Dao Quang vừa rời phòng không lâu, ra đến ngoài viện thì thấy Thế tử Phù Nhạc Thánh đi tới. Trong lòng không khỏi lớn tiếng khen tiểu thư, quả nhiên tiểu thư đã gây khó dễ cho Thế tử gia. Bằng không sao nàng vừa đưa Hoan Hảo hoàn đến cho Thế tử phi thì Thế tử đã lập tức đến đây?
Nhưng mà... nàng nhìn Thế tử phi, từ dung mạo đến thái độ làm người đều là lựa chọn tốt nhất, đối với Thế tử gia mà nói quả là rất xứng đôi.
Dao Quang theo con đường hẻo lánh bên cạnh để về tiền viện, tìm thấy Qúy Như Yên đang chào hỏi khách khứa. Nàng gật đầu với tiểu thư ý báo đã hoàn thành nhiệm vụ.
Qúy Như Yên chỉ nhíu mày, mong rằng ca ca đừng trách nàng. Nàng không phải không tin vào năng lực của hắn, nàng làm vậy cũng chỉ vì đề phòng ngộ nhỡ...
Dùng đến Hoan Hảo hoàn chẳng qua là khiến Chung Xảo trực tiếp trúng thưởng ngay đêm tân hôn. Như vậy thì đợi đến lúc có thai thì số tháng của thai nhi cũng không sai lệch bao nhiêu, có thể dùng cách thúc đẩy sinh nở, vì vậy sẽ không phạm phải tội khi quân.
Sau khi khách khứa bốn phía thấy Thế tử Phù Nhạc Thánh đã vào động phòng cũng dần dần rời đi, Qúy Như Yên cũng không tiếp tục ở lại, ngược lại nàng mượn cớ mệt mỏi báo với Yến Vương một tiếng rồi trở về Phi Liễu Các nghỉ ngơi.
Vừa về tới Phi Liễu Các, Qúy Như Yên lập tức dặn dò Dao Quang, bất cứ ai đến tìm nàng đều nói là nàng đã ngủ rồi, không cho phép bất kỳ người nào quấy rầy, có chuyện gì ngày mai lại đến.
Dao Quang nghe xong:
"Tiểu thư muốn đi đâu?"
"Dĩ nhiên là đi phóng hỏa." Qúy Như Yên xấu xa cười.
Chủ ý này cũng là do Định Quốc Hướng Duẫn Vũ đề xuất mà. Nếu nàng không làm thì chẳng phải là không nể mặt sao?
"Khôi Tinh chờ ở đâu thì đến đó."
Qúy Như Yên lấy trâm cài tóc xuống sau đó nhanh chóng đổi y phục dạ hành vào, quyết định tối nay phải cướp sạch, hỏa thiêu phủ đệ của Lục hoàng tử.
Hành động tuỳ lớn mật của nàng dọa cho Dao Quang kinh hoảng kêu lên:
"Tiểu thư, chuyện này... nếu như bị phát hiện thì sẽ rất nguy hiểm a."
"Im miệng, chỉ dựa vào tiếng kêu lớn tiếng này của ngươi thì không bao lâu cũng sẽ bị người khác phát hiện, ngoan ngoãn trông coi, nếu xảy ra chuyện không may thì nhớ kỹ phải tạm lánh ở La Sát Cốc mấy tháng."
Quý Như Yên trừng mắt Dao Quang một cái, nàng cầm theo một túi vải màu đen dắt vào bên hông rồi nhảy cửa sổ đi ra ngoài.
...
Phủ đệ của lục Hoàng tử ở ngay cạnh Hoàng Cung.
Lục Hoàng tử là con trai trưởng của Cốc Hoàng hậu, thân phận vốn tôn quý hơn những Hoàng tử khác nhiều cho nên phủ đệ của hắn phải nói là vô cùng xa hoa, có thể sánh là Hoàng Cung thứ hai.
Qúy Như Yên dẫn theo Khôi Tinh đã tập hợp được mười mấy sát thủ. Khôi Tinh vừa thấy Quý Như Yên thì có phần ngạc nhiên:
"Tiểu thư, tại sao người lại đích thân đến đây?"
"Hắc hắc, tối nay có vụ lớn, vốn là ta không muốn đến nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì nếu chỉ đến mức chó gà không tha thì quá dễ dãi cho hắn ta rồi. Với cái hạng người như hắn thì phải dọa cho hắn tè ra quần mới được."
Bộ dáng Qúy Như Yên lúc này cần bao nhiêu tà ác thì có bấy nhiêu.
Người khác có thể không biết nàng đang nghĩ gì nhưng đối với vị tiểu thư này Khôi Tinh đã quá thấu hiểu.
"Ý tiểu thư là muốn cướp sạch phủ đệ của Lục hoàng tử sao?"
"Khôi Tinh không hổ là người thông minh."
Qúy Như Yên khen ngợi nhìn hắn một cái sau đó đảo mắt qua nhìn mọi người:
"Tối nay các ngươi tiến vào phủ đệ của Lục hoàng tử, thấy cái gì tốt thì cứ lấy, những thứ đó đều là của các ngươi. Nhưng mà đừng để lộ dấu vết, một khi bị phát hiện thì mặc kệ đối phương là ai, tất cả đều đánh ngất xỉu rồi phóng hỏa. Giờ sửu canh ba tập hợp tại đại trạch phía đông, nghe rõ chưa?"
"Vâng." Mười mấy sát thủ đều nóng lòng muốn thử.
Phải biết rằng trước khi đi theo Qúy Như Yên, mấy chuyện cướp của thế này bọn hắn đã làm không ít. Hôm nay đi một chuyến này không những có thể bộc lộ hết khả năng của của bọn họ mà còn có thể cướp bảo, đây chẳng phải là chuyện đáng vui mừng hay sao?
Nhưng mà... nàng nhìn Thế tử phi, từ dung mạo đến thái độ làm người đều là lựa chọn tốt nhất, đối với Thế tử gia mà nói quả là rất xứng đôi.
Dao Quang theo con đường hẻo lánh bên cạnh để về tiền viện, tìm thấy Qúy Như Yên đang chào hỏi khách khứa. Nàng gật đầu với tiểu thư ý báo đã hoàn thành nhiệm vụ.
Qúy Như Yên chỉ nhíu mày, mong rằng ca ca đừng trách nàng. Nàng không phải không tin vào năng lực của hắn, nàng làm vậy cũng chỉ vì đề phòng ngộ nhỡ...
Dùng đến Hoan Hảo hoàn chẳng qua là khiến Chung Xảo trực tiếp trúng thưởng ngay đêm tân hôn. Như vậy thì đợi đến lúc có thai thì số tháng của thai nhi cũng không sai lệch bao nhiêu, có thể dùng cách thúc đẩy sinh nở, vì vậy sẽ không phạm phải tội khi quân.
Sau khi khách khứa bốn phía thấy Thế tử Phù Nhạc Thánh đã vào động phòng cũng dần dần rời đi, Qúy Như Yên cũng không tiếp tục ở lại, ngược lại nàng mượn cớ mệt mỏi báo với Yến Vương một tiếng rồi trở về Phi Liễu Các nghỉ ngơi.
Vừa về tới Phi Liễu Các, Qúy Như Yên lập tức dặn dò Dao Quang, bất cứ ai đến tìm nàng đều nói là nàng đã ngủ rồi, không cho phép bất kỳ người nào quấy rầy, có chuyện gì ngày mai lại đến.
Dao Quang nghe xong:
"Tiểu thư muốn đi đâu?"
"Dĩ nhiên là đi phóng hỏa." Qúy Như Yên xấu xa cười.
Chủ ý này cũng là do Định Quốc Hướng Duẫn Vũ đề xuất mà. Nếu nàng không làm thì chẳng phải là không nể mặt sao?
"Khôi Tinh chờ ở đâu thì đến đó."
Qúy Như Yên lấy trâm cài tóc xuống sau đó nhanh chóng đổi y phục dạ hành vào, quyết định tối nay phải cướp sạch, hỏa thiêu phủ đệ của Lục hoàng tử.
Hành động tuỳ lớn mật của nàng dọa cho Dao Quang kinh hoảng kêu lên:
"Tiểu thư, chuyện này... nếu như bị phát hiện thì sẽ rất nguy hiểm a."
"Im miệng, chỉ dựa vào tiếng kêu lớn tiếng này của ngươi thì không bao lâu cũng sẽ bị người khác phát hiện, ngoan ngoãn trông coi, nếu xảy ra chuyện không may thì nhớ kỹ phải tạm lánh ở La Sát Cốc mấy tháng."
Quý Như Yên trừng mắt Dao Quang một cái, nàng cầm theo một túi vải màu đen dắt vào bên hông rồi nhảy cửa sổ đi ra ngoài.
...
Phủ đệ của lục Hoàng tử ở ngay cạnh Hoàng Cung.
Lục Hoàng tử là con trai trưởng của Cốc Hoàng hậu, thân phận vốn tôn quý hơn những Hoàng tử khác nhiều cho nên phủ đệ của hắn phải nói là vô cùng xa hoa, có thể sánh là Hoàng Cung thứ hai.
Qúy Như Yên dẫn theo Khôi Tinh đã tập hợp được mười mấy sát thủ. Khôi Tinh vừa thấy Quý Như Yên thì có phần ngạc nhiên:
"Tiểu thư, tại sao người lại đích thân đến đây?"
"Hắc hắc, tối nay có vụ lớn, vốn là ta không muốn đến nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì nếu chỉ đến mức chó gà không tha thì quá dễ dãi cho hắn ta rồi. Với cái hạng người như hắn thì phải dọa cho hắn tè ra quần mới được."
Bộ dáng Qúy Như Yên lúc này cần bao nhiêu tà ác thì có bấy nhiêu.
Người khác có thể không biết nàng đang nghĩ gì nhưng đối với vị tiểu thư này Khôi Tinh đã quá thấu hiểu.
"Ý tiểu thư là muốn cướp sạch phủ đệ của Lục hoàng tử sao?"
"Khôi Tinh không hổ là người thông minh."
Qúy Như Yên khen ngợi nhìn hắn một cái sau đó đảo mắt qua nhìn mọi người:
"Tối nay các ngươi tiến vào phủ đệ của Lục hoàng tử, thấy cái gì tốt thì cứ lấy, những thứ đó đều là của các ngươi. Nhưng mà đừng để lộ dấu vết, một khi bị phát hiện thì mặc kệ đối phương là ai, tất cả đều đánh ngất xỉu rồi phóng hỏa. Giờ sửu canh ba tập hợp tại đại trạch phía đông, nghe rõ chưa?"
"Vâng." Mười mấy sát thủ đều nóng lòng muốn thử.
Phải biết rằng trước khi đi theo Qúy Như Yên, mấy chuyện cướp của thế này bọn hắn đã làm không ít. Hôm nay đi một chuyến này không những có thể bộc lộ hết khả năng của của bọn họ mà còn có thể cướp bảo, đây chẳng phải là chuyện đáng vui mừng hay sao?