Edit: Fuki Nguyễn
Beta: haquynh1812
Vừa nghe thấy vậy, hai mắt Quý Như Yên sáng lên.
Thật tốt quá, có thêm sáu tuyệt đại cao thủ hỗ trợ, vu thi kia dù không chết cũng tàn phế.
“Ngươi có thể để bọn họ trước tiên lui xuống, ta có chút chuyện muốn nói riêng với ngươi, được không?”
Quý Như Yên xoay người nhìn Lạc Thuấn Thần dáng vẻ rất hưng phấn.
Đương nhiên Lạc Thuấn Thần không có ý kiến gì, lập tức cho người lui xuống, cả tẩm cung chỉ còn lại hai người bọn họ.
“Thuấn Thần, ngươi sẽ kề vai chiến đấu với ta sao?”
“Ý nàng muốn ta cùng nàng đi đối phó vu thi?”
“Ngươi đã biết rồi còn hỏi?”
Lạc Thuấn Thẫn khẽ xoa đầu nàng.
“Chỉ nàng muốn làm bất cứ chuyện gì, ta đều làm cùng với nàng.”
Quý Như Yên ngỡ ngàng một chút, có đôi khi Lạc Thuấn Thần luôn lặng lẽ nuông chiều nàng, ủng hộ nàng.
Hai ngày nay dù hai người không thể liên lạc, nhưng hắn luôn biết nàng bận làm gì, thậm chí nàng gặp phải người như thế nào hắn cũng biết. Chỉ có thể khẳng định, hắn đã làm rất nhiều chuyện vì nàng.
Trong lòng cảm động một chút, Quý Như Yên bình tĩnh lại.
“Thuấn Thần, long dương đại pháp của ngươi luyện tới đâu rồi?”
“Vừa đột phá tầng thứ hai, võ thần sơ kỳ.”
Thật dũng mãnh!
Người này luyện quá nhanh.
Lợi hại như vậy, thảo nào sư huynh luôn lo lắng.
Nói trắng ra là để người mạnh hơn nàng để ý tới nàng. Hừ! Hừ!
“Vậy ngươi uống cái này đi.”
Quý Như Yên đưa một bình sứ tới trước mặt hắn. Lạc Thuấn Thần cầm lấy, cười nói.
“Thật sự phải uống sao.”
“Ừ!”
Thanh âm nàng vừa vang lên, Lạc Thuấn Thần đã mở nắp bắt đầu uống.
Khi nước tiến vào cổ họng, Lạc Thuấn Thần biết, Quý Như Yên đưa cho hắn nước thuốc để tu luyện.
Loại nước này vô cùng kỳ diệu, điểm này hắn nhớ rõ. Không ngờ Quý Như Yên lại để mình uống nhiều như vậy.
Không nói chuyện với Quý Như Yên nữa, Lạc Thuấn Thần nhắm nghiền hai mắt, tiến vào trạng thái tu luyện ngay tại chỗ.
Quý Như Yên thấy vậy, chỉ vung tay, hạ màn trướng trong điện xuống.
Nàng ngồi thiền cùng tu luyện với hắn.
Một bên khí màu vàng hình rồng quấn thân.
Một bên màu đỏ như lửa hiện ra dáng một con phượng hoàng.
Quý Như Yên không biết diễm tâm pháp mình đang tu luyện, cùng với long dương đại pháp của Lạc Thuấn Thần hỗ trợ lẫn nhau.
Thời gian chầm chậm trôi qua, khí trên người bọn họ cũng xảy ra biến hóa.
Mười lăm canh giờ khổ tu không ăn không uống, lại khiến bọn họ tăng cảnh giới.
Lạc Thuấn Thần từ võ thần sơ kỳ, đã đột phá thăng lên đỉnh võ thần trung kỳ.
Quý Như Yên từ võ thánh, tiến lên đỉnh sơ kỳ, chỉ cần cố thêm chút nữa có thể đạt trung kỳ.
Càng về sau tu luyện càng khó, hơn nữa tốc độ thăng cấp rất chậm.
Lúc Quý Như Yên mở mắt, trăng đã hiện trên bầu trời.
Chậm rãi đứng dậy, quan sát thời gian, bây giờ đã là giờ tuất.
Nàng tới trước mặt Lạc Thuấn Thần, đẩy hắn: “Thuấn Thần! Tới lúc tỉnh rồi, chúng ta cũng nên xuất phát.”
Lạc Thuấn Thần mở mắt nhìn Quý Như Yên: “Như Yên! Đột nhiên ta nghĩ, nàng hiểu một số trận pháp, biết đâu có tác dụng với vu thi?”
“Trận pháp?”
Đúng vậy, sao nàng có thể quên mất chuyện này.
Cùng lắm nàng vẽ vài lá bùa trấn trận, có thể dùng để bao vây tử thi, đề phòng bị khống chế.
Nghĩ tới đây, Quý Như Yên nhanh chóng cầm lấy giấy vàng, sai người mang máu chó trộn với chu sa, nhanh chóng vẽ bùa phù trận.
Beta: haquynh1812
Vừa nghe thấy vậy, hai mắt Quý Như Yên sáng lên.
Thật tốt quá, có thêm sáu tuyệt đại cao thủ hỗ trợ, vu thi kia dù không chết cũng tàn phế.
“Ngươi có thể để bọn họ trước tiên lui xuống, ta có chút chuyện muốn nói riêng với ngươi, được không?”
Quý Như Yên xoay người nhìn Lạc Thuấn Thần dáng vẻ rất hưng phấn.
Đương nhiên Lạc Thuấn Thần không có ý kiến gì, lập tức cho người lui xuống, cả tẩm cung chỉ còn lại hai người bọn họ.
“Thuấn Thần, ngươi sẽ kề vai chiến đấu với ta sao?”
“Ý nàng muốn ta cùng nàng đi đối phó vu thi?”
“Ngươi đã biết rồi còn hỏi?”
Lạc Thuấn Thẫn khẽ xoa đầu nàng.
“Chỉ nàng muốn làm bất cứ chuyện gì, ta đều làm cùng với nàng.”
Quý Như Yên ngỡ ngàng một chút, có đôi khi Lạc Thuấn Thần luôn lặng lẽ nuông chiều nàng, ủng hộ nàng.
Hai ngày nay dù hai người không thể liên lạc, nhưng hắn luôn biết nàng bận làm gì, thậm chí nàng gặp phải người như thế nào hắn cũng biết. Chỉ có thể khẳng định, hắn đã làm rất nhiều chuyện vì nàng.
Trong lòng cảm động một chút, Quý Như Yên bình tĩnh lại.
“Thuấn Thần, long dương đại pháp của ngươi luyện tới đâu rồi?”
“Vừa đột phá tầng thứ hai, võ thần sơ kỳ.”
Thật dũng mãnh!
Người này luyện quá nhanh.
Lợi hại như vậy, thảo nào sư huynh luôn lo lắng.
Nói trắng ra là để người mạnh hơn nàng để ý tới nàng. Hừ! Hừ!
“Vậy ngươi uống cái này đi.”
Quý Như Yên đưa một bình sứ tới trước mặt hắn. Lạc Thuấn Thần cầm lấy, cười nói.
“Thật sự phải uống sao.”
“Ừ!”
Thanh âm nàng vừa vang lên, Lạc Thuấn Thần đã mở nắp bắt đầu uống.
Khi nước tiến vào cổ họng, Lạc Thuấn Thần biết, Quý Như Yên đưa cho hắn nước thuốc để tu luyện.
Loại nước này vô cùng kỳ diệu, điểm này hắn nhớ rõ. Không ngờ Quý Như Yên lại để mình uống nhiều như vậy.
Không nói chuyện với Quý Như Yên nữa, Lạc Thuấn Thần nhắm nghiền hai mắt, tiến vào trạng thái tu luyện ngay tại chỗ.
Quý Như Yên thấy vậy, chỉ vung tay, hạ màn trướng trong điện xuống.
Nàng ngồi thiền cùng tu luyện với hắn.
Một bên khí màu vàng hình rồng quấn thân.
Một bên màu đỏ như lửa hiện ra dáng một con phượng hoàng.
Quý Như Yên không biết diễm tâm pháp mình đang tu luyện, cùng với long dương đại pháp của Lạc Thuấn Thần hỗ trợ lẫn nhau.
Thời gian chầm chậm trôi qua, khí trên người bọn họ cũng xảy ra biến hóa.
Mười lăm canh giờ khổ tu không ăn không uống, lại khiến bọn họ tăng cảnh giới.
Lạc Thuấn Thần từ võ thần sơ kỳ, đã đột phá thăng lên đỉnh võ thần trung kỳ.
Quý Như Yên từ võ thánh, tiến lên đỉnh sơ kỳ, chỉ cần cố thêm chút nữa có thể đạt trung kỳ.
Càng về sau tu luyện càng khó, hơn nữa tốc độ thăng cấp rất chậm.
Lúc Quý Như Yên mở mắt, trăng đã hiện trên bầu trời.
Chậm rãi đứng dậy, quan sát thời gian, bây giờ đã là giờ tuất.
Nàng tới trước mặt Lạc Thuấn Thần, đẩy hắn: “Thuấn Thần! Tới lúc tỉnh rồi, chúng ta cũng nên xuất phát.”
Lạc Thuấn Thần mở mắt nhìn Quý Như Yên: “Như Yên! Đột nhiên ta nghĩ, nàng hiểu một số trận pháp, biết đâu có tác dụng với vu thi?”
“Trận pháp?”
Đúng vậy, sao nàng có thể quên mất chuyện này.
Cùng lắm nàng vẽ vài lá bùa trấn trận, có thể dùng để bao vây tử thi, đề phòng bị khống chế.
Nghĩ tới đây, Quý Như Yên nhanh chóng cầm lấy giấy vàng, sai người mang máu chó trộn với chu sa, nhanh chóng vẽ bùa phù trận.