Edit: Mạn Nguyệt - Beta: Đông Vân Triều
Than bùn! Những tử thi này, có thể đừng độc ác đến tận tâm can được không?
Quý Như Yên thật sự chịu không nổi nữa, nàng trực tiếp lấy thanh kiếm gỗ vạn năm vung chém xuống dưới chân.
Thời cơ cũng vừa khéo, Quý Như Yên tránh được nguy hiểm.
Nàng chạy trốn lên phía trên, vừa đứng lại thì vội vàng hít liền một hơi. Hừm, quả nhiên Dung ma ma này không phải dùng để trưng cho đẹp!
Chỉ một lúc như vậy mà vu thi đột nhiên xuất hiện đến mấy trăm.
Nhóm vu thi hai mắt vô thần, hai tay giơ cao, thỉnh thoảng vẫy qua vẫy lại, giống như bọn chúng đang tìm thứ gì đó vậy.
Dung ma ma đứng trên bả vai của hai vu thi, cây đạo to bằng xương nhắm thẳng vào Quý Như Yên,"Cảnh giới Võ Thánh, trước đây lão phụ cũng đã gặp không ít, nhưng người chính là đồ tệ hại nhất trong số đó! Xem chiêu —— Thi Sơn Huyết Hải!"
Kỳ thực, Quý Như Yên cũng không phải là món ăn.
Chỉ là Dung ma ma không muốn thừa nhận đối phương quá mạnh, ở trong miệng đánh đè lên Quý Như Yên, thế nhưng Thi Sơn Huyết Hải, tuyệt đối là công kích mạnh nhất với nàng.
Dựa vào một chiêu này, nếu như Quý Như Yên không tránh cũng không đánh trả thì người chết sẽ là Quý Như Yên rồi.
Vốn là Dung ma ma không muốn lãng phí quá nhiều âm khí, nhưng bà ta bị vây ở chỗ này, trong khi Cốc hoàng hậu còn đang đợi mình, nếu bà ta không đi, sợ là sẽ mắc phải sai lầm – bỏ lỡ đại sự.
Tất cả tràn ra một dòng máu đỏ.
Những vu thi kia giống như đã sống ở trên núi, bọn chúng tự động tự giác xếp chồng lên nhau.
Thời điểm chờ Thi Sơn Huyết Hải thật sự hình thành, cách xa mấy dặm cũng có thể ngửi được mùi máu tanh.
Quý Như Yên cũng không biết máu kia được Dung ma ma lấy ra như thế nào?
Thế nhưng những thứ kia được ngâm trong vũng máu nhỏ, thật sự làm cho nàng mất hết khẩu vị!
Nàng còn đang suy nghĩ rốt cuộc phải như thê nào mới có thể giết được Dung ma ma, nhưng Dung ma ma lại đem các loại vu thi gọi ra, bà ta muốn giết nàng, vậy thì nàng phải giết hết những vu thi này mới được.
Về phần Tru Tà Trận Phù đang áp sát bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, chúng giống như đang bị ném vào trong nước, một chút phản ứng cũng không có.
Lúc này, Lạc Thuấn Thần cũng không có cách nào lại đứng ở một bên quan sát, hắn phi đến bên người Quý Như Yên rồi nhẹ giọng nói ra:"Như Yên, Thi Sơn Huyết Hải này, chỉ sợ là Dung ma ma đã thi triển chiêu thuật rất mạnh mẽ. Có lẽ bà ta muốn đánh nhanh thắng nhanh cho nên mới làm như vậy."
"Ta biết, nhưng bây giờ muốn phá ván cờ này thì phải làm thế nào?
"Kéo dài."
"Kéo dài?"
Quý Như Yên sững sờ, không hiểu ý của hắn là gì.
Lạc Thuấn Thần khẽ mỉm cười,"Chỉ có kéo dài mới có thể khống chế lại toàn bộ âm khí của nhiều vu thi như vậy chứ! Chẳng lẽ Dung ma ma sẽ không cần âm khí để chống đỡ sao?"
Quý Như Yên vừa nghe, mắt nàng liền sáng lên!
Quả nhiên vẫn là đầu óc của Lạc Thuấn Thần tốt nhất. Mà biện pháp này cũng có thể dùng đến.
"Vậy ta cứ như vậy thôi, cái gì cũng không cần làm?"
Quý Như Yên cười đến mười phần giả dối.
Lạc Thuấn Thần lắc lắc đầu,"Không được, vẫn nên dùng một chút công phu, dù sao cũng muốn kéo chết bà ta, vậy thì chúng ta quấy rầy bà ta một chút, như vậy âm khi của bà ta cũng sẽ tiêu hao nhanh hơn, không phải sao?"
Quý Như Yên gật đầu liên tục,"Ngươi nói đúng, đã như vậy thì ngươi dặn dò thủ hạ của ngươi, chúng ta đồng thời công kích! Ta thực sự không tin là không giết chết đám vu thi này!"
Mặt trăng trên bầu trời càng ngày càng sáng.
Mà trên cái sân này, quyết đấu đa tiến vào độ gây cấn rồi. Đoàn người Quý Như Yên, tổng cộng có tám người, thỉnh thoảng lại chém trực tiếp vào Thi Sơn, chém đến mức Huyết Hải cũng lay động dữ dội.
Đang ở thời điểm công kích thì Quý Như Yên phát hiện ra việc công kích của đoàn người không có gây tổn thương gì lớn đến vu thi cả. Mà thanh kiếm đào vạn năm trong tay nàng có thể gây tổn thương cho đối phương.
Than bùn! Những tử thi này, có thể đừng độc ác đến tận tâm can được không?
Quý Như Yên thật sự chịu không nổi nữa, nàng trực tiếp lấy thanh kiếm gỗ vạn năm vung chém xuống dưới chân.
Thời cơ cũng vừa khéo, Quý Như Yên tránh được nguy hiểm.
Nàng chạy trốn lên phía trên, vừa đứng lại thì vội vàng hít liền một hơi. Hừm, quả nhiên Dung ma ma này không phải dùng để trưng cho đẹp!
Chỉ một lúc như vậy mà vu thi đột nhiên xuất hiện đến mấy trăm.
Nhóm vu thi hai mắt vô thần, hai tay giơ cao, thỉnh thoảng vẫy qua vẫy lại, giống như bọn chúng đang tìm thứ gì đó vậy.
Dung ma ma đứng trên bả vai của hai vu thi, cây đạo to bằng xương nhắm thẳng vào Quý Như Yên,"Cảnh giới Võ Thánh, trước đây lão phụ cũng đã gặp không ít, nhưng người chính là đồ tệ hại nhất trong số đó! Xem chiêu —— Thi Sơn Huyết Hải!"
Kỳ thực, Quý Như Yên cũng không phải là món ăn.
Chỉ là Dung ma ma không muốn thừa nhận đối phương quá mạnh, ở trong miệng đánh đè lên Quý Như Yên, thế nhưng Thi Sơn Huyết Hải, tuyệt đối là công kích mạnh nhất với nàng.
Dựa vào một chiêu này, nếu như Quý Như Yên không tránh cũng không đánh trả thì người chết sẽ là Quý Như Yên rồi.
Vốn là Dung ma ma không muốn lãng phí quá nhiều âm khí, nhưng bà ta bị vây ở chỗ này, trong khi Cốc hoàng hậu còn đang đợi mình, nếu bà ta không đi, sợ là sẽ mắc phải sai lầm – bỏ lỡ đại sự.
Tất cả tràn ra một dòng máu đỏ.
Những vu thi kia giống như đã sống ở trên núi, bọn chúng tự động tự giác xếp chồng lên nhau.
Thời điểm chờ Thi Sơn Huyết Hải thật sự hình thành, cách xa mấy dặm cũng có thể ngửi được mùi máu tanh.
Quý Như Yên cũng không biết máu kia được Dung ma ma lấy ra như thế nào?
Thế nhưng những thứ kia được ngâm trong vũng máu nhỏ, thật sự làm cho nàng mất hết khẩu vị!
Nàng còn đang suy nghĩ rốt cuộc phải như thê nào mới có thể giết được Dung ma ma, nhưng Dung ma ma lại đem các loại vu thi gọi ra, bà ta muốn giết nàng, vậy thì nàng phải giết hết những vu thi này mới được.
Về phần Tru Tà Trận Phù đang áp sát bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, chúng giống như đang bị ném vào trong nước, một chút phản ứng cũng không có.
Lúc này, Lạc Thuấn Thần cũng không có cách nào lại đứng ở một bên quan sát, hắn phi đến bên người Quý Như Yên rồi nhẹ giọng nói ra:"Như Yên, Thi Sơn Huyết Hải này, chỉ sợ là Dung ma ma đã thi triển chiêu thuật rất mạnh mẽ. Có lẽ bà ta muốn đánh nhanh thắng nhanh cho nên mới làm như vậy."
"Ta biết, nhưng bây giờ muốn phá ván cờ này thì phải làm thế nào?
"Kéo dài."
"Kéo dài?"
Quý Như Yên sững sờ, không hiểu ý của hắn là gì.
Lạc Thuấn Thần khẽ mỉm cười,"Chỉ có kéo dài mới có thể khống chế lại toàn bộ âm khí của nhiều vu thi như vậy chứ! Chẳng lẽ Dung ma ma sẽ không cần âm khí để chống đỡ sao?"
Quý Như Yên vừa nghe, mắt nàng liền sáng lên!
Quả nhiên vẫn là đầu óc của Lạc Thuấn Thần tốt nhất. Mà biện pháp này cũng có thể dùng đến.
"Vậy ta cứ như vậy thôi, cái gì cũng không cần làm?"
Quý Như Yên cười đến mười phần giả dối.
Lạc Thuấn Thần lắc lắc đầu,"Không được, vẫn nên dùng một chút công phu, dù sao cũng muốn kéo chết bà ta, vậy thì chúng ta quấy rầy bà ta một chút, như vậy âm khi của bà ta cũng sẽ tiêu hao nhanh hơn, không phải sao?"
Quý Như Yên gật đầu liên tục,"Ngươi nói đúng, đã như vậy thì ngươi dặn dò thủ hạ của ngươi, chúng ta đồng thời công kích! Ta thực sự không tin là không giết chết đám vu thi này!"
Mặt trăng trên bầu trời càng ngày càng sáng.
Mà trên cái sân này, quyết đấu đa tiến vào độ gây cấn rồi. Đoàn người Quý Như Yên, tổng cộng có tám người, thỉnh thoảng lại chém trực tiếp vào Thi Sơn, chém đến mức Huyết Hải cũng lay động dữ dội.
Đang ở thời điểm công kích thì Quý Như Yên phát hiện ra việc công kích của đoàn người không có gây tổn thương gì lớn đến vu thi cả. Mà thanh kiếm đào vạn năm trong tay nàng có thể gây tổn thương cho đối phương.