Edit: haquynh1812
Beta: Mạn Nguyệt
“Ta sẽ! Ta sẽ!”
Lão phu nhân Trương thị liên tục gật đầu, đột nhiên như nhớ tới chuyện gì đó, tháo chiếc vòng mã nào trên tay: “Đây là năm đó mẫu thân tặng cho ta. Nhiều năm như vậy vẫn không nỡ tháo ra. Bây giờ ngươi đã tới, để cho ngươi đi, coi như một phần tấm lòng của tổ mẫu! Đừng cự tuyệt, mau nhận lấy.”
Quý Như Yên sửng sốt nhìn chiếc vòng hai màu đỏ sậm, có một chút ảo giác.
Vừa chạm vào, vòng ấm như lửa kích thích trái tim nàng, máu trong người như chảy nhanh hơn.
Chiếc vòng ngọc như vậy, Quý Như Yên vẫn chưa từng gặp. Nàng cũng không phải người lãng phí, có đồ tốt đưa tới tay, nàng chắc chắn sẽ nhận. Quan trọng nhất đây là kỷ vật của mẫu thân, nàng nhận cũng không có gì sai.
Quý Như Yên nhận lấy vòng ngọc, nói với lão phu nhân Trương thị: “Tổ mẫu, ta sẽ nhận. Thời gian cũng không còn sớm, ta nên về vương phủ, sau này nếu có gì khó khắn, có thể sai người tới tìm Yên vương gia, chỉ cần chuyện không quá đáng, vương gia sẽ không thờ ơ.”
Lão phu nhân gật đầu: “Được, tổ mẫu đã biết.”
Trong lòng âm thầm quyết định, nếu như không có chuyện gì, tuyệt đối không tới quấy rầy Yên vương gia nửa điểm.
Lúc Quý Như Yên rời khỏi Quý phủ, Dao Quang ở bên hầu hạ.
“Tiểu thư, vòng ngọc trên tay người nhìn qua không tồi đâu.”
Dao Quang sắc bén, lập tức để ý tới cổ tay nàng nhiều thêm một chiếc vòng.
Quý Như Yên mỉm cười: “Ánh mắt của ngươi cũng không tệ, cư nhiên có thể nhìn thấu thứ này, đây là lúc mẫu thân vào phủ tặng cho lão phu nhân làm quà gặp mặt.”
Dao Quang nhún vai: “Vậy phu nhân cũng thật hào phóng, mã não đỏ thuần khiết như vậy rất hiếm gặp.”
“Quách Đệ Từ đâu rồi.”
“Vừa rồi Dao Quang làm chủ, bắt hắn rời kinh.”
Quý Như Yên buồn cười nhìn Dao Quang: “Việc này làm không tồi, chờ quay về sẽ thưởng cho ngươi.”
“Tạ tiểu thư!”
Trong lòng Dao Quang tràn đầy vui mừng.
....
Phủ Yên vương.
Yên vương nhìn thoáng qua thái tử Phù Nhạc Thánh, trầm ngâm một lúc mới hỏi: “Nếu thật sự như vậy phải làm sao?”
“Phụ vương! Nếu không làm như vậy, chẳng lẽ chúng ta còn có cách khác.”
Thế tử Phù Nhạc Thánh hỏi lại. Hai cha con đưa mắt nhìn nhau, có vẻ rất khó xử.
Bởi vì, Thiên Thụy Đích tới, lại trùng với ngày Quý Như Yên cùng Lạc Thuấn Thần khởi hành tới nước Thiên Độc cử hành đại hôn đã định từ một năm trước.
Nói các khác bây giờ Quý Như Yên sẽ rời khỏi Ti U tới Thiên Độc.
“Phụ vương, ta muốn hộ tống Như Yên tới Thiên Độc, người thấy có được không?”
Thế tử Phù Nhạc Thánh lại khuyên nhủ. Nhưng đề nghị của hắn không được Yên vương gật đầu
Ba mơi vạn đại quân vùng Đông Tây không chấp nhận được một tia khinh thường, huống chi Nguyên Chiêu còn chưa đăng cơ, tất cả mọi chuyện vẫn còn chưa kết thúc, cần phải xử lý thận trọng. Cho nên Yên vương không tán thành Phù Nhạc Thánh hộ tống Quý Như Yên tới Thiên Độc.
Nếu có một chút bất trắc, rất khó thương lượng ổn thỏa với Trấn Bắc hầu.
Yên vương nghĩ nghĩ: “Vẫn nên chờ Quý Như Yên về rồi bàn lại.”
“Nghĩa phụ chờ ta về có chuyện gì muốn nói sao?”
Ngoài cửa truyền tới giọng Quý Như Yên.
Quý Như Yên cầm theo một hộp điểm tâm tinh xảo đi vào, vừa ngẩng đầu liền thấy thế tử Phù Nhạc Thánh, nàng không khỏi nở nụ cười: “Thế tử ca ca sao lại ở trong này, không ở cạnh tẩu tử sao?”
Beta: Mạn Nguyệt
“Ta sẽ! Ta sẽ!”
Lão phu nhân Trương thị liên tục gật đầu, đột nhiên như nhớ tới chuyện gì đó, tháo chiếc vòng mã nào trên tay: “Đây là năm đó mẫu thân tặng cho ta. Nhiều năm như vậy vẫn không nỡ tháo ra. Bây giờ ngươi đã tới, để cho ngươi đi, coi như một phần tấm lòng của tổ mẫu! Đừng cự tuyệt, mau nhận lấy.”
Quý Như Yên sửng sốt nhìn chiếc vòng hai màu đỏ sậm, có một chút ảo giác.
Vừa chạm vào, vòng ấm như lửa kích thích trái tim nàng, máu trong người như chảy nhanh hơn.
Chiếc vòng ngọc như vậy, Quý Như Yên vẫn chưa từng gặp. Nàng cũng không phải người lãng phí, có đồ tốt đưa tới tay, nàng chắc chắn sẽ nhận. Quan trọng nhất đây là kỷ vật của mẫu thân, nàng nhận cũng không có gì sai.
Quý Như Yên nhận lấy vòng ngọc, nói với lão phu nhân Trương thị: “Tổ mẫu, ta sẽ nhận. Thời gian cũng không còn sớm, ta nên về vương phủ, sau này nếu có gì khó khắn, có thể sai người tới tìm Yên vương gia, chỉ cần chuyện không quá đáng, vương gia sẽ không thờ ơ.”
Lão phu nhân gật đầu: “Được, tổ mẫu đã biết.”
Trong lòng âm thầm quyết định, nếu như không có chuyện gì, tuyệt đối không tới quấy rầy Yên vương gia nửa điểm.
Lúc Quý Như Yên rời khỏi Quý phủ, Dao Quang ở bên hầu hạ.
“Tiểu thư, vòng ngọc trên tay người nhìn qua không tồi đâu.”
Dao Quang sắc bén, lập tức để ý tới cổ tay nàng nhiều thêm một chiếc vòng.
Quý Như Yên mỉm cười: “Ánh mắt của ngươi cũng không tệ, cư nhiên có thể nhìn thấu thứ này, đây là lúc mẫu thân vào phủ tặng cho lão phu nhân làm quà gặp mặt.”
Dao Quang nhún vai: “Vậy phu nhân cũng thật hào phóng, mã não đỏ thuần khiết như vậy rất hiếm gặp.”
“Quách Đệ Từ đâu rồi.”
“Vừa rồi Dao Quang làm chủ, bắt hắn rời kinh.”
Quý Như Yên buồn cười nhìn Dao Quang: “Việc này làm không tồi, chờ quay về sẽ thưởng cho ngươi.”
“Tạ tiểu thư!”
Trong lòng Dao Quang tràn đầy vui mừng.
....
Phủ Yên vương.
Yên vương nhìn thoáng qua thái tử Phù Nhạc Thánh, trầm ngâm một lúc mới hỏi: “Nếu thật sự như vậy phải làm sao?”
“Phụ vương! Nếu không làm như vậy, chẳng lẽ chúng ta còn có cách khác.”
Thế tử Phù Nhạc Thánh hỏi lại. Hai cha con đưa mắt nhìn nhau, có vẻ rất khó xử.
Bởi vì, Thiên Thụy Đích tới, lại trùng với ngày Quý Như Yên cùng Lạc Thuấn Thần khởi hành tới nước Thiên Độc cử hành đại hôn đã định từ một năm trước.
Nói các khác bây giờ Quý Như Yên sẽ rời khỏi Ti U tới Thiên Độc.
“Phụ vương, ta muốn hộ tống Như Yên tới Thiên Độc, người thấy có được không?”
Thế tử Phù Nhạc Thánh lại khuyên nhủ. Nhưng đề nghị của hắn không được Yên vương gật đầu
Ba mơi vạn đại quân vùng Đông Tây không chấp nhận được một tia khinh thường, huống chi Nguyên Chiêu còn chưa đăng cơ, tất cả mọi chuyện vẫn còn chưa kết thúc, cần phải xử lý thận trọng. Cho nên Yên vương không tán thành Phù Nhạc Thánh hộ tống Quý Như Yên tới Thiên Độc.
Nếu có một chút bất trắc, rất khó thương lượng ổn thỏa với Trấn Bắc hầu.
Yên vương nghĩ nghĩ: “Vẫn nên chờ Quý Như Yên về rồi bàn lại.”
“Nghĩa phụ chờ ta về có chuyện gì muốn nói sao?”
Ngoài cửa truyền tới giọng Quý Như Yên.
Quý Như Yên cầm theo một hộp điểm tâm tinh xảo đi vào, vừa ngẩng đầu liền thấy thế tử Phù Nhạc Thánh, nàng không khỏi nở nụ cười: “Thế tử ca ca sao lại ở trong này, không ở cạnh tẩu tử sao?”