Thịch thịch thịch—
Đó là một loại tần số tương tự như tiếng tim đập của người. Dường như đỉnh ấn đó trong tay Diệp Lăng Nguyệt không còn là đỉnh nữa mà là một trái tim mọc trên lòng bàn tay của con người, đã có sinh mạng. Đỉnh ấn màu đen nhảy trọn cả một đêm, Diệp Lăng Nguyệt cũng ngủ say sưa cả đêm.
Đêm đó, Diệp Lăng Nguyệt ngủ đến mức mê man. Trong lúc hôn mê, nàng dường như đã nằm mơ. Trong mơ có một đôi mắt nhìn chằm chằm nàng, vẻ dịu dàng của đôi mắt đó khiến nàng có cảm giác đắm đuối trong đó, khó mà tự thoát ra được.
Cũng đêm đó, một nơi nào đó ở Yêu Giới.
Hai luồng sóng yêu lực, một luồng trong đó với thế khí nuốt sơn hà đã đánh tan luồng yêu lực còn lại. Khi yêu lực tản ra, một xác yêu mình trâu mặt sư tử rơi xuống đất. Máu yêu màu nâu xanh chảy thành một vũng máu nhỏ. Sau khi yêu thú đó bị tiêu diệt, yêu hồn hóa thành một làn khói xanh muốn chạy trốn.
Nhưng đúng vào lúc này, một luồng gió trảo đánh tới nhanh như ánh chớp. Đó là một móng vuốt lớn màu trắng xám, khớp xương rõ ràng. Chỉ là móng tay sắc bén như lưỡi đao, nó chộp lên cao tóm chặt lấy yêu hồn đó.
“Yêu thần đại nhân tha mạng.”
Yêu hồn đó giãy giụa, nhưng móng vuốt lớn màu trắng đó bóp mạnh. Yêu hồn giống như nổ tung tan thành mây khói. Khi yêu hồn nổ tung, một giọt tinh huyết màu vàng nhạt rơi xuống.
“Không phải nó.”
Sau khi yêu hồn đó tiêu tan, móng vuốt lớn màu trắng hóa thành hình người ở trên không trung. Đó chính là Diêm Cửu mất tích đã lâu. Tay Diêm Cửu thò ra, thu lấy giọt máu màu vàng đó rồi cất giữ lại một cách cẩn thận tỉ mỉ.
Ngày đó, từ sau khi Phượng Tân và Vu Trọng chết, Diêm Cửu nén đau bỏ lại Lam Thái Nhi, rời khỏi đại lục Thanh Châu, quay về Yêu Giới. Chỉ vì Vu Trọng hồn bay phách tán, khoảnh khắc trước khi bị trấn áp vào Tứ Phương Phong Ma Trận đã truyền hết thảy thần thức cho Diêm Cửu. Diêm Cửu cũng vì vậy đã nhìn thấy khoảnh khắc thân xác Vu Trọng bị vạn yêu nuốt chửng, thần hồn bị phong ấn.
Tất cả mọi người bao gồm cả người của tam tông đều cho rằng, chỉ cần là diệt đi thân xác, trấn áp thần hồn thì Yêu Tổ sẽ không còn cơ hội hồi sinh nữa. Chỉ có yêu tộc thật sự, hơn nữa là tầng lớp yêu tộc cấp cao Thiên Yêu trở lên cực kỳ hiếm mới biết, yêu khác với người thậm chí là Thần. Yêu tộc chí cao thật sự không những sở hữu ba hồn sáu phách mà yêu còn có yêu nguyên.
Bởi vì có yêu nguyên nên dù là hồn bay phách tán cũng có thể trùng sinh. Chỉ cần là yêu nguyên vẫn còn thì vẫn có thể có cách thay Yêu Tổ tái tạo lại thân xác. Chỉ là, điều kiện tiên quyết là phải tìm được yêu nguyên.
Thân xác của Vu Trọng và Phượng Tân bị hủy. Yêu nguyên vì nguyên do Tịch Diệt Tháp và Tứ Phương Phong Ma Trận nên bị cưỡng chế trấn áp, bị ép đưa về Yêu Giới.
Vạn yêu bị Yêu Tỉnh Chi Môn triệu hồi trấn áp, nhân cơ hội này đã nuốt chửng hồn phách, thân xác của Yêu Tổ thậm chí là cả yêu nguyên. Nhưng lúc đó yêu thú rất nhiều, Diêm Cửu cũng không có cách nào phán định được rốt cuộc là tên yêu nào đã nuốt chửng yêu nguyên của Yêu Tổ.
Huống hồ, một số yêu thú sau khi đã nhận được tinh huyết và hồn phách của Yêu Tổ thì tu vi tăng mạnh. Một số dựa vào thiên phú mà trực tiếp đột phá thành Đại Yêu thậm chí là Thiên Yêu. Những tên yêu này cũng biết bản thân sở hữu tinh huyết hồn phách của Yêu Tổ sẽ trở thành thịt Đường Tăng trong mắt những tên yêu khác. Tên nào thông minh thì sớm đã trốn rồi.
Việc này cũng khiến cho độ khó của việc tìm kiếm tăng lên nhiều.
Trong hơn mười ngày quay về Yêu Giới, trên đường tìm kiếm, Diêm Cửu đã giết hàng trăm yêu thú. Nhưng kẻ gặp được có hiểu biết một chút, hấp thu máu thịt Yêu Tổ thì chỉ là các tàn hồn yêu. Yêu thú thật sự đã hấp thu hồn lực của Yêu Tổ thì đều chưa gặp một ai. Máu thịt Yêu Tổ mà Diêm Cửu thu thập được cũng chỉ là có một phần nhỏ.
“Cứ tiếp tục như vậy thì không biết đến lúc nào mới có thể tìm được yêu nguyên.” Diêm Cửu nhíu chặt ấn đường, đang chuẩn bị xuất phát lần nữa để tìm kiếm yêu thú mới.
Nhưng đúng vào lúc này, trên bầu trời âm u bỗng có một đám mây máu ập tới. Mây máu đó đi rất nhanh, trên mây máu là một chiếc thuyền yêu U Linh đi tới. Thân thuyền của thuyền yêu to lớn, đang phất phới một lá cờ chiêu hồn, viết hai chữ “U Đô”. Khi nhìn thấy chiếc thuyền yêu đó, thần sắc của Diêm Cửu đã xảy ra một số thay đổi.
Người trên yêu thuyền U Linh cũng đã phát hiện Diêm Cửu. Người đàn ông cường tráng đó lập tức hô dừng thuyền, tung mình nhảy xuống rơi đến trước mặt Diêm Cửu.
“Cửu Vệ đại nhân, tại hạ Dã Vọng đại thống lĩnh U Linh Quân của Nam U Đô. U Đế đại nhân biết Cửu Vệ đại nhân quay về lại Nam Yêu Giới nên đặc biệt đến mời Cửu Vệ đại nhân đến Nam U Đô tụ họp, ôn lại chuyện xưa.”
Người đàn ông cường tráng đó nhìn thì hung thần ác nghiệt, nhưng đối với Diêm Cửu lại rất cung kính. Chỉ vì người ở trước mặt này, mấy trăm năm trước từng là Diêm Cửu rung trời chuyển đất ở Yêu Giới, xếp hạng thứ chín trong mười Đại Yêu Thần Vệ truyền kỳ nhất Yêu Giới.
Diêm Cửu liếc Dã Vọng một cái, không nói gì. Trên thuyền yêu ở sau lưng, những yêu tộc đó nhìn thấy dáng vẻ ngạo mạn của Diêm Cửu thì rất bất mãn, xì xào cả lên. Dã Vọng cũng có chút không nhịn nổi, hắn lại nói một lần nữa.
Lần này, Diêm Cửu cuối cùng đã mở miệng nói chuyện.
“Quay về nói với vợ chồng Chiến Ngấn, Diêm Cửu và hai người họ không có chuyện xưa để ôn lại.”
Huyệt thái dương của đại thống lĩnh Dã Vọng, gân xanh nhảy lên.Hay cho một Diêm Cửu, hắn không chịu nhận lời mời cũng thôi đi, lại còn dám gọi thẳng tên húy của Nam U Đế. Phải biết rằng, hai vợ chồng đế hậu Nam U hiện nay là nhân vật đã đội nửa bầu trời ở Yêu Giới.
Thập Đại Yêu Thần Vệ đúng là rất lợi hại, nhưng đó cũng là chuyện mấy trăm năm trước, thậm chí là ngàn năm trước rồi. Sau khi Yêu Tổ rơi xuống, Yêu Thần Vệ cũng mỗi người mỗi hướng, sớm đã không còn nổi tiếng như năm đó nữa rồi.
“Cửu Vệ đại nhân, ngài đã nghĩ kỹ rồi chứ. Yêu Giới ngày nay đã không phải là Yêu Giới năm đó nữa. Ngài cũng không còn là Cửu Vệ đại nhân năm đó. Thuộc hạ khuyên ngài vẫn nên biết cách biến báo, thức thời một chút thì tốt hơn.” Đại thống lĩnh Dã Vọng hứ một tiếng, nhẫn nhịn rồi khuyên bảo lần nữa.
“Ha, ngươi ngược lại đã nhắc nhở ta đạo lý người chưa gặp ba ngày thì phải nhìn bằng con mắt khác. Nhưng ngươi cũng đừng quên, Yêu Giới từ xưa là thực lực quan trọng nhất, Diêm Cửu ta có không được việc thì cũng từng cùng Nam U Đế và Nam U Hậu của các ngươi trở thành Thập Đại Thiên Yêu.”
Diêm Cửu dứt lời, khí thế toàn thân đột biến.Hắn vẫn ăn mặc như nho sinh, quạt lông khăn the, nhưng trên mặt đã không còn vẻ mặt cười nham hiểu thường có khi hóa thân thành người. Khi nói xong những lời đó, gương mặt anh tuấn của Diêm Cửu lúc này đã hiện đầy yêu văn màu trắng dày đặc.
Bầu trời đột nhiên xuất hiện một cái tay xương khô lớn màu trắng, đánh thẳng về phía thuyền U Linh. Trong chớp mắt,thuyền U Linh bị bóp thành mảnh vụn. Những yêu binh yêu vệ đó trên thuyền yêu thậm chí còn không kịp chạy trốn, đã hóa thành hư vô.
Đại thống lĩnh Dã Vọng cả người chấn động, đáy mắt nổi lên ý định giết người. Nhưng rất nhanh, khí thế của hắn đã bị một luồng lệ khí hung hãn đáng sợ hơn đè tới. Luồng lệ khí này chính là đến từ Diêm Cửu.
Thân thể của đại thống lĩnh Dã Vọng bỗng nặng trĩu. Thân hình to lớn bỗng chốc lùn đi một đoạn, thế mà lại bị yêu khí do Diêm Cửu phát ra trực tiếp áp chế, lún vào đất ba phần.
Đó là một loại tần số tương tự như tiếng tim đập của người. Dường như đỉnh ấn đó trong tay Diệp Lăng Nguyệt không còn là đỉnh nữa mà là một trái tim mọc trên lòng bàn tay của con người, đã có sinh mạng. Đỉnh ấn màu đen nhảy trọn cả một đêm, Diệp Lăng Nguyệt cũng ngủ say sưa cả đêm.
Đêm đó, Diệp Lăng Nguyệt ngủ đến mức mê man. Trong lúc hôn mê, nàng dường như đã nằm mơ. Trong mơ có một đôi mắt nhìn chằm chằm nàng, vẻ dịu dàng của đôi mắt đó khiến nàng có cảm giác đắm đuối trong đó, khó mà tự thoát ra được.
Cũng đêm đó, một nơi nào đó ở Yêu Giới.
Hai luồng sóng yêu lực, một luồng trong đó với thế khí nuốt sơn hà đã đánh tan luồng yêu lực còn lại. Khi yêu lực tản ra, một xác yêu mình trâu mặt sư tử rơi xuống đất. Máu yêu màu nâu xanh chảy thành một vũng máu nhỏ. Sau khi yêu thú đó bị tiêu diệt, yêu hồn hóa thành một làn khói xanh muốn chạy trốn.
Nhưng đúng vào lúc này, một luồng gió trảo đánh tới nhanh như ánh chớp. Đó là một móng vuốt lớn màu trắng xám, khớp xương rõ ràng. Chỉ là móng tay sắc bén như lưỡi đao, nó chộp lên cao tóm chặt lấy yêu hồn đó.
“Yêu thần đại nhân tha mạng.”
Yêu hồn đó giãy giụa, nhưng móng vuốt lớn màu trắng đó bóp mạnh. Yêu hồn giống như nổ tung tan thành mây khói. Khi yêu hồn nổ tung, một giọt tinh huyết màu vàng nhạt rơi xuống.
“Không phải nó.”
Sau khi yêu hồn đó tiêu tan, móng vuốt lớn màu trắng hóa thành hình người ở trên không trung. Đó chính là Diêm Cửu mất tích đã lâu. Tay Diêm Cửu thò ra, thu lấy giọt máu màu vàng đó rồi cất giữ lại một cách cẩn thận tỉ mỉ.
Ngày đó, từ sau khi Phượng Tân và Vu Trọng chết, Diêm Cửu nén đau bỏ lại Lam Thái Nhi, rời khỏi đại lục Thanh Châu, quay về Yêu Giới. Chỉ vì Vu Trọng hồn bay phách tán, khoảnh khắc trước khi bị trấn áp vào Tứ Phương Phong Ma Trận đã truyền hết thảy thần thức cho Diêm Cửu. Diêm Cửu cũng vì vậy đã nhìn thấy khoảnh khắc thân xác Vu Trọng bị vạn yêu nuốt chửng, thần hồn bị phong ấn.
Tất cả mọi người bao gồm cả người của tam tông đều cho rằng, chỉ cần là diệt đi thân xác, trấn áp thần hồn thì Yêu Tổ sẽ không còn cơ hội hồi sinh nữa. Chỉ có yêu tộc thật sự, hơn nữa là tầng lớp yêu tộc cấp cao Thiên Yêu trở lên cực kỳ hiếm mới biết, yêu khác với người thậm chí là Thần. Yêu tộc chí cao thật sự không những sở hữu ba hồn sáu phách mà yêu còn có yêu nguyên.
Bởi vì có yêu nguyên nên dù là hồn bay phách tán cũng có thể trùng sinh. Chỉ cần là yêu nguyên vẫn còn thì vẫn có thể có cách thay Yêu Tổ tái tạo lại thân xác. Chỉ là, điều kiện tiên quyết là phải tìm được yêu nguyên.
Thân xác của Vu Trọng và Phượng Tân bị hủy. Yêu nguyên vì nguyên do Tịch Diệt Tháp và Tứ Phương Phong Ma Trận nên bị cưỡng chế trấn áp, bị ép đưa về Yêu Giới.
Vạn yêu bị Yêu Tỉnh Chi Môn triệu hồi trấn áp, nhân cơ hội này đã nuốt chửng hồn phách, thân xác của Yêu Tổ thậm chí là cả yêu nguyên. Nhưng lúc đó yêu thú rất nhiều, Diêm Cửu cũng không có cách nào phán định được rốt cuộc là tên yêu nào đã nuốt chửng yêu nguyên của Yêu Tổ.
Huống hồ, một số yêu thú sau khi đã nhận được tinh huyết và hồn phách của Yêu Tổ thì tu vi tăng mạnh. Một số dựa vào thiên phú mà trực tiếp đột phá thành Đại Yêu thậm chí là Thiên Yêu. Những tên yêu này cũng biết bản thân sở hữu tinh huyết hồn phách của Yêu Tổ sẽ trở thành thịt Đường Tăng trong mắt những tên yêu khác. Tên nào thông minh thì sớm đã trốn rồi.
Việc này cũng khiến cho độ khó của việc tìm kiếm tăng lên nhiều.
Trong hơn mười ngày quay về Yêu Giới, trên đường tìm kiếm, Diêm Cửu đã giết hàng trăm yêu thú. Nhưng kẻ gặp được có hiểu biết một chút, hấp thu máu thịt Yêu Tổ thì chỉ là các tàn hồn yêu. Yêu thú thật sự đã hấp thu hồn lực của Yêu Tổ thì đều chưa gặp một ai. Máu thịt Yêu Tổ mà Diêm Cửu thu thập được cũng chỉ là có một phần nhỏ.
“Cứ tiếp tục như vậy thì không biết đến lúc nào mới có thể tìm được yêu nguyên.” Diêm Cửu nhíu chặt ấn đường, đang chuẩn bị xuất phát lần nữa để tìm kiếm yêu thú mới.
Nhưng đúng vào lúc này, trên bầu trời âm u bỗng có một đám mây máu ập tới. Mây máu đó đi rất nhanh, trên mây máu là một chiếc thuyền yêu U Linh đi tới. Thân thuyền của thuyền yêu to lớn, đang phất phới một lá cờ chiêu hồn, viết hai chữ “U Đô”. Khi nhìn thấy chiếc thuyền yêu đó, thần sắc của Diêm Cửu đã xảy ra một số thay đổi.
Người trên yêu thuyền U Linh cũng đã phát hiện Diêm Cửu. Người đàn ông cường tráng đó lập tức hô dừng thuyền, tung mình nhảy xuống rơi đến trước mặt Diêm Cửu.
“Cửu Vệ đại nhân, tại hạ Dã Vọng đại thống lĩnh U Linh Quân của Nam U Đô. U Đế đại nhân biết Cửu Vệ đại nhân quay về lại Nam Yêu Giới nên đặc biệt đến mời Cửu Vệ đại nhân đến Nam U Đô tụ họp, ôn lại chuyện xưa.”
Người đàn ông cường tráng đó nhìn thì hung thần ác nghiệt, nhưng đối với Diêm Cửu lại rất cung kính. Chỉ vì người ở trước mặt này, mấy trăm năm trước từng là Diêm Cửu rung trời chuyển đất ở Yêu Giới, xếp hạng thứ chín trong mười Đại Yêu Thần Vệ truyền kỳ nhất Yêu Giới.
Diêm Cửu liếc Dã Vọng một cái, không nói gì. Trên thuyền yêu ở sau lưng, những yêu tộc đó nhìn thấy dáng vẻ ngạo mạn của Diêm Cửu thì rất bất mãn, xì xào cả lên. Dã Vọng cũng có chút không nhịn nổi, hắn lại nói một lần nữa.
Lần này, Diêm Cửu cuối cùng đã mở miệng nói chuyện.
“Quay về nói với vợ chồng Chiến Ngấn, Diêm Cửu và hai người họ không có chuyện xưa để ôn lại.”
Huyệt thái dương của đại thống lĩnh Dã Vọng, gân xanh nhảy lên.Hay cho một Diêm Cửu, hắn không chịu nhận lời mời cũng thôi đi, lại còn dám gọi thẳng tên húy của Nam U Đế. Phải biết rằng, hai vợ chồng đế hậu Nam U hiện nay là nhân vật đã đội nửa bầu trời ở Yêu Giới.
Thập Đại Yêu Thần Vệ đúng là rất lợi hại, nhưng đó cũng là chuyện mấy trăm năm trước, thậm chí là ngàn năm trước rồi. Sau khi Yêu Tổ rơi xuống, Yêu Thần Vệ cũng mỗi người mỗi hướng, sớm đã không còn nổi tiếng như năm đó nữa rồi.
“Cửu Vệ đại nhân, ngài đã nghĩ kỹ rồi chứ. Yêu Giới ngày nay đã không phải là Yêu Giới năm đó nữa. Ngài cũng không còn là Cửu Vệ đại nhân năm đó. Thuộc hạ khuyên ngài vẫn nên biết cách biến báo, thức thời một chút thì tốt hơn.” Đại thống lĩnh Dã Vọng hứ một tiếng, nhẫn nhịn rồi khuyên bảo lần nữa.
“Ha, ngươi ngược lại đã nhắc nhở ta đạo lý người chưa gặp ba ngày thì phải nhìn bằng con mắt khác. Nhưng ngươi cũng đừng quên, Yêu Giới từ xưa là thực lực quan trọng nhất, Diêm Cửu ta có không được việc thì cũng từng cùng Nam U Đế và Nam U Hậu của các ngươi trở thành Thập Đại Thiên Yêu.”
Diêm Cửu dứt lời, khí thế toàn thân đột biến.Hắn vẫn ăn mặc như nho sinh, quạt lông khăn the, nhưng trên mặt đã không còn vẻ mặt cười nham hiểu thường có khi hóa thân thành người. Khi nói xong những lời đó, gương mặt anh tuấn của Diêm Cửu lúc này đã hiện đầy yêu văn màu trắng dày đặc.
Bầu trời đột nhiên xuất hiện một cái tay xương khô lớn màu trắng, đánh thẳng về phía thuyền U Linh. Trong chớp mắt,thuyền U Linh bị bóp thành mảnh vụn. Những yêu binh yêu vệ đó trên thuyền yêu thậm chí còn không kịp chạy trốn, đã hóa thành hư vô.
Đại thống lĩnh Dã Vọng cả người chấn động, đáy mắt nổi lên ý định giết người. Nhưng rất nhanh, khí thế của hắn đã bị một luồng lệ khí hung hãn đáng sợ hơn đè tới. Luồng lệ khí này chính là đến từ Diêm Cửu.
Thân thể của đại thống lĩnh Dã Vọng bỗng nặng trĩu. Thân hình to lớn bỗng chốc lùn đi một đoạn, thế mà lại bị yêu khí do Diêm Cửu phát ra trực tiếp áp chế, lún vào đất ba phần.