Tuyết tần vui vẻ rạo rực tươi cười, chỉ cần ca ca tới đây, xem ai còn dám khi dễ nàng!
Cái gì Uyển phi, cái gì hoàng hậu, đều cho các nàng chờ coi!
Tuyết tần nắm trong tay chén rượu, khóe miệng nổi lên ý cười phệ huyết
Tỳ nữ đứng ở một bên nhìn thấy Tuyết tần như vậy cũng cảm thấy khinh thường
Nếu không tiểu thư giữ lại cho nàng ta mạng sống khi đến lúc còn dùng, thì làm sao nàng ta có thể sống được đến hôm nay
...
Cùng ba đêm ngày hôm đó Trường An Hậu An Huyền lặng lẽ tiến vào Phi Liễu các của Qúy Như Yên
"Tỷ tỷ mọi chuyện đã ổn thỏa..."
An Huyền vừa tiến đến, thấy Qúy Như Yên nằm trên ghế, liền trực tiếp nói một câu như vậy
Qúy Như Yên đưa mắt nhìn về hướng cái bàn trong phòng: "Hôm nay gặp người bán trái cây trên phố, ta nhớ rõ ngươi thích ăn trái cây này nhất, liền mua cho ngươi một ít"
An Huyền nhìn về hướng bàn, phát hiện thấy trái cây kia màu hồng, chính là quả lựu mà hắn thích ăn nhất
Quả lựu nhiều hạt, Qúy Như Yên từ trước đến nay đều không thích ăn, hơn nữa thứ này lại vô cùng ngọt l
Nhưng loại hoa quả này lại là thứ An Huyền thích ăn nhất
Bởi vì, thời điểm hắn cùng tỷ tỷ quen biết, chính tỷ tỷ đã đưa cho hắn trái cây này
"Đa tạ tỷ tỷ, tỷ tỷ còn có một chuyện, sau khi bãi triều, lục hoàng tử liền đến cung gặp hoàng hậu"
Qúy Như Yên nhắm hai mắt, cuối cùng mở ra một nửa: "Ân, Cốc hoàng hậu hẳn là cũng phải nên biết việc này đều là do tôi bày ra. Nếu như nàng ta còn không biết, kia thật không xứng đáng chết dưới tay ta. Chuyện thiên kim của Chung thị lang, giao cho ngươi xử lý. Thế tử Phù Nhạc Thánh nếu như trở lại, trực tiếp bắt hắn động phòng, việc này Yến vương đã đồng ý. Ngươi cứ như vậy mà làm"
"Dạ"
"Ngọc Tiểu Long khi nào nhập kinh?"
"Tối nay sẽ đến kinh, chính là chưa trở về tướng quân phủ, cũng không gặp mặt thánh thượng, ngược lại, lại đến phía đông đại trạch, tựa hồ đang đợi tỷ tỷ xuất hiện"
Nghe vậy, hai trong mắt của Qúy Như Yên lập tức mở ra, có tia thú vị: "Hắn cự nhiên đi vào trong đó chờ ta?"
"Đúng vậy tỷ tỷ, muốn hay không..."
Con ngươi của An Huyền lộ ra hung quang
Qúy Như Yên lắc lắc đầu: "Không, Ngọc Tiểu Long không thể chết được, nếu không Nam Cương sẽ hỗn loạn, hơn nữa đứa con của Tuyết tần vẫn còn ở Nam Cương! Một khi Ngọc Tiểu Long chết, phế vật hoàng tử Phù Nguyên Phong kia không phải sẽ trở thành tướng quân vùng Nam Cương sao?"
"Kia tỷ tỷ muốn đi thấy hắn?"
"Nếu đã đến, vậy ta cũng nên đến"
Qúy Như Yên đứng lên, lôi kéo xiêm ý: "Ngươi cũng theo giúp ta"
"Được"
Hai người một trước một sau rời khỏi Yến vương phủ, thẳng đến phía đông đại trạch của Qúy Như Yên
Phía đông đại trạch lặng yên không một tiếng động
Qúy Như Yên đi vào bên trong, cũng không cần đảo mắt nhìn quanh bốn phía, liếc mắt một cái đã thấy Ngọc Tiểu Long đứng ở giữa sân
Ngọc Tiểu Long ba mươi tuổi, nếu như ở hiện đại mà nói, chắc chắn là một soái ca có cả tiền lẫn sắc
Ngọc Tiểu Long dưới ánh trăng, một thôi khôi giáp màu bạc, càng có vẻ uy vũ khí phách
Qúy Như Yên cùng An Huyền xuất hiện, lúc đầu hắn ngẩn ra, theo sau đó là chắp tay: "Ngọc Tiểu Long gặp qua ân nhân"
Về phần An Huyền đứng ở phía sau, Ngọc Tiểu Long cũng không để ý tới
"Không nghĩ tới, ngươi nhìn đến ta là một nữ nhân, vẫn còn giữ được vẻ trầm ổn như vậy. Ngươi cùng Ngọc lão gia, quả nhiên không phải một loại người. Ngọc tướng quân, mời vào"
"Ân nhân, thỉnh!"
Ngọc Tiểu Long kiên trì để cho Qúy Như Yên bước trước, chính mình đi theo phía sau, tiến vào đại đường tối om kia
Ba người ngồi vào một chỗ, Qúy Như Yên trước đặt câu hỏi: "Ngọc tướng quân ra roi thúc ngựa tiến vào nhập kinh, tìm ta có chuyện gì không?"
Cái gì Uyển phi, cái gì hoàng hậu, đều cho các nàng chờ coi!
Tuyết tần nắm trong tay chén rượu, khóe miệng nổi lên ý cười phệ huyết
Tỳ nữ đứng ở một bên nhìn thấy Tuyết tần như vậy cũng cảm thấy khinh thường
Nếu không tiểu thư giữ lại cho nàng ta mạng sống khi đến lúc còn dùng, thì làm sao nàng ta có thể sống được đến hôm nay
...
Cùng ba đêm ngày hôm đó Trường An Hậu An Huyền lặng lẽ tiến vào Phi Liễu các của Qúy Như Yên
"Tỷ tỷ mọi chuyện đã ổn thỏa..."
An Huyền vừa tiến đến, thấy Qúy Như Yên nằm trên ghế, liền trực tiếp nói một câu như vậy
Qúy Như Yên đưa mắt nhìn về hướng cái bàn trong phòng: "Hôm nay gặp người bán trái cây trên phố, ta nhớ rõ ngươi thích ăn trái cây này nhất, liền mua cho ngươi một ít"
An Huyền nhìn về hướng bàn, phát hiện thấy trái cây kia màu hồng, chính là quả lựu mà hắn thích ăn nhất
Quả lựu nhiều hạt, Qúy Như Yên từ trước đến nay đều không thích ăn, hơn nữa thứ này lại vô cùng ngọt l
Nhưng loại hoa quả này lại là thứ An Huyền thích ăn nhất
Bởi vì, thời điểm hắn cùng tỷ tỷ quen biết, chính tỷ tỷ đã đưa cho hắn trái cây này
"Đa tạ tỷ tỷ, tỷ tỷ còn có một chuyện, sau khi bãi triều, lục hoàng tử liền đến cung gặp hoàng hậu"
Qúy Như Yên nhắm hai mắt, cuối cùng mở ra một nửa: "Ân, Cốc hoàng hậu hẳn là cũng phải nên biết việc này đều là do tôi bày ra. Nếu như nàng ta còn không biết, kia thật không xứng đáng chết dưới tay ta. Chuyện thiên kim của Chung thị lang, giao cho ngươi xử lý. Thế tử Phù Nhạc Thánh nếu như trở lại, trực tiếp bắt hắn động phòng, việc này Yến vương đã đồng ý. Ngươi cứ như vậy mà làm"
"Dạ"
"Ngọc Tiểu Long khi nào nhập kinh?"
"Tối nay sẽ đến kinh, chính là chưa trở về tướng quân phủ, cũng không gặp mặt thánh thượng, ngược lại, lại đến phía đông đại trạch, tựa hồ đang đợi tỷ tỷ xuất hiện"
Nghe vậy, hai trong mắt của Qúy Như Yên lập tức mở ra, có tia thú vị: "Hắn cự nhiên đi vào trong đó chờ ta?"
"Đúng vậy tỷ tỷ, muốn hay không..."
Con ngươi của An Huyền lộ ra hung quang
Qúy Như Yên lắc lắc đầu: "Không, Ngọc Tiểu Long không thể chết được, nếu không Nam Cương sẽ hỗn loạn, hơn nữa đứa con của Tuyết tần vẫn còn ở Nam Cương! Một khi Ngọc Tiểu Long chết, phế vật hoàng tử Phù Nguyên Phong kia không phải sẽ trở thành tướng quân vùng Nam Cương sao?"
"Kia tỷ tỷ muốn đi thấy hắn?"
"Nếu đã đến, vậy ta cũng nên đến"
Qúy Như Yên đứng lên, lôi kéo xiêm ý: "Ngươi cũng theo giúp ta"
"Được"
Hai người một trước một sau rời khỏi Yến vương phủ, thẳng đến phía đông đại trạch của Qúy Như Yên
Phía đông đại trạch lặng yên không một tiếng động
Qúy Như Yên đi vào bên trong, cũng không cần đảo mắt nhìn quanh bốn phía, liếc mắt một cái đã thấy Ngọc Tiểu Long đứng ở giữa sân
Ngọc Tiểu Long ba mươi tuổi, nếu như ở hiện đại mà nói, chắc chắn là một soái ca có cả tiền lẫn sắc
Ngọc Tiểu Long dưới ánh trăng, một thôi khôi giáp màu bạc, càng có vẻ uy vũ khí phách
Qúy Như Yên cùng An Huyền xuất hiện, lúc đầu hắn ngẩn ra, theo sau đó là chắp tay: "Ngọc Tiểu Long gặp qua ân nhân"
Về phần An Huyền đứng ở phía sau, Ngọc Tiểu Long cũng không để ý tới
"Không nghĩ tới, ngươi nhìn đến ta là một nữ nhân, vẫn còn giữ được vẻ trầm ổn như vậy. Ngươi cùng Ngọc lão gia, quả nhiên không phải một loại người. Ngọc tướng quân, mời vào"
"Ân nhân, thỉnh!"
Ngọc Tiểu Long kiên trì để cho Qúy Như Yên bước trước, chính mình đi theo phía sau, tiến vào đại đường tối om kia
Ba người ngồi vào một chỗ, Qúy Như Yên trước đặt câu hỏi: "Ngọc tướng quân ra roi thúc ngựa tiến vào nhập kinh, tìm ta có chuyện gì không?"