Thời gian quen biết của bọn họ không nhiều, còn phòng bị lẫn nhau , nếu không phải là bệnh tình của Lữ Nương, bọn họ cũng không cách nào mở rộng lòng mình, tiếp nhận đối phương
Lữ nương ở một bên nhìn nhìn ba người bọn họ, đột nhiên đề nghị, "Phu quân, người và nhị đệ cùng Như Yên muội muội cũng coi như là có duyên, bằng không các người kết bái làm huynh muội, như vậy được không?"
"Hảo! Chủ ý này rất hay! Như Yên muội muội, ngươi xem như thế nào?"
Nguyệt Như Hỏa lập tức vỗ tay tán thưởng, ánh mắt nhìn đến trên người Quý Như Yên
Quý Như Yên giật mình một chút, sau đó cười khanh khách
Quân Tử Đường cũng trực tiếp nói "Đại tẩu, vậy người còn đứng đó làm cái gì, mau bày hương án a."
"Được, được ta liền đi tìm hương án."
Lữ nương vẻ mặt tươi cười, có thể có muội muội như Qúy Như Yên, nàng cảm thấy rất vui mừng!
Quý Như Yên vội vàng kéo Lữ nương, "Đại tẩu, không cần vội. Gian phòng của ngươi không phải có quan âm hương án sao? Nguyệt đại ca cùng Đường nhị ca nếu không để ý, chúng ta để Quan Âm nương nương làm người chứng kiến, như vậy được không?"
Quân Tử Đường ngẩn người, sau đó gật đầu, "Hảo, Như Yên muội muội muốn thế nào thì thế đó đi! Lấy Quan Âm làm chứng, thật vô cùng mới mẻ độc đáo."
"Hảo!"
Lữ nương vội vàng đưa cho ba người bọn họ chín nén hương, mỗi người ba nén.
Ba người đồng thời quỳ gối trước Quan Âm nương nương, thẳng lưng chắp tay dâng hương.
Nguyệt Như Hỏa nghiêm mặt, từng chữ từng chữ một nói, "Quan Âm nương nương ở trên đệ tử Nguyệt Như Hỏa, năm nay hai mươi ba tuổi, muốn cùng nhị đệ Quân Tử Đường, tiểu muội Quý Như Yên kết làm huynh muội, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ mong chết cùng ngày cùng tháng cùng năm!”
"Quan Âm nương nương ở trên, đệ tử Quân Tử Đường, năm nay hai mươi tuổi, muốn cùng đại ca Nguyệt Như Hỏa, tiểu muội Quý Như Yên kết làm huynh muội, sau này huynh muội nếu gặp khó khăn, tiểu đệ nguyện vào nơi nước sôi lửa bỏng, quyết không chối từ!"
Quý Như Yên thấy hai người này cũng vô cùng chân thành, nắm chặt ba nén hương, cao giọng nói, "Quan Âm nương nương ở trên, đệ tử Quý Như Yên, năm nay mười sáu tuổi, muốn cùng đại ca Nguyệt Như Hỏa, nhị ca Quân Tử Đường kết làm huynh muội, mặc kệ sau này nghèo khó, phú quý, chỉ cần ta sống, vĩnh viễn cùng hai vị ca ca hết lòng!"
Lời của nàng không có quá nhiều hoa lệ lời, chỉ nói sáng tỏ một điểm, mặc kệ giàu nghèo hay phú quý, đều cùng hai người cùng tồn tại.
Nói cách khác, dù cho nghèo rớt mồng tơi, nàng cũng đãi với hai người bọn họ một cách tự nhiên nhất.
Phú quý cùng ở, cũng cùng hưởng.
Nhiều người sau khi vinh hoa phú quý, đều quên hết huynh đệ tỷ muội
Đơn giản là một khi có tiền tài, người ham hư vinh sẽ bị tiền bạc che mờ mắt, sau đó sẽ ghét bỏ những người đã cùng mình đồng cam cộng khổ.
Ba người cầm trong tay nén hương cắm ở trên lư hương, lúc này mới đứng lên.
"Tiểu muội!"
"Tiểu muội!"
Nguyệt Như Hỏa cùng Quân Tử Đường nhao nhao gọi Quý Như Yên một tiếng,
Xem biểu tình của hai người bọn họ, đều coi Qúy Như Yên như người nhà.
Nguyệt Như Hỏa cùng Quân Tử Đường hai người, đều là cô nhi, những năm gần đây, đều sống như vậy , đột nhiên lão thiên gia lại cho hai người họ một tiểu muội, bọn họ trong lòng đã âm thầm thề, sau này nhất định phải đối xử thật tốt với Qúy Như Yên!
Quý Như Yên cười hắc hắc, "Nguyệt đại ca, Đường nhị ca! Muội muội sau này, sẽ phải nhờ các người quan tâm rồi ."
"Tiểu muội lời này quá khách khí, ta không thích!"
Nguyệt Như Hỏa là một hán tử thẳng thắn, lập tức chỉ trích nói.
Quân Tử Đường cũng ở bên cạnh thêm vào, "Tiểu muội nói như vậy là muốn xem chúng ta là người ngoài rồi. Đêm nay ta phải phạt rượu muội mới được!”
"Đại ca, nhị ca đây là muốn bắt nạt ta ?"
Quý Như Yên liếc nhìn hai đại nam nhân một cái.
Quân Tử Đường giảo hoạt sờ sờ râu của mình, "Tiểu muội không muốn uống rượu cũng được, cho ta và đại ca quà gặp mặt đi!"
Nói xong, đã có một cái bàn tay to đưa tới trước mặt nàng.
Quý Như Yên nhìn bàn tay kia, nhịn không được nghĩ đánh nó!
Nàng luôn luôn là người cướp đồ, lúc nào thì đến phiên người khác cướp của nàng rồi
Bất quá, người này cũng là nhị ca nàng vừa kết bái, nàng dù cho là keo kiệt cũng không thể keo kiệt, không đếm xỉa tới người trong nhà được.
Lữ nương ở một bên nhìn nhìn ba người bọn họ, đột nhiên đề nghị, "Phu quân, người và nhị đệ cùng Như Yên muội muội cũng coi như là có duyên, bằng không các người kết bái làm huynh muội, như vậy được không?"
"Hảo! Chủ ý này rất hay! Như Yên muội muội, ngươi xem như thế nào?"
Nguyệt Như Hỏa lập tức vỗ tay tán thưởng, ánh mắt nhìn đến trên người Quý Như Yên
Quý Như Yên giật mình một chút, sau đó cười khanh khách
Quân Tử Đường cũng trực tiếp nói "Đại tẩu, vậy người còn đứng đó làm cái gì, mau bày hương án a."
"Được, được ta liền đi tìm hương án."
Lữ nương vẻ mặt tươi cười, có thể có muội muội như Qúy Như Yên, nàng cảm thấy rất vui mừng!
Quý Như Yên vội vàng kéo Lữ nương, "Đại tẩu, không cần vội. Gian phòng của ngươi không phải có quan âm hương án sao? Nguyệt đại ca cùng Đường nhị ca nếu không để ý, chúng ta để Quan Âm nương nương làm người chứng kiến, như vậy được không?"
Quân Tử Đường ngẩn người, sau đó gật đầu, "Hảo, Như Yên muội muội muốn thế nào thì thế đó đi! Lấy Quan Âm làm chứng, thật vô cùng mới mẻ độc đáo."
"Hảo!"
Lữ nương vội vàng đưa cho ba người bọn họ chín nén hương, mỗi người ba nén.
Ba người đồng thời quỳ gối trước Quan Âm nương nương, thẳng lưng chắp tay dâng hương.
Nguyệt Như Hỏa nghiêm mặt, từng chữ từng chữ một nói, "Quan Âm nương nương ở trên đệ tử Nguyệt Như Hỏa, năm nay hai mươi ba tuổi, muốn cùng nhị đệ Quân Tử Đường, tiểu muội Quý Như Yên kết làm huynh muội, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chỉ mong chết cùng ngày cùng tháng cùng năm!”
"Quan Âm nương nương ở trên, đệ tử Quân Tử Đường, năm nay hai mươi tuổi, muốn cùng đại ca Nguyệt Như Hỏa, tiểu muội Quý Như Yên kết làm huynh muội, sau này huynh muội nếu gặp khó khăn, tiểu đệ nguyện vào nơi nước sôi lửa bỏng, quyết không chối từ!"
Quý Như Yên thấy hai người này cũng vô cùng chân thành, nắm chặt ba nén hương, cao giọng nói, "Quan Âm nương nương ở trên, đệ tử Quý Như Yên, năm nay mười sáu tuổi, muốn cùng đại ca Nguyệt Như Hỏa, nhị ca Quân Tử Đường kết làm huynh muội, mặc kệ sau này nghèo khó, phú quý, chỉ cần ta sống, vĩnh viễn cùng hai vị ca ca hết lòng!"
Lời của nàng không có quá nhiều hoa lệ lời, chỉ nói sáng tỏ một điểm, mặc kệ giàu nghèo hay phú quý, đều cùng hai người cùng tồn tại.
Nói cách khác, dù cho nghèo rớt mồng tơi, nàng cũng đãi với hai người bọn họ một cách tự nhiên nhất.
Phú quý cùng ở, cũng cùng hưởng.
Nhiều người sau khi vinh hoa phú quý, đều quên hết huynh đệ tỷ muội
Đơn giản là một khi có tiền tài, người ham hư vinh sẽ bị tiền bạc che mờ mắt, sau đó sẽ ghét bỏ những người đã cùng mình đồng cam cộng khổ.
Ba người cầm trong tay nén hương cắm ở trên lư hương, lúc này mới đứng lên.
"Tiểu muội!"
"Tiểu muội!"
Nguyệt Như Hỏa cùng Quân Tử Đường nhao nhao gọi Quý Như Yên một tiếng,
Xem biểu tình của hai người bọn họ, đều coi Qúy Như Yên như người nhà.
Nguyệt Như Hỏa cùng Quân Tử Đường hai người, đều là cô nhi, những năm gần đây, đều sống như vậy , đột nhiên lão thiên gia lại cho hai người họ một tiểu muội, bọn họ trong lòng đã âm thầm thề, sau này nhất định phải đối xử thật tốt với Qúy Như Yên!
Quý Như Yên cười hắc hắc, "Nguyệt đại ca, Đường nhị ca! Muội muội sau này, sẽ phải nhờ các người quan tâm rồi ."
"Tiểu muội lời này quá khách khí, ta không thích!"
Nguyệt Như Hỏa là một hán tử thẳng thắn, lập tức chỉ trích nói.
Quân Tử Đường cũng ở bên cạnh thêm vào, "Tiểu muội nói như vậy là muốn xem chúng ta là người ngoài rồi. Đêm nay ta phải phạt rượu muội mới được!”
"Đại ca, nhị ca đây là muốn bắt nạt ta ?"
Quý Như Yên liếc nhìn hai đại nam nhân một cái.
Quân Tử Đường giảo hoạt sờ sờ râu của mình, "Tiểu muội không muốn uống rượu cũng được, cho ta và đại ca quà gặp mặt đi!"
Nói xong, đã có một cái bàn tay to đưa tới trước mặt nàng.
Quý Như Yên nhìn bàn tay kia, nhịn không được nghĩ đánh nó!
Nàng luôn luôn là người cướp đồ, lúc nào thì đến phiên người khác cướp của nàng rồi
Bất quá, người này cũng là nhị ca nàng vừa kết bái, nàng dù cho là keo kiệt cũng không thể keo kiệt, không đếm xỉa tới người trong nhà được.