng tỷ thí cuối cùng, chỉ sợ có vài người sẽ không phục. Lão phu có một ý kiến, lúc lão phu còn trẻ, để nâng cao kỹ năng luyện đan của bản thân nên thường xuyên cùng với sư đệ của mình luận bàn. Cụ thể phương pháp luận bàn chính là mỗi người chọn một loại đan dược sở trường để cho đối phương luyện chế, nếu ai luyện chế không ra, coi như thua.”
Phương pháp luận bàn mà Long Ngữ đại sư nói này, Diệp Lăng Nguyệt và Yểu tần đều không lạ lẫm gì.
Trong hiệp hội Phương Sĩ, hình thức luyện đan kiểu này gọi là tỷ đan.
Chỉ là một loại tỷ đan bình thường, luyện chế ra đều là đan dược lục phẩm trở xuống. Bởi vì đan dược lục phẩm trở lên nhiều bước luyện chế phức tạp, nguyên liệu hao phí cũng quý hiếm.
Với lần tỷ thí này Diệp Lăng Nguyệt và Yểu tần cũng không có ý kiến gì khác. Sau khi thương nghị một hồi, liền quyết định lấy tỷ đan làm lần tỷ thí thứ ba.
Đối với tỷ đan, Yểu tần có thể nói là rất có lòng tin.
Nàng lớn hơn Diệp Lăng Nguyệt mấy tuổi. Ngay từ nhỏ đã đi theo danh sư, chủng loại đan dược luyện chế qua và gặp qua rất nhiều so với Diệp Lăng Nguyệt.
Yểu tần vừa nói, liền lấy ra một cái túi thơm mang theo trên người, từ bên trong lấy ra một viên đan dược.
Viên đan dược kia, sắc trạch kim hoàng, hương thơm lan tỏa nhẹ nhàng. Đặc biệt nhất là viên đan dược kia tròn trịa trong suốt, giống như là một viên bảo châu, rạng ngời rực rỡ.
Lúc thấy viên đan dược này, Long Ngữ đại sư không khỏi trợn mắt há mồm hít một hơi.
Đó là một viên tam phẩm Bách Hương đan. Giá thành của đan dược này tuy không cao, nhưng lại tuyệt đối không phải tùy tiện là có thể luyện chế ra được. Bởi vì trên đan dược lấp lánh một đường vân màu đỏ giống như trăng non.
Hồng Văn Bách Hương đan, cực phẩm đan dược trong tam phẩm.
Hạ Đế đối mặt với sự nghi ngờ của thái hậu, sớm đã có cách đối phó.
“Mẫu hậu, ngự dụng phương sĩ không chỉ có chức trách trọng đại, mà còn đại diện cho bộ mặt phương sĩ Đại Hạ của trẫm. Trẫm vừa viết mười mấy loại đan dược, đan dược tứ phẩm và ngũ phẩm mỗi loại có một nửa. Tỷ lệ chọn trúng của Yểu tần và Diệp quận chúa mỗi người chiếm một nửa. Trẫm không thiên vị bất kỳ ai. Hay còn nói, Diệp quận chúa ngay cả đan dược ngũ phẩm cũng không có cách nào luyện chế. Nếu thân đã là ngự dụng phương sĩ của Đại Hạ, ngay cả đan dược ngũ phẩm cũng không có cách nào luyện chế, chẳng phải là sẽ bị phương sĩ nước khác nhạo báng sao?” Hạ Đế không chút hoang mang giải thích cặn kẽ.
Trên thực tế, ngài chỉ viết có một loại đan dược tứ phẩm, cũng chính là loại mà Yểu tần bốc được.
Chỉ là lúc này, ai lại dám nghi ngờ Hạ Đế.
“Thái hậu, hoàng thượng nói rất đúng. Lăng Nguyệt xin được thử một lần.” Diệp Lăng Nguyệt cười lạnh, trong lòng bộ mặt khiêm nhường.
Tưởng nàng là người mù nhưng không thành, kẻ ngốc cũng nhìn ra được. Hạ Đế và Yểu tần kẻ tung người hứng.
Xem thường nàng đúng không. Nàng sẽ để cho những kẻ không coi ai ra gì trắng mắt ra.
Hai người mỗi người mang theo một đan phương, bắt đầu luyện chế đan dược.
“Long Ngữ, Lăng Nguyệt trước đây đã từng luyện chế qua đan dược ngũ phẩm?” Thái hậu lo lắng hỏi Long Ngữ đại sư.
“Chuyện này... Theo thần được biết, Lăng Nguyệt nhiều nhất chỉ có thể luyện chế đan dược tứ phẩm, loại thất tâm đan này chắc là lần đầu tiên nó luyện chế.” Long Ngữ đại sư lúc này cũng có chút rối loạn.
Sớm biết Hạ Đế sẽ thiên vị như vậy, lão thà đích thân ra trận.
Nhưng lúc này nghĩ lại hối hận cũng đã không kịp. Diệp Lăng Nguyệt và Yểu tần mỗi người đều đã tiến vào đan phòng.
Qua một canh giờ, Yểu tần dẫn đầu đi ra trước. Trong tay nàng có hơn mười viên đan dược tứ phẩm nguyệt hoa đan.
Nhìn thấy những viên nguyệt hoa đan, một người luôn kén chọn như Long Ngữ đại sư cũng có chút ngạc nhiên. Trong mười viên đan có tám viên là lam văn, hai viên là hoàng văn, không có viên nào là đan dược bình thường.
Như vậy tỷ lệ luyện thành đan, đủ để sánh bằng với phương sĩ lục thất đỉnh.
Yểu tần này, ở phương diện luyện đan quả đúng là một cao thủ. Khó trách thái hậu lại mời Long Ngữ đại sư đích thân ra tay.
Qua một hồi, Diệp Lăng Nguyệt cũng đi ra.
“Học trò cưng, thế nào rồi? Con có luyện ra được thất tâm đan không?” Long Ngữ đại sư liền vội vàng tiến lên trước nghênh đón.
“Luyện thì luyện chế được, nhưng chất lượng...” Diệp Lăng Nguyệt mặt có nét u buồn, muốn nói nhưng lại thôi.
Sau khi nghe xong, trong lòng Long Ngữ đại sư cùng thái hậu không kìm nén được trầm hẳn xuống.
Yểu tần cùng Hạ Đế âm thầm hoan hỉ. Đan dược ngũ phẩm đối phương chẳng qua chỉ là một tứ đỉnh phương sĩ, có thể luyện ra một nửa viên cũng đã là không tệ rồi.
Vừa nói, Diệp Lăng Nguyệt chậm rãi đổ ra đan dược của mình. Trong bình dược năm viên đan dược đầu tiên lăn ra, đúng là thất tâm đan, nhưng chất lượng rất bình thường chỉ là thất tâm đan phổ thông.
“Dù sao đây là lần đầu tiên con luyện chế đan dược ngũ phẩm. Tỉ lệ thành đan này đã là rất tốt rồi.” Long Ngữ đại sư an ủi Diệp Lăng Nguyệt.
Nhưng Long Ngữ đại sư còn chưa kịp nói hết thì trong bình dược lại lăn ra mấy viên đan dược. So với mấy viên đan dược thông thường trước đó hoàn toàn khác biệt, năm viên thất tinh đan trong bình còn thừa lại, trên viên đan vệt sáng lấp lánh giống như đường vân màu ánh kim của ánh trăng.
“Năm viên thất tâm đan hoàng văn?” Long Ngữ đại sư nhất thời cứng họng.
“Đồ nhi đã luyện chế ra mười viên đan. Đây là lần đầu tiên luyện chế, cảm giác không được tốt chỉ có thể luyện chế ra năm viên hoàng văn, lãng phí không ít dược liệu, đã làm mất mặt sư phụ. Lăng Nguyệt thật là tội đáng chết vạn lần.” Bộ dạng vô cùng đau đớn của Diệp Lăng Nguyệt.
“Ầy.” Long Ngữ đại sư giật giật khóe miệng.
Đứa đồ nhi tốt của lão này, thật đúng là tài giỏi như vậy còn khiêm tốn.
Năm viên hoàng văn đan dược, hơn nữa còn là đan dược ngũ phẩm. Tỉ lệ thành đan như vậy, e rằng cũng chỉ có phương sĩ cấp cao giống như Long Ngữ đại sư mới có thể làm được.
Nếu ngay cả tỉ lệ thành đan như vậy cũng coi là lãng phí, vậy Yểu tần luyện đan quả là tổn thất dược liệu quá lớn.
Yểu tần so với Diệp Lăng Nguyệt, không phân cao thấp.
Bị Diệp Lăng Nguyệt nói như vâỵ, tâm trạng của Yểu tần cũng không được tốt.
“Hoàng thượng, thắng bại đã phân. Cuộc tỷ thí này...” Thái hậu cười cặp mắt cũng híp lại thành một đường.
Người càng ngày càng thích nhị tiểu thư này của Lam gia. Thấy tâm trạng của Yểu tần, trong lòng thái hậu như mở cờ trong bụng.
“Mẫu hậu, tuy nói Diệp quận chúa luyện chế ra hoàng văn đan dược. Nhưng Yểu tần cũng luyện chế ra lam văn đan dược. Cuộc tỷ thí này, nếu thật sự muốn bàn về kết quả, trẫm cho rằng nên tính là hòa.” Lòng thiên vị của Hạ Đế khiến thái hậu và Long Ngữ đại sư rất bất mãn.
Nhưng Hạ Đế là cốt nhục mà thái hậu sinh ra. Thái hậu cũng không tiện trước mặt nhiều người làm mất thể diện của hắn.
Dù sao Diệp Lăng Nguyệt đã một thắng một hòa, vòng tỷ thí cuối cùng chỉ cần hòa cũng có thể giành chiến thắng. Long Ngữ đại sư cùng thái hậu rất có lòng tin với chiến thắng của Diệp Lăng Nguyệt.
Nhận biết đan dược, luyện chế đan dược đều đã qua. Vòng thứ ba này nên so tài cái gì, sau một hồi suy nghĩ, thái hậu và hoàng thượng cũng không đưa ra được chủ ý.
“Hoàng thượng, bàn về luyện đan Long Ngữ đại sư là người có tiếng nói nhất ở Hạ Đô, hay là vòng thứ ba này sẽ do Long Ngữ đại sư ra đề?”
Hạ Đế không biết ý kiến thế nào nghĩ thầm trong lòng. Long Ngữ đại sư là sư phụ của Diệp quận chúa chắc chắn sẽ thiên vị cho Diệp Lăng Nguyệt.
Long Ngữ đại sư thấy vậy, cười cười.
“Lão phu là sư phụ của Lăng Nguyệt chủ trì vòng tỷ thí cuối cùng, chỉ sợ có vài người sẽ không phục. Lão phu có một ý kiến, lúc lão phu còn trẻ, để nâng cao kỹ năng luyện đan của bản thân nên thường xuyên cùng với sư đệ của mình luận bàn. Cụ thể phương pháp luận bàn chính là mỗi người chọn một loại đan dược sở trường để cho đối phương luyện chế, nếu ai luyện chế không ra, coi như thua.”
Phương pháp luận bàn mà Long Ngữ đại sư nói này, Diệp Lăng Nguyệt và Yểu tần đều không lạ lẫm gì.
Trong hiệp hội Phương Sĩ, hình thức luyện đan kiểu này gọi là tỷ đan.
Chỉ là một loại tỷ đan bình thường, luyện chế ra đều là đan dược lục phẩm trở xuống. Bởi vì đan dược lục phẩm trở lên nhiều bước luyện chế phức tạp, nguyên liệu hao phí cũng quý hiếm.
Với lần tỷ thí này Diệp Lăng Nguyệt và Yểu tần cũng không có ý kiến gì khác. Sau khi thương nghị một hồi, liền quyết định lấy tỷ đan làm lần tỷ thí thứ ba.
Đối với tỷ đan, Yểu tần có thể nói là rất có lòng tin.
Nàng lớn hơn Diệp Lăng Nguyệt mấy tuổi. Ngay từ nhỏ đã đi theo danh sư, chủng loại đan dược luyện chế qua và gặp qua rất nhiều so với Diệp Lăng Nguyệt.
Yểu tần vừa nói, liền lấy ra một cái túi thơm mang theo trên người, từ bên trong lấy ra một viên đan dược.
Viên đan dược kia, sắc trạch kim hoàng, hương thơm lan tỏa nhẹ nhàng. Đặc biệt nhất là viên đan dược kia tròn trịa trong suốt, giống như là một viên bảo châu, rạng ngời rực rỡ.
Lúc thấy viên đan dược này, Long Ngữ đại sư không khỏi trợn mắt há mồm hít một hơi.
Đó là một viên tam phẩm Bách Hương đan. Giá thành của đan dược này tuy không cao, nhưng lại tuyệt đối không phải tùy tiện là có thể luyện chế ra được. Bởi vì trên đan dược lấp lánh một đường vân màu đỏ giống như trăng non.
Hồng Văn Bách Hương đan, cực phẩm đan dược trong tam phẩm.